- Thiên Tỉ nước của em pha ngon quá!_Vương Tuấn Khải mỉm cười nhìn Dịch Dương Thiên Tỉ, nụ cười ôn nhu đến kì lạ.
- À cảm ơn anh!_Dịch Dương Thiên Tỉ có chút khó xử mà hai má ửng hồng.
- Không có gì, nước của em thực sự rất ngon!
- ĐM NHÀ NGƯƠI TƯỞNG TA TIN NHỮNG LỜI NGỌT XỚT ĐẤY À, CON MẸ NÓ ĐẤY LÀ NƯỚC LỌC ĐẤY, ĐM NƯỚC LỌC THÌ CÓ VỊ À???
-...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro