9. [ĐÁNG YÊU]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay bạn yêu đời đến lạ, thành ra cuộc đời trong mắt bạn được hưởng ké thêm filter xinh đẹp blink blink. Bạn dự định đi tìm ai đó để lan truyền niềm vui này.

Lưu Giai Nghi cùng lúc đó bước đến, cô bé theo phép tắc lịch sự chào hỏi bạn một câu.

"Chào buổi sáng."

"A"

Trùng hợp làm sao, chưa kịp tìm người người đã đến. Hôm nay chắc chắn là một ngày may mắn của bạn.

"Chào em, Giai Nghi."

"Hôm nay em cũng thật là đáng yêu."

Cô bé cũng không ngại nhận lời khen, câu này em được nghe nhiều rồi. Em gật đầu lễ phép, nở một nụ cười ngây ngô đặc trưng nhìn bạn.

"Cảm ơn lời khen của anh nhé."

"Không phải khen đâu, anh đang nói sự thật đó."

"Thật vậy sao?"

"Đúng vậy, em còn rất tài giỏi và mạnh mẽ nữa!"

Bạn không ngớt lời khen cô bé, làm em bây giờ cũng có chút ngại ngùng rồi. Lưu Giai Nghi mím môi, ngẩng đầu nhìn bạn.

"Lúc nào anh cũng nói những lời tương tự để làm mọi người vui sao?" Em thật lòng thắc mắc.

Bạn lập tức lắc đầu phủ nhận, cuộc đời được gắn thêm filter không đồng nghĩa với việc bạn sẽ phóng đại tất thảy vạn vật xung quanh.

Nói trắng ra là không hề điêu. Lưu Giai Nghi, em thật sự rất giỏi.

Bạn nghĩ đến cô bé vẫn còn rất nhỏ, là độ tuổi trẻ thơ nên có một cuộc sống vô lo vô nghĩ. Bạn đột nhiên cảm thấy xót xa, đau lòng đáp lại em.

"Không có đâu, anh kén cá chọn canh lắm."

"Và em là người xứng đáng với hết thảy điều tốt đẹp trên đời."

"Em sinh ra vì vinh quang vô tận vậy đó."

Lưu Giai Nghi khẽ chớp đôi mắt to tròn, sau đó mỉm cười.

"Những thứ ấy to lớn quá em không dám nhận bừa, nhưng em sẽ nhận tấm lòng của anh."

Bạn suy nghĩ đến gì đó, bàn tay hơi nhúc nhích nhưng rồi cũng chỉ nắm chặt.

"Khà khà, vậy anh sẽ khen cho đến khi em chấp nhận rằng mình tuyệt vời đến mức nào mới thôi!" Đôi mắt bạn tràn ngập sự chân thành, bạn cười nhe răng.

Trông cứ ngốc ngốc thế nào.

Cô bé nhìn sự chân thành trong mắt bạn, nhất thời không biết nên phản ứng thế nào, cuối cùng chỉ đành cười bất lực.

"Được rồi, được rồi, em sẽ chấp nhận những lời này."

"Hehe, cảm ơn em"

Bạn nhe răng cười ngốc, thực sự vui mừng vì em đã chấp nhận.

"Mong rằng ngày ngày của em là trời quang rực rỡ, dù lúc khốn cùng cũng có ánh nắng chiếu sáng đường em đi."

.

.

"Ừm, mong rằng mỗi ngày của anh sẽ khởi đầu bằng niềm vui và kết thúc trong sự hạnh phúc."

"Đêm đen cũng không thể xóa nhòa ánh sáng đến bên anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro