Nếu anh là GD

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả :tiamomr

Pairing : Vương Tuấn Khải x Dịch Dương Thiên Tỉ


Vương Tuấn Khải gần đây rất buồn bực.

Làm một tiểu đội trưởng của nhóm nhạc thiếu niên nổi tiếng cả nước, là minh tinh có hậu cung gần mười lăm triệu người hâm mộ, cậu có cặp mắt đào hoa cùng đôi chân dài ngày ngày bức một đám fan a di giơ gào thét muốn làm fan bạn gái, vào giờ phút này, cậu dò xét mình trong gương, 16 năm qua lần đầu tiên hoài nghi mị lực của bản thân.

Thật ra thì chuyện là như vầy:

Đoạn ngắn hồi tưởng một:

"Thiên Tỉ, Thiên Tỉ ! Em tập vũ đạo xong chưa a?"

"Ừ."

"Thiên Tỉ, anh đây mấy ngày qua đều hảo hảo nghe lời em, nghiêm túc luyện tập vũ đạo ah! Anh nhảy cho em xem, em xem một chút có được hay không, anh có phải tiến bộ hơn rồi phải không khà khà khà. . ."

"Hiện tại không được, concert của GD vừa tung ảnh, em còn phải đi xem, thuận tiện học tập một chút vũ đạo, một mình anh tự tập đi ah."

Đoạn ngắn hồi tưởng hai:

"Thiên Tỉ ! Em xem cái này buồn cười không ! Ha ha ha ha ha cười chết mất, em xem em xem!!"

"Đừng nháo ! Em hiện tại đang bận, không có rảnh cười với anh, vé concert sắp được bán rồi, nếu lần này không thể thành công mua được vé concert GD, em sẽ đánh anh!"

Đoạn ngắn hồi tưởng ba:

"Thiên Tỉ ! Tới Hàn Quốc rồi có phải rất vui không? !"

"Ừ, thật vui."

"Hắc hắc, anh biết ngay. Thiên Tỉ, hôm nay cùng anh đi dạo phố đi, anh đã xem qua bản đồ du lịch rồi, có thật nhiều thật nhiều nơi anh muốn đi. . . . . ."

"Ah, hôm nay không được,anh và Nhị Nguyên cùng đi đi. Hôm nay em phải đến tòa nhà của YG, nhất định phải gặp được GD! !"

. . . . . . Stop! ! ! Vương Tuấn Khải kịp thời cắt đứt hồi ức bi thương của bản thân . Cậu nhìn chằm chằm bản thân mình trong gương ."Nếu như mình là GD thì tốt rồi, Thiên Tỉ nhất định sẽ để ý đến mình" , mỗ Khải nội tâm bị tổn thương suy nghĩ.

"Đúng rồi!" Vương Tuấn Khải vỗ đùi một cái, "Mặc dù mình không thể trở thành GD, nhưng mà mình có thể bắt chước ah!" Một kế hoạch vĩ đại được vạch ra, nghĩ đến Thiên Tỉ sẽ dùng ánh mắt sùng bái nhìn mình, mỗ đội trưởng nhìn mình trong gương bật cười thành cái bánh bao.

Kế hoạch A: Xăm mình.

Vương Tuấn Khải núp ở trên giường, lấy điện thoại di động ra, mở taobaoo, ngón tay thon dài nhanh chóng viết chữ: Hình xăn dám tương tự GD . Mua! Mua! Mua! Mua hết !!!!!!

Vì vậy, mấy ngày sau, lúc Vương Nguyên ôm một hũ sữa chua cùng mấy bịch snack đẩy cửa phòng ra, đập vào mắt là Vương Tuấn Khải đang làm ra một tư thế vặn vẹo kì dị, đưa lưng về phía gương, đầu xoay qua chỗ khác, dùng sức hướng trên cổ dán một cái cánh. Nghe tiếng cửa mở, Vương Tuấn Khải quay đầu lại, cùng Vương Nguyên mắt trợn to nhìn nhau.

. . . . . .

. . . . . .

"Anh anh anh anh anh anh là ai? ! !" Vương Nguyên nhanh chóng ôm chặt đồ ăn vặt trong ngực, lui về phía cửa phòng, dùng tư thế tuyệt đối bảo hộ đồ ăn trong tay, trừng mắt nhìn chằm chằm Vương Tuấn Khải.

". . . . . ." Vương Tuấn Khải mắt giật giật xem thường, "Anh là đại ca."

"Là anh hả ? ! Vương Tuấn Khải anh ở đây làm cái gì? !" Tiểu Thiên Sứ bày tỏ bị kinh sợ, "Mấy cái hình xăm này là gì ? Anh đem bản thân mình dán thành cái con cóc ghẻ gì vậy ? !"

". . . . . . . . . . . ."

"Thiên Tỉ cứu tớ ! ! ! ! !"

Không đợi Vương Tuấn Khải nói xong, Vương Nguyên dùng tốc độ sét đánh ôm đồ ăn trong ngực mà chạy mất, hơn nữa còn khoa trương kêu cứu, để lại Vương Tuấn Khải một người ở trong phòng mặt thúi đến không còn gì có thể thúi hơn.

Kế hoạch B: Rap

Vương Nguyên mặt hoảng sợ nhìn đội trưởng rap một bài 《CRAYON》, hơn nữa nhanh chóng liếc Thiên Tỉ vẻ mặt lạnh lùng đang ngồi ở bên cạnh.

"Bài hát này là dành cho baby của nhóm chúng ta -- Thiên Tỉ! Anh đã lên mạng tra lyric thành phiên âm, luyện rất lâu đó. Hắc hắc hi vọng em thích nha ~"

Lúc Vương Nguyên nuốt nước bọt lần thứ năm, lần thứ tám liếc nhìn vẻ mặt càng ngày càng đen của Thiên Tỉ, cuối cùng Thiên Tỉ rốt cuộc đứng lên, từng bước từng bước đi về phía Vương Tuấn Khải. Đối với ánh mắt hoảng sợ của Vương Nguyên cùng với gương mặt mong đợi của Vương Tuấn Khải , Thiên Tỉ cầm lấy micro của tiểu đội trưởng, nở ra một nụ cười nghiêng nước nghiêng thành, nói ra một câu : "Không cho phép anh sỉ nhục thần tượng của em."

Kế hoạch C: nhuộm tóc

Dù đã thất bại cả hai lần nhưng Vương Tuấn Khải cũng không có bỏ cuộc. Dù sao thì thất bại is thành công's mother , Vương Tuấn Khải tính toán lần này sẽ hoàn hảo bắt chước giống hệt GD, đó chính là nhuộc tóc.

"Tỷ tỷ, tỷ mau cho nhuộm cho em màu tóc đỏ đi ~" . Make up tỷ tỷ đầu óc mơ hồ nhìn Vương Tuấn Khải."Có được hay không vậy ~ xin chị đó ~~" mỗ Khải lại xuất ra tuyệt chiêu làm nũng. Make up tỷ tỷ khẽ mỉm cười, quay đầu kêu: "Thiên Tỉ, em mau dạy dỗ đội trưởng nhà em ! ! Cậu ấy muốn chị nhuộm cho cậu ấy một cái đầu đỏ ! ! !"

Vương Tuấn khải: Σ(゚д゚lll)! ! !

Cuối cùng, Thiên Tỉ thành công dùng một cái ánh mắt sắc lạnh nhìn mỗ đội trưởng, khiến Vương Tuấn Khải một mặt buồn thiu. Giờ phút này, đứng ở hậu trường biểu diễn, Vương Tuấn Khải cúi đầu, một bộ dáng oán phụ ủy khuất, thỉnh thoảng nhìn lén Thiên Tỉ ở bên cạnh luôn trầm mặc, mỗ Khải vặn vẹo lấy ngón tay của mình.

Thiên Tỉ liếc mắt nhìn người đang không ngừng oán niệm ở bên cạnh, nhẹ thở dài một cái, mở miệng dò hỏi: "Anh làm sao vậy?" . Mỗ đội trưởng chợt ngẩng đầu lên nhìn Thiên Tỉ một cái, lại nhanh chóng cúi đầu, thanh âm thật thấp truyền tới:

"Không, không sao cả. . . . . . Cái đó, Thiên Tỉ."

"Ừ ?"

"Nếu như, anh là nói nếu như. . . . . . Nếu như anh phải . . . . ."

"Là cái gì?"

-- nếu như anh trở nên giống GD em sẽ thích anh sao ? Thế nhưng lời này cậu không dám nói ra miệng.

"Không. . . . . . Không có gì, anh chỉ đùa thôi hắc hắc. . ."

Lần nữa lặng lẽ thở dài một cái, sau đó mỉm cười, Thiên Tỉ nghiêng người, tựa đầu đến gần lỗ tai Vương Tuấn Khải, hài lòng nhìn Tiểu Đội Trưởng trong nháy mắt trở nên cứng ngắc.

"Em biết anh gần đây đang giở trò quỷ gì. . . . . ." Thanh âm trầm thấp ở bên tai vang lên, Vương Tuấn Khải nuốt nước miếng một cái, cảm giác nhiệt độ trên mặt nhanh chóng tăng lên. Thiên Tỉ hơi dừng lại, nói tiếp: "Anh đừng nháo nữa, bất kể anh có làm gì, anh cũng không thể trở thành GD, anh vĩnh viễn là Vương Tuấn Khải, anh có hiểu không?"

Tim trong nháy mắt như bị đâm một dao, toàn thân đều giống như bởi vì điều đó mà đau đớn, đau đến tê tâm liệt phế. Vương Tuấn Khải nghĩ, nhất định là như vậy, nếu không tại sao đột nhiên tay chân lạnh như băng, ngay cả động cũng không cách nào động một cái.

Thiên Tỉ nhìn người bên cạnh trong nháy mắt buồn xo, buồn cười chọc chọc vào mặt bánh bao của Vương Tuấn Khải.

"Thật ra thì em muốn nói. . . . . ." Thiên Tỉ mỉm cười, hai lúm đồng điếu thật sâu, Thiên Tỉ lần nữa hướng đến gần bên tai Vương Tuấn Khải.

"Anh là Vương Tuấn Khải, anh không phải GD. Dù là vậy. . . . . . Thì em vẫn thích anh."

Vương Tuấn Khải trong nháy mắt trợn to hai mắt, nhìn Thiên Tỉ, ngạc nhiên, vui vẻ, lại có một chút ủy khuất trong nháy mắt tràn đầy lồng ngực, tâm tình quá mức vui vẻ, cậu cảm giác mình phải hét lên. Lúc này, lúm đồng điếu đối diện nhàn nhạt mỉm cười, đưa ra ngón tay thon dài ngăn lại môi châu của Vương Tuấn Khải "Suỵt ~"

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro