doc tam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giải Yến Bạch trịnh trọng, khuôn mặt tái nhợt thoáng đỏ lên. Hắn trầm giọng nói:

- Tổ thiếu không nên uổng phí tâm cơ. Yến Bạch bị thương, tự nhiên không phải đối thủ của Tổ thiếu. Nhưng hôm nay nếu Tổ thiếu vẫn cứ khư khư cố chấp, ta đây cùng các huynh đệ dù để mạng lại đây cũng tuyệt không lùi bước.

Lời này vừa ra, hô hấp của từng tạp tu phe Trung Đạt Thư Phủ trở nên nặng nề, mắt đỏ ngầu. Giải Yến Bạch nói rõ ràng khoáng đạt, một cỗ chiến ý bi phẫn tràn ngập trong đám tạp tu.

Đối phương có chuẩn bị mà tới, thực lực mạnh mẽ. Trong khi đại tướng phe bọn họ bị thương, nhân thủ ít hơn đối phương rất nhiều. Một khi động thủ, đây là một trận cầm chắc thất bại.

Cũng không có người lùi bước.

Tổ Trữ lập tức cảm thấy đau đầu, hắn không nghĩ Giải Yến Bạch lại cường ngạnh như thế, hơn nữa hắn cũng không từng nghĩ rằng phản ứng của Giải Yến Bạch lại nhanh đến vậy. Bọn họ bên này mới hành động, bên kia đã có tin tức, một Giải Yến Bạch không đáng nói nhưng sau lưng hắn lại có Trung Đạt Thư Phủ. Trận hôm nay sẽ mang tới hậu quả rất nghiêm trọng.

- Hừ, Trung Đạt Thư Phủ thì sao? Cũng không phải bị Liên Tang Tổng Hợp Học Phủ chúng ta dẫm dưới chân sao. Kêu gào cái rắm.

Thanh âm đột ngột truyền tới từ Liên Tang Tổng Hợp Học Phủ. Ngay sau đó một chùm sáng bắn thẳng tới Giải Yến Bạch.

Tổ Trữ lập tức âm trầm, tên điên nào lại dám tự ý vọng động như thế! Bất quá phản ứng của hắn cực nhanh, lập tức ý thức được hành động kế tiếp là gì.

Lúc này, chỉ có thể đi tới, không thể lui về sau, bất cứ giải thích nào cũng không có tác dụng, ngòi nổ đã châm, không cách nào dập tắt.

Hắn không chút do dự ra lệnh:

- Động thủ!

***

Trụ sở gần đây phi thường êm ắng.

Từ bên ngoài nhìn vào, tuyệt đối không tưởng tượng nổi bên trong đang rất sôi sục. Mọi người huấn luyện điên cuồng còn Trần Mộ thì ngày đêm sản xuất tạp.

Tạp phiến này được mệnh danh là Chiến Thuật Toa Bộ tạp do Ba Cách Nội Nhĩ đặt tên. Do cần hơn trăm bộ nên đối với Trần Mộ mà nói, đây là một công trình không nhỏ. Nhưng cũng may là có rất nhiều người hỗ trợ nên hắn thoải mái hơn nhiều.

Trong kho tài liệu, các chế tạp sư của Tư Nguyên Học Phủ đều bức bối.

- Nơi này, ta cả đời cũng không trở lại.

Một vị chế tạp sư căm hận.

- Kiếp sau ta cũng sẽ không trở lại.

Một người khác tiếp lời nhưng động tác không chút ngừng nghỉ, nhanh chóng đổ đầy bình dung dịch, cực kỳ bất mãn nói:

- Chúng ta tới đây, đầu tiên là để làm trung cấp chế năng lượng tạp. A, hiện tại thật nực cười, ngay cả cuộc sống cũng như là đệ tử cấp thấp.

Hắn có đủ lý do để bất mãn, hắn là cao cấp sư phụ trong phân viện chế tạp của Tư Nguyên Học Phủ, cư nhiên bị Trần Mộ yêu cầu phối chế tạp mặc cùng công việc xử lý tạp phiến trắng, đây là hoạt động cơ bản nhất trước khi chế tạo năng lượng tạp.

Sư phụ kia cười khổ nói:

- Có biện pháp nào khác sao? Chúng ta trước khi tới đây đều đã đáp ứng hiệu trưởng. Ai, làm đi, ta cũng rất nhiều năm không làm mấy thứ này. Thường thường trong trường học, tùy tiện tìm một tên để tử làm giúp việc, tay có chút quên nghề rồi.

Đột nhiên lão sư phía trước hỏi:

- Văn lão sư, ngài nói xem, tạp mặc này dùng làm gì? Ta cảm giác nó được pha trộn rất kỳ quái.

- Đúng vậy, đúng vậy, ta cũng thấy kỳ quái.

Rất nhiều sự phụ đồng tình.

Văn lão sư là vị sư phụ cầm đầu nhóm chế tạp này. Hắn có thâm niêm lâu nhất trong nghề chế tạp, trình độ cao nhất. Trong cả chế tạp phân viện, ngoại trừ Bội phu nhân thì hắn là người luôn được nhắc tới.

Văn lão sư trầm ngâm chốc lát nói:

- Nói thật, ta cũng có chút không rõ. Cái này cần quặng sắt nhẹ. Theo lý thuyết, quặng sắt nhẹ nếu muốn sử dụng phải dùng pha với dịch thủy tinh mới có hiệu quả, nhưng cái này lại dùng nước la diệp cùng dầu đen làm dung môi hòa tan.

Tất cả mọi người đều ngừng tay, nghe Văn lão sư giảng giải.

- Còn nữa, dạ quang diệp cùng mãng vân đằng, tỉ lệ chuẩn là 1.47 / 2.56. Chỉ cần là chế tạp sư thì đều biết, nhưng thứ này pha trận vô cùng kỳ quái 1,1 / 1. ta chưa từng gặp qua tỉ lệ kỳ quái như thế.

- Không thể như vậy!

Có người xen miệng vào:

- Còn có quang lăng thấu tinh phấn, thứ này bình thường đều dùng vào các loại tạp phiến để truy tìm, Bình thường là để làm dung dịch a xít. Nhưng các ngươi xem, hắn dùng dung dịch A nhĩ pháp, đây là phương pháp quỷ gì?

Mọi người bắt đầu bàn luận sôi nổi, bọn họ chưa bao giờ nghe nói qua phương pháp xử lý này.

Văn lão sư nhíu mày, có thể nhận ra hắn nghi hoặc cỡ nào:

- Từ đó sẽ thấy, tạp mặc chúng ta chế có 3 loại, bất quá hiệu dụng không rõ, chúng ta không có dụng cụ trong tay nên không có biện pháp tiến hành phân tích. Hơn nữa ta lén dùng 3 loại tạp mặc chế tạo tạp phiến nhưng không phát hiện nó có bất kỳ tác dụng gì.

Mọi người hai mắt nhìn nhau.

Văn lão sư bổ sung:

- Từ số lượng hắn yếu cầu cho thấy, hẳn là hắn muốn chế tạo rất nhiều tạp phiến. Ta đoán, rất có thể là hắn chế tạo hơn một loại, không, là 3 loại tạp phiến đặc thù. Tạp mặc dùng cho một loại cấu văn đặc thù.

Đột nhiên có người nhanh nhảu nói:

- Không bằng chúng ta đi hỏi Nhữ Thu, nàng mỗi ngày đều là trợ thủ cho tên tiểu tử kia thì hẳn biết hắn chế tạo tạp phiến gì.

Những sư phụ còn lại ào ào phụ họa. Lòng hiếu kỳ của bọn họ đã bị tạp mặc kì lạ không hợp lẽ thường câu dẫn.

Văn lão sư suy nghĩ rồi lắc đầu:

- Tạm thời không nên, ta tin rằng với ngộ tính của Thu nhi thì nhất định sẽ nhớ rất nhiều thứ, chờ chuyện này kết thúc thì chúng ta hãy hỏi. Hiện tại tìm hiểu bí mật của người khác sẽ tạo ra hiểu lầm sẽ không tốt.

- Cũng đúng, lấy ngộ tính của Thu nhi, phỏng chừng để bài của tiểu tử cũng bị dò xét gần hết! Ha ha!

Có sư phụ bật cười, mấy sư phụ khác cũng cười theo.

Văn lão sư mỉm cười:

- Rất có khả năng. Thu nhi có ngộ tính xuất sắc nhất mà ta đã gặp. Nếu không phải Bội phu nhân nhanh tay, Thu nhi đã thành đệ tử của ta. Ai, kém một chút, ta hối hận chết mất.

Các vị lão sư đều khen Nhữ Thu, nhưng là đệ tử của mỗi người đều cười khổ.

***

Nhữ Thu không biết mình được kỳ vọng như vậy, tình trạng hiện tại của nàng cũng không tốt, sắc mặt tái nhợt, thời gian này tiêu hao tinh thần quá nhiều làm cho khí huyết lưu thông kém.

Nàng không nghĩ tới, tạp phiến này thật sự lợi hại bất ngờ, như khắc tinh của nàng. Mỗi lần nhìn cấu vân trên tạp phiến, nàng lại sinh ra một cảm giác huyền ảo, tựa như có chút ngộ ra nhưng một khi tĩnh tâm suy nghĩ lại phát hiện như có vạn chữ bay nhẩy trong đầu khiến nàng muốn hộc máu.

Mấy lần nàng thỉnh giáo Trần Mộ nhưng cũng không tìm được đáp án.

Các kiến thức liên quan tới lý luận trù, Trần Mộ sao có thể giải thích cho nàng? Nàng sao có thể hiểu được chứ?

Hắn còn đang đâu đầu chế tạo Chiết Hình Yến Ba tạp, phương pháp chế tạo nhất định phải đưa cho đối phương, nhưng lý luận trù tuyệt đối không thể tiết lộ nên rất khó khăn.

Song hắn hiện tại không có thời gian suy nghĩ, vấn đề đang gặp phải là 100 bộ Chiến Thuật Bộ Toa tạp. Cũng may có 20 tên cao cấp chế tạp sư giúp pha tạp mặc cùng xử lý tạp phiến trắng nên hàng ngày hắn chỉ lo chế tạp.

Lấy cường độ cảm giác cùng độ linh mẫn của hắn hiện tại, mỗi ngày có thể chế tạo 15 bộ Chiến Thuật Toa Bộ tạp. Điều này cũng đồng nghĩa, muốn hoàn thành tất cả tạp phiến thì cần 10 ngày. Chủ yếu là việc sao chép tạp tạp lại liên quan tới lý luận trù nên khó có khả năng giao cho các chế tạp sư khác làm. Nếu không thì hiệu suất cao hơn nhiều.

Mình làm mình chịu, Trần Mộ cắn răng kiên trì.

Rốt cuộc hoàn thành 15 bộ tạp hôm nay, cảm giác của hắn cũng bị tiêu hao sạch sẽ.

Hăn đi lên tầng 7, muốn nhìn mấy tên lính mới đang huấn luyện ra sao. Từ khi nghĩ thông, hắn trở nên chủ động hơn rất nhiều.

Mặc dù là phong bế huấn luyện, nhưng ông chủ đến kiểm tra nên tự nhiên là được qua.

Ba Cách Nội Nhĩ gầy hơn trước, mắt thâm mặt hốc hác, nhưng ánh mắt càng thêm sắc bén.

- Ông chủ!

- Bọn họ huấn luyện thế nào?

Nhìn đội ngũ chỉnh tề trong trường, Trần Mộ hài lòng.

Ba Cách Nội Nhĩ lắc đầu, đưa cho Trần Mộ một cốc nước mát:

- Còn rất sớm! Dựa theo tiêu chuẩn bình thường, loại đội ngũ huấn luyện cần mấy tháng, bất quá chúng ta không có nhiều thời gian như thế, đành phải làm chậm rãi vậy.

Trần Mộ không trông cậy quá nhiều, hắn mặc dù không biết rõ trong đó, cũng hiểu được một đội ngũ đủ tư cách không thể thành lập trong thời gian ngắn. Hắn cũng nói rõ tình hình chế tạp đã hoàn thành 45 bộ, chuẩn bị chế tạo 150 bộ, làm thêm 15 bộ dự bị.

- Uhm!

Ba Cách Nội Nhĩ gật đầu:

- Tạp phiến hoàn thành có thể đưa tới đây. Đưa trước cho tinh anh tổ dùng thử xem hiệu quả thế nào, cũng có thể tạo ra sự khích lệ với các đội viên khác.

- Có lý!

Trần Mộ rất đồng ý với chủ ý này.

- Ông chủ, chúng ta cần làm vài việc nữa.

Ba Cách Nội Nhĩ đưa Trần Mộ tới phòng của mình. Căn phòng toán loạn đủ các loại bản vẽ.

Tiện tay nhặt lên một tờ, hắn chỉ vào các con số tính toán. Đây là sơ đồ trụ sở, phía trên còn có rất nhiều kí hiệu và dấu vết sửa chữa.

- Đây đều là bản nháp.

Ba Cách Nội Nhĩ lấy ra bản hoàn chỉnh, phía trên ghi dấu hiệu rõ ràng:

- Mấy ngày nay ta suy nghĩ rất sâu. Thời gian của chúng ta quá ít, cho dù có Chiến Thuật Toa Bộ toa tạp thì vẫn không đủ. Đám lình mới còn chưa trải qua chiến đấu, muốn bọn họ xuất chiến thì chỉ sợ một kích là tan. Vì vậy, chúng ta chỉ có lấy thủ làm công.

Trần Mộ cẩn thận lắng nghe, Ba Cách Nội Nhĩ lại nói:

- Ngài xem dấu hiệu này, đây đều là các điểm hỏa lực ta đã tính toán. Chúng ta chỉ cần cho bọn họ vào vị trí thì có thể tạo ra mạng lưới hỏa lực kín mít. Vô luận đối phương tiến tới khu vực phòng thủ nào thì đều sẽ gặp phải hỏa lực của 5 đội viên trở lên phản kích. Hỏa lực từ bên trong, dựa vào năng lực phòng hộ của pháo đài có thể giảm bớt thương vong. Hơn nữa trong điều kiện được bảo vệ này có thể làm giảm tâm lý khẩn trương, có lợi cho bọn họ phát huy khả năng.

Ba Cách Nội Nhĩ lấy ra một cái bút, vẽ ra từng nét trên bản đồ, tạo thành một mạng lưới nghiêm mật.

Về chuyện liên quan đến chiến đấu thì Trần Mộ giao cho Ba Cách Nội Nhĩ. Tuy nhiên Trần Mộ vẫn yêu cầu Bặc Cường Đông chọn ra một chế tạp sư hạ cấp xuất sắc. Hắn thấy bản vẽ tay của Ba Cách Nội Nhĩ quá lộn xộn, nên để vị chế tạp sư này chế tạo thành hình ảnh không gian ba chiều của căn cứ.

Vị chế tạp sư hạ cấp này có năng lực khá xuất chúng, cộng thêm lượng kiến thức học được trong thời gian ở Thiên Dực nên hình ảnh căn cứ được làm rất sống động. Thậm chí cảnh vật xung quanh như mặt cỏ, sông, rừng rậm đều được làm rất chi tiết, ngay cả địa thế gập ghềnh cũng không bỏ sót.

Ba Cách Nội Nhĩ vừa thấy hình ảnh không gian ba chiều này thì liền than thở không thôi. Hắn rất thích mô hình này, nhờ nó mà hắn có thể sắp xếp một cách trực quan hơn.

Nhìn hình ảnh không gian ba chiều thì một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Trần Mộ.

Trung Đạt Thư Phủ và học phủ Liên Bang Tổng Hợp trở mặt thành thù, tin này nhanh chóng vượt qua tin về cuộc chiến giữa khu Tây Thắng và Bạch Đông thành tin nóng hổi nhất.

Lực lượng của Trung Đạt Thư Phủ ở thành La Dữu bị thiệt hại nặng. Giải Yến Bạch bị trọng thương, nhờ đồng đội liều chết phá vây, hiện không rõ ở đâu. Rất nhiều người tưởng đây đã là kết quả sau cùng của trận chiến tranh giành tập đoàn Trung Châu, nhưng không ai ngờ rằng đây chỉ là trận mở đầu mà thôi.

Tổ Trữ còn chưa kịp mang theo đám người Nhâm Văn Châu rời thành La Dữu thì đã gặp viện binh của Trung Đạt Thư Phủ.

Người dẫn quân là Mễ Hạ Thanh - một trong ba đệ tử yêu quý của phủ chủ Trung Đạt Thư Phủ. So với Giải Yến Bạch nổi tiếng qua một trận chiến thì Mễ Hạ Thanh đã thành danh từ nhỏ.

Hắn có xuất thân cao quý, bảy tuổi được phủ chủ đương nhiệm nhận làm đệ tử, là người bình dị dễ gần nhất trong ba ái đồ của phủ chủ. Rất ít người trong Trung Đạt Thư Phủ biết rõ thực lực của hắn. Mối quan hệ của hắn trong Trung Đạt Thư Phủ rất tốt, không chỉ được phủ chủ yêu thương lạ thường mà cả hai vị sư huynh cũng rất quý trọng.

Hắn có quan hệ rất tốt với Giải Yến Bạch nên chủ động xin đi.

Lúc đó, hắn còn đang trên đường đi thì nhận được cuộc gọi của Giải Yến Bạch, khi đó thì Giải Yến Bạch còn chưa xuất phát. Mễ Hạ Thanh liền kinh hãi, hành quân ngày đêm tới thành La Dữu. Lúc bấy giờ thì bọn họ cũng cách thành La Dữu không xa, trên đường hành quân liều mạng như vậy thì gặp phải đội ngũ mang theo Nhâm Văn Châu của học phủ Liên Bang Tổng Hợp.

Vừa thấy cảnh này thì làm sao Mễ Hạ Thanh không biết chuyện gì đã xảy ra? Nghĩ tới việc Giải Yến Bạch có thể bị hại thì mỗi đệ tử của Trung Đạt Thư Phủ đều giận điên người.

Lại là một trận chiến ác liệt!

Kẻ thua lần này là học phủ Liên Bang Tổng Hợp. Bọn họ vừa trải qua một trận chiến ác liệt nên không ngờ phải gặp một trận chiến khác nhanh đến vậy. Trong cơn thịnh nộ, Mễ Hạ Thanh biểu hiện ra thực lực đáng sợ, còn Tổ Trữ thì bị thương bỏ chạy.

Tuy nhiên thực lực của Tổ Trữ không tầm thường, mạnh mẽ phá vòng vây.

Trong chớp mắt, học phủ Liên Bang Tổng Hợp rơi từ thiên đường xuống địa ngục. Tuy nhiên, càng kịch tính hơn là Tổ Trữ vừa phá vây ra thì gặp viện binh của học phủ Liên Bang Tổng Hợp...

Loạn rồi! Loạn thật rồi! Cả thành La Dữu đều trở nên hỗn loạn. Nhiều người thậm chí chẳng dám bước chân ra khỏi nhà, nhiều người khác thì vội vàng chuyển đến thành phố khác. Ai mà biết bọn họ có đánh nhau trong thành phố không chứ?

Sự kiện này có sức ảnh hưởng lớn hơn cuộc chiến giữa khu Tây Thắng và Bạch Đông. Tuy đứng sau hai khu này là Lục Đại, nhưng ngoài mặt thì Mạc Doanh và Sương Nguyệt Hàn Châu vẫn giữ hình tượng của mình.

Còn trận chiến giữa học phủ Liên Bang Tổng Hợp và Trung Đạt Thư Phủ vừa xuất hiện liền không có dấu hiệu hòa hoãn, là xung đột trực tiếp nhất. Giải Yến Bạch thì không biết sống chết ra sao, Tổ Trữ bị thương nặng, hai bên đều chịu thương vong nặng nề.

Hai nhà hoàn toàn kết thù oán!

Hầu như không hề do dự, cả hai đều có phản ứng cùng lúc, tăng viện!

Hai nhà không ngừng triệu tập tạp tu đến thành La Dữu, tình thế càng thêm căng thẳng.

***

Trần Mộ rất chú ý đến tình hình hiện nay. Tất nhiên là hắn mong hai bên đánh càng to càng tốt, như vậy thì bọn họ cũng chẳng có sức kiếm chuyện với mình.

Rốt cuộc thì 150 bộ toa tạp chiến thuật cũng hoàn thành, làm đám chế tạp sư cao cấp phụ trách xử lí nguyên liệu, tạp vụ vui mừng đến phát khóc. Tuy nhiên khi bọn họ biết phải chế tạo năng lượng tạp tiếp thì liền khôi phục vẻ chán nản.

Trần Mộ tìm Nhữ Thu.

Mấy ngày nay, Nhữ Thu rất bội phục tài năng của Trần Mộ. Bất luận thực lực của đối phương cao đến đâu thì có thể chắc chắn một điều, hệ thống chế tạp của Trần Mộ khác hẳn các học viện hiện nay.

Hệ thống tạp phiến hiện nay là hệ thống Phạm Sâm Đặc, do đại sư Hải Nạp Phạm Sâm Đặc tạo nên. Có thể kiến thức giữa các học viện chế tạp khác nhau nhưng đều nằm trong khuôn khổ hệ thống này.

Tuy nhiên, tạp phiến do vị Tào tiên sinh này hoàn toàn khác với hệ thống của Hải Nạp Phạm Sâm Đặc.

Nhữ Thu ngờ rằng hệ thống tạp phiến mà Tào tiên sinh học được là một thể hệ tạp phiến được truyền từ thời đại lưu phái. Là người kết thúc thời đại lưu phái, Hải Nạp Phạm Sâm Đặc dùng hệ thống tạp phiến của mình chinh phục cả thế giới. Các lưu phái cũng theo nhau rời khỏi vũ đài, phần lớn đều biến mất trong dòng chảy lịch sử.

Tuy nhiên có một bộ phận nhỏ phải rất khó nhọc mới lưu truyền đến nay.

Vị Tào tiên sinh này rất có thể là một trong số đó.

Khi còn sống, Hải Nạp Phạm Sâm Đặc đều sưu tầm tri thức của các lưu phái, điều này khiến nhiều lưu phái bị tiêu vong. Các thế hệ kế thừa của hắn cũng thừa hưởng thói quen này. Nghe nói thư viện của Tinh Viện là nơi có kĩ thuật từ thời đại lưu phái đầy đủ nhất.

Có một số không thể tìm được ở các nơi khác, cho dù là năm nhà khác trong Lục Đại cũng có rất tư liệu về mặt này.

Điều này khiến nàng rất kích động, hơn nữa trong mắt nàng thì Chiết Hình Yến Ba tạp là minh chứng sống động cho thực lực kĩ thuật của lưu phái này. Khó trách dù chỉ là tạp phiến tam tinh nhưng Chiết Hình Yến Ba tạp lại có uy lực khó lường đến thế! Nó phá vỡ khuôn khổ hệ thống tinh cấp của Hải Nạp Phạm Sâm Đặc, điều này cũng chứng minh Tào tiên sinh nắm giữ một hệ thống lý luận khác biệt hệ thống hiện có. Quan trọng hơn, đây là một hệ thống đầy sức sống!

Thế nhưng dù nàng hỏi gì thì Trần Mộ cũng không giải đáp. Điều này khiến nàng không biết phải bắt đầu từ đâu, nàng biết rõ đối phương chẳng có nghĩa vụ phải giải thích gì cho mình.

Trừ bỏ Chiết Hình Yến Ba tạp thì đối phương chẳng hứa hẹn thứ gì khác.

Đúng! Không phải còn có Chiết Hình Yến Ba tạp sao? Một khi đối phương giảng giải Chiết Hình Yến Ba tạp thì mình sẽ có hiểu biết nhất định về hệ thống thần bí này.

Song có lẽ nàng không ngờ rằng Trần Mộ chẳng có ý định giảng giải cho nàng. Bởi vì hắn nghĩ ra một phương pháp tuyệt diệu.

"Ngươi học qua 'Phân tích độ khế hợp' chưa?"

Trần Mộ hỏi Nhữ Thu.

Nhữ Thu cung kính gật đầu:

"Đã học qua."

Nàng cảm thấy khó hiểu trong lòng, Trần Mộ đột ngột hỏi vậy là có dụng ý gì chứ. Phân tích độ khế hợp là một môn học khá khác biệt, bình thường thì nó dùng để phân tích tạp phiến. Có một số thiết bị phân tích có thể phân tích độ khế hợp giữa nguyên liệu và tạp phiến, vì thế khi phá giải tạp phiến thì cần biết cường độ cảm giác.

Đây là một loại kỹ thuật rất cổ xưa nhưng đến giờ thì nó được sử dụng và phát triển khá hạn chế. Bởi vì nó có thể gây ra hư hại vĩnh viễn, không thể khôi phục cho tạp phiến.

"Vậy chắc ngươi biết rõ số liệu khế hợp?"

"Đúng vậy, Tào tiên sinh."

"Được rồi, ngươi cầm lấy cái này."

Trần Mộ đưa một tấm huyễn tạp cho Nhữ Thu:

"Tấm huyễn tạp này ghi lại cấu vân của Chiết Hình Yến Ba tạp, còn có dùng bút như thế nào, số liệu độ khế hợp của cảm giác. Trước hết, ngươi tập cách vẽ đi. Chờ chuyện này kết thúc thì ta sẽ đưa cách điều chế tạp mặc cho ngươi."

Nói xong thì Trần Mộ liền rời khỏi, bỏ lại Nhữ Thu đang sửng sốt.

Đến khi Trần Mộ rời khỏi thì Nhữ Thu mới nhớ ra, liền cắm huyễn tạp vào độ nghi.

Một hình ảnh lập thể xuất hiện trước mắt, là một tạp phiến trắng.

Đột nhiên, một điểm nhỏ xuất hiện trên tạp phiến. Sau đó, điểm này không ngừng kéo dài thành một đường cong, rồi lan dần ra khắp mặt tạp phiến thành cấu vân. Sau nét bút cuối cùng, cấu vân xuất hiện ở mặt ngoài của tạp phiến giống hệt cấu vân trên Chiết Hình Yến Ba tạp trong tay hiệu trưởng.

Tuy nhiên, màn biểu diễn chưa ngừng ở đây. Hình ảnh tạp phiến không ngừng được phóng to như một cái bàn nhỏ, đường cấu vân lớn bằng bàn tay. Các đường cấu vân này đột nhiên bay lên trên tạp phiến, giống như một dãy núi dần hở ra trước mắt, nhưng đường viền của nó lại bóng loáng như là bị dao cắt.

Mười giây sau, tất cả cấu vân của tạp phiến đều nhô lên với độ cao khác nhau, tạo nên kẽ hở không giống nhau. Chúng phập phồng nối tiếp nhau như một con đường mòn giữa lòng núi.

Nhữ Thu vốn thông minh tuyệt đỉnh liền hiểu được kẽ hở này là nơi cần cảm giác khế hợp! Những kẽ hở này vừa khớp với sự thay đổi của độ khế hợp trong quá trình chế tạo. Từ đây rất dễ tính ra cường độ cảm giác ở từng vị trí hạ bút.

Này, này.....

Nhữ Thu ngẩn ra. Nàng không ngờ Trần Mộ lại dùng cách này để dạy phương pháp chế tạo Chiết Hình Yến Ba tạp cho mình.

Nàng đột nhiên cau mày, giống như nghĩ ra điều gì nhưng không chắc chắn. Nàng lập tức mở độ nghi trên tay.

"Văn lão sư ạ? Ta là Nhữ Thu."

Văn lão sư lập tức ngừng tay, nhẹ giọng trả lời:

"Là Thu nhi à. Sao vậy, gặp vấn đề gì sao?"

Là Nhữ Thu. Các chế tạp sư khác nhìn nhau, đều ngừng công việc trên tay. Vừa rồi, bọn họ còn định tìm Nhữ Thu để hỏi xem rốt cuộc tên nhóc đó định chế tạo tạp phiến gì, không ngờ là Nhữ Thu tìm bọn họ trước.

Không chỉ Văn lão sư mà ngay cả người khác cũng biết chắc chắn là Nhữ Thu gặp vấn đề khó khăn.

"Sư phụ, ngài nhớ là có loại phương pháp truyền thừa đặc thù nào không? Như là dùng hình ảnh của huyễn tạp để minh họa phương pháp chế tạo tạp phiến."

Nhữ Thu hỏi nhỏ.Về chuyện liên quan đến chiến đấu thì Trần Mộ giao cho Ba Cách Nội Nhĩ. Tuy nhiên Trần Mộ vẫn yêu cầu Bặc Cường Đông chọn ra một chế tạp sư hạ cấp xuất sắc. Hắn thấy bản vẽ tay của Ba Cách Nội Nhĩ quá lộn xộn, nên để vị chế tạp sư này chế tạo thành hình ảnh không gian ba chiều của căn cứ.

Vị chế tạp sư hạ cấp này có năng lực khá xuất chúng, cộng thêm lượng kiến thức học được trong thời gian ở Thiên Dực nên hình ảnh căn cứ được làm rất sống động. Thậm chí cảnh vật xung quanh như mặt cỏ, sông, rừng rậm đều được làm rất chi tiết, ngay cả địa thế gập ghềnh cũng không bỏ sót.

Ba Cách Nội Nhĩ vừa thấy hình ảnh không gian ba chiều này thì liền than thở không thôi. Hắn rất thích mô hình này, nhờ nó mà hắn có thể sắp xếp một cách trực quan hơn.

Nhìn hình ảnh không gian ba chiều thì một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Trần Mộ.

Trung Đạt Thư Phủ và học phủ Liên Bang Tổng Hợp trở mặt thành thù, tin này nhanh chóng vượt qua tin về cuộc chiến giữa khu Tây Thắng và Bạch Đông thành tin nóng hổi nhất.

Lực lượng của Trung Đạt Thư Phủ ở thành La Dữu bị thiệt hại nặng. Giải Yến Bạch bị trọng thương, nhờ đồng đội liều chết phá vây, hiện không rõ ở đâu. Rất nhiều người tưởng đây đã là kết quả sau cùng của trận chiến tranh giành tập đoàn Trung Châu, nhưng không ai ngờ rằng đây chỉ là trận mở đầu mà thôi.

Tổ Trữ còn chưa kịp mang theo đám người Nhâm Văn Châu rời thành La Dữu thì đã gặp viện binh của Trung Đạt Thư Phủ.

Người dẫn quân là Mễ Hạ Thanh - một trong ba đệ tử yêu quý của phủ chủ Trung Đạt Thư Phủ. So với Giải Yến Bạch nổi tiếng qua một trận chiến thì Mễ Hạ Thanh đã thành danh từ nhỏ.

Hắn có xuất thân cao quý, bảy tuổi được phủ chủ đương nhiệm nhận làm đệ tử, là người bình dị dễ gần nhất trong ba ái đồ của phủ chủ. Rất ít người trong Trung Đạt Thư Phủ biết rõ thực lực của hắn. Mối quan hệ của hắn trong Trung Đạt Thư Phủ rất tốt, không chỉ được phủ chủ yêu thương lạ thường mà cả hai vị sư huynh cũng rất quý trọng.

Hắn có quan hệ rất tốt với Giải Yến Bạch nên chủ động xin đi.

Lúc đó, hắn còn đang trên đường đi thì nhận được cuộc gọi của Giải Yến Bạch, khi đó thì Giải Yến Bạch còn chưa xuất phát. Mễ Hạ Thanh liền kinh hãi, hành quân ngày đêm tới thành La Dữu. Lúc bấy giờ thì bọn họ cũng cách thành La Dữu không xa, trên đường hành quân liều mạng như vậy thì gặp phải đội ngũ mang theo Nhâm Văn Châu của học phủ Liên Bang Tổng Hợp.

Vừa thấy cảnh này thì làm sao Mễ Hạ Thanh không biết chuyện gì đã xảy ra? Nghĩ tới việc Giải Yến Bạch có thể bị hại thì mỗi đệ tử của Trung Đạt Thư Phủ đều giận điên người.

Lại là một trận chiến ác liệt!

Kẻ thua lần này là học phủ Liên Bang Tổng Hợp. Bọn họ vừa trải qua một trận chiến ác liệt nên không ngờ phải gặp một trận chiến khác nhanh đến vậy. Trong cơn thịnh nộ, Mễ Hạ Thanh biểu hiện ra thực lực đáng sợ, còn Tổ Trữ thì bị thương bỏ chạy.

Tuy nhiên thực lực của Tổ Trữ không tầm thường, mạnh mẽ phá vòng vây.

Trong chớp mắt, học phủ Liên Bang Tổng Hợp rơi từ thiên đường xuống địa ngục. Tuy nhiên, càng kịch tính hơn là Tổ Trữ vừa phá vây ra thì gặp viện binh của học phủ Liên Bang Tổng Hợp...

Loạn rồi! Loạn thật rồi! Cả thành La Dữu đều trở nên hỗn loạn. Nhiều người thậm chí chẳng dám bước chân ra khỏi nhà, nhiều người khác thì vội vàng chuyển đến thành phố khác. Ai mà biết bọn họ có đánh nhau trong thành phố không chứ?

Sự kiện này có sức ảnh hưởng lớn hơn cuộc chiến giữa khu Tây Thắng và Bạch Đông. Tuy đứng sau hai khu này là Lục Đại, nhưng ngoài mặt thì Mạc Doanh và Sương Nguyệt Hàn Châu vẫn giữ hình tượng của mình.

Còn trận chiến giữa học phủ Liên Bang Tổng Hợp và Trung Đạt Thư Phủ vừa xuất hiện liền không có dấu hiệu hòa hoãn, là xung đột trực tiếp nhất. Giải Yến Bạch thì không biết sống chết ra sao, Tổ Trữ bị thương nặng, hai bên đều chịu thương vong nặng nề.

Hai nhà hoàn toàn kết thù oán!

Hầu như không hề do dự, cả hai đều có phản ứng cùng lúc, tăng viện!

Hai nhà không ngừng triệu tập tạp tu đến thành La Dữu, tình thế càng thêm căng thẳng.

***

Trần Mộ rất chú ý đến tình hình hiện nay. Tất nhiên là hắn mong hai bên đánh càng to càng tốt, như vậy thì bọn họ cũng chẳng có sức kiếm chuyện với mình.

Rốt cuộc thì 150 bộ toa tạp chiến thuật cũng hoàn thành, làm đám chế tạp sư cao cấp phụ trách xử lí nguyên liệu, tạp vụ vui mừng đến phát khóc. Tuy nhiên khi bọn họ biết phải chế tạo năng lượng tạp tiếp thì liền khôi phục vẻ chán nản.

Trần Mộ tìm Nhữ Thu.

Mấy ngày nay, Nhữ Thu rất bội phục tài năng của Trần Mộ. Bất luận thực lực của đối phương cao đến đâu thì có thể chắc chắn một điều, hệ thống chế tạp của Trần Mộ khác hẳn các học viện hiện nay.

Hệ thống tạp phiến hiện nay là hệ thống Phạm Sâm Đặc, do đại sư Hải Nạp Phạm Sâm Đặc tạo nên. Có thể kiến thức giữa các học viện chế tạp khác nhau nhưng đều nằm trong khuôn khổ hệ thống này.

Tuy nhiên, tạp phiến do vị Tào tiên sinh này hoàn toàn khác với hệ thống của Hải Nạp Phạm Sâm Đặc.

Nhữ Thu ngờ rằng hệ thống tạp phiến mà Tào tiên sinh học được là một thể hệ tạp phiến được truyền từ thời đại lưu phái. Là người kết thúc thời đại lưu phái, Hải Nạp Phạm Sâm Đặc dùng hệ thống tạp phiến của mình chinh phục cả thế giới. Các lưu phái cũng theo nhau rời khỏi vũ đài, phần lớn đều biến mất trong dòng chảy lịch sử.

Tuy nhiên có một bộ phận nhỏ phải rất khó nhọc mới lưu truyền đến nay.

Vị Tào tiên sinh này rất có thể là một trong số đó.

Khi còn sống, Hải Nạp Phạm Sâm Đặc đều sưu tầm tri thức của các lưu phái, điều này khiến nhiều lưu phái bị tiêu vong. Các thế hệ kế thừa của hắn cũng thừa hưởng thói quen này. Nghe nói thư viện của Tinh Viện là nơi có kĩ thuật từ thời đại lưu phái đầy đủ nhất.

Có một số không thể tìm được ở các nơi khác, cho dù là năm nhà khác trong Lục Đại cũng có rất tư liệu về mặt này.

Điều này khiến nàng rất kích động, hơn nữa trong mắt nàng thì Chiết Hình Yến Ba tạp là minh chứng sống động cho thực lực kĩ thuật của lưu phái này. Khó trách dù chỉ là tạp phiến tam tinh nhưng Chiết Hình Yến Ba tạp lại có uy lực khó lường đến thế! Nó phá vỡ khuôn khổ hệ thống tinh cấp của Hải Nạp Phạm Sâm Đặc, điều này cũng chứng minh Tào tiên sinh nắm giữ một hệ thống lý luận khác biệt hệ thống hiện có. Quan trọng hơn, đây là một hệ thống đầy sức sống!

Thế nhưng dù nàng hỏi gì thì Trần Mộ cũng không giải đáp. Điều này khiến nàng không biết phải bắt đầu từ đâu, nàng biết rõ đối phương chẳng có nghĩa vụ phải giải thích gì cho mình.

Trừ bỏ Chiết Hình Yến Ba tạp thì đối phương chẳng hứa hẹn thứ gì khác.

Đúng! Không phải còn có Chiết Hình Yến Ba tạp sao? Một khi đối phương giảng giải Chiết Hình Yến Ba tạp thì mình sẽ có hiểu biết nhất định về hệ thống thần bí này.

Song có lẽ nàng không ngờ rằng Trần Mộ chẳng có ý định giảng giải cho nàng. Bởi vì hắn nghĩ ra một phương pháp tuyệt diệu.

"Ngươi học qua 'Phân tích độ khế hợp' chưa?"

Trần Mộ hỏi Nhữ Thu.

Nhữ Thu cung kính gật đầu:

"Đã học qua."

Nàng cảm thấy khó hiểu trong lòng, Trần Mộ đột ngột hỏi vậy là có dụng ý gì chứ. Phân tích độ khế hợp là một môn học khá khác biệt, bình thường thì nó dùng để phân tích tạp phiến. Có một số thiết bị phân tích có thể phân tích độ khế hợp giữa nguyên liệu và tạp phiến, vì thế khi phá giải tạp phiến thì cần biết cường độ cảm giác.

Đây là một loại kỹ thuật rất cổ xưa nhưng đến giờ thì nó được sử dụng và phát triển khá hạn chế. Bởi vì nó có thể gây ra hư hại vĩnh viễn, không thể khôi phục cho tạp phiến.

"Vậy chắc ngươi biết rõ số liệu khế hợp?"

"Đúng vậy, Tào tiên sinh."

"Được rồi, ngươi cầm lấy cái này."

Trần Mộ đưa một tấm huyễn tạp cho Nhữ Thu:

"Tấm huyễn tạp này ghi lại cấu vân của Chiết Hình Yến Ba tạp, còn có dùng bút như thế nào, số liệu độ khế hợp của cảm giác. Trước hết, ngươi tập cách vẽ đi. Chờ chuyện này kết thúc thì ta sẽ đưa cách điều chế tạp mặc cho ngươi."

Nói xong thì Trần Mộ liền rời khỏi, bỏ lại Nhữ Thu đang sửng sốt.

Đến khi Trần Mộ rời khỏi thì Nhữ Thu mới nhớ ra, liền cắm huyễn tạp vào độ nghi.

Một hình ảnh lập thể xuất hiện trước mắt, là một tạp phiến trắng.

Đột nhiên, một điểm nhỏ xuất hiện trên tạp phiến. Sau đó, điểm này không ngừng kéo dài thành một đường cong, rồi lan dần ra khắp mặt tạp phiến thành cấu vân. Sau nét bút cuối cùng, cấu vân xuất hiện ở mặt ngoài của tạp phiến giống hệt cấu vân trên Chiết Hình Yến Ba tạp trong tay hiệu trưởng.

Tuy nhiên, màn biểu diễn chưa ngừng ở đây. Hình ảnh tạp phiến không ngừng được phóng to như một cái bàn nhỏ, đường cấu vân lớn bằng bàn tay. Các đường cấu vân này đột nhiên bay lên trên tạp phiến, giống như một dãy núi dần hở ra trước mắt, nhưng đường viền của nó lại bóng loáng như là bị dao cắt.

Mười giây sau, tất cả cấu vân của tạp phiến đều nhô lên với độ cao khác nhau, tạo nên kẽ hở không giống nhau. Chúng phập phồng nối tiếp nhau như một con đường mòn giữa lòng núi.

Nhữ Thu vốn thông minh tuyệt đỉnh liền hiểu được kẽ hở này là nơi cần cảm giác khế hợp! Những kẽ hở này vừa khớp với sự thay đổi của độ khế hợp trong quá trình chế tạo. Từ đây rất dễ tính ra cường độ cảm giác ở từng vị trí hạ bút.

Này, này.....

Nhữ Thu ngẩn ra. Nàng không ngờ Trần Mộ lại dùng cách này để dạy phương pháp chế tạo Chiết Hình Yến Ba tạp cho mình.

Nàng đột nhiên cau mày, giống như nghĩ ra điều gì nhưng không chắc chắn. Nàng lập tức mở độ nghi trên tay.

"Văn lão sư ạ? Ta là Nhữ Thu."

Văn lão sư lập tức ngừng tay, nhẹ giọng trả lời:

"Là Thu nhi à. Sao vậy, gặp vấn đề gì sao?"

Là Nhữ Thu. Các chế tạp sư khác nhìn nhau, đều ngừng công việc trên tay. Vừa rồi, bọn họ còn định tìm Nhữ Thu để hỏi xem rốt cuộc tên nhóc đó định chế tạo tạp phiến gì, không ngờ là Nhữ Thu tìm bọn họ trước.

Không chỉ Văn lão sư mà ngay cả người khác cũng biết chắc chắn là Nhữ Thu gặp vấn đề khó khăn.

"Sư phụ, ngài nhớ là có loại phương pháp truyền thừa đặc thù nào không? Như là dùng hình ảnh của huyễn tạp để minh họa phương pháp chế tạo tạp phiến."

Nhữ Thu hỏi nhỏ.

"Sử dụng huyễn tạp để truyền thừa bằng hình ảnh?"

Văn lão sư nhíu mày suy nghĩ:

- Đây là tập quán của lưu phái thời đại, khi đó một số lưu phái phi thường tinh thông huyễn tạp cấp thấp, bọn họ sử dụng phương pháp này để truyền thừa, bất quá đây chỉ là một loại thủ đoạn phụ trợ để tránh việc truyền thừa bằng miệng bị gián đoạn. Hiện tại không thấy có ai dùng phương pháp này nữa.

"Vâng, xin ngài tiếp tục nói."

Không biết có phải Văn lão sư nghe ra sự cấp bách trong âm thanh của Nhữ Thu mà ông càng thêm tinh thần: "Khi đó chế tạp sư không phân chia cấp bậc giống hiện tại. Sau khi Phạm Sâm Đặcthành lập hệ thống thì cấp bậc của chế tạp sư mới được thành lập. Chế tạp sư cũng được phân loại rõ ràng. Kỹ thuật hình ảnh thuộc về huyễn tạp một sao và hai sao nên chỉ có một ít hạ cấp chế tạp sư mới tập trung tinh thần vào nó. Hơn nữa phương thức truyền thừa hiện tại hoàn toàn khác trước kia, cách truyền thừa theo học viện cũng khiến cho sự truyền thừa kỹ thuật càng thêm có sức sống cùng tính kéo dài."

Văn lão đầu nói xong một hơi thấy có chút khô cổ nên duỗi tay lên bàn theo thói quen, song làm lão muốn khóc là trên bàn trừ đám tạp phiến bốn sao chết tiệt thì không có gì khác, đặc biệt là khê trà mà lão thích uống nhất.

Các sư phụ khác sôi nổi gật đầu, sự giảng giải của Văn lão sư rất chính xác. Mà các học viên cũng lần đầu tiên nghe được việc này. Có lẽ bọn họ có năng lực chế tạo một ít cao cấp tạp phiến nhưng ở phương diện kiến thức lịch sử lại khá nghèo nàn. Từ điểm này cũng có thể thấy được sự chênh lệch giữa đệ tử ở Lục Đại và ở học phủ bình thường. Có thể coi học viên xuất sắc ở các học phủ bình thường là thợ lành nghề mà học viên xuất sắc chui ra từ Lục Đại có rất nhiều văn nghệ sỹ.

Khác biệt giữa chúng chỉ có một chút nhưng Lục Đại luôn có khả năng cho đệ tử của họ đột phá một chút này còn học viện khác thì rất khó, đó là chênh lệch.

"Vậy theo ngài, hiện tại còn lưu phái nào sở hữu kỹ thuật này không? Hoặc giả quen sử dụng kỹ thuật này không?"

Văn lão đầu cố chịu đựng cơn khát khô cổ, cẩn thận suy nghĩ một chút rồi lắc đầu: "Không có, đây không phải loại kỹ thuật cao thâm gì. Hiện tại có rất ít người làm như vậy. Có vấn đề gì thế? Thu nhi, tại sao trò lại suy nghĩ về vấn đề này?"

Câu hỏi của Văn lão đầu cũng tồn tại trong lòng những người khác, bọn họ đều vểnh tai lên nghe. Mấy ngày nay Nhữ Thu đều ở bên cạnh tiểu tử chết tiệt kia, vấn đề này chắc chắn có liên quan đến hắn, chẳng lẽ Nhữ Thu phát hiện cái gì?

Nhữ Thu im lặng một lát sau đó bình thản nói: "Trò đang suy nghĩ một vấn đề nhưng không nhớ rõ, Văn lão sư học thức uyên bác nên trò muốn hỏi ngài. Việc này có làm phiền ngài không?"

Các chế tạp sư khác đều thất vọng, các nếp nhăn trên mặt Văn lão đầu lại thoáng giãn ra, vui vẻ nói: "Không hề, không hề! Sau này Thu nhi gặp phải vấn đề gì thì cứ việc đến hỏi Văn lão sư ta, lúc nào cũng được."

"Cám ơn lão sư! Trò đi về làm đây ạ!"

"Đi đi." Văn lão sư vội vàng nói rồi nhịn không được chửi ầm lên: "Tên chết tiệt này, ngay cả lao động trẻ em Nhữ Thu nhi mà cũng không buông tha, thật sự đáng hận!"

Các đệ tử của Tư Nguyên học phủ mặt đầy bất đắc dĩ, việc sư môn trưởng bối thiên vị Nhữ Thu bọn họ đã sớm quen rồi. Bọn họ đang làm gì đây? Vậy mà không thấy vị sư phụ nào bất bình vì bọn hắn.

Đột nhiên một lão sư nói: "Có chuyện! Các ngươi nghĩ đi, thời gian này Thu nhi đều ở bên cạnh tiểu tử đó, trừ phi tiểu tử đó dùng loại kỹ thuật này bằng không Thu nhi sẽ không hỏi chuyện đấy.

"Đúng, ta cũng nghĩ thế!" Mấy lão già này lập tức liền phát hiện chỗ khả nghi.

"Nhưng tại sao Thu nhi không nói cho chúng ta biết chứ?" Có người không nhịn được hỏi.

Văn lão đầu ít ra cũng biết một chút nội tình, trừng mắt: "Nàng không nói cho chúng ta đương nhiên là có nguyên nhân!" Rồi vuốt cằm có vẻ đăm chiêu: "Chẳng lẽ tiểu tử này thật sự là người kế thừa của lưu phái thời đại đó?"

"Thật hay giả?"

"Khó có khả năng. Lưu phái thời đại cách đây bao lâu rồi ?! Hải Nạp Phạm Sâm Đặccùng đám đồ tử đồ tôn của hắn làm tuyệt như vậy thì làm sao có khả năng lưu lại được gì đến ngày nay!"

"Ta lại cảm thấy có khả năng ..."

Chế tạp gian nho nhỏ nhất thời ồn ào lên.

Nhữ Thu ngồi một chỗ, mắt chớp chớp, mới vừa rồi nàng đã lấy được đáp án từ chỗ Văn lão đầu. Cách vẽ Chiết hình yến ba tạp hiện lên không ngừng trước mắt nàng.

Chuyện về chiết hình yến ba tạp chỉ có bốn người biết: tiêu tư, nàng, bội phu nhân cùng hiệu trưởng tư nguyên học viện nên nàng không dám để lộ tin tức này.

Nhữ Thu bĩu môi, mày nhíu lại. Nàng không ngờ đối phương có chiêu này làm kế hoạch trước đây của nàng hoàn toàn thất bại.

Bây giờ nên làm gì đây?

Tâm tình của Trần Mộ rất tốt. Vấn dề về chiết hình yến ba tạp vẫn làm hắn canh cánh trong lòng giờ đã được giảu quyết, hắn thoáng cái trở nên thoải mái hơn nhiều.

Lúc đi qua cửa sổ trước, Trần Mộ thấy rất nhiều tạp tu ở khu vực kiến trúc ngoài trụ sở. Bọn họ do Ba Cách Nội Nhĩ mời đến cải tạo hỏa lực của pháo đài, mỗi người đều bận rộn, từ vị trí hiện tại của hắn có thể dễ dàng chứng kiến bề ngoài của trụ sở đang biến hình dưới bàn tay của họ.

Bỗng dưng một loại hăng hái đột nhiên sinh ra, tất cả những thứ này đều do mình lập nên! Lúc này Trần Mộ mới phát hiện ở sâu trong nột tâm mình phi thường quan tâm đến tất cả những gì mình tạo ra.

Có lẽ loại tỉnh cảm này đang ảnh hưởng đến một số lựa chọn của mình. Hắn cảm giác ở sâu trong nội tâm của mình có thứ gì đó đang manh nha hình thành.

Đột nhiên, Trần Mộ phát hiện mình đang trở nên nhàn rỗi.

Trong căn cứ chỉ có mình với Duy A là nhàn rỗi.

"Chó béo khỏi bệnh chưa?" Trần Mộ thấy Duy A đang ngồi cạnh con chó béo nên cũng không rõ nó chưa khỏi hay đang lười như bình thường. Từ lúc hắn thấy con chó này thì nó vẫn ở lười như thế.

"Khỏe rồi." Duy A nhìn thoáng qua Trần Mộ "Xong việc rồi?"

Trần Mộ gật đầu: "Ừ, có thể nhàn rỗi một chút rồi."

"Lâu rồi ngươi không tập luyện." Duy A thản nhiên nói.

Trần Mộ có chút ngạc nhiên, tập luyện trong lời của Duy A là tập luyện đối kháng, đã lâu rồi mình không tập luyện phương diện này.

Năm phút sau.

Trần Mộ quỳ rạp trên đất, đầu óc choáng váng.

"Trình độ thụt lùi rất nhiều." Duy A đả kích hắn không chút lưu tình "Ngươi chỉ kiên trì được 6.8 giây!"

Cảm giác choáng váng dần dần biến mất, Trần Mộ cắn môi, đứng lên : "Tiếp tục!"

Trong La Dữu thị, hiện tại thực lực của Trung Đạt thư phủ cùng Liên bang tổng hợp học phủ một lần nữa khôi phục cân bằng. Song phương bảo trì giằng co không khai chiến, điều này làm rất nhiều dân ở La dữu thở dài một hơi nhưng người sáng suốt đều biết đây chỉ là sự yên lặng trước cơn bão mà thôi.

Nhậm Văn Châu và những nhân vật trọng yếu nhất của Trung Châu tập đoàn đều nằm trong tay Trung Đạt thư phủ. Vì phòng ngừa Trung Đạt thư phủ chuyển người đi liên bang học phủ khống chế toàn bộ đường và xe đi đến các thành thị khác, cấm bất cứ kẻ nào rời khỏi La Dữu thị.

Hành vi này của Liên bang Tổng hợp học phủ làm dân ở La Dữu thị đã sợ lại thêm kinh hoàng.

Lần này không chỉ dân thường ở La Dữu thị kinh hoàng mà ngay cả phú hào bản địa đều sợ hãi. Bọn rõ rõ ràng trong mắt Lục Đại bọn họ chả là cái gì cả. Một khi khai chiến chỉ sợ tạp tu đến nhìn cũng không thèm nhìn họ một cái.

Giá thuê tạp tu trên thị trường tăng đột biến, toàn bộ trở thành hàng hiếm làm Trần Mộ cũng có chút tâm động.

Ngược lại với các phú hào này, Trần Mộ lại an tâm rất nhiều, thế cục càng hỗn loạn hắn càng có lợi.

Đặc biệt là tình hình giằng co như hiện tại, không ai tìm hắn gây phiền toái, Trung Đạt thư phủ sẽ không, Liên bang tổng hợp học phủ lại càng không. Kể cả Pháp Á cũng không ngu đến mức nhảy ra lúc này.

Thực lực của trụ sở đang tăng lên mỗi ngày. Trước khi chiến cuộc chấm dứt sẽ không có ai động dến họ, Trần Mộ hy vọng tình hình này có thể kéo dài càng lâu càng tốt, như thế thời gian cho bọn hắn phát triển càng dài.

Bất quá khi chiến cuộc rõ ràng, bất kể người thắng là ai đều có thể cầm mình khai đao.

Chuyện Giải Yến Bạch lẻn vào lần trước đã là tiếng chuông cảnh báo cho hắn. Việc hắn chế tạo bộ dãy số tạp phiến, người thường có thể không biết nhưng trong mắt các thế lực lớn, đây không phải bí mật gì cả.

Bọn họ phải nắm chắc thời gian.

Bất quá ở phương diện này, Trần mộ không có nhiều biện pháp có thể nghĩ ra. Hơn nữa hắn cũng tin tưởng Ba Cách Nội Nhĩ phán đoán thế cục tốt hơn mình nhiều.

Chính mình tận dụng thời gian huấn luyện là được. Thực lực mạnh bao nhiêu tốt bấy nhiêu.

Làn thứ năm mươi bị Duy A đánh bại, Trần Mộ cũng bắt đầu tìm lại được tiết tấu và cảm giác trước kia, càng lúc thời gian hắn kiên trì được càng dài. Sau khi có mục tiêu, Trần Mộ biểu hiện ra sức bền kinh người làm trong đồng tử của Duy A cũng hiện lên một tia kinh ngạc.

Không biết tại sao mỗi khi chứng kiến tia kinh ngạc nhỏ xíu trong mắt Duy A, Trần Mộ đều có cảm giác thành tựu.

Song huấn luyện lại bị cắt ngang. Hắn đã không phải tiểu tử đơn độc như trước kia mà là thủ lĩnh của một tập thể.

Ba Cách Nội Nhĩ tìm hắn có việc.

Chứng kiến một khối xanh một khối tím trên mặt Trần Mộ, vẻ mặt Ba Cách Nội Nhĩ và những người phía sau hắn có chút kỳ quái. Trần Mộ lúc này mới chú ý những người sau lưng hắn là kiến trúc tạp tu cải tiến hỏa lực của pháo đài.

"Lão bản." Ba Cách Nội Nhĩ ngừng một chút mới nói: "Thế cục La Dữu thị rất khẩn trương, bọn họ lo lắng bị vạ lây. Bọn họ thấy tiêu tư hiệu trưởng ở đây nên cảm giác được nơi này có thể cam đoan an toàn của họ, bọn họ hy vọng ngài có thể cho bọn họ tạm thời ở lại trụ sở để vượt qua lần nguy cơ này."

Người cầm đầu nhóm kiến trúc mở miệng: "Lão bản hào phóng, ngài có thể làm lão bản của Ba Cách Nội Nhĩ nên chúng ta đều tin rằng ngài là một người rất tài giỏi. Chúng ta hy vọng ngài có thể thu nhận chúng ta một thời gian, để đáp lại, trong thời gian này chúng ta sẽ phục vụ ngài. Hơn nữa chúng ta có thể đem pháo đài của ngài sửa thành hải tinh bảo!"

"Hải tinh bảo?" Ba Cách Nội Nhĩ ngạc nhiên: "Các vị có thể làm Hải tinh bảo?"

"Không!" Người cầm đầu lắc đầu: "Chỉ có ta biết, nhưng ta có thể dạy bọn họ, ta tin tưởng không mất nhiều thời gian có thể hoàn thành,"

Nghe thế, Trần Mộ cũng biết cái gọi là Hải tinh bảo khẳng định là thứ tốt. Hơn nữa có những người này một khi trụ sở bị hao tổn cũng có thể tu sửa rất nhanh, hắn không chút do dự gật đầu: "Được, ta đồng ý."

Đám kiến trúc tạp tu lập tức mừng như điên.

"Đại nhân nhân từ mà khẳng khái, ngày sẽ không phải thất vọng vì quyết định anh minh này!" Người cầm đầu đảm bảo.

Trần Mộ nói với Ba Cách Nội Nhĩ: "Giao cho ngươi." Ba Cách Nội Nhĩ gật đầu ý bảo hiểu được, sau đó lôi kéo nhóm người này đi an bài

Lúc này độ nghi của Trần Mộ vang lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#zeta