19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Đạo diễn Tưởng, ông muốn tôi diễn ... cái gì?"

" Điện thoại di động".

" Cái gì?! Ông muốn tôi diễn một cái điện thoại di động!"

Khóe miệng Tưởng Vân Đạt hơi run lên một chút:

" Tôi muốn cô lấy điện thoại di động ra".

Mạch Nhiên cuối cùng mới thở hắt ra một hơi, hóa ra là muốn cô gọi một cuộc điện thoại thôi. Thế nhưng câu nói tiếp theo của hắn làm cô căng thẳng thần kinh. Hắn nói:

" Gọi điện cho người mà cô ghét nhất".

" Sau khi điện thoại được kết nối, tôi sẽ viết một câu lên tờ giấy, cô cứ làm theo tôi yêu cầu là được".

" Tôi có thể từ chối được không?" Mạch Nhiên hỏi

" Có thể, vậy xin trả lại kịch bản cho tôi".

" Tôi gọi!" Mạch Nhiên cắn răng, không chút do dự mà gọi đến số của Thẩm Lâm Kỳ. Ngày hôm nay cô phải dùng bất cứ cách nào!.

Điện thoại đổ chuông vài lần vẫn không có người nghe.

Mạch Nhiên cảm thấy thập phần may mắn. Đúng lúc cô đang muốn nói với Tưởng Vân Đạt rằng kẻ thù của cô không chịu tiếp điện thoại thì cuộc gọi được nối thông.

" A lô." Giọng nói trầm thấp của Thẩm Lâm Kỳ bình tĩnh truyền đến khiến Mạch Nhiên sợ đến thiếu chút nữa ném cái điện thoại đến trước mặt Tưởng Vân Đạt.

"... a lô." Mạch Nhiên nơm nớp lo sợ nói được một câu, cấp bách liếc mắt nhìn Tưởng Vân Đạt, hắn cầm bút lên viết xoàn xoạt cái gì trên giấy.

Cùng lúc đó, Thẩm Lâm Kỳ hỏi Mạch Nhiên: " Có việc sao?"

[......]

" Em thích anh!"

Thẩm Lâm Kì thật lâu không có đáp, cũng không biết trải qua bao lâu, Mạch Nhiên mới nghe được anh nói:

" Anh cũng vậy".

[...]
____________________________________
---- Độc dược phòng vé_ Ức Cầm----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro