Chương 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Cốc cốc cốc

"Vào đi "

"Thanh gia "

"Ừ ?"

"Lần trước ngài..." Cận An nhìn Phùng Kiến Vũ đang ngồi trên ghế sa lon xem tài liệu "Lần trước ngài bảo ta đem Mỹ Kiều đưa đến Tống ca ..."

Phùng Kiến Vũ nghe được cái tên này ngẩng đầu lên

Vương Thanh dừng bút một chút, giương mắt nhìn về phía Cận An

"Thế nào?"

Cận An ôm hai cái hộp sashimi đặt ở trên bàn của Vương Thanh "Đây là người của Tống ca hôm nay đưa tới "

"Sashimi ?" Phùng Kiến Vũ nhìn thấy ăn tạch tạch tạch chạy đến bên cạnh Vương Thanh

Vương Thanh nhìn đôi mắt tỏa sáng của Phùng Kiến Vũ "Em chỉ có biết ăn thôi "

"Không cho phép chê tôi! Mau mở ra!"

Cận An: ? ? ? Hello? Các ngươi không thấy ta sao ?

Vương Thanh cười đem cái hộp mở ra, trên miếng thịt sạch sẽ không có một tia máu dư,  từng miếng từng miếng xếp ngay ngắn ở trong hộp, chung quanh là mấy viên đá cục giữ cho miếng thịt tươi, bên cạnh còn có mấy miếng chanh cắt lát.

"Hey? Sashimi có thịt heo sống sao ? Thịt heo không phải là không thể ăn sống sao?"

Cận An đi tới nhìn một cái, không lên tiếng

Vương Thanh vỗ vỗ cánh tay Phùng Kiến Vũ "Tiểu tử vẫn là quá non a "

"Sao ?"

"Đây là thịt người " Vương Thanh nhàn nhạt mở miệng

Phùng Kiến Vũ trong lúc nhất thời không biết nói gì, cậu cũng đã từng ở trong một hắc bang nhưng so với Vương Thanh , cậu trước đây thật giống như ở trong nhà trẻ . Mặc dù bây giờ ở chỗ của Vương Thanh chính là giúp hắn sàng lọc văn kiện, nhưng những kiến thức Vương Thanh mang đến cho cậu thật sự là từ trước không dám nghĩ tới . Cậu cũng ở đây từng bước từng bước hiểu cuộc sống của Vương Thanh , dung nhập vào cuộc sống của Vương Thanh

Reng reng reng...

" A lô? Lão Tống "

"Thanh gia a, nhận được hậu lễ của ta rồi sao?"

"Phần lễ này của ngài, có chút lợi hại rồi "

"Có hài lòng không "

"Tống ca đưa lễ, ta có thể không hài lòng? Nhưng mà chính là làm nhục cái hộp này rồi, cái hộp này thật đắt a "

"Thế nào, thanh toán cho ta ?"

" Thanh toán cái lông á ,cho ngươi cái khác , muốn cái gì "

"Mua cho ta một bộ dao đầu bếp KNASA đi, vì làm cho ngươi chút chuyện này, bộ dao của ta cũng bị ta ném đi rồi"

"Được "

"Một bộ cũng ít nhất cũng là 1 vạn khối "

"Sách, ngươi nha thật là xa xỉ, dùng dao cũng 1 vạn "

"Ta đây thật không vui, đây đối với Thanh gia mà nói chút ít này cũng gọi tiền sao?"

"Cút đi, cúp" Vương Thanh sau khi cúp điện thoại nói Cận An mua hai bộ KNASA

"Hai bộ?"

" Ừ, một bộ cho lão Tống, một bộ cho Đại Vũ "

Phùng Kiến Vũ vừa nghe trong chuyện này có mình "Cho ta? Đó là đồ chơi gì sao?"

Vương Thanh kéo tay Phùng Kiến Vũ qua "Một bộ dao đầu bếp "

"Bao nhiêu tiền?"

"Hơn 1 vạn khối "

"Thanh ca tiền anh nhiều đến không có chỗ để phải không ?"

Vương Thanh nhìn Phùng Kiến Vũ lại phải bắt đầu giáo huấn hắn ,vội vàng nháy mắt cho Cận An, bảo hắn nên làm gì thì làm cái đó đi.

Cận An: A a a a...

"Sách, em đang nói chuyện với anh đó" Phùng Kiến Vũ dùng thân thể đẩy Vương Thanh

Vương Thanh đem người nọ đặt ở trên đùi, ôm eo, nhìn cặp mắt to của cậu

"Thế nào, không phải chỉ mua cho em bộ dao sao "

"Bộ dao ở nhà không phải là không thể dùng được, có thể tiết kiệm tiền một chút hay không "

"Sản nghiệp của tôi lớn như vậy tôi còn không nuôi nổi em?"

"Tôi... Tôi lười nói chuyện với anh" Vương Thanh mỗi lần nhìn Phùng Kiến Vũ tính toán tỉ mỉ sống qua ngày , đều muốn đem người này nhét vào trong túi, đi đâu cũng mang theo.

Vương Thanh đem vùi đầu ở hõm cổ Phùng Kiến Vũ hít sâu một hơi, ngẩng đầu hôn lên đôi môi Phùng Kiến Vũ bởi vì tức giận mà đô đô ra

"Vương Thanh anh cái người này! Mỗi lần đều là như vậy!"

Vương Thanh đè thắt lưng người kia lại , đỉnh lên một cái "Em thích không?"

Phùng Kiến Vũ trong lòng biết ý của người kia nên không lên tiếng, cúi đầu chơi đầu ngón tay

"Về nhà sao?"

" Ừ..."

Vương Thanh mang Phùng Kiến Vũ đứng dậy trở về nhà làm việc

Mới vừa mở cửa liền thấy Cận An ôm một chồng văn kiện thật lớn đâm đầu đi đến 

"Thanh gia, sợ rằng ngài phải làm thêm giờ "

"Chuyện gì?"

"Lão gia (cha của Vương Thanh ) mới vừa gọi điện thoại, nói là có mấy công ty muốn cùng chúng ta hợp tác lâu dài, không bao lâu hợp đồng liền fax tới, một đống như vậy , lão gia nói phải tối nay phải xét duyệt kí hết "

Vương Thanh thấp giọng mắng một câu, lại trở về phòng làm việc

"Ta cùng Thanh gia ở lại làm đi, quá nhiều" Cận An nói với Phùng Kiến Vũ 

"Không cần, ngươi trở về đi thôi. Ta cùng Thanh ca làm" Phùng Kiến Vũ nhận lấy văn kiện "Mau cùng lão Ngũ đi hẹn hò đi "

"Ngươi..."

"Ta cái gì cũng đều biết, đi nhanh đi nhanh ~~" Phùng Kiến Vũ nói xong hướng hắn trừng mắt , lắc mình vào phòng làm việc

"Cận An đâu?" Vương Thanh nhìn Phùng kiến Vũ ôm một đống văn kiện lớn hỏi

"Tôi để cho hắn về rồi, người ta hai người vừa mới bắt đầu, trễ nãi thời gian người ta làm gì , đây không phải còn có tôi đó sao" Phùng Kiến Vũ đem một chồng văn kiện đặt ở trước mặt Vương Thanh, tự mình ngồi ở cái ghế đối diện bàn làm việc cầm lấy một phần văn kiện bắt đầu xem xét



Vương Thanh nhìn Phùng Kiến Vũ nghiêm túc , trong lòng đột nhiên cảm thấy thật ấm áp. Tôi thật may mắn mới có được em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro