Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau 3 ngày hết ăn lại ngủ để cái cơ thể này được khoẻ hơn . Hôm nay Hàn Thiên Nhi quyết định rời giường vận động chút a . Không xương cốt sẽ nhũn mất .

- Tiểu thư người nên nghỉ nghơi nha . - thấy Hàn Thiên Nhi dậy Lan Nhi từ cửa tiến vào nhắc nhở . Lắc lắc đầu Hàn Thiên Nhi nói ta đã khoẻ rồi kêu Lan Nhi chải đầu thay đồ .

- Không có bộ nào khác sao .- Lan Nhi mang cả đống đồ toàn hoa hoè hoa sói ra nó ngán ngẩm lắc đầu . Cổ đại này ăn mặc thật phiền phức a.

Lục tìm trong cả trăm bộ đồ cuối cùng Hàn Thiên Nhi tạm hài lòng với bộ bạch y được thêu sen vàng này . Búi tóc đơn giản cài lên cây ngọc châm tinh sảo Hàn Thiên Nhi quyết ra ngoài tham quan nha.

- Lan nhi em đi chuẩn bị cho ta chút điểm tâm .- Cố ý gạt Lan Nhi đi để được tự do quậy phá , một mình Hàn Thiên Nhi tung tăng chạy về phía trước nơi đầy sắc Sen mà Hàn Thiên Nhi yêu thích .

Cứ mải miết theo hương hoa sen Hàn Thiên Nhi chạy lại nơi này mà chẳng nhìn đường .

- Ai ui . - Hàn Thiên Nhi kêu lên một tiếng thất thanh , thầm rủa kẻ nào xây bức tường giữa lối đi thế này . Mơ hồ đứng lên phủi bụi ở áo nó không để ý tới bản mặt của ai đó đã đen xịt từ bấy tới giờ .

Bỗng đưng bị một tiểu nữ tử tông phải , nàng con không để ý đến người  đứng trước nói nhảm lung tung cứ như Vũ Thiên Hàn không tồn tại vậy , Vũ Thiên Hàn ho nhẹ hai tiếng lúc này Hàn Thiên Nhi mới chú ý ngẩng đầu lên .

Là soái ca nha đại soái ca thì đúng hơn . Người này cao hơn Hàn Thiên Nhi cả cái đầu , mày kiếm mắt phượng , mũi cao môi mỏng.Một thân trường y mầu trắng. Yêu nghiệt thật là yêu nghiệt mà , là đàn ông có cần xinh đẹp vậy không . Bản tính mê trai đẹp nổi lên ,

- Này đại huynh huynh thật đẹp trai nha . - nhoi nhoi lên vỗ vỗ vai Vũ Thiên Hàn, Hàn Thiên Nhi nói một câu khiến Vũ Thiên Hàn xém xỉu

Cái đại nha đầu này thật là không biết sống chết , va phải Hoàng thượng không quỳ xuống xin tội thì thôi còn dám ngông cuồng vỗ vai Hoàng thượng, đáng giận thật là đáng giận mà . Nén giận Vũ Thiên Hàn ngầm lên .

- Hỗn xược

Hàn Thiên Nhi ngơ ngơ với câu nói của Vũ Thiên Hàn . Nhưng cũng tiu nghỉu đáp lời .

- Đại huynh này có cần hung giữ như vậy không , ta không may đụng phải huynh ta xin lỗi . Bất quá huynh không cần nóng giận như vậy rất nhanh già nha !

Cái gì chứ đại nha đầu này còn gọi hắn một đạ huynh hai đại huynh , từ bao giờ Vũ Thiên Hàn có muội tử lớn như vậy . Kìm nén cơn giận Vũ Thiên Hàn lại nghiến răng hỏi Hàn Thiên Nhi .

- Ngươi không biết ta là ai ?

-Sao ta phải biết huynh là ai ? Bất qua huynh không là thị vệ thì là tổng quản nào đó đi .

Hàn Thiên Nhi có ra vẻ suy tư đáp lời hắn . Mà không nghĩ câu trả lời rất chi là vô tư kia của Hàn Thiên Nhi lần này làm Vũ Thiên Hàn xỉu hẳn nha . Chưa kịp tỉnh thì Vũ Thiên Hàn lại nghe Hàn Thiên Nhi hỏi tiếp .

-Đại huynh huynh là thị vệ trong cung mà cũng đẹp trai quá à nha . Mà huynh có biết lão công của ta như thế nào không .

Vũ Thiên Hàn đơ luôn lão công của nàng là ai mà nàng không biết đi hỏi hắn thì làm sao Vũ Thiên Hàn biết .

- Lão công của ngươi là ai .- miễn cưỡng Vũ Thiên Hàn mở miệng hỏi Hàn Thiên Nhi, xưa nay Vũ Thiên Hàn rất kiệm lời không nói nhiều như vậy mà cái đại nha đầu này lại khiến Vũ Thiên Hàn mở miệng quá ba câu .

-Hoàng đế - lão công của ta là lão hoàng đế nha .

- Lão hoàng đế .- Vũ Thiên Hàn hỏi lại câu nói của Hàn Thiên Nhi cũng thấy ngạc nhiên từ bao giờ hắn có một phi tử như thế này nha . Vũ Thiên Hàn không gần nữ sắc hậu cung lại càng không lui tới không biết nàng cũng là chuyện thường . Nhưng cớ sao nàng là phi tử của Vũ Thiên Hàn mà cũng không biết Vũ Thiên Hàn a ,

Mà nàng nói lão hoàng đế , bộ y già lắm sao . Vũ Thiên Hàn đang mơ hồ thì nàng lại tiếp tục .

-Đúng a lão công của ta là hoàng đế bất quá ta cũng không biết y mặt tròn mặt méo mắt to mắt nhỏ ra sao . - Trả lời Vũ Thiên Hàn nó ỉu sìu như nhớ ra gì đó nó chợt la to .

- Ân , dài dòng với huynh mà trễ như vậy rồi , ta đi trước nha . Bất quá đại soái ca huynh đẹp trai như vậy cho ta thơm một cái nha .

Chưa đợi Vũ Thiên Hàn kịp phản ứng Hàn Thiên Nhi hôn cái chụt lên má Vũ Thiên Hàn rồi tung tăng chạy đi .

Vũ Thiên Hàn thì hoá đá tại chỗ , cái nha đầu kia thật to gan dám phi lễ hắn . Nhưng cảm giác ấm ấm kia cũng không tệ lắm đi . ừm nghĩ vậy Vũ Thiên Hàn mỉm cười , ám vệ theo Vũ Thiên Hàn thì đang chết lâm sàng a . Chủ tử , chủ tử của họ từ bao giờ thì nói chuyện với nữ nhân bị phi lễ không nổi giận còn cười ha .

Không ổn thật sự không ổn . Họ thà tin mặt trời mọc đàng tây cũng không tin chủ tử cười .

- Mị , điều tra nàng . - lệnh của Vũ Thiên Hàn khiến ám bừng tỉnh . Cũng kịp dạ một tiếng rồi phi thân biến mất .

Khi còn một mình Vũ Thiên Hàn tự hỏi hôm nay Vũ Thiên Hàn thật lạ . Lâm triều xong do mệt mỏi Vũ Thiên Hàn mới tới nơi này không ngờ lại gặp nàng một thân bạch y đơn giản , khuynh quốc khuynh thành tung tăng đâm vào y mà còn không biết Vũ Thiên Hàn là ai .

Vẫn lưu lại nụ cười trên môi Vũ Thiên Hàn dời về tẩm điện .

Còn Hàn Thiên Nhi sau khi chiếm tiện nghi của đại soái ca xong nàng cười hì hì chạy về Thanh Loan các . Ăn xong điểm tâm Lan Nhi chuẩn bị thì lăn ra ngủ mà không biết rằng còn bao chuyện đang đợi Hàn Thiên Nhi ngoài kia

+ "

-------oOo-------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nhilac4