CHƯƠNG 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 5

Phàn Y và Tinh Dạ đang bị đày xuống phàm trần, Ngâm Phong lại bị phạt đi trấn thủ Tử Thần Sơn, Thất đại trưởng lão của Thiên giới thực tế chỉ còn lại bốn người. Trái lại, chức vụ của mỗi người cũng vì thế mà tăng thêm vài phần, mà nhiệm vụ quan trọng nhất của ta chính là phụ trách trông coi Thiên giới.

Lãnh Vô Tuyệt tuy rằng nói không cần để ý, nhưng âm mưu của Ma giới vô cùng quỷ dị, nhất là Hỏa Lăng Vân kia tấn công lên Thiên giới, không biết đang giở thủ đoạn gì, thực sự là không thể không đề phòng.

Tinh Lam Sơn cũng giống như Tử Thần Sơn, đều là linh sơn hội tụ tiên khí rất mạnh, lại là nơi tiếp nối giữa Thiên giới và thông đạo từ trần gian. Nghe nói gần đây trong Tinh Lam Sơn có yêu khí xuất nhập, cho nên ngay khi ta vừa bình phục, liền đi đến nơi đó xem xét.

Khi ta vừa bước vào Tinh Lam Sơn, trong lòng liền dâng lên một cảm giác khác thường, bên trong ngọn núi không còn thanh tịnh giống trước kia, ngược lại mơ hồ có một loại yêu khí không cố định đang hiện hữu.

Người của Ma giới quả nhiên đã xâm nhập tới chỗ này, thật sự là động thủ rất nhanh!

Ta âm thầm run sợ trong lòng, vừa chú ý đến cảnh tượng bốn phía, vừa đi đến phía rừng rậm khuất sâu bên trong.

Sau khoảng ước chừng nửa nén hương, tầm mắt dần trở nên sáng tỏ thông suốt, một thác nước tựa như dải lụa trắng hiện ra ngay trước mắt, tiếng nước chảy “Ào ào” không dứt bên tai.

Gần mặt nước là một Hắc y nhân đang đứng, tướng mạo tà khí anh tuấn, một mái tóc màu hồng dị thường làm người khác chú ý.

Chỉ cần liếc mắt một cái, ta liền nhìn ra người này là do cửu vĩ yêu hồ biến thành, hắn toàn thân toát ra yêu lực kinh người, hơn nữa còn có mái tóc dài đặc trưng. Hắn đích thực là Hỏa Lăng Vân không còn nghi ngờ gì.

Xác nhận được thân phận của nam nhân trước mắt, ta thật có phần hoảng sợ. Có thế nào cũng không ngờ được mình lại có thể ở thời điểm này, một hơi như thế gặp gỡ hắn, thật sự là quá nhanh.

Vì trước đó ta chưa kịp giải trừ khí tức, cho nên Hỏa Lăng Vân đã phát hiện thấy ta đầu tiên.

Hắn chớp chớp hai mắt, sau khi nhìn từ trên xuống đánh giá ta một hồi, hỏi: “Ngươi là người của thiên giới?”

Ta nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Các hạ nói vậy chính là Ma Quân của Ma giới.”

“Đã biết thân phận của ta lại còn không trốn, lá gan của ngươi thật lớn.” Mái tóc đỏ rực của hắn đầy phong trần, quả nhiên hung hăng kiêu ngạo như lời đồn.

“Tinh Lam sơn này thuộc địa phận do thiên giới cai quản, dám xông vào nơi đây, kẻ lớn gan là Ma Quân mới đúng.”

“Linh khí trong núi này đối với yêu lực của ta chính là cực phẩm bổ dưỡng! Dù sao những kẻ trong thiên giới như các ngươi cũng nói là không cần, ta liền tự ý … mượn lấy xài tạm vậy.” Hỏa Lăng Vân nói xong nhếch môi cười vô cùng tà mị.

Ta cũng cười theo bước tới, trong chốc lát nụ cười tươi như hoa.

“Có thể đem linh lực trong ngọn núi này để sử dụng, tu vi yêu đạo của Ma Quân cũng thật khiến người khác sợ hãi.” Thanh âm không nhanh không chậm, nghe không ra là vui hay giận.

“Đó là đương nhiên! Cho dù lúc này Lãnh Vô Tuyệt đứng trước mặt ta, ta cũng sẽ không sợ hắn.” Hắn mỉm cười, vẻ mặt đầy ngạo mạn.

“Lại còn dám ở địa bàn thiên giới gọi thẳng tục danh của Thiên Đế, sự can đảm của Ma Quân thật sự là khiến người người bội phục. Như thế xem ra, ý đồ tạo phản của ngươi, có lẽ cũng không phải giả.” Giọng nói của ta vẫn vân đạm phong thanh như trước.

Hỏa Lăng Vân lại chăm chú nhìn ta chằm chằm, ánh mắt dường như biến đổi chút gì đó, một tia ám quang đang lưu chuyển: “Ngươi người này quả thật có chút thú vị, hẳn không phải là một tiểu tiên thấp bé đúng không?”

“Tại hạ Thu Tư Cùng.”

“Thì ra là Thu trưởng lão à!” Trong mắt hắn đột nhiên hiện lên một tia nguy hiểm, thanh âm trở nên âm trầm khàn khàn: “Người trong thiên giới mắt bị mù hết rồi sao? Lại cho người có dã tâm như người lên làm đại trưởng lão.”

Lòng ta nhất thời kinh hãi, nụ cười trên mặt vẫn như trước, giọng điệu thản nhiên ung dung hỏi: “Ý của Ma Quân là …?”

Hắn tiến lên từng bước, hạ giọng nói: “Ngươi có cười đến vô hại thế nào, cũng không giấu được nanh độc của ngươi đâu.”

” … Ma Quân quả nhiên có nhãn lực rất tốt.” Chuyện đã đến nước này, có giả bộ thêm nữa cũng không tác dụng gì.

“Theo ta thấy, Thu trưởng lão ngươi là xem thường, không thèm diễn trò trước mặt ta sao? Ngươi đã có thể lừa được toàn bộ người trên Thiên giới, nghĩ lại cũng quả là không phải tầm thường, ngay cả linh lực trên người của ngươi, chưa biết chừng cũng là do cố ý giấu đi.”

Ngay cả điều này cũng nhìn ra được, Hỏa Lăng Vân thực không đơn giản, nếu hiện tại không diệt trừ được hắn, chỉ sợ hậu hoạn khôn cùng!

Suy nghĩ vừa xong, một chưởng bên phải đã bắt đầu hội tụ khí lực, trên ngón tay dần hiện lên một tầng lam quang nhàn nhạt.

Trên mặt không chút tức giận, chỉ mỉm cười nói: “Ta với Ma Quân không thù không oán, vốn không cần phải đả thương nhau. Nhưng ngươi nếu …. tính toán muốn làm hại Thiên giới, Tư Cùng cũng chỉ đành thất lễ!”

Lời còn chưa dứt, chưởng lực ở tay phải đã xuất ra. Hỏa Lăng Vân đương nhiên đã sớm chuẩn bị kỹ càng, chỉ còn chờ ta để tiếp một chưởng này.

Trong chốc lát, cục diện lúc này là xem linh lực của ai mạnh hơn.

Trong gió truyền tới một hơi thở quen thuộc, rõ ràng là đáp xuống không tiếng động, nhưng lại tỏa ra một trận hàn ý.

Là Lãnh Vô Tuyệt! Hắn tại sao lại đi từ phía sau đến?

Ta cười khổ một chút, dừng lại chưởng thế, dồn hết sức lực trong tay đánh thẳng về phía lồng ngực mình.

Cơn đau nhức từ phế tạng nhanh chóng lan ra cả cơ thể, ta lảo đảo lùi lại vài bước, cho dù Hỏa Lăng Vân có dùng yêu lực để tấn công, cũng vô lực trốn tránh.

Chỉ chớp mắt, cuồng phong nổi lên. Yêu lực chưa kịp đụng tới một góc áo, thân hình đã ngã vào một cái ôm ấm áp.

Thời gian vừa đúng! Ta ở trong bóng tối cười yếu ớt.

“Hỏa – Lăng – Vân!” Lãnh Vô Tuyệt từng chữ từng chữ một hô lên cái tên kia, trong giọng nói đều là sự tức giận.

“Thì ra là Thiên Đế bệ hạ a! Hôm nay thật đúng là vừa khéo!” Hỏa Lăng Vân trừng lớn hai mắt, trên mặt nở ra một nụ cười yêu tà.

“Lại dám xông vào Tinh Lam sơn, ngươi là không muốn sống nữa sao?”

Hỏa Lăng Vân nhìn ta, cười giỡn nói: “Tội danh chính xác của ta, phải là không cẩn thận đã thương người đang nằm trong lòng ngươi mới đúng chứ?”

“Khụ khụ …” Ta ho nhẹ vài tiếng, cho dù đã lấy tay che miệng, máu tươi vẫn không ngừng từ khe hở chảy ra.

Lãnh Vô Tuyệt cũng không nói nhiều, chỉ khẽ động tay phải, tung ra một loạt phong đao. Lực đạo mạnh, góc độ vô cùng tàn nhẫn, làm cho Hỏa Lăng Vân ứng phó không kịp.

“Ngươi đùa thật à? Ta hôm nay còn có việc quan trọng phải làm, thứ lỗi không tiếp được!” Nói xong, khói đen bốc lên, người đã biến mất không dấu vết.

Lãnh Vô Tuyệt nhíu mày, trong mắt hắn ta nhìn thấy đều là cơn giận dữ đang kiềm chế. “Thân thể ngươi còn chưa hồi phục lại hết, chạy tới chỗ như thế làm gì?”

Ta cẩn thận lau đi vết máu nơi khóe miệng, đáp: “Trông coi Thiên giới là trách nhiệm của ta, Tinh Lam sơn này cũng nằm trong phạm vi quản lý.”

“Cho dù là vậy, lúc ngươi gặp nguy hiểm cũng không biết chạy trốn sao? Linh lực của ngươi rõ ràng không bằng người khác, tại sao còn muốn liều mạng? Nếu lúc nãy ta chưa đuổi tới, ngươi lúc này còn có giữ được mạng mà đứng ở đây sao?”

Nếu ngươi không tới, hiện giờ người bị thương chưa chắc đã là ta.

“Khụ … gặp phải tình huống như vậy, chỉ sợ … trốn cũng không kịp.” Ta tận lực làm cho thanh âm của mình có vẻ suy yếu, chứng tỏ rằng mình bị thương rất nặng.

Nếu ta bị thương, hắn đại khái sẽ tốn chút tâm tư trên người ta chứ?

“Ngươi … !” Hắn lạnh lùng liếc ta một cái. “Về sau không có sự cho phép của ta, không được phép tùy tiện chạy loạn! Ngươi dù có chết, cũng chỉ có thể chết trên tay ta!”

“Ha …” Ta cười khẽ một chút, nói: “Điểm này, ta đáp ứng ngươi. A….” Lại hộc máu. Ngực rất đau a, một chưởng vừa rồi đánh ra dùng quá nhiều sức rồi sao? Lần này dường như có chút hơi quá, quả nhiên vẫn không nên lấy thân thể của chính mình ra đùa giỡn.

“Thu Tư Cùng! Ngươi làm sao vậy?”

Thanh âm của hắn truyền vào tai ta, lại giống như cách nhau thật xa, càng ngày càng mơ hồ …

.

.

>>> Lảm nhảm: thiệt tới giờ không chịu nỗi mới nói, tên của nhân vật trong bộ này sao mà ba trấm thế aaaaaaaaaaa T_T Từ nhân vật chính tới nhân vật phụ, nghe tên thiệt như sét đánh vào tai  Bộ tên hay tên đẹp dồn hết qua bộ Hủy Tâm Chú rùi hay sao trời :(((( Ta thix Lãnh Vũ, La Khởi aaaaaaaaaaaaaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro