Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

DOANH LƯU CHI CHỦ || THÍCH CẬU NHẤT

Tác giả: Liam

Nguồn: https://mo258120.lofter.com/post/1fd65372_1cc0a4a9a

_____________________________________________

Không biết thế nào lại chọc giận Trương Tiếu Doanh rồi.

Lưu Khiết bị nhốt bên ngoài phòng đã nửa tiếng đồng hồ. Cô cúi đầu dựa vào cửa, giống như một chú cún bự lông vàng bị chủ nhân vứt bỏ, ủy khuất bám lấy.

"Kona, cậu cho mình vào được không? "

Rốt cuộc vẫn đau lòng người kia. Người trong phòng nghe cô kêu đến giọng cũng khàn, lửa giận trong lòng cũng vơi đi phân nửa, chậm rãi đi đến cửa buồn bực hỏi cô: "Ăn ngon không?"

Trương Tiếu Doanh chịu nói chuyện, Lưu Khiết cũng vui vẻ không ít, cười ngây ngô hết nửa ngày, thế nhưng lại không nghe ra giọng điệu của Trương Tiếu Doanh, lại ngốc nghếch trả lời: "Ngon lắm, lần sau mình dẫn cậu đi ăn được không? "

"......"

"Không được!"

Trương Tiếu Doanh nghĩ, người này thực sự là quá ngốc nghếch rồi.

Ngọn lửa vốn đã được dập tắt phân nửa nay lại bùng lên, Trương Tiếu Doanh hừ lạnh một tiếng, ngữ khí lạnh lẽo hỏi: "Tay Thiến Thiến sờ có thích không? "

Lưu Khiết cho dù có thẳng nam đến đâu cũng có thể cảm nhận được sự ghen tuông trong lời này. Cô nào dám trả lời đề này, như thế thì khác nào tìm đường chết. Vì thế trong lòng liền vô cùng hoảng hốt, liên tục đi vặn tay nắm cửa, "Kona, để mình vào được không? Làm ơn, làm ơn mà~"

Trương Tiếu Doanh từ bên trong cầm tay nắm cửa, không để cho cô vặn, thân thể cũng dán lên cửa, trong lòng phiền não lại có chút ủy khuất, thế nào cũng không chịu để Lưu Khiết đẩy vào, "Mau biến đi, không phải cậu nói thích Thiến Thiến sao? Về phòng của cậu ngủ đi, đừng vào phòng lão nương. "

Khiết Khiết ca ca cảm thấy ủy khuất vô cùng. Lúc ấy cô đang đeo tai nghe, làm sao nghe được Trương Thiến hỏi cái gì. Chỉ tùy tiện trả lời một câu, ai ngờ lại bị Trương Tiếu Doanh nhớ kỹ.

Lưu Khiết bĩu môi, không nghe Trương Tiếu Doanh nói cái gì, cũng không biện minh cho mình, chỉ cố gẳng đẩy cửa ra , hy vọng mình có thể mở hé khe cửa mà nhìn Trương Tiếu Doanh một cái.

"Được rồi, đừng đẩy nữa, có đẩy mình cũng không mở cửa cho cậu, về phòng cậu ngủ đi."

"Kona~"

"Ngậm miệng!"




Một lát sau, ngoài cửa phòng không còn động tĩnh gì nữa. Trương Tiếu Doanh cho rằng Lưu Khiết đã đi, trong lòng dần dần mất mát. Nàng hít sâu tâm niệm: Không được tức giận, không được tức giận, đầu gỗ chính là như vậy, đầu gỗ chính là như vậy.

Liên tục an ủi bản thân, cố gắng bình ổn tâm tình, nhưng mà cũng không có tác dụng gì. Hoa mà Tô Sam Sam dùng tiền của Lưu Khiết mua cho nàng được đặt ở bên giường, nàng liếc mắt một cái cũng có thể nhìn thấy.

"Đáng ghét! Thật đáng ghét mà!"

Trương Tiếu Doanh càng nói chán ghét, trong lòng lại càng nghĩ đến Lưu Khiết.

Con người mà, luôn có chút khẩu thị tâm phi.

Nàng cầm điện thoại lên muốn chơi một lát rồi đi ngủ, lại thấy tin nhắn trong nhóm nhiều tới mức sắp nổ tung.




Khiết Khiết: Kona không cho mình vào phòng thì phải làm thế nào?

Lão Lưu: Còn có chuyện này sao?

Thiến Nam: Còn có chuyện này sao?

Khiết Khiết: Ài, mình đã cầu xin cậu ấy suốt nửa giờ rồi.

Đơn thân lão sư: TTL!

Lão Lưu: Tau phải đi nói chuyện với nó.

Thiến Nam: Đúng vậy, phải nói.

Tiểu Bao: Phải nói với chị ấy.

433: Nói đi, phải nói!

Phì Phì: Đánh nhau đê!

Lão Lưu: @Kona, mài đối xử với lão công của mài như thế này đấy hả?

Tiểu Bao: @Kona, chị đối xử với lão công của chị như thế này sao?

433: @Kona, chị đối xử với lão công của chị như thế này à?

Đơn thân lão sư: @Kona, chị xử đối với lão công của chị như thế này?

Thiến Nam: @Kona, chị đối xử với lão công của mình như vậy sao?

Xoa Xoa: @Kona, em đối xử với lão công của em như thế ấy hả?

Lật Tử: @Kona, em đối xử với lão công của em như thế?

Phì Phì: @Kona, chị đối xử với lão công của chị như vầy sao?

Ác bá Du Đường: Trương Tiếu Doanh, chị tiêu đời rồi!

Hàn Gia Lạc: Chị xong đời rồi!

Đơn thân lão sư: Aaaa kdl, Lạc Bạch ttl!

Đại Ca: Đám người này, thần kinh hả!




Tin nhắn còn chưa đọc xong, Trương Tiếu Doanh đã tức giận tím người, nếu xem hết phỏng chừng có thể làm nàng tức chết. Làm thế nào mà đầu gỗ nhỏ giờ lại biết cáo trạng với người khác rồi?


Trương Tiếu Doanh mở khung chat trò chuyện ra.

Kona: Giỏi nhỉ, còn học được cách cáo trạng rồi?

Khiết Khiết: Là bởi vì cậu không cho mình vào trước!

Kona: Là cậu nói thích Thiến Thiến với Tiểu Cẩn trước mà, không phải sao?

Khiết Khiết: Nhưng lúc đó tớ không nghe được mà

Kona: Cậu nghe được tiếng của Đại ca.

Khiết Khiết: Đại ca không giống.

Kona: Còn mình thì sao?

Khiết Khiết: Cậu cũng không giống.

Kona: Hứ!




"Kona ~ làm ơn đi mà!"

Ngoài cửa lại truyền đến một trận hò hét, mơ hồ còn mang theo nức nở: "Người ta thật sự không có cố ý mà, đừng tức giận có được không? "

Lưu Khiết còn chưa đi sao? Nghĩ tới đây, trong lòng Trương Tiếu Doanh lại nổi lên một cỗ ấm áp, dép lê cũng không kịp mang, vội vàng đi đến bên cửa. Vừa mở cửa, Lưu Khiết đã sốt sắng đi vào.

Nước mắt đảo quanh hốc mắt, đầu cũng không dám ngẩng lên, hai ngón tay nắm lấy một góc áo của Trương Tiếu Doanh nhẹ nhàng kéo kéo: "Đừng giận mình nữa được không? Làm ơn mà~"

Trương Tiếu Doanh trong lòng mềm nhũn, ngữ khí cũng dịu đi: "Người ta nào có giận cậu, người ta chính là đang ghen đấy."

Nói rồi nàng nâng mặt Lưu Khiết lên, đôi mắt tròn tròn của cún bự toát ra chút buồn bã, lại làm nàng mềm lòng, vội vàng dỗ dành: Thật sự không tức giận mà, là mình ghen. Ngoan, lau nước mắt nào, để tỷ tỷ hôn cậu, nha? "

Lưu Khiết cũng thuộc dạng tương đối dễ dỗ dành, nghe Trương Tiếu Doanh nói, ánh mắt của cún con sáng lấp lánh, bĩu môi muốn hôn.

Hai đôi môi đỏ áp vào nhau, đầu lưỡi chui vào khoang miệng người kia, nhẹ nhàng chạm vào, mút lấy, quấn quýt, thẳng cho đến khi hai người đều không thở nổi mới tách ra. Bất quá Trương Tiếu Doanh đột nhiên nổi lên tâm tư xấu xa, lúc tách ra còn dùng răng cắn vào môi Lưu Khiết.

Lưu Khiết đau đớn sờ sờ môi, lại cười hì hì, bộ dáng ngốc nghếch, thế nhưng lại chỉ làm cho Trương Tiếu Doanh càng thêm yêu thích.

"Còn không trở về ngủ?"

"Không muốn, tối nay mình ở lại phòng của cậu."

Trương Tiếu Doanh mỉm cười: "Ngốc nghếch. "

"Hì hì."

Lưu Khiết ôm Trương Tiếu Doanh đi về phía giường, đầu vùi vào cổ nàng cọ cọ.

"Doanh Doanh, mình thích cậu, cả thế giới này mình thích cậu nhất!"



END.

______________________________________

Lời của bạn editor: Dùng nhiều biệt danh thế này mọi người có hiểu không nhỉ, tại vì tớ quan niệm đã đọc fic thì đều là "người nhà" cả ấy:>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#snh48