text: Offendy x Splendor

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ text :)

  Tôi,Offenderman.Một tên dâm tặc,biến thái.Em,Splendorman.....
Một người đàn ông vui tính,hòa đồng và đáng yêu.Tôi yêu em,em có yêu tôi?Em có chấp nhận một người như tôi?Em như thiên thần,tôi là ác quỷ.Hai chúng ta hoàn toàn khác nhau...tôi là kẻ sát nhân sống trong bóng tối,em là kẻ sát nhân nhưng biết đi trong ánh sáng...
  Tôi yêu em.Yêu đôi mắt biết cười đó,yêu đôi môi luôn nở nụ cười tỏa nắng,yêu cái cách em đem lại niềm vui cho người khác,cũng như cái cách em mang lại đâu khổ cho người khác.
  Ôi,em trai yêu dấu.Đừng hiểu lầm anh.Anh biến thái cũng vì anh yêu em,người thường mà nghe chắc nghĩ anh bị điên mất ;).Anh làm thế vì muốn dấu đi gương mặt luôn bừng đỏ mỗi khi em nhìn anh,anh làm thế vì muốn dấu đi dáng điệu chậm chạp mỗi khi nghĩ về em...
   Em trai liệu em có yêu anh?Mỗi khi thấy em cười anh lại nghĩ về tương lai sau này...anh luôn sợ em sẽ yêu người con gái khác,luôn sợ em sẽ mãi mãi rời xa anh,luôn sợ em sẽ kinh tởm anh...Trong nhiều đêm anh luôn khóc,khóc thật nhiều,nước mắt từ đôi mắt vô hình của kẻ dâm dục máu lạnh,anh luôn khóc vì nghĩ em sẽ chẳng còn bên anh.Xuân,hạ,thu,đông không được bên em,mỗi đêm mệt nhọc,anh không được gối đầu trên cặp đùi trắng trẻo(trắng toát:))đó,thì chắc anh chết mất.😶
    Ngày định mệnh đó đã tới,em bước lên lễ đường cùng người con gái khác,hai bên dãy ghế reo hò chúc mừng cho cặp đôi trời sinh.Anh cũng cười,nụ cười che dấu đi từng đợt đau khổ đang hành hạ con tim anh,đáng lẽ người cùng em bước lên lễ đường đó là anh,anh câm thù người phụ nữ đó,muốn giết chết con đàn bà độc ác đã chiếm lấy trái tim em....Nhưng việc đó chẳng làm em yêu anh,mà lại làm em càng kinh tởm anh........
  Mùa giáng sinh cô đơn,anh chỉ có một mình,em thì ở bên người con gái khác...Tim anh như thắt lại,ngồi trên sân thượng trống hoắc,gió vù thổi từng cơn lạnh buốt...buốt giá làn da anh,nhớ đến khuôn mặt xinh đẹp đó,tim lại càng đau...đôi mắt vô hồn lại giàn dụa nước mắt,đôi môi anh nứt nẻ lại ngân nga bài thơ ngắn :
   "Đây là giáng sinh của hai ta
    Nhưng em lại không bên anh
    Con tim buốt giá lại thầm hỏi...
    Trái tim em hiện của ai?"
  Giai điệu quen thuộc lại ngân vang
      Jingel bell, jingel bell
      Jingel on the way
              ......
Đôi mắt anh đã ngập trong nước mắt,bàn tay run rẩy cầm lấy con dao bén sắc...trong màn đêm buốt giá,trong bài hát giáng sinh thân thuộc,hình ảnh một người đàn ông cao lớn,sắc máu đỏ thẫm lan trên nền tuyết trắng tinh...người đàn ông nọ đã chết,mang đi một mối tình đẹp,viết thương đã cấy sâu vào trái tim khắc khổ....biết bao giờ mới lành lặn?...Bông hoa hồng của máu đã héo tàn tự bao giờ.
End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro