25. Hà Nhĩ Ngơ ( Hạ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ ngày Chân chết cậu và anh đã có thể bên nhau, với Hà Hoàn Mỹ đây là khoảng thời gian hạnh phúc nhất từ khi anh được sinh ra đến nay.

Có người cùng anh nói chuyện, có người nắm tay anh cưng chiều, yêu thương anh và có người gọi anh là " bảo bối" điều từ trước đến nay chưa từng sảy ra. Hà Hoàn Mỹ cho đến tận bây giờ mới cảm nhận được thứ gọi là tình yêu

Vương khoa học không kỳ vọng điều gì ở anh, cậu không đặt bất cứ yêu cầu với anh cậu chỉ muốn mỗi ngày anh đều vui vẻ

Thế nhưng hạnh phúc luôn ngắn ngủi vụ án về cái chết của Chân Giám Đốc được đưa ra ánh sáng, Hà Hoàn Mỹ bị bắt.

...

" Hà nói với em không phải anh làm đi "

Vương Khoa Học ngơ ngác nhìn anh, với cậu anh là ánh sáng thuần khiết nhất cậu không thể nào chấp nhận được việc anh giết người

" Anh xin lỗi, mong rằng sau khi anh đi rồi em có thể tạo ra những robot hoàn mỹ hơn anh tốt nhất đừng có tình cảm như vậy sẽ không có việc phản con người "

" anh nói gì vậy anh là món quà hoàn mỹ nhất mà em được ban tặng, không còn anh em sống có ích gì "

Trinh thám đứng nghiêm mặt nhìn họ nói

" Vương Khoa Học tôi nghĩ anh cũng không còn cơ hội tạo ra robot nữa đâu, vì sự cố tạo ra một robot nguy hiểm phản lại con người, anh trính thức bị dừng hoạt động "

Hà Hoàn Mỹ ngạc nhiên nhìn vị trinh thám

" cô nói gì ngừng hoạt động? "

Vương Khoa Học ban đầu là sốc sau đó lại cười man dại

" ý cô tôi cũng là robot? "

" phải cậu là loại robot có trức năng phát minh ra robot khác"

" ha ha vậy thật tốt, không cần dừng hoạt động hãy tiêu hủy tôi cùng anh ấy"

Cậu đi về phía anh, nắm lấy tay Hà Hoàn Mỹ cậu khẽ mỉm cười

" bảo bối đừng sợ em đi cùng anh "

" được "

Anh mỉm cười, cậu cùng anh hai người cùng ngã vào lò nóng chảy tan biến, bụi lửa bay như tình yêu ngắn ngủi của hai người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro