#3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này, sự kìm nén của tôi như bị phá vỡ.
Ôm điện thoại của anh tôi bật khóc nức nở.
Anh thấy không. Không chỉ có anh, có rất nhiều người tốt trên đời này.
Nhưng sao họ phải bắt chước cách nói của anh?
Vì sao phải trả lời?
Vì sao lại trả lời tin nhắn của em?
Giá như ngày đó anh đừng trả lời thì tốt rồi. Giá như anh đừng quen em. Giá như có thể bắt đầu lại, ngày đó, em nhất định sẽ không gửi tin nhắn đó.
Thà rằng mãi mãi là bóng đêm, điều em càng không chịu được đó là khi vừa nhìn thấy ánh dương, họ lại nói với em, đó khônb phải bình minh, đó là chiều tàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro