Ba ba 310 sinh nhật vui vẻ -十年一瞬只为你_旭子

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đầu tháng ba, Phùng Kiến Vũ đột nhiên nhận được thông báo của trợ lý nói ngày 8/3 phải vào đoàn quay thêm một số cảnh quay , đi ba ngày, hoàn hảo bỏ lỡ sinh nhật người nào đó


Người nào đó từ mới vừa nghe lúc nói liền bắt đầu giở trò, giở trò với Phùng Kiến Vũ xong lại giở trò với trợ lý của Đại Vũ . Ba ngày sau, ở Phùng Kiến Vũ "Anh mẹ nó còn giở trò nữa thì cũng đừng về nhà " dưới sự uy hiếp, Vương Thanh đồng chí thỏa hiệp


Nhưng Vương Thanh đợt này chính là rất không vui a, rõ ràng mình qua hết sinh nhật ngày hôm sau liền đi quay ăn sạch, lại phải chừng mấy ngày không gặp được rồi


Ủy khuất chính là ủy khuất trừ ủy khuất vẫn là ủy khuất tại sao sinh nhật đều không thể cùng Đại Vũ nhà ta trải qua a! !


Ngày Phùng Kiến Vũ phải lên đường , Vương Thanh chỉ còn thiếu nước đem mình nhét vào trong vali nữa thôi, lúc trợ lý đi đón , Vương Thanh ôm cái vali ngồi trên đất, nói cái gì cũng không buông tay


Phùng Kiến Vũ dĩ nhiên cũng muốn cùng bảo bảo nhà hắn cùng nhau trải qua sinh nhật a, mặc dù trước không để cho hắn giở trò, nhưng thật đến lúc phải đi rồi ,trong lòng Phùng Kiến Vũ cũng là không muốn đi


Phùng Kiến Vũ hạ quyết tâm, gọi cho trợ lý để cho hắn lên giải quyết cái tên bạch tuột này. Trợ lý vào nhà thấy ánh mắt Vương Thanh đầy oán hận liền trầm mặc... Trong lòng nói: Vũ ca cậu trêu chọc tôi sao? Tôi nào dám động đến hắn a...


"Thanh ca, cậu nghe tôi nói a, cái đó... Vũ ca là đi công tác, sẽ trở về mà "


"..."


"Thanh ca a, tôi sẽ cùng đoàn phim nói ngày 10 sẽ sắp xếp ít công việc cho cậu ấy để cho cậu ấy gọi video call cho cậu nha "


"..."


"Không đúng... Thanh ca a, cậu nghĩ đi a, có phải cậu sớm để cho Vũ ca đi một chút, thì Vũ ca mới có thể sớm trở lại một chút hay không a?"


Vương Thanh nghe nói như vậy giống như là động tâm tư, ngẩng đầu nhìn Phùng Kiến Vũ, Phùng Kiến Vũ cũng nhìn hắn, tán đồng gật đầu một cái.


"Hôn" Vương Thanh chu môi lên, Phùng Kiến Vũ đứng ở bên kia vali, cách cái vali cho hắn một nụ hôn


Trợ lý: Mẹ nó, mù mắt cẩu hợp kim ti-tan của ta rồi , ta tại sao phải nhìn bọn họ tú ân ái chứ a!


Dưới ánh mắt Vương Thanh lưu luyến không rời nhìn chăm chú, trợ lý vẫn là không lưu tình đem Phùng Kiến Vũ kéo đi , rất sợ chậm một chút Vương Thanh liền đổi ý


Mấy ngày nay Vương Thanh giống như một miếng kẹo da trâu vậy , lúc đóng phim không cho phép mang điện thoại di động, trợ lý liền kiêm chức nghe điện thoại, trấn an các loại


"Vũ ca cậu làm xong chưa, Thanh ca đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại a "


Phùng Kiến Vũ cưng chìu cười cười cầm lấy điện thoại di động nhìn nhật ký điện thoại, rất tốt, 21 cuộc...


"Vũ ca, Thanh ca đây là thế nào, trước kia cũng không thấy hắn dính người như vậy a "


Phùng Kiến Vũ trong lòng biết, trong lòng hắn vẫn xoắn xuýt chuyện không thể cùng nhau trải qua sinh nhật , cho nên mới lo được lo mất như vậy. Phùng Kiến Vũ không đáp lời, trực tiếp gọi điện thoại cho Vương Thanh


——————— đây là đường phân cách————————


"Thanh nhi, ngày đó em ở trên mạng đặt cho anh một món quà, chiều hôm nay anh đừng ra ngoài , phỏng đoán chuyển phát nhanh buổi chiều sẽ đến "


Vương Thanh nghe xong điều này giọng nói có hơi vui vẻ một chút. Khá tốt, có người yêu tặng quà


Mở ra danh bạ tìm được số điện thoại của bảo bảo của mình gọi đi


" Uy, Thanh ca? Vũ ca đi công..."
Đô đô đô...


" Ngọa tào!" Trợ lý liếc mắt phóng lên trời , ta đây là trêu ai ghẹo ai a. Phùng Kiến Vũ ở bên cạnh nhìn gương mặt bất đắc dĩ của trợ lý cũng biết người yêu nhà cậu lại treo điện thoại, an ủi vỗ bả vai trợ lý nhà cậu, nói cho hắn "Không có biện pháp, chịu đựng đi "


Reng reng reng...


Vương Thanh nhìn dãy số điện thoại: Thuận phong chuyển phát nhanh


" A lô?Xin chào" trầm thấp gợi cảm


"Xin chào, xin hỏi là Vương Thanh tiên sinh phải không ? Có chuyển phát nhanh của ngài , đặt ở cửa tiểu khu rồi."


" Được, cám ơn ngài."


Vương Thanh để điện thoại di động xuống, nhìn chung quanh căn nhà có chút trống trải thở dài một cái. Hôm nay là sinh nhật của hắn , cũng đừng nói thấy được người yêu nhà mình , ngay cả nghe tiếng của em ấy cũng không được. Thật... Rất nhớ em ấy...


Cầm cái áo khoác ra ngoài, sờ chìa khóa xe trong túi, lại ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời, đi đi đi, thuận tiện... Giải sầu một chút cũng tốt


Vương Thanh một đường nghe tai nghe điện thoại cúi đầu đi tới, lơ đãng ngẩng đầu, thấy thân ảnh chính mình không thể quen thuộc hơn được nữa đứng trước cửa tiểu khu, người nọ cười thật ngọt ngào, ngọt ngào giống như mọi khi


Vương Thanh tăng nhanh nhịp bước dưới chân, đến cuối cùng đều biến thành chạy chậm. Đến trước mặt người nọ đem cậu kéo vào trong ngực.


Phùng Kiến Vũ ôm lấy đại bảo bảo của mình


"Sao hôm nay lại trở lại?" Thanh âm Vương Thanh cao hứng thậm chí có chút run rẩy


" Ừ, cố gắng hai đêm, đem công việc hoàn thành trước thời hạn , em bây giờ rất mệt mỏi a " vừa nói ở trên vai Vương Thanh cọ một cái


"Chúng ta về nhà, Ân?"


" Ừ." Phùng Kiến Vũ từ Vương Thanh trong ngực đi ra nắm lấy tay hắn "Ai đúng rồi, đợi em một chút "


Vương Thanh nhìn Phùng Kiến Vũ đi tới phòng an ninh, lúc đi ra, trên tay là một hộp bánh gato cùng một mô hình phi cơ số lượng hạn chế mà Vương Thanh nhắc tới đã lâu "Được rồi, bánh ngọt của anh lễ vật của anh còn có em, chuyển phát nhanh này anh nhận có hài lòng không?"


Vương Thanh cười cười, ánh mắt nóng bỏng nhìn đôi mắt người yêu "So với nhận chuyển phát nhanh, anh càng thích cưới chuyển phát nhanh hơn a." (取 qǔ = nhận, lấy . đồng âm với 娶 qǔ= cưới )


Ánh mặt trời tháng ba dịu nhẹ, ven đường ,hoa cũng sắp nở ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy