#2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chồng cô, anh ấy là một người mù, cũng là một thê nô chính hiệu, cô nói anh đi hướng đông tuyệt đối anh không bao giờ bước qua hướng bắc.

Có một lần cô bị ngất do thiếu máu, anh luống cuống không biết làm sao, bèn ôm cô chạy ra khỏi cửa, nhưng là một người khiếm thị thì việc này gần như bất khả thi.

Không thiếu những lần vấp ngã, người đầy vết bầm ,trầy da xước thịt , cũng chịu đựng, mặc kệ vết thương mà làm đệm cho một con heo là cô .

Sau khi tỉnh dậy nhìn làn da trắng nõn giăng đầy vết bầm, vết xước kia của anh , lòng cô vừa ngọt ngào, vừa đau như bị ai tóm lại.

Anh ấy sao lại ngốc như vậy? Không biết gọi người sao? Haizz... thôi vậy, anh ấy ngốc như thế cô trói về nhà là đúng rồi, nếu để chạy loạn ngoài Kia chắc bị người bắt bán đi lúc nào cũng không biết a.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro