OE

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




*20 vạn năm sau*

Bảo Tàng Lịch Sử Quảng Ninh

Nơi đây kiến trúc như một viên than đen huyền bí , in lại cả đại dương vào sườn bể. Một cô gái đứng bên bức tranh minh họa Sơn thần và Thủy Thần: Thúy Kiều và Thúy Vân. Cô gái rất đẹp, người trong bảo tàng ngắm nhìn chẳng thể dời mắt. Chỉ là nhìn hành động khóc lã chã trước hai bức họa kia, ai nấy đều nghĩ Vân thần kinh bất ổn định.

- Ahhhh ! Nhìn đi! Anh kia Đẹp trai quá!
- Trời ạ là người Việt sao? Trông cứ như con lai ấy
- Mẹ ơi trên đời còn có người đẹp vạy sao? Mau chụp hình nhanh lên !!

Bỗng tiếng ầm ĩ náo nhiệt vang lên. Vân chẳng kịp gạt nước mắt giật mình xoay gót, lệ cứ thế tuôn rơi.
Cách biệt nghìn dặm
trùng phùng đã nửa nhân sinh

Nam tử nghẹn ngào bước tới, khí chất anh tuấn bội phần ôn nhu. Một tay thanh tú nhẹ lướt trên gò má người con gái anh yêu thương...

- Anh, trở về rồi sao.
- Ừ, anh về với em rồi đây. Vân, em Đừng khóc, anh sẽ đau lòng.

Cô khóc, cứ vậy chẳng ngăn nổi. Anh ôm cô thật chặt, cô nhận ra ấn thủy thần trên vai anh đã biến mất.
- Ấn Thủy của anh...
- Mất rồi, anh từ bỏ rồi. Anh chỉ cần được ở bên người con gái anh yêu. Vân, đừng rồi xa anh nữa được không em? Em đi tìm em, quả thực rất cực khổ...
- Vậy tại sao.. không đợi em về?
- Anh không đợi được, anh rất nhớ em. Về với anh, em nhé ?

Vân khóc, khóc nức nở, siết chạt tay đặt lên môi anh đẫm vị đắng chát
" Em về với anh. Ngày mai giông bão, ta hẹn nhau nơi địa ngục"

- Hết -
Ta nguyện đổi ba kiếp tình, lấy một kiếp duyên
Chỉ để được tương ngộ cùng người lần nữa
Ta nguyện đổi ba kiếp tình, lấy một kiếp duyên
Chỉ vì không muốn hẹn kiếp sau gặp lại
Ta nguyện đổi một kiếp tình, lấy một kiếp duyên
Chỉ vì tìm người quá lâu mà gặp người quá ngắn
Ta nguyện đổi một kiếp tình, lấy một kiếp duyên
Chỉ vì không muốn bỏ lỡ ngày nào ở bên nàng. (21)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nguoc#oe