[Bảo-Mã] Tin...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trên thế giới này có một kiểu người, không muốn yêu nhưng lại sợ cô đơn, kỳ thị đám đông nhưng lại ghét ở một mình

Chính là loại khuyết thiếu cảm giác an toàn, không có đủ niềm tin vào người khác

Nhân Mã theo đuổi Bảo Bình đã gần một năm nay, dù rằng anh luôn quan tâm chăm sóc cậu nhưng Bảo Bình luôn cảm thấy trên người Nhân Mã có một loại khí tức phóng khoáng, phong tình. Anh thân thiện, dễ kết bạn, con trai thích anh, con gái lại càng thích anh. Loại người như anh chính là loại mà cậu sợ nhất, muốn tránh xa nhất. Nhưng trớ trêu thay con người ấy, Bảo Bình không hiểu vì lý do gì lại lẽo đẽo bám theo cậu.

"Anh thích em, rất thích em."

"Tại sao?"

Bảo Bình tự hỏi câu này cả trăm lần, cậu là một đứa con trai rất tầm thường, tuyệt đối không thể đứng ngang hàng với Nhân Mã. Anh chỉ là hứng thú nhất thời thôi có đúng không? 

Tròng mắt nâu trong vắt tinh xảo chứa đựng những tia hoang mang run rẩy hướng về phía anh. Nhân Mã nhìn sâu vào đôi mắt đầy cảm xúc ấy, tim anh hơi nhói lên. Anh nhẹ nhàng rải những nụ hôn như cánh hoa xuống khuôn mặt cậu, cuối cùng dừng lại ở đôi môi, sự tiếp xúc tuyệt diệu ấy làm trái tim anh đập loạn. 

Nhân Mã giữ gáy Bảo Bình, cánh tay rắn chắc kiên định cuốn lấy eo cậu 

"Nghe này, anh yêu em, phàm là thứ thuộc về em anh đều yêu. Có thể lúc này em chưa thật sự yêu anh nhưng em phải nhớ rõ, Vu Bảo Bình, em đang nắm giữ trái tim của Trình Nhân Mã, anh cấm em buông ra!"


~end~



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro