Chương 2111-2120

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2111: Shinvi là Con ruột của tôi và Sooyeon

Những tiếng xì xào bàn tán xung quanh càng lúc càng lớn.

Yuri nhìn những bức ảnh gọi là giật gân đó mà vẻ mặt từ đầu đến cuối cũng chẳng có chút thay đổi nào, ánh mắt sâu thẳm không một gợn sóng nhìn về phía Jung Soohee đang điên cuồng cười với vẻ mặt đầy khoái trá, anh bình thản lên tiếng: "Cám ơn cô Jung hôm nay đã mang đến cho tôi những hồi ức đáng quý như thế về Sooyeon."

Cái gì?

Hồi ức đáng quý?

Vẻ mặt của Jung Soohee sửng sốt ra trong vài giây ngay sau đó cô ta liền nghe Yuri nói tiếp: "Người làm to bụng Sooyeon mà cô Jung vừa nhắc đến chính là tôi."

Sau một khoảng tĩnh lặng đến kỳ dị, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt như thể sắp lồi ra ngoài đến nơi.

"Hả? Cái... cái gì!!!"

"Ý của Yuri là gì cơ?"

"Cái gã đó chính là anh ta..."

Giờ phút này, đầu óc của Jung Soohee đã loạn thành một đống, trong mắt cô ta là vẻ kinh ngạc không thể tin nổi: "Anh... anh nói cái gì? Kwon tổng, con đàn bà này rõ ràng là chửa hoang! Tại sao lại..."

Yoona đứng một bên cười lạnh: "Ha ha, này cô! Lúc đầu cô mắng anh trai tôi là kẻ làm to bụng người khác, giờ lại mắng Shinvi nhà tôi là con hoang, tôi rất bội phục sự dũng cảm của cô đấy!"

Những lời của Yoona lại càng khơi dậy một trận sóng gió.

"Shinvi??? Ý của Yoona là năm đó đứa bé trong bụng Sooyeon chính là Shinvi?"

"Mẹ của tô ơi! Mẹ đẻ của Shinvi thế nhưng lại là Sooyeon?"

"Vừa nãy Jung Soohee chẳng phải nói rằng năm đó Sooyeon mười tám tuổi sao, tính ra thì cũng đúng thế thật!"

Trong những tiếng bàn tán ầm ĩ, ánh mắt lạnh băng của Yuri đột nhiên quét qua tất cả mọi người đang có mặt tại đây. Khí thế đáng sợ đó ùn ùn kéo đến, phủ chụp xuống khiến cho tất cả mọi người ở đây bất giác liền im thin thít.

Cả hội trường im lặng đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.

Một lúc lâu sau, Yuri mới lên tiếng: "Xin lỗi các vị, vì sơ suất của chúng tôi đã tạo thành những hiểu lầm không đáng có. Tôi và Sooyeon quen biết nhau từ rất sớm, chỉ là trong khoảng thời gian đó có một số hiểu nhầm nên đành phải rời xa nhau mấy năm. Sau khi Sooyeon về nước, chúng tôi lại một lần nữa trở về với nhau."

Yuri thoáng ngừng lại một chút sau đó nói tiếp: "Shinvi là con ruột của tôi và Sooyeon."

Nghe thấy câu nói đó, Jung Soohee đầu tiên là ngẩn ra, sau đó lập tức cười lên như điên loạn: "Ha ha ha... Kwon tổng thân mến, tôi không ngờ anh vì thể diện của mình mà lại có thể coi đứa con hoang đó thành con mình! Thật đúng là khiến người ta được mở rộng tầm mắt đấy!"

Yoona giờ đã hoàn toàn coi cô ta như một con ngu, anh âm u nói: "Này cô, cái sự ngu xuẩn của cô mới thực sự khiến cho người khác được mở mang tầm mắt đấy. Có phải con của anh tôi hay không bản thân anh ấy còn không biết hay sao? Trước đây, vì một số thủ tục cần thiết buộc phải làm, chị dâu tôi đã làm giám định DNA với Shinvi, cô coi tất cả mọi người ở đây đều là kẻ ngu như cô hay sao?"

"Điều này... điều này là không thể! Chuyện này tuyệt đối không thể thế được!" Sống lưng Jung Soohee cứng đờ, nhưng giọng điệu cô ta vẫn chắc chắn lắm.

Yoona nhướng mày: "Ồ? Không thể? Tại sao cô lại có thể nói "không thể" một cách khẳng định như vậy được?"

Jung Soohee lập tức cứng họng, cô ta đương nhiên không thể nói ra nguyên nhân được.

Năm đó... đích thân cô ta đã bỏ thuốc cho Sooyeon và cũng chính cô ta đã sắp xếp hai gã trai bao đó!

Tại sao lại có thể...

Không... không đúng...

Lúc đó, hai gã trai bao kia đã nói rằng khi bọn họ đến thì phát hiện Sooyeon đi nhầm phòng rồi...

Người đàn ông lạ mặt đã quan hệ với Sooyeon...

Lẽ nào...

Lẽ nào người đàn ông đó lại chính là Kwon Yuri!

Nghĩ đến đó, gương mặt của Jung Soohee tái dại đi, cả người cô ta run lên bần bật y như thể vừa biết được chuyện gì đó rất đáng sợ.

Cái loại khả năng này thực sự sẽ khiến cô ta điên lên mất!

Chương 2112: Đứa bé đó không chết

Đúng vào lúc này có một ông cụ đột nhiên bước ra từ giữa đám người, ánh mắt ông cụ nhìn Jung Soohee với vẻ cực kỳ không vui, ông nghiêm giọng nói: "Này cô, tôi thấy cô còn trẻ, thế mà tại sao lại đi làm những chuyện bịa đặt sinh sự thế hả? Tự nhiên lại nói xấu, bôi đen sự trong sạch của người khác là thế nào! Giám định DNA của Lục thiếu phu nhân và Shinvi lúc đó là đích thân tôi làm, Shinvi là con ruột của Kwon thiếu phu nhân một trăm phần trăm, nếu như có ai còn nghi ngờ gì cứ việc đến tìm ông già này đây!"

Người lên tiếng chính là Viện trưởng của bệnh viện Quân y Kangbuk, là người chữa trị chính cho Nguyên thủ quốc gia, lời của ông chắc chắn chính là đại diện cho quyền lực.

Viện trưởng Hong vừa mới đứng ra, những chút hoài nghi nho nhỏ trong đầu mọi người cũng tan tành thành mây khói, bọn họ có vẻ như vừa sực tỉnh ra.

Kim Heechul nghe viện trưởng Hong nói xong liền quay sang nhìn cha mình, thấy từ đầu đến cuối ông ấy vẫn rất bình tĩnh thế mới biết Yuri đã làm cách nào để thuyết phục được ông hồi đó, đồng thời cũng hiểu được tại sao cha mình lại dễ dàng chấp nhận Shinvi đến như vậy.

Hóa ra sự thật là như thế này...

Những tiếng bàn tán xung quanh cũng đột ngột dậy lên, tất cả mọi người đều không ngờ được chân tướng sự việc lại là như thế, đồng thời ánh mắt nhìn về phía Jung Soohee cũng thay đổi.

"Hóa ra lại là thật! Mẹ ruột của Shinvi thực sự là Sooyeon?"

"Ôi má ơi! Thảo nào, tôi đã nói rồi mà! Tại sao hai mẹ con lại có thể thân thiết với nhau thế được chứ, giống hệt như mẹ đẻ con ruột ý, vòng đi vòng lại nửa ngày hóa ra người ta vốn dĩ chính là hai mẹ con thật ạ!"

"Jung Soohee này cũng thật buồn cười quá đi mất, cái gì cũng không biết thế mà dám ngang nhiên chạy đến làm trò khích bác ly gián, còn mắng Yuri là kẻ làm to bụng người khác! Mắng Tiểu thái tử là con hoang!

"Sooyeon cũng tội thật đấy, hết bế nhầm, lại còn bị liên lụy bởi một con tu hú đòi chiếm tổ chim sẻ, ông bà nhà họ Jung cũng thật không đáng tin! Chẳng trách nhà họ Kim chỉ thừa nhận mỗi Sooyeon, hoàn toàn không thèm để ý đến nhà họ Jung và Jung Soohee!"

"Còn để ý đến cô ta nữa ấy à? Cái loại người này ra đường nên bị xe tông chết mới phải! Đây đúng là lần đầu tiên tôi gặp phải đứa con gái độc ác như vậy đấy! Hại chết con của mẹ nuôi rồi mà vẫn không cam tâm, nhìn thấy Sooyeon bây giờ sống tốt lại cũng không chịu yên mà lại tiếp tục dựng chuyện hãm hại Sooyeon. Trong trường hợp như ngày hôm nay mà dám bịa đặt ra những chuyện độc ác như thế này!"

́Ánh mắt của tất cả mọi người xung quanh đều trở nên chán ghét và ghê tởm, mọi người nhìn cô ta như thể một đống rác bị bu đầy ruồi bọ.

Gương mặt của Jung Soohee trắng bệch, chân tay mềm nhũn, quỳ sụp xuống mặt đấp. Năm đó cô ta dùng hết mọi cách để lấy được nhà họ Jung, để cướp được Lee Donghae, kết quả thì sao...

Kết quả thế nhưng lại ngẫu nhiên tác thành cho Yuri và Sooyeon...

Năm đó người phát sinh quan hệ với Sooyeon thế nhưng lại là Kwon Yuri

Càng khiến cô ta không thể tin nổi nữa là, đứa trẻ của Sooyeon khi đó chẳng phải đã bị xe tông cho chết rồi sao?

Tại sao lại thành ra thế này?

Đứa trẻ đó thế nhưng vẫn chưa chết?

Làm sao nó có thể không chết được!

Chuyện này làm sao có thể...

Cô ta dù có vắt nát óc nghĩ thế nào cũng không thể nghĩ ra nổi tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này. Vốn dĩ cô ta chuẩn bị có chết cũng phải kéo Sooyeon chết cùng. Vì thế cô ta mới liều lĩnh mạo hiểm đắc tội với nhà họ Kwon để bới cái chuyện này lên, dù sao cô ta cũng chẳng còn gì nữa, cô ta tuyệt đối không thể để Sooyeon ngồi yên ổn, thoải mái trên vị trí Kwon thiếu phu nhân đó được!

Nhưng mà bây giờ...

Xong rồi...

Tất cả đã xong hết rồi...

Lối vào của bữa tiệc có mấy viên cảnh sát bước vào vẻ mặt nghiêm nghị, bọn họ đi thẳng về phía Jung Soohee...

"Cô Jung Soohee, cô đang bị tình nghi là buôn lậu thuốc phiện và tham gia vào rất nhiều các hoạt động phi pháp ngoài biên giới, xin mời cô đi theo chúng tôi!"

Chương 2113: Tất cả đều vui vẻ

Yuri biết Sooyeon rất trọng tình nghĩa, trước đây là cô nể tình cha mẹ nuôi mới không "đuổi tận giết tuyệt" Jung Soohee. Nhưng, đứa con gái đó cho đến tận bây giờ vẫn không biết hối cải, nếu như Sooyeon đã không thể xuống tay vậy thì để anh xử lý cô ta!

...

Về khuya, khách khứa cùng dần tan hết, bữa tiệc sinh nhật đầy phong ba cuối cùng cũng đã kết thúc.

Bữa tiệc vừa mới kết thúc, Son Dam Bi và Kwon Giwang đã lập tức kéo Yoona lại.

"Yoona, chuyện này rốt cuộc là như thế nào! Sooyeon thật sự là mẹ của Shinvi sao?" Son Dam Bi nóng ruột hỏi một câu.

Yoona nghiêm túc gật đầu: "Cái đêm bảy năm về trước, cô gái đã ở cùng với anh... thực ra chính là chị dâu, lúc đó chị dâu bị Jung Soohee bỏ thuốc. Vốn dĩ Jung Soohee muốn sắp xếp người để hủy hoại sự trong sạch của chị dâu, nhưng run rủi thế nào mà chị dâu lại vào nhầm phòng, vào nhầm phòng của anh..."

Son Dam Bi và Kwon Giwang nghe vậy thì quay ra nhìn nhau, dù có thế nào họ cũng không nghĩ ra được trên thế giới này lại có chuyện trùng hợp đến như vậy.

"Khụ, ba mẹ cũng biết lúc đó anh hai cũng bị bỏ thuốc. Cả anh Hai và chị dâu vì thuốc nên thần trí mới không rõ ràng, đối với chuyện đêm hôm đó hoàn toàn không có ký ức gì. Mãi đến hai năm gần đây, con với anh Hai mới tra ra được chân tướng, sau đó đi làm giám định DNA mới dám xác nhận là phán đoán của bọn con không hề sai, người tối hôm đó chính là chị dâu."

"Nhưng mà, vì chuyện năm đó đã tạo thành tổn thương quá lớn cho chị dâu, nên anh Hai mới không dám nói với chị dâu người đó chính là anh ấy. Đến tận bây giờ vẫn chưa nói ra chân tướng sự việc, mãi đến hôm nay Jung Soohee bày ra cái trò này..."

Tiếp đó, Yoona kể lại và giải thích chuyện Sooyeon mang thai cùng với nguyên nhân tại sao lại bị sảy cho hai ông bà nghe.

Son Dam Bi và Kwon Giwang càng nghe càng thấy phẫn nộ.

"Cái cô Jung Soohee đó quả thật là phát rồ rồi! May mà là anh con, bằng không..." Son Dam Bi quả thật không dám tưởng tượng nữa.

"Chuyện này đối với chị dâu mà nói quả thực là một sự đả kích quá lớn, mấy năm nay chị ấy luôn sống trong bóng ma tâm lý. Hồi trước, lí do chị ấy luôn cự tuyệt anh Hai con căn bản không phải là lạt mềm buộc chặt như ba mẹ vẫn nghĩ đâu. Chị ấy vì chuyện này mới không chịu chấp nhận bất kì người đàn ông nào khác." Yoona nói với vẻ nghiêm trọng.

Nghe con trai nói vậy Kwon Giwang và Son Dam Bi đều tràn ngập vẻ áy náy, Son Dam Bi thở dài nói: "Sooyeon là một cô gái tốt, cho dù thật xảy ra những chuyện như vậy đi chăng nữa thì đó cũng không phải là lỗi của nó."

Son Dam Bi nói rồi vẻ mặt bỗng vui hẳn lên: "Bây giờ thì tốt rồi, cả nhà đều vui vẻ! Sooyeon là mẹ ruột của của Shinvi, thật là tốt quá rồi! Shinvi chắc sẽ mừng lắm đây!"

Kwon Giwang nghe Yoona nói xong thì thoáng cau mày, ông trầm giọng nói: "Nhưng mà, Yoona cũng vừa mới bảo rồi còn gì, Sooyeon vẫn rất hận người đàn ông năm đó, bây giờ con bé biết người đó là Yuri..."

Nói đến đây, thoáng cái cả ba người đều rơi vào sự im lặng.

...

Thị trấn Suwon.

Mãi cho đến khi về nhà rồi, Sooyeon cuối cùng mới có cơ hội để nói chuyện riêng với Yuri.

Trong vườn, hai người yên lặng đứng dưới giàn hoa tường vi.

Vẻ mặt của Sooyeon có chút mệt mỏi, hôm nay là lần đầu tiên cô dùng thân phận là Kwon thiếu phu nhân để xuất hiện trước mọi người, không ngờ lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, nhưng cũng may mà mọi chuyện đều giải quyết ổn thỏa.

Sooyeon ngồi xuống cái ghế bên cạnh: "Yuri, anh làm thế nào mà thuyết phục được Viện trưởng Hong đứng ra giúp đỡ vậy?"

Sau khi cô tỉnh lại từ trạng thái người thực vật, việc điều dưỡng thân thể ngoại trừ Tiffany ra còn có cả sự chăm sóc của Viện trưởng Hong nữa, cho nên cô cũng khá quen thân với ông ấy, nên biết ông ấy là người coi trọng danh tiếng và nguyên tắc nghề nghiệp của mình, tuyệt đối sẽ không giúp ai làm giả cái gì. Yuri có thể thuyết phục được ông e rằng cũng tốn không ít công sức.

Chương 2114: Xin lỗi người đàn ông đó là Anh

Đối diện với sự chất vấn của Sooyeon, những ngón tay của Yuri khẽ siết lại, anh cúi đầu im lặng không nói gì.

Anh cũng không ngờ được lại như thế này, dù cho tất cả mọi người đều tin rằng Shinvi là con ruột của cô nhưng Sooyeon lại nghĩ đó là sự sắp xếp của anh.

Dù sao thì, đối mặt với sự thật này, Sooyeon cũng là người không cách nào tin tưởng được nhất."Anh yêu?" Thấy Yuri không nói gì, ánh mắt của Sooyeon có chút ngờ vực.

Giờ phút này hơi thở xung quanh Yuri đã đông cứng lại, nhưng cả cơ thể anh lại như bị rót vào một dòng nham thạch nóng bỏng đang sôi sùng sục, gần như thiếu đốt anh thành tro.

Sooyeon cảm giác được Yuri có cái gì đó là lạ, vẻ mặt cô cũng bắt đầu trở nên nghiêm trọng: "Làm sao thế? Đã xảy ra chuyện gì à?"

Cơn gió đêm thổi những cánh hoa tường vi trên đầu rung rinh trong gió, không biết là đã qua bao lâu... cuối cùng anh cũng lên tiếng: "Sooyeon, chuyện đó không phải là do anh sắp xếp, những gì Viện trưởng Hong nói đều là sự thật."

Đầu óc của Sooyeon trở nên trống rỗng, trong phút chốc gần như không thể hiểu được ý của Yuri: "Sao cơ...?"

"Anh quả thật đã làm giám định DNA cho em và Shinvi, xét nghiệm cũng là thật..." Yuri hít một hơi thật sâu, lấy một tờ kết quả xét nghiệm ra đưa cho Sooyeon: "Sooyeon, em đúng là mẹ đẻ của Shinvi."

Sooyeon ngây người nhận tờ kết quả xét nghiệm từ tay Yuri, ánh mắt cô chậm chạp lướt đến phần kết quả cuối cùng của báo cáo, ngay sau đó đồng tử trong mắt cô bỗng siết chặt lại.

Tổng hợp kết quả kiểm nghiệm của 19 tổ hợp gen STR cho thấy, gen di truyền được kiểm nghiệm của Jung Sooyeon phù hợp với các điều kiện về gen di truyền để xác nhận là mẹ đẻ của Kwon Shinvi, tỷ lệ để xác nhận mối quan hệ ruột thịt là: 99,9999%...

Căn cứ vào kết quả phân tích DNA, công nhận Jung Sooyeon là mẹ đẻ của Kwon Shinvi...

"Tại..." Tại sao có thể như vậy được...

Sooyeon mở miệng nhưng lại không thốt lên nổi một từ.

Yuri như thể đang sợ mình sẽ mất đi dũng khí để nói chuyện với cô, anh lập tức nói nhanh: "Sooyeon, Shinvi là con của chúng ta, là con của em và anh."

Thực ra, Jung Soohee có thể xuất hiện một cách thuận lợi như vậy cũng ít nhiều là do anh cố ý sắp xếp, anh dùng cách này để ép mình không thể trốn tránh được nữa.

Sooyeon có cảm giác như mình đang nằm mơ, trong mơ tất cả mọi thứ đều điên đảo hết khiến cho đầu óc cô trở nên hỗn loạn không phân biệt rõ lúc này rốt cuộc đang ở trong mơ hay là đang trong hiện thực nữa.

"Làm sao có thể thế được! Em... con của em... năm đó đứa bé ấy... chết rồi... đã chết rồi mà..."

Yuri mím môi thật chặt: "Tuy hiện giờ anh vẫn chưa tra rõ được là tại sao... nhưng sự thật là nó không có chết, đứa bé ấy chính là Shinvi."

"Nó chính là Shinvi... đứa bé ấy chính là Shinvi... Shinvi là... con của em!" Vẻ mặt của Sooyeon tràn đầy hoang mang.

Yuri: "Đúng, là con của chúng ta."

"Con của em..."

Yuri nhắm mắt lại, giọng anh có chút run rẩy: "Xin lỗi em... Sooyeon... xin lỗi em... chuyện này, hơn một năm trước... anh đã biết rồi... Nhưng mà... anh lại không có cách nào nói cho em biết cả... không có cách nào cả... Người làm tổn thương em... hung thủ khiến em đau khổ tuyệt vọng bao nhiêu năm đó... chính là anh... Anh sợ... anh sợ em sẽ rời xa anh..."

Một người đàn ông kiêu ngạo như Yuri giờ phút này lại nói ra chữ "sợ" với cô.

"Xin lỗi em, người đó chính là anh."

Anh nói xong câu ấy liền im lặng đứng yên tại đó, ánh sáng bao quanh anh dường như cũng trở nên ảm đạm theo, cứ như sự sống trong anh đang dần bị rút sạch.

Chương 2115: Chuyện tốt đẹp nhất

Thời gian từng giây từng phút trôi qua...

Sắc mặt của Yuri càng lúc càng trở nên tái nhợt, máu trong người anh cứ thế lạnh dần, bàn tay buông thõng dần dần siết chặt thành nắm đấm.

Đúng lúc này, mùi hương ngọt ngào bỗng nhiên lao đến, trên đôi môi lạnh băng bỗng dưng có thứ gì đó mềm mại tiếp xúc, giọng nói ấm áp mang theo cảm giác mặn chát của nước mắt, dán trên môi anh, vang lên tận sâu trong đêm tối.

"Thật may... thật may đó là anh, trên thế giời này không còn bất kì điều gì tốt đẹp hơn chuyện này nữa."

Sau một màn lửa cháy dữ dội thiêu đốt tất cả, tàn tro dần hóa thành đất đai màu mỡ, thoáng chốc cả đất trời đã ngập tràn những cánh hoa nở rộ...

Yuri ôm siết cô vào lòng, say đắm hôn cô, chỉ hận không thể hòa tan cô vào chính mình. Đây chính là câu nói êm dịu nhất mà cả đời này anh được nghe... là câu nói êm tai nhất... Cô gái của anh, hết lần này đến lần khác đều khiến anh cảm động và bất ngờ...

Dưới ánh trăng hai người yên lặng dựa vào nhau.

"Xin lỗi, anh nên sớm nói cho em biết mới phải." Yuri hôn lên đỉnh đầu cô gái nhỏ.

Sooyeon gật đầu thật mạnh tỏ vẻ đồng ý: "Đúng thế, nếu anh nói sớm cho em biết thì việc gì phải xoắn xuýt lâu thế! Lúc đầu anh biết chuyện của em anh cũng đâu để ý gì thì làm sao em có thể vì chuyện này mà rời xa anh! Huống hồ đó không phải là ai khác mà là anh, là chồng của em, em vui còn không kịp ấy chứ. Mà hơn nữa, năm đó rõ ràng là anh cũng bị con hàng Yoona kia bẫy mà!"

Yoona nấp trong góc tối nghe trộm: Sao bé không làm gì mà cũng bị dính đạn vậy!

Được rồi, thời khắc cảm động thế này anh có trúng đạn cũng không sao! May mắn, may mà Sooyeon không đòi ly hôn với anh Hai, bằng không anh chết chắc luôn.

Nghe thấy từng câu từng chữ của cô gái nhỏ, cả người Yuri như được ngâm trong suối nước nóng, vô cùng ấm áp, lòng tràn đầy sự vui mừng hạnh phúc sau khi trải qua kiếp nạn: "Là lỗi của anh."

Sooyeon biết và cũng rất hiểu cho tâm trạng của Yuri, bởi vì quá quan tâm để ý đến một ai đó cho nên dù là người thông minh đến đâu cũng sẽ rơi vào tình trạng lo được lo mất.

"Không nói với em còn là vì một nguyên nhân nữa." Giọng nói Yuri trầm xuống.

"Vì sao?" Sooyeon vô thức cảm giác được những gì Yuri sắp nói tiếp sau đó chắc chắn sẽ rất quan trọng.

"Anh vẫn đang âm thầm điều tra chuyện của Shinvi, điều tra xem rốt cuộc năm đó là ai đã đưa Shinvi đến nhà họ Kwon, mục đích của người đó là gì."

Ánh mắt của Sooyeon thoáng chốc trở nên lạnh như băng: "Đã tra ra được chưa?"

Giọng điệu của Yuri có phần nặng nề: "Tạm thời vẫn chưa tra ra được, nhưng mà đã có manh mối rồi. Anh phát hiện camera giám sát của bệnh viện năm đó bị cắt mất một đoạn, chỉ cần khôi phục lại đoạn đã bị xóa là có thể biết được người đó là ai. Vốn dĩ, anh định đợi tra rõ ràng chân tướng rồi mới nói cho em. Nếu không có vấn đề gì bất ngờ xảy ra, trong mấy ngày hôm nay đoạn video giám sát đó chắc sẽ được khôi phục lại."

Thần sắc của Sooyeon có phần nghiêm trọng: "Rốt cuộc là ai chứ?"

Yuri trầm mặc, vấn đề này ngay đến cả anh cũng không có manh mối nào.

"Mẹ ơi..." Đằng sau lưng đột nhiên vang lên một tiếng gọi.

Sooyeon giật mình quay lại sau đó nhìn thấy Shinvi đang căng thẳng đứng sau lưng mình, hai mắt mở to chăm chú nhìn vào chính mình.

Nhìn thấy bánh bao nhỏ trước mặt, đôi mắt của Sooyeon bỗng nhiên đỏ lên: "Bảo bối của mẹ..."

Shinvi dùng mu bàn tay quẹt nước mắt rồi bổ nhào về phía Sooyeon: "Mẹ ơi... mẹ thật sự là mẹ của Shinvi sao? Là mẹ sinh Shinvi ra đúng không?"

"Ừm, đúng vậy! Mẹ là mẹ của Shinvi, là mẹ đã sinh Shinvi ra..." Sooyeon vừa nói xong thì cảm thấy bờ vai mình ướt ướt, trái tim cô lập tức quặn thắt lại.

"Là thật sao?" Shinvi ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ hồng nhìn chằm chằm vào ba mình, ánh mắt đó yếu ớt như thủy tinh đụng một cái là vỡ vậy.

Chương 2116: Lần đầu tiên gọi ba

Yuri cúi người xuống, dịu dàng xoa xoa đầu con trai: "Là thật, con là con trai của ba và mẹ."

Sau khi có được đáp án chắc chắn từ ba mình, đôi mắt lấp lánh của cậu nhóc đột ngột sáng rực lên y như hai viên minh châu vừa được phủi đi bụi bặm, ánh mắt của cậu nhóc kiên định một cách lạ thường: "Shinvi biết mà, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy mẹ liền biết mà, mẹ chính là mẹ của Shinvi~"

Sooyeon nhìn Bánh bao nhỏ kháu khỉnh đáng yêu trước mặt, khóe mắt cô hơi ươn ướt, cô lập tức đưa tay ra ôm siết Shinvi vào trong ngực mình: "Ừm, đúng vậy bảo bối của mẹ, con mau véo mẹ một cái xem có phải mẹ đang nằm mơ không! Mẹ thế mà lại có thể sinh ra một bảo bối vừa đáng yêu vừa thông minh, lại có thiên phú hơn người, ai gặp cũng yêu thế này! Mẹ thật là lợi hại quá đi mất!"

Bánh bao nhỏ không véo Sooyeon mà thơm lên gò má của mẹ mình một cái: "Shinvi cũng cảm thấy mình như đang nằm mơ, một người mẹ xinh đẹp và chói lọi như công chúa thế này mà là mẹ của Shinvi! Shinvi vui lắm! Shinvi cũng rất lợi hại~"

Nhìn hai mẹ con tâm tình với nhau, khóe môi Yuri cũng dần cong lên, trên gương mặt cũng tràn ngập vẻ dịu dàng.

Còn về phần Yoona đang núp trong góc tối...

Cá chép nhỏ sắp buồn nôn chết rồi đây này: Hừm hừm! Hai mẹ con nhà này đủ rồi nhé! Có ai như hai người mẹ hát con khen hay như thế này không?

Anh lo ngay ngáy chạy đến chuẩn bị chữa cháy, ai ngờ kết quả là lại bị cho ăn thức ăn cho cún đến nghẹn... Hừm hừm, được rồi, hai vị ở nhà vẫn còn đang sốt ruột đợi kết quả đấy, anh còn phải vội về để báo tin tốt này!

...

Đêm khuya, trong phòng ngủ.

Sooyeon dịu dàng hát ru dỗ Shinvi ngủ, cậu nhóc buồn ngủ lơ mơ rồi mà vẫn còn tóm chắc lấy gấu áo của cô không chịu buông, Sooyeon cười khẽ rồi cúi người hôn lên trán cậu nhóc: "Con yêu, ngủ đi, mẹ vẫn luôn ở đây."

Shinvi mơ mơ màng màng lẩm bẩm: "Ưm, mẹ ngủ ngon..."

Nói rồi cũng dụi dụi mắt nhìn về phía Yuri, lại mơ màng lẩm bẩm thêm một câu: "Ba... cũng ngủ ngon..."

Yuri sau khi nghe thấy tiếng "ba" của Shinvi thì vẻ mặt anh đột nhiên ngẩn ra, gần như không phản ứng kịp.

Nhìn thấy dáng vẻ kinh ngạc hiếm có này của Yuri, Sooyeon nhướng mày cười khẽ: "Anh đừng có nói với em đây là lần đầu tiên Shinvi gọi anh là ba đấy nhé?"

Yuri: "..."

Quả đúng là lần đầu tiên Shinvi gọi anh là "ba" thật.

Sooyeon quả thật là có chút dở khóc dở cười: "Là lần đầu tiên thật sao?"

Yuri: "..." Ừ, anh thảm thế đấy!

"Phụt..."

Cái này hình như có hơi thảm thật, Sooyeon cố nhịn cười rồi hôn nhẹ lên môi của Yuri một nụ hôn an ủi: "Đừng đau lòng mà, sau này Shinvi chắc chắn sẽ gọi anh một cách công khai thôi!"

Yuri cũng cúi xuống hôn lại cô: "Ừm, nhờ phúc của phu nhân."

Sooyeon ngẩng đầu nhìn người đàn ông của mình rồi chớp chớp mắt nói: "Yuri, đợi em tìm một cơ hội thích hợp rồi chúng ta công khai nhé?"

Yuri nghe vậy vẻ mặt bỗng chốc ngẩn ra.

"Ừm, ý của em chính là như thế đấy, là công khai toàn bộ."

Yuri dường như cảm thấy cổ họng mình đang nghẹn lại: "Phía em không có vấn đề gì chứ?"

Sooyeon phân tích: "Bây giờ, fan của em cũng đã ổn định rồi, em cũng có thể bắt đầu thay đổi hình tượng của mình trong mắt công chúng. Công bố chuyện kết hôn chắc chắn sẽ không có ảnh hưởng gì quá lớn đối với em mà ngược lại còn có lợi cho chuyện thay đổi hình tượng."

Giọng nói của Yuri hơi khàn đi: "Ừm."

Sooyeon cười hì hì rồi lại hôn một cái lên gương mặt đẹp trai của anh yêu nhà mình: "Vậy bây giờ em chuẩn bị luôn, nếu không có gì ngoài ý muốn, đợi sau khi em hết bận và thuận lợi ký hợp đồng xong với bộ phim mới của Bong Joonho, vậy là ok rồi!"

"Vậy thì cảm ơn phu nhân đã cho anh được danh chính ngôn thuận."

Chương 2117: Sương mù Nặng nề

Sau bữa tiệc sinh nhật, Sooyeon cố ý mời Taemin, Minho và Seohyun đến một chuyến để bù cho cho họ một bữa tiệc lớn. Thực ra, bù tiệc là giả, khoe khoang với ba con cẩu FA kia rằng Shinvi là do cô sinh ra mới là việc chính.

Tiện đó, cô cũng muốn nhờ ba người họ giúp đỡ, xem xem bằng con đường của bọn họ thì có thể điều tra ra người đưa Shinvi đến nhà họ Kwon năm đó là ai không. Ngay đến cả Yuri cũng không tra được thì có lẽ trên đời này chắc không ai có cách nào cả, nhưng mà có thêm một chút ít hy vọng cũng tốt.

Khoảng thời gian tiếp sau đó, Sooyeon và Yuri bắt đầu bận rộn xử lý công việc của mình đồng thời cũng vắt ruột chờ đợi tin tức từ phía Yoona. Việc khôi phục đoạn video giám sát đó dường như gặp chút khó khăn, mãi vẫn chưa tìm được manh mối để đột phá, cộng thêm trong khoảng thời gian này Shinvi lại ốm và lên cơn sốt nên tâm trạng của Sooyeon ít nhiều cũng bị ảnh hưởng.

Chuyện năm đó một ngày chưa điều tra rõ ràng, thì ngày đó cô vẫn không thể nào mà an tâm được. Dù sao bây giờ ngay đến cả chuyện đối phương là bạn hay là địch, là có ý tốt hay là ý xấu cũng không xác định được.

Tại sao năm đó ngay cả cô và Yuri còn không biết đối phương là ai, mà người đó lại biết Shinvi chính là con của Yuri?

Tại sao người đó lại đưa Shinvi đến nhà họ Kwon?

Nếu như người đó chỉ đơn thuần là xuất phát từ lòng tốt nên mới làm việc này thì cũng chẳng có lý do gì để cố ý ẩn giấu thân phận của mình như vậy cả.

Chuyện này có quá nhiều gút mắc không thể giải thích...

Sooyeon vừa suy nghĩ vài chuyện vừa khe khẽ vỗ về Shinvi, cậu bé mặt mũi đỏ hồng đang nằm trên giường.

Cô nhìn nhiệt kế, tâm tình lại càng thêm rối loạn: "38.5 độ, nhiệt độ vẫn cao quá."

Yuri ôm lấy bờ vai cô an ủi: "Đừng lo lắng, bác sỹ đã nói rồi, mùa này trẻ con rất dễ bị cảm cúm với phát sốt, đây chỉ là bệnh vặt mà thôi."

Sooyeon gật đầu: "Em biết."

Nhìn vẻ tâm trạng nặng nề của Sooyeon, Yuri lại thở dài một hơi, anh có chút hối hận vì đã nói cho cô biết sớm như vậy: "Bên Yoona đã gửi tin tức về cho anh, nhiều nhất là ba ngày nữa việc khôi phục đoạn video kia chắc chắn sẽ hoàn thành."

Sooyeon hít một hơi thật sâu: "Ừm."

Còn ba ngày nữa thôi, tất cả sẽ được sáng tỏ...

Nhưng mà, không kịp đợi tin tức từ phía Yoona, bên này Shinvi lại xảy ra chuyện.

Vốn dĩ tưởng là ốm sốt bình thường nhưng không ngờ rằng cơn sốt cứ mãi không có dấu hiệu hạ nhiệt độ. Trước đây, Shinvi bị thế này là do ảnh hưởng bởi ám ảnh tâm lý nhưng từ sau khi Sooyeon xuất hiện, Shinvi đã rất lâu rồi chưa từng lặp lại tình trạng này. Nhưng mà, bây giờ lại xuất hiện tình huống gần giống lúc đó, cứ sốt cao mãi không dứt.

Mà lần này, dù cho Sooyeon liên tục ở bên Shinvi chăm sóc vỗ về cũng không có tác dụng.

Trong phòng, vẻ mặt của tất cả mọi người đều nặng nề.

Yoona nóng ruột đến vò đầu bứt tai: "Không thể thế được, Shinvi vừa mới biết chuyện Sooyeon chính mà là mẹ ruột của mình vui còn chẳng hết, không thể nào là vì vấn đề ám ảnh tâm lý mà cứ sốt mãi không hết thế này được!"

Viện trưởng Triệu đứng bên cạnh cũng trầm ngâm nói: "Tôi đã làm các xét nghiệm kỹ càng cho Shinvi rồi, các chỉ tiêu của Shinvi hết sức bình thường không có vấn đề gì cả."

"Vậy tại sao lại cứ sốt sao mãi không lùi thế này? Chắc chắn là có vấn đề ở đâu đó rồi!" Sooyeon lòng dạ rối bời ôm Shinvi vào lòng, hơi thở của nhóc nóng rực, gương mặt đỏ bừng bừng. Mấy ngày hôm nay, tinh thần của thằng bé càng lúc càng kém đi, thời gian chìm vào giấc ngủ cũng càng lúc càng nhiều.

Viện trưởng Hong ngẫm nghĩ một lúc lâu rồi nói: "Mấy đứa cũng đừng lo lắng quá, tình trạng giống như Shinvi không phải là không có, nếu như ngày mai vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt độ thì đưa thằng bé đến bệnh viện làm xét nghiệm thêm lần nữa."

Yuri trầm giọng đáp: "Vâng."

Chương 2118: Xem ra chị dâu không tin tưởng tôi rồi?

Yuri và Sooyeon cùng nhau trông chừng Shinvi suốt cả đêm.

Sáng sớm ngày hôm sau, Sooyeon hoảng hốt mở bừng mắt ra, phát hiện cô thế mà lại ngủ quên mất, vì thế vội vàng nhổm dậy nhìn sang Shinvi ở bên cạnh: "Shinvi thế nào rồi?"

"Đừng lo, thằng bé đã hạ sốt rồi." Yuri bên cạnh mau chóng lên tiếng trả lời cô.

Sooyeon nghe thế thì thở phào nhẹ nhõm: "Tốt quá rồi."

Không biết Yuri nghĩ đến cái gì mà ánh mắt của anh thoáng sa sầm lại, nhưng trên mặt lại là vẻ như trút được gánh nặng, anh nhẹ nhàng an ủi cô: "Là em căng thẳng quá thôi."

Sooyeon gật gật đầu: "Có lẽ là thế..." Trong lòng có quá nhiều chuyện, áp lực quá lớn nên không buông được.

Sau khi Shinvi hạ sốt, tuy rằng trạng thái vẫn không tốt hẳn nhưng cũng may là không sốt cao không dứt như trước nữa, thêm một hai hôm nữa là có thể khôi phục như bình thường.

Nhưng mà, tất cả mọi người đều không ngờ rằng, đến ngày thứ ba, bệnh tình của Shinvi đột nhiên trở nặng. Tuy rằng thằng bé không sốt nữa nhưng lại cứ thế mà hôn mê một cách kỳ lạ, sức khỏe cũng nhanh chóng suy yếu.

Sooyeon và Yuri hơn nửa đêm vội vội vàng vàng đưa thằng bé đến bệnh viện Quân y Kangbuk.

Kết quả kiểm tra toàn diện lần thứ hai cũng có rồi thế nhưng lại vẫn không tra ra được có vấn đề gì.

Nhìn Shinvi đeo máy thở nằm trên giường, Sooyeon run rẩy lôi điện thoại ra: "Để em đi tìm Tiffany đến xem sao!"

Vốn dĩ cô cứ tưởng là trẻ con ốm sốt bình thường thôi, ai biết thế nhưng lại đột nhiên trở thành như thế này.

Ở cửa phòng bệnh, Sooyeon đang chuẩn bị gọi điện thoại thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói: "Thằng nhóc con bị ốm à?"

"Sooyoung..." Sooyeon ngạc nhiên nhìn người đột nhiên xuất hiện trong hành lang bệnh viện.

Người đàn ông vẫn với mái tóc trắng nổi bật đó, anh ta mặc áo sơ mi đen làm nổi lên làn da vốn trắng mịn, trắng đến mức gần như trong suốt.

Nhìn thấy vẻ ngạc nhiên của Sooyeon, Sooyoung giơ một ngón tay được băng bó kín mít dày như một cái giò lên: "Bị kim đâm vào tay, Tiffany đi ra ngoài hái thuốc mất rồi, Minho nhất quyết bắt tôi đến bệnh viện bằng được!"

Giọng điệu nghe cực kỳ ấm ức.

Không chỉ có Minho và Seohyun mà Taemin cũng có mặt, từ sau khi Sooyoung và Yuri tạm thời đình chiến, Taemin và Minho thường xuyên "hẹn hò" với nhau, hẹn nhau... đi đánh lộn.

Gương mặt Minho nghe xong lời của Sooyoung thì vẫn lạnh lùng y như cái phản. Còn Seohyun và Taemin thì đều câm nín mà khẽ giật giật khóe miệng.

Không nói đến chuyện vị đại ca này đang yên đang lành lại bị kim đâm vào tay, chỉ riêng cái giọng điệu đó thôi nghe đã muốn đấm. Anh ta ấm ức cái gì chứ, cũng không phải là không biết cái thể chất đặc biệt của mình, một khi bị thương là máu chảy không ngừng như thể đến tháng ấy!

"Shinvi bị bệnh sao?" Seohyun nhìn cậu nhóc đang nằm trong phòng bệnh lên tiếng hỏi.

"Sao thế, Shinvi sốt vẫn chưa khỏi sao?" Taemin hỏi.

Sắc mặt của Sooyeon không được tốt lắm, cô lắc đầu: "Ừm... đầu tiên là sốt cao không dứt, hai hôm trước khó khăn lắm mới hạ sốt được bây giờ tự nhiên lại hôn mê. Bệnh viện kiểm tra mấy lần liền đều không tra ra được nguyên nhân gì, em đang định gọi Tiffany nhờ con bé đến xem cho Shinvi..."

Sooyoung nhìn bánh bao nhỏ trong phòng bệnh một cái, đôi mắt anh ta khẽ híp lại rồi lầm bầm: "Tình huống này... sao giông giống thế nhỉ..."

"Cái gì?" Sooyeon lập tức căng thẳng hỏi lại ngay: "Anh đã từng gặp rồi à? Gặp ở đâu vậy?"

"Tôi phải xem tình hình thằng nhóc thế nào đã rồi mới có thể xác định." Sooyoung nói.

Sooyeon nghe vậy liền nhíu mày, rõ ràng là không tin tưởng cái gã này cho lắm, cô chưa từng nghe nói anh ta biết khám bệnh.

"Chậc, xem ra chị dâu không tin tưởng tôi rồi? Thôi vậy..."

Đúng lúc này, Yuri đứng bên cạnh lên tiếng: "Không sao, để cậu ta xem xem."

Có Yuri lên tiếng, Sooyeon mới yên tâm gật đầu: "Ừm... vậy thì anh mau vào xem đi!"

Sooyoung: "..." Tự nhiên tui không muốn xem nữa!

Chương 2119: Thời gian chỉ còn lại một ngày

Cuối cùng, anh chàng vẫn dùng dằng bước vào phòng bệnh. Sooyeon và mọi người đều căng thẳng đứng một bên chờ đợi kết quả của Sooyoung.

Sooyoung hỏi tình hình của Shinvi dăm ba câu, lại lật quần áo của Shinvi lên nhìn nhìn, sau đó híp mắt nói: "Thằng nhóc này không phải bị bệnh bình thường đâu, mà là trúng độc đấy."

"Anh nói gì cơ?" Vẻ mặt Sooyeon và Taemin lập tức biến sắc, Minho cũng có chút kinh ngạc.

Chỉ có mình Yuri, ánh mắt anh vẫn sâu lắng một cách lại thường, dường như anh đã sớm đoán được kết quả này...

"Là độc gì? Tại sao anh lại biết vậy? Shinvi đang yên đang lành làm sao có thể trúng độc được?" Sooyeon hỏi một cách dồn dập.

Sooyoung chỉnh chỉnh lại áo của Shinvi rồi nói: "Nó trúng độc thế nào tôi không rõ, trúng độc gì tôi cũng không biết nhưng có thể chắc chắn một điều là đây chính là trúng độc."

Đối với câu trả lời của Sooyoung, Sooyeon tí nữa thì tức chết, có trả lời cũng như không.

Sooyoung dường như đang chìm đắm trong hồi ức nào đó, anh ta chậm rãi nói: "Tôi đã từng gặp một người trúng độc như thế này, phản ứng ban đầu chính là sốt cao lặp đi lặp lại. Điều thú vị là, hôm đầu tiên sốt, hôm thứ hai hết, hôm thứ ba lại sốt, ngày hôm sau lại khỏi, sau mỗi lần sốt cơ thể lại càng lúc càng suy nhược, tinh thần càng lúc càng kém mà lại không kiểm tra ra được nguyên nhân của bệnh. Cứ như thể đang giày vò nhau, cho người ta hy vọng rồi thoắt cái lại khiến người ta tuyệt vọng, cứ như thế lặp đi lặp lại. Hơn nữa những người này còn có một triệu chứng khác trên cơ thể, đó chính là dưới da dần dần xuất hiện những đốm đỏ..."

Nghe Sooyoung nói xong, Sooyeon vội vàng kiểm tra kĩ thân thể của Shinvi, quả nhiên là có những vết đỏ. Những vết này đã có từ sớm nhưng rất ít, cô chỉ nghĩ là do sốt nên cơ thể có phản ứng ra thôi nhưng bây giờ xem lại dường như những vết hồng này có từ khi Shinvi bắt đầu sốt và càng lúc càng nhiều lên.

"Cái loại người gì mà lại đi hạ độc với một đứa trẻ?" Minho cau mày.

Taemin cũng híp hai con mắt lại: "Thế này rõ ràng là đang muốn hành hạ người thân bên cạnh rồi, đây là muốn báo thù mà? Nhưng mà, Shinvi bình thường luôn được bảo vệ rất kĩ. Trước kia còn có Đại thần Taeyeon trấn giữ, vậy thì... loại độc này rốt cuộc là bị hạ từ lúc nào? Thế mà không ai trong chúng ta phát hiện ra cả..."

Taemin nói rồi đột nhiên nghĩ ra một suy nghĩ táo bạo: "Có khi nào... loại độc này có quan hệ với người đưa Shinvi đến nhà họ Kwon năm đó không?"

Seohyun vô thức nhìn về phía Sooyoung một cái, sau đó cân nhắc chọn từ rồi mới nói: "Thực ra loại độc này tôi cũng từng nghe qua rồi, nghe nói là có thể ủ độc trong cơ thể một thời gian dài. Ủ bệnh từ ba đến năm năm là hoàn toàn có thể. Cho nên... rất có thể là năm đó, khi Shinvi vừa được đưa đến nhà họ Kwon, trong người đã bị người ta hạ loại độc này rồi, mãi đến dạo gần đây mới phát tác. Nếu như là thế thật... vậy thì mọi thứ đều đã có thể giải thích được rồi!"

Sooyeon dù thế nào cũng không nghĩ đến sự việc lại phát triển thành ra thế này, bởi vì việc này có liên quan đến Shinvi nên sau khi nghe Seohyun phân tích, đầu óc cô hỗn loạn tới mức không thể suy xét được nữa rồi.

"Thằng nhóc bị thế này đã bao lâu rồi?" Lúc này Sooyoung đột nhiên hỏi.

Yuri đáp: "Sáu ngày."

Đôi mắt của Sooyoung thoáng đen dần: "Sáu ngày... theo những gì tôi biết thì những người trúng độc này đến ngày thứ bảy tính từ khi độc tố bắt đầu phát tác sẽ chết."

Lời nói của Sooyoung thoáng cái đã đẩy Sooyeon xuống vực sâu không đáy, cô lập tức gào lên: "Chuyện này làm sao có thể! Vậy thì khác nào thời gian của Shinvi chỉ còn lại chưa đầy một ngày đâu! Có khi nào anh nhớ nhầm không? Từ khi Shinvi bắt đầu sốt đến bây giờ đã là tối của ngày thứ sáu rồi!"

Thế chẳng phải có nghĩa là Shinvi sẽ không sống quá sáng ngày mai sao?

Cái kết quả này chẳng khác nào sấm sét giữa trời quang dội thẳng vào tâm trí của Sooyeon.

Chương 2120: Làm sao có thể thế được!

Sooyoung nhíu mày, giọng nói cũng nặng nề dần: "Loại độc này, tôi cũng không biết nhiều. Tôi chỉ căn cứ tình hình mà đưa ra phán đoán của mình thôi."

Thoáng chốc, tất cả mọi người đều rơi vào im lặng.

Sooyeon không có thời gian để nghĩ ngợi nhiều nữa, những ngón tay run rẩy của cô vội vàng bấm số của Tiffany: "Alo, Tiffany?"

"Nghiên ca, cuối cùng anh cũng gọi điện cho người ta rồi, em sợ anh bận nên vẫn không dám làm phiền anh..." Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nói vui vẻ của Tiffany.

Sooyeon xin lỗi rồi ngắt lời Tiffany: "Tiffany, thật xin lỗi, bây giờ em đang ở đâu! Có thể đến bệnh viện Quân y Kangbuk một chuyến được không? Anh có chuyện gấp nhờ em?"

"Bệnh viện? Anh bị làm sao thế?" Tiffany lập tức căng thẳng hỏi lại.

"Không phải, tóm lại em cứ đến đây một chuyến đã rồi nói sau."

Nghe được Sooyeon không có chuyện gì, Tiffany mới thở phào một hơi rồi nói: "Được rồi, em đến ngay lập tức đây. Nhưng mà, bây giờ em đang ở thành phố A không đến đó nhanh được vậy đâu."

Bên cạnh liền vang lên tiếng của Yuri: "Anh sắp xếp trực thăng đến đón."

Sooyeon lập tức nói: "Em gửi cho anh vị trí cụ thể, anh cho người đến đón em."

"Dạ."

Gọi điện thoại xong, cả người Sooyeon như bị rút hết sức lực mà mềm nhũn cả ra. Yuri vội vàng ôm cô gái của anh vào lòng, đỡ cho cô đứng vững rồi nhìn đồng hồ trên cổ tay, đôi mắt anh càng lúc càng sâu thăm thẳm.

Từ thành phố A đến Đế Đô, cho dù là ngồi máy bay trực thăng đi đi về về cũng mất hơn một tiếng đồng hồ.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tâm trạng mỗi người càng lúc càng nặng nề...

Seohyun ôm lấy Sooyeon, an ủi nói: "Shinvi chắc chắn sẽ không sao đâu, 80% là cái gã Satan đó đang giỡn em thôi, anh ta cố ý dọa cho em sợ đấy!"

Sooyeon nhắm mắt lại không nói gì.

Sooyoung tuy đại đa số thời gian đều không đáng tin nhưng những truyện kiểu này nếu như không chắc chắn đến 100% thì anh ta cũng sẽ không lên tiếng.

Thế nên, về cơ bản là có thể khẳng định những gì anh ta nói là sự thật...

Yuri từ nãy đến giờ vẫn đang tập trung thao tác phần mềm phức tạp gì đó trên điện thoại dường như đang chỉ đạo gì đó.

Không biết đã qua bao lâu, trong hành lang tĩnh mịch đột nhiên vang lên tiếng chuông điện thoại, là điện thoại của Yuri đang reo lên.

Yuri lập tức nghe điện: "Alo? Được, gửi luôn cho anh bây giờ đi."

Nét mặt của Sooyeon cũng lập tức thay đổi: "Sao vây? Cái video đó đã khôi phục lại được rồi sao?"

Yuri gật đầu: "Khôi phục được rồi."

"Video gì cơ?" Seohyun không hiểu hỏi lại.

Taemin giải thích đầu đuôi một cách đơn giản cho cô hiểu: "... Đoạn video này mà khôi phục được thì có thể lập tức tra ra ai là người đã đưa Shinvi ra khỏi bệnh viện rồi đưa thằng bé đến nhà họ Kwon năm đó!"

Lúc này, điện thoại của Yuri nhận được một tệp tin gửi đến.

Thanh hiển thị tiến độ tải về từng chút từng chút một tiến về phía trước, một lúc sau một tiếng "ting" vang lên, tập tin cuối cùng cũng tải xong.

Tất cả mọi người dường như ngừng thở mà nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại trong tay Yuri.

Những ngón tay của Sooyeon siết chặt vào nhau...

Là ai...

Rốt cuộc là ai...

Những ngón tay thon dài của Yuri nhanh chóng ấn vào màn hình cho chạy đoạn video đó.

Hình ảnh trong đoạn video hiện lên mang theo một sự tĩnh mịch và lạnh lẽo, đó là hình ảnh của một nhà xác trong bệnh viện. Cánh cửa mở ra, một nhân viên bệnh viện ôm một đứa trẻ sơ sinh đi vào, đặt đứa trẻ vào tủ giữ xác sau đó lập tức đi ra ngoài.

Khoảnh khắc nhìn thấy thứ mà nhân viên đang ôm trong tay đó, mặc dù chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy là một đứa trẻ cả người xanh xanh tím tím nhưng tim Sooyeon vẫn vô thức đau nhói lên.

Đó... chính là Shinvi?

Đang nghĩ ngợi thì cánh cửa nhà xác lại một lần nữa bị người khác đẩy ra, người này mặc một bộ quần áo đen, đội mũ lưỡi trai, dáng người gầy gò nhanh chóng bước vào .

Bởi vì người đó quay lưng lại với camera cho nên không nhìn rõ mặt.

"Chắc chắn là người đó rồi!" Taemin kích động kêu lên.

Và, tất cả mọi người nhìn thấy người đó mở cái tủ xác vừa nãy ra rồi bế đứa bé chết non mà nhân viên bệnh viện vừa đặt vào sau đó mau chóng rời đi.

Một giây sau, khoảnh khắc kẻ đó xoay người lại...

Sooyeon, Taemin, Minho, Seohyun thậm chí ngay đến cả Sooyoung - những người đang nhìn chằm chằm vào màn hình... tất cả đều biến sắc...

"Tiffany!!!"

Làm sao có thể thế được...

Tại sao có thể là Tiffany được...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro