[ĐOẢN VĂN]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Anh đối với mọi người là một đại boss lạnh lùng, vô tình, nghiêm túc nhưng với một ai đó thì lại hết mực cưng chiều, hết lòng yêu thương, vô cùng ngoan ngoãn nghe lời...
----------------------------------------------------------------------------------------
Đêm hôm ấy, sau màn "vận động" mãnh liệt như phong vũ, theo thói quen Bam Bam mệt mỏi rúc vào lòng Yu Gyeom, anh sẽ ôm cậu, dịu dàng xoa lấy lưng cậu ru ngủ. Nhưng hôm nay, Kim Yu Gyeom lại có phần khác lạ, dường như anh có điều gì đó khó nói, thỉnh thoảng lại không kìm được khẽ ho khan vài tiếng.
- Anh sao thế?

- Ừm...có một chuyện...à thôi.

- Sao? Anh khó chịu ở đâu à?

- Không sao, em ngủ đi.

- Ừm...

- Bam Bam lấy anh nhé?

- Gì cơ?

- Lấy anh nhé?

-....-

Anh chờ rất lâu nhưng Bam Bam vẫn không lên tiếng, chỉ từ từ xoay người về hướng ngược lại, im lặng ngủ. Yu Gyeom ngây ra, anh không biết tình huống này có nghĩa là gì cả, tâm trí dường như muốn loạn cả lên.
-----------------------------------------------------------------------------------------
- Jackson, anh xem như thế là có ý gì? Mấy ngày nay Bam Bam lạ lắm, chẳng thèm nhìn mặt em, cũng chẳng thèm quan tâm em.- Yu Gyeom lắc ly rượu trên tay sau đó đưa lên miệng một hơi uống cạn, dạo này anh cảm thấy như thể mình đã bị cả thế giới cho ra dìa mất rồi.

- Cậu ngốc lắm, làm quái có thằng đàn ông nào cầu hôn kiểu ấy? Bam Bam nó là con người chứ có phải là đồ chơi của cậu đâu mà cậu nói gì nó cũng phải nghe, vắt óc ra mà suy nghĩ cho tử tế đi.

- Anh biết tính em mà...thực sự...mà thôi.

- Thế cậu có yêu nó không?

- Hỏi thừa, tất nhiên là có.

- Thế đấy, vì người mình yêu chẳng lẽ một chút chuyện như vậy cũng không làm được? Cậu làm anh thất vọng quá.

- Nhưng em phải làm sao?

- Làm gì là việc của cậu, anh phải về rồi. Mark đang đợi ở nhà kìa.

- Từ ngày có Mark, anh quên thằng em này rồi phải không? Chưa gì đã nhớ vợ à?

- Anh lại cho cậu 1 trận bây giờ. Cứ suy nghĩ đi, có gì thắc mắc thì gọi cho anh.

Jackson nhanh chóng ra về để lại Kim Yu Gyeom tâm trí đang rối loạn ngồi uống một mình.

- Bam Bam, anh về rồi.

- Về rồi thì anh mau đi tắm đi.

Trước thái độ lạnh nhạt của Bam Bam, Yu Gyeom chỉ biết cười khổ, anh vì cậu mà tưởng như sắp phát điên đến nơi rồi.

- Ye Jin, lấy anh nhé? Anh yêu em.

Tv đang chiếu cảnh nam chính cầu hôn nữ chính, xung quanh phòng tràn ngập hoa và ánh nên lung linh, một khung cảnh vô cùng lãng mạn. Bam Bam chăm chú xem, say mê đến nỗi quên hết tất cả. Yu Gyeom lờ mờ theo dõi rồi chợt ngẩn người, thì ra cậu là thích như vậy sao?
----------------------------------------------------------------------------------------
- Chiều thứ 7-

- Bam Bam, ở nhà chờ chút, rất nhanh sẽ có người đến đón em.

- Vâng.

Hôm nay Yu Gyeom gọi điện cho Bam Bam nói rằng tối nay sẽ đưa cậu đi ăn cùng Jackson và Mark, từ sớm đã vì cậu mà hủy toàn bộ lịch làm việc. Chiếc xe đưa Bam Bam đến nhà hàng Pháp mà cậu thích, chẳng hiều vì lí do gì mà nhà hàng hôm nay rất vắng khách.

- Mời đi theo tôi.- Người quản lý dẫn Bam Bam lên tầng thứ 36 sau đó để cậu một mình tự bước vào căn phòng đã sớm được chuẩn bị từ trước. Cậu mơ hồ mở cửa, vừa bước vào, mọi thứ đều khiến cậu kinh ngạc. Khắp phòng đều được trang trí bởi những đóa hoa hồng đỏ, những cây nến nối tiếp nhau xếp dọc lối đi lung linh thứ ánh sáng rực rỡ. Ảnh chụp cậu và anh được treo khắp nơi kèm theo một vài lời nhắn nhủ, tất cả mọi kỉ niệm của hai người dường như đang từ từ hiện hữu. Yu Gyeom trong bộ vest lịch lãm từ xa tiến lại gần cậu, có chút gì đó ngượng ngùng lại cũng rất lãng tử.

- Yu Gyeom,...- Bam Bam vẫn chưa hết kinh ngạc, tròn mắt nhìn anh.

- Em thích chứ?- Anh hồi hộp chờ đợi câu trả lời của cậu.

- Ừm...- Cậu xấu hổ cúi gằm mặt, mang tai từ lâu đã sớm đỏ bừng.

- Bam Bam, em không thích sao?

- Không, em rất thích...thực sự rất thích.- Bam Bam mỉm cười, mấy ngày này vì chuyện này mà chẳng thèm nhìn mặt anh, cứ kệ anh đi đi về về không thèm hỏi han, tự dưng bây giờ lại cảm thấy có chút không đúng, anh thực sự đã nuông chiều cậu đến sinh hư rồi.

- Anh chưa từng nghĩ có ngày mình sẽ cầu hôn theo cách ấu trĩ, trẻ con như thế này. Bam Bam, những lời em muốn nghe thực sự bây giờ anh không thể nói hết cho em nghe được. Nhưng, tương lai mà em chờ đợi, anh muốn cùng em sống ở đó. Bam Bam lấy anh nhé - Nói rồi Yu Gyeom lấy từ trong túi áo ra một cái hộp nhỏ, hai chiếc nhẫn lấp lánh chiếu sáng mang theo tình yêu và sự hạnh phúc. Bam Bam nhìn anh, đáy mắt dường như đang rất cảm động, hàng mi dài khẽ chớp, gật đầu kiên định nói:

- Em đồng ý.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yugbam