Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Đỗ Trạch quyết định lựa chọn nói sang chuyện khác, hắn nhìn như bình tĩnh dời tầm mắt nhìn quét bốn phía, vẻ mặt "Đừng nháo, đây là thời gian nghiêm túc học thuật tham thảo ", thốt lên hỏi: "Đây là đâu?"

Kỳ thật lúc Đỗ Trạch nhìn thấy đống bạch cốt mênh mông vô bờ phía sau Tu, hắn biết bọn họ đại khái đã tới biển tử linh của đại lục phản diện. Ở Hỗn Huyết thế giới, cũng chỉ có một đại lục hỗn độn. Ở đại lục chính diện, giữa miền thất lạc, phía Bắc là nơi lạnh vô cùng, phía đông là sa mạc chết chóc, phía nam là rừng rậm ma thú, còn lại phía tây là hải dương mênh mông vô bờ; ở đại lục phản diện, phía tây đồng dạng là hải dương, nhưng mà là biển tử linh được cấu thành từ vô số bạch cốt tử linh. Nơi này là thiên đường của Vong Linh tộc, ở trong này, Vong Linh tộc sẽ tăng trưởng rất mạnh, mà chủng tộc khác lại sẽ bị hạn chế khi ở đây.

Nói... Vì sao lại quay về biển tử linh, điều đầu tiên xuất hiện ở trong đầu hắn không phải là " Tình tiết khi nhân vật chính vừa tới biển tử linh ở đại lục phản diện ", mà là "Nhân vật chính ở trong này dùng vong linh hình thái cùng túc địch (kẻ thù truyền kiếp) của y trước kia【 a ——】 tái 【 a ——】 cuối cùng 【 ô ——】" ? Trả ta tiết tháo a tiểu đồng!

Đồng nghiệp chí: Trách ta à.

Tu thoạt nhìn đối với đề tài này không mấy hứng thú, y nhìn cuốn đồng nghiệp chí bị Đỗ Trạch thu hồi lại, không chút để ý trả lời: "Không rõ ràng lắm... Lại đây."

Đồng dạng là một bộ dáng "Đừng nháo, đây là thời gian hài hòa giáo dục thể chất ".

"Ta biết rồi." Đỗ Trạch một giây sửa miệng, miệt mài nói sang chuyện khác: "Nơi này chắc là biển tử linh."

Tu rốt cục bị gợi lên hứng thú như Đỗ Trạch mong muốn: "Biển tử linh?"

Đỗ Trạch thở dài nhẹ nhõm một hơi, bắt đầu spoil: " Phía tây Đại lục phản diện bị bạch cốt chôn vùi, sinh linh nơi này gọi đó là biển tử linh."

Tu nhìn Đỗ Trạch, lời nói giống như trần thuật lại giống như hỏi lại: "Ngươi biết rất nhiều."

Đỗ Trạch bí hiểm gật đầu, sau đó tên xuẩn manh liền nhìn thấy khóe môi Tu cong lên tiếp tục nói tiếp: "Xem ra chuyện này cũng có chút thú vị..."

Đỗ Trạch theo ánh mắt Tu nhìn đến đồng nghiệp chí trong tay mình, vẻ mặt của hắn lúc này mới vỡ ra.

Đề tài hài hòa: Hồ Hán Tam ta đây đã trở lại. (*)

(*câu này thì tựa tựa như câu "ta đã trở lại và lợi hại hơn trước" ấy =)) )

Ở lòng biển tử linh -cứu vớt Đỗ Trạch trong lúc nước sôi lửa bỏng- truyền đến động tĩnh, như là có cái gì đó từ lòng biển tử linh đang thoát ra, hướng thẳng về phía bọn họ. Tiếng giao chiến cùng khẽ gào kia càng ngày càng rõ ràng đến mức ngay cả Đỗ Trạch cũng nghe được nhất thanh nhị sở, hắn quay đầu nhìn Tu, ma tộc kia đối với âm thanh này dường như chẳng có chút nào bất ngờ, một đôi mắt tử sắc hơi hơi nheo lại tựa hồ có vẻ chẳng vội chút nào.

Xuyên thấu qua khe hở đống xương khô quan sát, xuất hiện trước tiên ở trong tầm mắt Đỗ Trạch cùng Tu chính là thân hình hai nữ Ma tộc đang vô cùng chật vật, một người áo đỏ một người áo xanh, khuôn mặt y hệt nhau chứng tỏ đây là một đôi tỷ muội song bào thai. Trong đó thiếu nữ áo đỏ ôm một bó hoa trong lồng ngực, cành hoa kia đã khô héo hóa đen, nhưng đóa hoa lại màu trắng toát tựa như hình dạng đầu lâu; thiếu nữ áo xanh thì cầm kiếm, một bên che chở thiếu nữ áo đỏ chạy trốn, một bên khẩn trương nhìn phía sau. Phía sau một đám ác linh bán trong suốt đang truy đuổi hai nữ Ma tộc, mà dưới lòng bàn chân các nàng liên tục trồi lên các bàn tay xương xẩu một lần lại một lần ngăn cản các nàng đi tới.

Đỗ Trạch trong nháy mắt nhìn thấy người xuất hiện đó thì hai mắt đều mở to, không chỉ có bởi vì hắn thấy được một đôi Ma tộc muội tử xinh đẹp, mà còn bởi vì hắn đại khái đoán được thân phận của hai muội tử kia.

Hậu cung của nhân vật chính nhà ngươi rốt cục cũng xuất hiện rồi!

Theo tình tiết của《 Hỗn Huyết 》triển khai, muội tử trong tiểu thuyết càng ngày càng nhiều, hậu cung của nhân vật chính cũng càng ngày càng khổng lồ. Trong đó, có mấy người muội tử làm cho độc giả mắt sáng ngời, tỷ muội Ma tộc trước mắt chính là một trong số đó. Thứ nhất, các nàng là ma tộc, mở rộng tính đa dạng hậu cung của nhân vật chính; thứ hai, các nàng là song bào thai, hai hoa tỷ muội này chính là một trong những yếu tố YY tiểu thuyết dệt hoa trên gấm, tác giả đức hạnh dùng tiết tháo nói cho các độc giả biết hoa tỷ muội là như thế nào trở thành cánh của nhân vật chính. (PS: không hiểu thì thỉnh dùng tiết tháo trăm độ song phi... )

Trong hoa tỷ muội, người mặc áo xanh chính là tỷ tỷ Vilna, áo đỏ chính là muội muội Alice, các nàng là thành chúa của Montbeliard thành. Trong tình tiết gốc《 Hỗn Huyết 》, nhân vật chính vừa tới đại lục phản diện, liền gặp gỡ Vilna bị vong linh tập kích. Nhân vật chính tự nhiên anh hùng cứu mỹ nhân, sau đó từ nơi Vilna biết được rất nhiều tình báo về đại lục phản diện, hơn nữa biết được Vilna có muội muội song bào thai bị vong linh pháp sư nguyền rủa, cho nên y mới đến biển tử linh thu thập vật liệu chữa trị cho muội muội. Chỉ là lời nguyền âm linh của một vong linh pháp sư, nhân vật chính trước mắt có được huyết thống vong linh phù thủy hoàn toàn không thành vấn đề, vì thế đám độc giả thích nghe ngóng nhân vật chính bắt đầu tiến công chiếm đóng hoa tỷ muội. Không nói lúc trước anh hùng cứu mỹ nhân giúp tăng độ hảo cảm của tỷ tỷ, quá trình trị liệu muội muội trước sau như một thể hiện tiết tháo của tác giả cùng đám độc giả:

—— Vì cái gì phải cởi quần áo?

—— Vì cứu ngươi.

—— Vì cái gì phải hôn ta?

——Vvì cứu ngươi.

——Thân thể lạnh quá.

—— Ta sẽ cho ngươi ấm áp.

Đối mặt đám độc giả hết thảy đều đang "Hắc hắc hắc hắc hắc" mà không nói lời nào, Nhất Hiệt Tri Khâu bình tĩnh hồi đáp: "Đừng nháo, đây là hành động cứu trợ khoa học."

Đỗ Trạch nhớ lại tình tiết《 Hỗn Huyết 》, Vilna cùng Alice đã lâm vào khốn cảnh, các nàng bị hơn mười ác linh bán trong suốt vây quanh. Vilna nói khẽ với Alice mấy câu, Alice phản ứng rất kịch liệt, nàng ôm bộ xương khô màu trắng cố sức lắc đầu. Vilna tựa hồ còn muốn khuyên bảo, lại ngay sau đó đề phòng nhìn phương hướng các nàng trốn tới.

"Khặc khặc khặc khặc..." Một tiếng cười khô cằn quanh quẩn ở trên biển tử linh, làm cho người ta hoàn toàn đoán không ra thanh âm kia đến tột cùng là từ nơi nào vọng lại."Thật sự là tỷ muội tình thâm a, các ngươi không cần lo lắng phải tách ra, vô luận người nào ta đều sẽ không bỏ qua."

Vòng vây ác linh phân ra một kẽ hở nhỏ, một bóng dáng cao gầy mặc hắc bào đi đến.

"Nếu chúng ta trong lúc vô ý xâm nhập địa bàn của ngài, mạo phạm các hạ, ta nguyện ý hướng ngài giải thích." Vilna ý thức được lãnh địa của vong linh tộc rất mạnh, nếu không phải thật sự không có biện pháp, nàng sẽ không dẫn Alice tiến vào biển tử linh. Vilna ý đồ đàm phán với vong linh pháp sư đối diện: "Chúng ta là thành chúa của Montbeliard thành, hiện nay Montbeliard thành lưu hành huyết độc ôn dịch, cần bó hoa xương khô trị liệu. Ta lấy danh nghĩa Montbeliard thành chúa hứa với các hạ, sẽ đền đáp ngài thỏa đáng."

"Ta biết, khặc khặc, ta đương nhiên biết —— không uổng công ta lúc trước tìm mầm móng huyết độc ôn dịch trân quý kia."

Vilna gào lên: "Là ngươi! ?"

"Đương nhiên, các bảo bối nhi. Nếu không gửi tặng lễ vật gặp mặt, các ngươi làm sao có thể tới chỗ của ta làm khách?" Hắc bào phát ra tiếng cười khặc khặc: "Hoan nghênh đi vào địa bàn của ta, các bảo bối, ta là chúa nơi này—— "

Trong lúc đất đèn ngọn lửa (nhanh như chớp), kiếm của Vilna chặt đứt đầu của hắc bào. Cái đầu lăn long lóc rơi vào đống xương cốt, không có động tĩnh, nhưng mà tiếng cười khặc khặc kia vẫn không ngừng, Vilna gắt gao nhìn chằm chằm bạch cốt hắc bào trước mặt nàng rã thành một đống—— đối phương căn bản không có dùng chân thân xuất hiện.

Bởi vì chỗ của Đỗ Trạch cùng Tu khá bí mật, hai phe nhất thời đều không phát hiện sự tồn tại của bọn họ, cho nên Đỗ Trạch cùng Tu tiến tiếp tục quan sát toàn bộ diễn biến. Đỗ Trạch cảm giác thực kì diệu, hắn hiện tại như là đang nhìn tiền truyện của《 Hỗn Huyết 》: nhân vật chính cùng hắn đi tới đại lục phản diện trước thời gian, thế nhưng vừa lúc bắt gặp đoạn tình tiết muội muội bị vong linh pháp sư nguyền rủa. Đỗ Trạch kính nể đối với Tình Tiết đại thần, vì giúp nhân vật chính anh hùng cứu mỹ nhân mà không ngừng đem muội tử bị tập kích đưa lên miệng, hơn nữa tình tiết không hề thiếu sót, thế giới này thật sự là rất chuyên nghiệp!

Vì thế theo như mới vừa rồi, Đỗ Trạch tiếp tục lặp lại động tác "Xem tình tiết, xem nhân vật chính", đám quần chúng thích nghe ngóng luôn luôn ngồi chờ anh hùng cứu mỹ nhân.

Hoa tỷ muội bị vây quanh, Tu không phản ứng; hoa tỷ muội bị đùa giỡn, Tu không phản ứng; hoa tỷ muội bị bắt đi, Tu... Thoạt nhìn như sắp ngủ.

... Nhân vật chính, ngươi đây là tinh thần sa sút nên đình công sao! ?

Đỗ Trạch nhịn không được nhắc nhở Tu kịch bản: "Mặc kệ sao?"

Tu nghe vậy lại thoáng nâng lên mắt, nhìn nhìn: "Không quan trọng."

Đỗ Trạch sửng sốt, đột nhiên kịp phản ứng hiện tại đúng là không cần phải đi cứu tỷ muội Ma tộc kia, bởi vì theo nguyên văn tình tiết, Ma tộc tỷ muội lần này nhất định có thể trốn thoát, chẳng qua muội muội sẽ trúng lời nguyền âm linh, đến lúc đó nhân vật chính sẽ theo nguyên văn tình tiết lên sân khấu chữa ( công ) trị ( lược ) muội muội là được . Mặc dù là nói như vậy, nhưng Đỗ Trạch không biết vì sao lại có loại dự cảm khác thường, như là bánh răng không vào khớp, mà hắn trong lúc nhất thời lại phát hiện không ra rốt cuộc là lỗi ở đâu. Lúc này trên sân khấu lại có biến hóa mới, Đỗ Trạch lập tức bị triển khai mới hấp dẫn lực chú ý, không tiếp tục miệt mài theo đuổi cái loại cảm giác không hài hòa đó nữa.

—— Nếu hắn bởi vì biết tình tiết mà cảm thấy "Không quan trọng", như vậy Tu đến tột cùng là vì cái gì mà nói ra "Không quan trọng" chứ?

Tu nhìn Ma tộc tỷ muội, ma đồng tử sắc ảnh ngược vẻ mặt thiếu nữ bất lực yếu ớt, dấy không dậy nổi một chút gợn sóng.

Cứu các nàng không quan trọng, bởi vì không có giá trị.

Lúc mọi người đang nhìn chăm chú, Alice vẫn thực im lặng đột nhiên vươn tay nắm thành quyền, mở ra năm ngón tay lộ ra lòng bàn tay. Ở giữa lòng bàn tay của nàng, một ngọn lửa màu đỏ dán tại làn da, như đang hút đi sinh mệnh Alice mà ngọn lửa càng lúc càng tiên diễm. Vilna nhìn thấy ngọn lửa trên tay Alice, vừa hoảng vừa giận kêu lên sợ hãi: "Không ——! ! !"

Ngọn lửa càng ngày càng sáng ngời, từ màu đỏ biến thành màu cam, đến màu vàng, vàng nhạt, cuối cùng thế nhưng biến thành thuần trắng. Ngọn lửa màu trắng phát ra quang cùng nhiệt vô tận, ác linh vây quanh hai tỷ muội như bị nóng cháy, tiếng rít bắt đầu khí hoá. Giữa ánh sáng trắng kia, Alice đối tỷ tỷ nàng yêu nhất nở nụ cười, sau đó vô thanh vô tức té trên mặt đất. Vilna nhào lên ôm Alice vào trong ngực, trên mặt đầy nước mắt.

Sau khi Alice ngã xuống thì ngọn lửa màu trắng vẫn như trước không tắt, mà lơ lửng bốc cháy trên không trung. Tiếng cười khặc khặc rốt cục ngừng lại, ở trong tiếng thét to phẫn nộ của vong linh pháp sư, vô số bộ xương khô theo biển tử linh bò lên, thời điểm gần đến Vilna cùng Alice lại lần lượt tan biến. Vilna quệt nước mắt, nàng ôm lấy Alice, không thể lựa chọn tiếp tục đứng ở trong vòng ngọn lửa, mà phải liều mạng vọt thẳng về phía trước. Sau thân thể nàng, ngọn lửa màu trắng kia càng cháy càng nhỏ, lại như là thiêu đốt toàn bộ năng lượng đè nén, chỉ cần tới cực hạn, sẽ gặp một tiếng bùm nổ mạnh.

Vilna ôm Alice, xoay người giẫm lên bộ xương khô, lướt qua một núi nhỏ do bạch cốt xếp thành, dừng ở chỗ một đáy cốc không ai nhìn thấy, vừa lúc cùng Đỗ Trạch mắt nhỏ mắt to nhìn nhau. (bốn mắt nhìn nhau trào máu họng đây mà XD )

Song phương: "..."

Vilna không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp được một sinh linh khác, chuyện quá khẩn cấp cũng không thời gian nghĩ nhiều, nàng đem kiếm cắm ở bên trong bạch cốt, đấu khí màu xanh cuồn cuộn, đem hai tỷ muội hộ ở trong đó. Đỗ Trạch chỉ cảm thấy sau áo căng chặt, phục hồi tinh thần lại mới biết hắn đã bị Tu túm sau cổ kéo đến trong lồng ngực, trước mắt tối sầm lại, Tu mở ra cánh mang hai người bay lên.

"Đừng nghĩ tới việc trốn —— "

Ngọn lửa màu trắng chợt bùng lên rồi lập tức tắt đi.

"Oanh ——! ! !"

Bạch quang chói mắt nuốt sống trời đất, năng lượng cuồn cuộn tàn phá khủng bố kia đem biển tử linh cùng vô số bạch cốt nhiều không đếm được kia nổ đến tan nát. Chờ sau khi hào quang rút đi, tro cốt bay lả tả từ không trung rơi xuống, che phủ tầm mắt mọi người.

Alice phát ra uy lực cấm kỹ thật sự quá lớn, ngay cả tử linh pháp sư ẩn náu ở một nơi bí mật gần đó cũng bị ảnh hưởng, một cái tay của hắn gồm cả pháp trượng trực tiếp bị nổ thành thịt vụn. Lúc tử linh pháp sư nhìn thấy một thân ảnh nâng một người dậy từ trong khói mù tro cốt, ánh mắt hắn bỗng chốc trở nên đỏ bừng. Tử linh pháp sư lấy ra từ trong lòng một cái đầu lâu màu đen, đây là âm linh lợi hại nhất mà đạo sư lưu cho hắn, phi thường trân quý. Tử linh pháp sư chần chờ trong nháy mắt, sau đó trong nháy mắt đó không muốn cùng do dự lập tức bị lửa giận cùng xúc động thay thế, hắn nhìn chằm chằm hai đạo thân ảnh kia, dùng sức bóp nát đầu lâu.

"Ta nguyền rủa ngươi!"

"Ngươi ngày đêm phải chịu đựng lạnh buốt vô cùng nổi khổ!"

"Ngươi chỉ có thể múa cùng tử linh!"

"—— Cho đến khi ngươi thuộc về ta!"

Một đạo bóng dáng màu trắng từ trong đầu lâu khô vỡ vụn lao ra, một thân ảnh vươn tay ra giữa khói bụi tựa hồ nghĩ muốn ngăn cản, hồ quang tử sắc xẹt qua hư không trúng mục tiêu bóng trắng, lại như đánh vào không khí không có chút hiệu quả nào, nguyền rủa nháy mắt trúng mục tiêu một đạo thân ảnh khác. Mắt thấy thân ảnh bị nguyền rủa cúi hạ thắt lưng bắt đầu run rẩy, tử linh pháp sư bắt đầu cười to.

"Khặc khặc khặc khặc —— rất thống khổ phải không, đây là trừng phạt!" Tử linh pháp sư tạm dừng trong chớp mắt, sắc tâm như trước không giảm bắt đầu dẫn dụ: "Khặc khặc, nếu ngươi nguyện ý đi theo ta, trở thành người của ta, ta sẽ cho ngươi nếm trải cực... Nhạc... ?" (nhạc ở đây là sung sướng, vui vẻ)

Tiếng cười tử linh pháp sư bỗng im bặt ngừng lại, hắn dại ra nhìn giữa khói bụi tro cốt đứng lên hai đạo thân ảnh, còn thêm hai đạo thân ảnh phía trước, trong khói bụi tổng cộng có bốn bóng dáng. Lúc này tử linh pháp sư mới hậu tri hậu giác kịp phản ứng, hai tỷ muội kia rõ ràng phân biệt là thuộc tính hỏa đấu khí cùng thuộc tính thủy đấu khí, vừa mới nãy vì cái gì lại xuất hiện... Lôi điện?

Giống như vì nghiệm chứng lôi điện mà tử linh pháp sư vừa mới nhìn thấy không phải ảo giác, tia chớp thật lớn phá vỡ khói mù chiếu sáng cả một vùng biển tử linh. Tử linh pháp sư rốt cục thấy rõ hai thân ảnh kia, căn bản không phải Ma tộc tỷ muội mà hắn nghĩ đến, mà là một Ma tộc cùng một Nhân tộc!

Đỗ Trạch ôm lấy chính mình, bởi vì âm hàn trong cơ thể kiềm chế không được đến phát run, hàm răng va lập cập. Ngay vừa mới nãy, có cái gì đó lạnh như băng từ phía sau vọt vào thân thể hắn, sau đó cả người như rơi vào kẽ nứt bị rét lạnh vây quanh. Một khắc kia, độc giả khổ bức rốt cục nhận rõ giá trị may mắn của hắn xếp thành bảng chữ cái.

... Vì cái gì trúng đạn luôn là ta? _(;3″ ∠)_

Bên người một trận gió nhẹ thổi qua, thì ra là Tu mở cánh dơi bay lên giữa không trung.

Tu đứng ở chỗ cao, nhìn xuống bạch cốt hải dương dưới lòng bàn chân. Theo góc độ nhìn đến nơi bí mật gần đó mà vong linh pháp sư đang ẩn náu, bởi vì Ma tộc kia khuất bóng nên chỉ có thể nhìn thấy tử quang lưu chuyển trong cặp mắt kia, ma đồng dị thường dài nhỏ yêu dị.

"Đi ra đây."

Ở trong sự chăm chú của mọi người, Tu lắc lắc trường đao nhũ đỏ bạc trong tay, đối với biển tử linh phía dưới, thanh âm trầm thấp mềm nhẹ giống như thì thầm cùng tình nhân.

"Ngươi vừa mới nói... Làm cho ai trở thành người của ngươi, hả?"

******

******

Bước trên vùng đất màu đỏ sậm, Tu quan sát đại địa xa lạ này.

Đây là một vùng đất hoang vắng, không trung toàn khói mù tử sắc, cả đại địa đều bị phủ lên một tầng hồng quang ảm đạm. Trên núi đá màu đỏ tươi, thực vật héo rũ mỏi mệt không chịu nổi loạng choạng. Gió to từ phương xa thổi đến, nháy mắt đem thực vật nghiền thành bụi phấn cuốn vào không trung, bột phấn màu đen rơi xuống, tựa như một hồi ai ca bi thương.

"Đây là đại lục phản diện sao?"

Mệnh kêu meo meo ô, Tu sờ sờ đầu của nó, sau đó triệu hồi ra Cerberus. Địa ngục khuyển ba đầu ngoan ngoãn cúi hạ thân thể cho Tu cưỡi đi.

Hiện tại Tu nghĩ rằng hẳn là nên tìm sinh linh nào đó để thu thập tình báo về đại lục phản diện. Y nhìn vùng đất màu đó lan tràn về phía xa, ngoại trừ vệt ngang màu trắng xuất hiện phía tây, còn các phương hướng khác hoàn toàn là một mảnh màu đỏ hoang dã.

Vì thế Tu bắt đầu đi hướng phía tây. Theo khoảng cách ngày càng gần, Tu phát hiện khoảng màu trắng kia kỳ thật là từ vô số bạch cốt nhiều không đếm được cấu thành. Bạch cốt vô biên vô hạn hổn độn xếp thành núi nhỏ cao thấp, đây quả thực giống như là hải dương cấu thành từ bạch cốt. Tu cảm giác ở trong này có mùi vong linh dị thường nồng đậm.

Lúc này, Tu nghe thấy trong lòng bạch cốt hải dương truyền đến động tĩnh. Y vỗ vỗ đầu Cerberus, Cerberus hiểu ý, lặng yên không tiếng động chạy về phía truyền đến động tĩnh.

Lướt qua mấy núi nhỏ bạch cốt xây thành, xuất hiện ở trước mắt Tu là một thiếu nữ áo xanh, nàng một đầu tóc dài đen óng, dung mạo tú lệ, đôi mắt tử sắc gắt gao nhìn chằm chằm đám ác linh đối diện.

Đó là một nữ Ma tộc, thân thể nhỏ nhắn vì chiến đấu thời gian dài mà lung lay sắp ngã, nàng khẽ cắn môi anh đào, ở giữa bạch cốt tản ra mùi tử vong lại càng có vẻ xinh đẹp cùng thuần khiết khác thường.

Tu nở nụ cười: Y đã chọn được người thích hợp.

——《 Hỗn Huyết 》Trích đoạn

******

Tiểu kịch trường

******

Độc giả: Tiểu sinh không chịu...

Nhân vật chính: Đừng nháo.

Nhân vật chính: Đêm nay bát chủng tộc.

Độc giả: Đừng nháo.

Tác giả: Ta muốn khanh đa.

Độc giả / Nhân vật chính: Đừng nháo.

=♣♣♣=



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro