Thơ nhỏ : Đêm đông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đêm đông ảm đạm quanh khu nhỏ,
Váy đỏ lặng thinh ngắm trăng tàn,
Lâu nay in bóng mình người đứng,
Tách hẳn thế gian, miệng khẽ cười.

Lầu trăng vương mái hầu là tiếng
Than ôi xé trời, toạc tiếng mưa
Trời khuya im ắng mình em đứng
Váy đỏ màu son, vương chút hình

Em đứng mình em kề một góc
Trăng sáng, trăng cao, rõ cái gì?
Thân hình nhỏ bé, hài chặt đứt
Máu đỏ màu son tái lại hồi,

Kìa em đôi chiếc tay nhỏ bé,
Hằn lên vết máu tội làm sao!
Nỡ chăng em dám làm người khóc?
Thay vì nước mắt, máu chảy dài.

Một màu máu đỏ in lên má
Hồng hào nguyên sắc vẹn màu son
Người chăng hay biết em nằm đó
Váy đỏ, màu son, ấy là em!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro