Chương 161-170

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 161: Không coi anh như một người đàn ông

Nghe thấy thế, Sooyeon lập tức quẳng sự ngượng ngùng sang một bên: "Xong rồi à? Tất cả sao?"

Yuri gật đầu.

Ban đầu Sooyeon còn lo mình đọc không hiểu, nhưng không ngờ Yuri lại không để cô xem những quá trình phức tạp đó, mà trực tiếp đưa kết quả đến trước mặt cô.

Địa chỉ IP gửi email là từ chung cư Châu Giang Đế Cảnh của Jung Soohee còn chủ nhân của tài khoản nặc danh ở nước ngoài là trợ lý của Jung Soohee - Lee Hi.

"Tôi còn tưởng mấy chuyện hack máy tính như thế này chỉ có trong phim thôi chứ! Muốn biết chủ tài khoản phải đột nhập vào hệ thống ngân hàng... đây như kiểu chuyện không thể ấy..."

Sooyeon kích động đến mức nửa ngày nói không ra lời, cuối cùng cô ôm chầm lấy Yuri: "Boss đại nhân! Anh siêu quá đi mất thôi!"

Yuri: "..."

Vào giờ phút này, Yuri không thể không nhìn thẳng vào một vấn đề.

Giờ Sooyeon đúng là đã hoàn toàn tin tưởng anh, nhưng mà, sự tin tưởng của cô có hơi quá rồi... thậm chí còn quên mất anh là một người đàn ông!

Đơn giản mà nói, cô coi anh là thầy tốt bạn hiền, thậm chí còn là cha... cô không hề coi anh là một đàn ông bình thường.

Đây quả thật là một vấn đề khiến người ta phải đau đầu.

Nhưng đây cũng là một dấu hiệu tốt, thời cơ mà anh đang chờ đợi cuối cùng cũng sắp đến rồi.

"Cô định xử lý chỗ chứng cứ này như thế nào?"

Sau khi điều chỉnh lại tâm tình Yuri hỏi cô.

"Không cần công bố vội đâu, cứ để cho Jung Soohee làm ầm ĩ nữa đi, cô ta càng làm to chuyện, thì sau này ngã lại càng đau. Tôi chuẩn bị... chuẩn bị..."

"Chuẩn bị cái gì?"

"Ưm... Yuri, anh đỡ tôi một chút, sao tự nhiên tôi lại thấy mặt đất lại quay cuô..."

Chữ "cuồng" còn chưa ra khỏi miệng, trước mặt Sooyeon đã tối sầm, khuỵ một cái ngã xuống đất.

"Sooyeon!" Yuri biến sắc nhanh chóng đỡ lấy cô.

Thân thể mềm mại của người trong lòng nóng rực như một quả cầu lửa, anh đưa tay sờ lên trán cô, quả nhiên nóng bỏng tay.

Trước đó, anh cũng có phát hiện ra, nhưng anh vẫn chỉ nghĩ đó là do tác dụng tâm lý của anh mà thôi, không ngờ rằng là cô đang ốm thật.

Yuri ôm cô chạy xuống nhà: "Chú Wang! Mau chuẩn bị xe!"

Lão quản gia kinh ngạc: "Cô Sooyeon làm sao thế?"

"Không biết." Yuri hoảng loạn đến mức ngay cả mặt nạ núi băng lạnh lùng - ngàn năm không đổi của anh cũng vỡ vụn.

Không biết! Anh thật sự không biết rốt cuộc là bởi vì tác dụng phụ của thuốc kích thích hay là cô chỉ bị sốt đơn thuần... hoặc là cái tên Kang Ho Dong đó đã cho cô uống thứ linh tinh nào khác?

Giờ phút này, Yuri sắp bị sự tự trách chôn vùi, đáng ra anh nên đưa cô đến bệnh viện kiểm tra một lượt trước mới đúng, lại còn kéo dài thời gian khiến cô bận bịu mệt mỏi như vậy.

Xảy ra nhiều chuyện như vậy chắc hẳn là áp lực rất lớn, cố gắng chống đỡ đến tận bây giờ đã là quá giới hạn rồi...

"Đại thiếu gia, cậu đừng căng thẳng, tôi thấy dáng vẻ này của cô Sooyeon chắc chỉ là ốm sốt thông thường mà thôi, không bằng tôi gọi bác sĩ gia đình đến xem thế nào..."

Lúc này, Yuri đã không nghe thêm được bất cứ lời nào nữa, tài xế vừa lái xe đến, anh lập tức ôm bế cô lên xe: "Đến bệnh viện."

Nói xong liền dặn dò Lão quản gia đang đứng bên ngoài: "Báo cho Jang Yowon, bảo cậu ta cũng tới đó!"

"Vâng!" Lão quản gia không biết nói gì nữa, đành gật đầu

Nếu như trước đây ông vẫn còn chút do dự không dám khẳng định thì bây giờ nhìn biểu hiệu của Đại thiếu gia, chẳng còn gì là không hiểu nữa cả - Cô gái này, tám phần là Đại thiếu phu nhân tương lai của bọn họ rồi.

Chương 162: Woa, vợ mình thật đáng yêu

Lúc Lão quản gia gọi điện thoại cho Jang Yowon thì anh ta đang ở quán bar uống rượu buôn chuyện với Yoona

Vừa nghe được là Sooyeon đ

ột ngột ngất xỉu, hai người lập tức chạy đến bệnh viện.

Bệnh viện nhân dân số một của Đế Đô. Trong phòng bệnh VIP trên tầng cao nhất.

Jang Yowon và Yoona vừa đến nơi thì thấy Sooyeon sắc mặt trắng bệch nằm trên giường, mu bàn tay còn đang cắm kim truyền nước, Yuri ngồi bên cạnh giường sắc mặt vô cùng nặng nề.

Yoona và Jang Yowon nhìn nhau, hiển nhiên là bị vẻ mặt này của Yuri doạ cho hết hồn.

Đúng lúc này có một cô y tá trẻ mang thuốc đến, Yoona liền kéo cô ấy lại hỏi thăm: "Tình hình bệnh nhân như thế nào? Có vấn đề gì không? Có nghiêm trọng không?"

"Bệnh nhân sốt cao, 39.6 độ."

"Ồ, sốt à... Cái gì? Sốt á???"

Yoona ngẩn ra: "Cô chắc chắn là sốt à? Chỉ có sốt không thôi???"

"Đúng thế, đã làm kiểm tra toàn diện rồi, không có vấn đề gì khác đâu, các anh cứ yên tâm đi. Vừa nãy vị tiên sinh trong phòng bệnh cũng đã hỏi đi hỏi lại rất nhiều lần rồi."

Cô y tá vui vẻ trả lời, vẻ mặt không có gì là ngại phiền cả, bởi vì... dù là cái vị ngồi trong kia, hay hai anh chàng mới tới này, tất cả đều là trai đẹp nhaa! Có hỏi một trăm lần đi nữa thì cô cũng vẫn sẽ vui lòng trả lời!

Yoona suy yếu bám vào khung cửa, vuốt vuốt trái tim vẫn còn đang đập thình thịch của mình: "Anh à, anh định doạ chết em đấy à? Cô ấy chỉ bị sốt thôi mà, anh làm sao mà phải tỏ ra cái vẻ như đang mắc bệnh nan y thế?"

Jang Yowon vẻ mặt cũng đầy bất đắc dĩ: "Lại còn gọi cả tôi đến nữa, tuy tôi là bác sĩ, nhưng là bác sĩ tâm lý mà?"

Yuri hơi ngẩng lên, ánh mắt lạnh lùng lườm Jang Yowon: "Bây giờ Sooyeon đã thay thế cậu rồi, có lẽ tôi nên tiết kiệm một khoản chi."

Ý là không cần đến anh ta nữa.

Mỗi năm Yuri trả cho Jang Yowon một khoản không nhỏ đâu.

"Khụ, đừng mà! Ngoài chuyện đó ra tôi còn nhiều chỗ hữu dụng lắm đấy! Tôi có quen một chuyên gia dinh dưỡng vô cùng nổi tiếng, để tôi gọi anh ta đến tự tay điều dưỡng sức khoẻ cho Jung Sooyeon!"

Jang Yowon quả thật có chút chột dạ, từ lúc Jung Sooyeon đến, anh ta nhàn hạ đi nhiều lắm, dù là Shinvi hay Yuri đều rất ít khi cần đến anh ta, ngay cả buổi điều trị tâm lý một tuần một lần cũng ngừng luôn rồi.

Sau khi Jang Yowon đi rồi, Yoona thấy Yuri vẫn cúi đầu nhìn điện thoại di động suốt, không nhịn được bèn hỏi: "Anh, anh đang đọc gì đó?"

Ông anh mình thành thanh niên nghiện net từ bao giờ thế?

Kết quả, vừa mới đến gần anh ta liền kinh hãi.

Ông anh nhà mình thế mà lại lưu lại đoạn video quay ở nhà Ok Teacyeon vào điện thoại di động.

"Oh shit! Anh, tự nhiên anh lôi cái này ra xem làm gì? Biểu cảm lúc đó của Sooyeon thật đáng sợ, lúc đó, em nhìn thấy còn sởn cả da gà, không biết rốt cuộc cô ấy diễn hay là thật nữa..." Yoona rùng mình nói.

Thế mà, bây giờ ông anh nhà mình không chỉ xem đi xem lại mà còn dùng cái vẻ mặt kì dị, kiểu như: Woa, vợ mình thật là đáng yêu...

Đúng là hết thuốc chữa rồi...

"Nhưng mà hai người đúng là hiểu nhau thật đấy, ngay cả biện pháp nghĩ ra cũng giống nhau, bạo lục muốn chớt! Chậc chậc, đúng là người một nhà!" Yoona cảm thán.

Yuri nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của cô gái nhỏ nằm trên giường, vẻ mặt vừa kiêu ngạo lại vừa tự hào.

Để tránh bị mù mất mắt chó, Yoona không kìm được mà quay đi: "Thân phận của kẻ đứng đằng sau chắc chắn đã bị mò ra rồi đúng không? Tiếp đến sẽ là công khai trên mạng để tẩy sạch tội danh cho Sooyeon đúng không? Có cần em đi xử lý không?"

Chương 163: Khẩu vị của anh không nặng như vậy

Trong mắt Yuri thoáng qua một tia lạnh lùng: "Không vội."

Yoona sờ cằm: "Cũng đúng, dù sao chúng ta cũng có lá bài tẩy, để cho cô ta nháo càng lớn thì thì lúc đó chơi càng vui!"

"Chuẩn bị cho Sooyeon một bản hợp đồng."

Yoona nghe vậy lập tức hai mắt sáng lên: "Hợp đồng? Anh rốt cuộc cũng kéo chị dâu về Soshi rồi sao?"

"Tư liệu của tất cả quản lý trong Soshi nữa, cũng đưa cho anh một phần." Lời này coi như gián tiếp trả lời câu hỏi của Yoona.

"Rồi! Rồi! Anh muốn đích thân chọn người đại diện cho Sooyeon đúng không? Thật là, nếu anh đối với em chỉ bằng một phần ngàn đối với Sooyeon thì em đã thỏa mãn lắm rồi!" Yoona ai oán.

Yuri liếc cậu em trai một cái, sau đó đột nhiên đưa tay về phía Yoona.

Yoona cho rằng mình lại sắp bị ăn đòn nên giật lùi về phía sau theo bản năng: "Em nói sai cái gì chứ?"

Kết quả, Yuri chỉ đưa tay ra vỗ gáy anh một phát.

Hành động này đối với Yuri mà nói thì đã là hành động cực kì thân mật rồi.

Yoona thật sự bị thụ sủng nhược kinh, ngay cả tai cũng đỏ ửng: "Anh, anh... anh... làm gì thế?

Yuri cau mày nhìn anh ta nhưng lại dùng giọng điệu mềm mỏng nói: "Cả ngày đừng chỉ có biết chơi, cố làm việc cho tốt rồi tìm lấy một người mình thích mà chung sống."

Yoona ngơ ngác, ngay sau đó thân thể run rẩy dữ dội: "Mẹ nó! Hù chết em! Tự nhiên anh dịu dàng như thế làm gì, còn đáng sợ hơn cả việc đánh em ấy!"

"Việc chung thân đại sự của em, anh sẽ giúp em để ý một chút!"

"Ôi mẹ ơi! Không muốn đâu! Anh cứ tiếp tục nuôi thả em đi! Xin anh đấy! Em thề em không bao giờ nói xấu anh nữa đâu! Anh cứ tiếp tục làm ngọn núi băng cao lãnh của anh đi!" Yoona sợ đến sắp tiểu ra quần.

Nhỡ anh ấy chọn cho anh một người đàn bà đáng sợ y như anh ấy thì để chết à?

Hoặc, chọn một người giống Sooyeon thì... anh cũng chẳng cân nổi đâu!

Khẩu vị của anh tuyệt đối không nặng như vậy! Anh thích con gái dịu dàng cơ!

Yoona đột nhiên nhanh trí nói: "Anh Hai, loại chuyện này không phải chuyện đàn ông nên bận tâm! Hay là, chờ anh cưới chị dâu xong rồi nhờ chị dâu giới thiệu cho em được không? Ánh mắt của chị dâu chắc chắn rất tốt!"

Yuri nghe thế thì nghĩ nghĩ một chút rồi nói: "Cũng được."

Yoona vuốt vuốt ngực, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, đúng là cửu tử nhất sinh*.

(*Cửu tử nhất sinh: Một đường sống, chín đường chết.)

Hồi trước, quả thật tốc độ thay bạn gái của Yoona cứ như là thay áo, nhưng hiện tại đã "tu" được hơn nửa năm rồi.

Cũng không biết vì sao, chỉ cảm thấy mấy chuyện như thế càng ngày càng không có ý nghĩa, trước mắt quả thật cũng không có nhu cầu tìm bạn gái.Nhất là, sau khi nhìn thấy cách anh trai và Sooyeon ở với nhau thì Yoona càng cảm thấy cái mà anh gọi là tình yêu trước đây thật vô vị.

Được rồi, Yoona thừa nhận, anh đang ghen tị.

Anh trai đợi đến 32 năm mới đợi được một tình yêu đích thực. Mà, anh thì... cả đời này cũng không biết có thể đợi được hay không?

Yoona càng nghĩ càng buồn, rồi... không thèm nghĩ nữa cho đỡ bị hành hạ: "Anh Hai, nếu không có chuyện gì thì em đi trước đây! Đồ anh cần em sẽ nhanh chóng chuẩn bị xong rồi đưa tới tay anh ngay! Bye!"

...

Đến chiều tối ngày hôm sau, Sooyeon mới tỉnh dậy.

Lúc mở mắt ra, cô thấy cơ thể nhẹ bỗng, đầu óc mê man, có cảm giác cứ y như đã trải qua một đời người.

Yuri vừa đẩy cửa vào liền nhìn thấy cảnh tượng đẹp đẽ này, ánh nắng chiều bên ngoài hắt vào từ ô cửa sổ, cô gái ngồi trên giường bệnh trắng tinh đang mặc một cái áo ngủ rộng thùng thình, vẻ mặt vẫn còn ngơ ngơ ngác ngác khi vừa mới tỉnh ngủ, trông ngốc nghếch đến nỗi người khác phải đau lòng, khiến người ta không nhịn được mà muốn ôm cô vào lòng...

Chương 164: Có ăn được không?

"Tỉnh?" Yuri bước nhẹ tới, dịu dàng đưa tay xoa mái tóc rối bù của cô.

"Yuri..." Sooyeon trì độn nhìn người trước mắt.

"Ừ, cảm thấy sao rồi?"

Sooyeon mờ mịt nói: "Đây là bệnh viện sao? Tôi bị sao vậy?"

"Tối hôm qua cô ngất xỉu, sốt đến 39 độ." Nhớ lại cảnh cô đột nhiên ngất xỉu tối hôm qua, Yuri không nhịn được mà trầm sắc mặt.

Sooyeon gãi đầu: "Tôi bị sốt? Thảo nào cả người cứ mềm nhũn, chả có tí sức nào!"

"Cái này là bị đói, cô đã ngủ gần một ngày một đêm rồi." Yuri vừa nói vừa giúp cô mở bàn ăn, sau đó lèn một cái gối sau lưng để cô dựa vào: "Đoán trước là cô sắp tỉnh lại, nên mới đi mua bữa tối cho cô."

"Cám ơn..." Sooyeon mím môi nhìn người đàn ông đang bận rộn trước mắt, không nhịn được đưa tay sờ sờ cằm anh một chút.

Yuri ngẩn người:"Hửm, sao thế?"

Sooyeon cau mày nhìn sắc mặt tiều tụy cùng một mảng râu xanh trên cằm của anh: "Anh chăm sóc tôi một ngày một đêm sao? Râu cũng mọc luôn rồi!"

"Không sao, tôi có ngủ một chút."

Trên thực tế thì anh không hề chợp mắt, càng không có tâm tư đi rửa mặt, mãi đến khi cô tỉnh lại thì trái tim anh mới buông xuống.

"Ăn cơm đi, hiện tại sức khỏe cô không thích hợp ăn đồ dầu mỡ nên chỉ có cháo trắng, chờ cô khỏi sẽ mua đồ ngon cho cô." Yuri đặt bát cháo vào tay cô: "Có tự ăn được không? Hay cần tôi giúp?"

Sooyeon không nói tiếng nào, cũng không cử động.

Yuri hoài nghi ngẩng đầu lên nhìn cô: "Sao vậy? Có chỗ nào khó chịu sao? Tôi đi gọi bác sĩ..."

Sooyeon vội vàng kéo anh lại: "Tôi không sao, chỉ là chưa tỉnh ngủ thôi..."

"Hiện tại cô cần nhất là nghỉ ngơi, không nên suy nghĩ lung tung."

"Ừ." Sooyeon gật gật sau đó vùi đầu ăn cháo, nhưng biểu tình trên mặt lại dường như không tập trung, hình như đang suy nghĩ viển vông cái gì đó.

Yuri đối tốt với cô như thế khiến cô cảm thấy sợ hãi.

Không phải cô chưa từng phát hiện, thực tế thì ngay từ đầu thái độ của Yuri đối với cô vẫn luôn như vậy, chỉ là cô vẫn luôn xem nhẹ điều đó, thậm chí lâu dần còn thành thói quen.

Hết thảy những gì mà người đàn ông trước mặt này làm cho cô, chỉ đơn giản là đang trả ơn sao?

Dẫu cho anh có coi cô như bạn bè, thì giữa bạn bè có thể làm được đến mức độ này sao?

Nhưng hiện tại, những chuyện cần xử lí quá nhiều nên ý niệm này tạm thời cũng bị bỏ qua...

...

Sau khi cơm nước xong, Sooyeon cũng khôi phục lại một chút tinh thần.

Cô nhanh chóng xua đi những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, bắt đầu xử lý chính sự: "Yuri, di động của tôi có ở đây không?"

Yuri không vui nói: "Mới nãy vừa bảo cô phải nghỉ ngơi cho khỏe."

Sooyeon chắp hai tay lại là bộ cầu xin: "Tôi ngủ lâu thế cũng nghỉ ngơi đủ rồi, vừa xong lại được ăn uống no đủ nữa, lúc này nhân huynh không cho ta làm chút chuyện, ta sẽ mọc mốc mất!"

Yuri thấy sắc mặt cô quả thật tốt lên nhiều, lại không chịu được ánh mắt cầu xin của cô nên cuối cùng vẫn đưa điện thoại đến.

Ngay sau đó, anh lấy nhiệt kế tới: "Đo nhiệt độ đã."

"A..." Sooyeon ngoan ngoãn há miệng ngậm nhiệt kế, sau đó mở các trang mạng bắt đầu đọc tin tức.

#Đoàn làm phim Thiên Hạ trình diễn cung đấu, bò cạp mĩ nhân không chừa bất cứ thủ đoạn nào.

#Jung Soohee bị thương, là vô tình hay cố ý mưu sát?

#Công ty giải trí YG bày tỏ kiên quyết ngăn chặn hành vi cạnh tranh bất chính, bảo vệ tính mạng và an toàn cũng như quyền lợi của nghệ sĩ.

#Jung Soohee đã mời luật sư,Jung Sooyeon bốc hơi khỏi thế gian, đến nay vẫn chưa thấy đáp trả lại.

Chương 165: Không hổ là đại ma vương

Sau đó cô mở weibo ra, chỉ thấy tất cả bình luận đều đang chửi rủa cô, so với vụ của Go Haerin còn ác hơn gấp mấy lần, dẫu sao thì Jung Soohee cũng có nhân khí cao hơn thế nên sức chiến đấu của fan cũng mạnh hơn nhiều.

[Con tiện nhân Jung Sooyeon vẫn không chịu xuất hiện, nhất định là chột da rồi! Cô ta thấy mọi chuyện đã bại lộ nên tìm đường chạy sao? Dù không thành công nhưng cô ta vẫn là có ý định giết người! Nếu bị kiện thì chắc chắn sẽ phải ngồi tù!]

[Bị bôi đen một lần thì coi như là có người ta ghen tị với cô ta đi, nhưng nhiều lần thì nhất định do nhân phẩm cô ta có vấn đề! Huống chi tang vật cũng lấy được!]

[Trong giới giải trí, Jung Soohee nổi danh là người tốt, còn nhiều lần dìu dắt cái cô tiểu sư muội này, không ngờ cô ta lại lấy oán trả ân, làm ra cái chuyện không bằng heo chó! Cũng bởi vì hạng người như cô ta mà giới giải trí mới ngày càng tệ hại như vậy!]

[Mọi người không thấy ngay từ khi bắt đầu đều là âm mưu của Sooyeon sao? Đầu tiên là cô ta triệt hạ Go Haerin để có thể ngồi vững vị trí nữ thứ, sau lại khiến Jung Soohee bị thương để chiếm vị trí nữ chính!]

[Suy nghĩ quá tỉ mỉ! Quá đáng sợ! Quả nhiên đàn bà xinh đẹp thì chả ai tốt!]

...

Yuri liếc nhìn thấy những lời bình luận ác động trên điện thoại của cô, chân mày nhíu chặt lại: "Đừng xem."

Sooyeon ngồi xếp bằng, trong miệng vẫn ngậm nhiệt kế lầu ba lầu bầu nói: "Không sao, vui mà!"

"Ngậm chắc vào, đừng nói chuyện."

"Nha." Rõ ràng là anh dụ tôi nói chuyện...

Sau khi đo xong, Yuri liếc nhìn nhiệt kế: "37.1 độ!"

Sooyeon lập tức đắc ý nói: "Tôi đã bảo không sao rồi mà! Thật ra cơ thể tôi tốt cực! Vậy tôi có thể xuất viện chưa?"

"Ở thêm vài ngày quan sát."

"Hả? Còn phải ở tiếp à? Nhưng tôi nhớ Shinvi!" Sooyeon lập tức lôi Shinvi ra.

"Thằng bé đang trên đường tới." Giọng điệu không cho phép thương lượng.

"Ợ, được rồi..." Cuối cùng Sooyeon cũng không tiếp tục phản đối nữa.

Yuri dọn xong bàn ăn thì ngồi ở chiếc ghế cạnh giường: "Tiếp theo cô định làm thế nào?"

Sooyeon lập tức nhớ tới một chuyện: "Tôi còn đang định bàn với anh đây, anh có thể gửi chứng cứ đến di động của tôi không? Tôi gửi trước cho một người!"

"Ok Teacyeon?"

Sooyeon đã tập thành thói quen bị Yuri hạ thấp chỉ số thông minh trong nháy mắt nhưng vẫn không nhịn được khâm phục: "Không hổ là Boss đại nhân! Quá thông minh! Đúng là tôi định để cho Ok Teacyeon đen ăn đen, cầm những chứng cứ này tống tiền Jung Soohee!"

Sooyeon vừa mới hưng phấn nói xong, lập tức ho khan một tiếng, hơi bất an nhìn Yuri: "Tôi làm thế... có phải ác quá rồi không?"

Yuri không trả lời mà phân tích cho cô: "Điểm chính là, làm như thế không có bất cứ ích lợi nào cho cô mà chỉ có lợi cho Ok Teacyeon."

Sooyeon gãi đầu: "Nói như vậy quả không sai nhưng mục đích của tôi là Jung Soohee, những thứ khác tôi không để ý lắm."

Yuri nghĩ nghĩ một chút, sau đó nói: "Có thể để cho Ok Teacyeon có lợi? Vậy thì tại sao không để người có lợi là mình."

Sooyeon ngạc nhiên đến nỗi có thể rớt cả tròng mắt ra ngoài: "Cái này... như thế cũng được sao?"

"Vì sao lại không được?" Yuri hỏi ngược lại, sau đó giải thích: "Căn cứ vào khả năng tài chính hiện tại của Jung Soohee, cô có thể đòi cô ta 800 vạn. Hiện tại cũng là thời cơ tốt nhất để cô hủy hợp đồng với YG, tiền này có thể dùng làm tiền bồi thường."

"..." Nghe Yuri phân tích xong, Sooyeon câm nín luôn.

Cô cùng lắm chỉ đi xúi giục người khác, nhưng Đại ma vương thì ngược lại, không chỉ không phỉ nhổ hành động của cô mà còn dạy cô cách xấu xa hơn...

Chương 166: Biện pháp nhanh hơn

Bất quá, chiêu này đúng là hoàn hào!

Chỉ là tự mình làm chuyện tống tiền người khác như này thì cứ thấy thế nào ấy.

Sooyeon cắn cắn môi, nhớ đến toàn bộ những chuyện phát sinh đêm đó, cười lạnh một tiếng, hừ, bọn họ đều có thể làm ra những chuyện như thế, tại sao cô lại không thể?

Sooyeon đưa ra quyết định rất nhanh: "Được, anh gửi cho tôi đi, để tôi gửi cho Jung Soohee!"

"Không cần phiền phức như thế, để tôi gửi giúp cô, đảm bảo địa chỉ IP của cô không một ai có thể tra ra được."

Anh trong mắt Sooyeon lúc này không khác gì một vị thần: "Kwon đại thần, tôi phát hiện kĩ năng này của anh thật nghịch thiên quá đi! Anh có nhận đồ đệ không?"

Ánh mắt sùng bái của Sooyeon khiến tâm trạng Yuri rất tốt, anh liếc mắt nhẹ về phía cô: "Không nhận."

Vẻ mặt Sooyeon lập tức thay bằng vẻ thất vọng: "Ài... " Quả nhiên không nhận!Kwon đại Boss bận trăm công ngàn việc sao có thể nhận học trò đây...

Yuri nhìn cô bằng ánh mắt sâu xa: "Muốn có kỹ năng này thì thật ra có một cách khác nhanh hơn."

"Cách gì, cách gì?" Sooyeon lập tức truy hỏi.

Yuri: "Gả cho tôi." Gả cho anh rồi, tất cả mọi thứ của anh đều là của cô, cô còn cần học cái gì nữa?

"Khụ khụ khụ..." Suýt chút nữa Sooyeon bị sặc chết bởi chính nước bọt của mình.

Cách này không thể thừa nhận là cũng đúng...

Chẳng qua là... có phải cô lại bị thả thính đúng không?

Yuri ngắm nhìn bộ dạng xoắn xuýt của cô, sau đó nói: "Đã nghĩ tới sau khi hủy hợp đồng thì đi công ty nào chưa?"

Sooyeon sờ cằm: "Cái này sao... vẫn còn đang suy nghĩ..."

Yuri giống như lơ đãng nói: "Chờ sau khi cô được tẩy trắng thì nhân khí của cô có thể so với một nghệ sĩ hạng hai, đến lúc đó sẽ được công ty tầm tầm săn đón."

Sooyeon than thở: "Thật ra thì cũng phiền lắm, công ty nhỏ thì áp lực cạnh tranh nhỏ nhưng không tiến được xa, công ty lớn thì không có ô dù thì sao mà vào được? Tuy bây giờ nhìn tôi có vẻ hot vậy thôi, nhưng đều là do dựa vào scandal mà thành, ngay cả một tác phẩm đánh dấu sự nghiệp cũng không có... Ai da, Boss đại nhân có cao kiến gì chăng?"

Đối với những quyết định quan trọng, Sooyeon đã bắt đầu theo bản năng mà hỏi ý kiến Yuri.

Yuri rót cho cô ly nước, sau đó trả lời: "Từ góc độ một người làm ăn như tôi, thì cô là một khoản đầu tư cực kì có tiềm lực phát triển, thế nên tất nhiên tôi hy vọng cô đầu quân cho Soshi."

Sooyeon nghe vậy trợn to hai mắt, thật lâu sau mới hoàn hồn: "Ách, ý của Boss đại nhân là ngài đích thân đào tôi về Soshi sao?"

Yuri cười khẽ: "Nói như thế cũng không sai, quả thật tôi rất muốn đào cô. Thế nào?"

Má ơi! Cái giọng này quá phạm quy rồi!

Sooyeon nuốt nước miếng, cố gắng ổn định trái tim đang mềm nhũn ra, sau đó nghiêm túc mở miệng: "Nói thật ra thì, nếu lần này thuận lợi rời khỏi YG thì công ty tôi muốn đầu quân nhất chính là Thịnh Thế. Thịnh Thế của hiện tại đã sớm vượt qua YG, trở thành công ty giải trí tốt nhất, khả năng thăng tiến cũng là tốt nhất..."

Yuri hài lòng gật đầu sau đó đưa tay về phía cô: "Như vậy thì... hợp tác vui vẻ."

"Hả?" Sooyeon đưa tay ra theo bản năng: "Hợp... hợp tác vui vẻ..."

Ớ... Tình huống gì đây, thế này là cô đã đạt được hợp đồng với Soshi ?

Ngay cả đào nhân tài Đại ma vương cũng có thể đạt hiệu suất cao như vậy sao...

Chương 167: Lưỡng tình tương duyệt

"Ách, chúng ta như vậy là đạt thành hợp tác rồi à?" Sooyeon vẫn có chút mơ hồ.

"Tôi coi trọng cô, cô cũng muốn về Soshi , hai ta lưỡng tình tương duyệt, có vấn đề gì sao?" Yuri hỏi ngược lại.

"..." Lưỡng tình tương duyệt, dùng từ này...

(*Lưỡng tình tương duyệt: hai bên có ý mới nhau)

Sooyeon tự nhận ra là cô hố ai thì hố nhưng chẳng thể nào hố được Yuri, cho nên vẫn cực kì cẩn thận hỏi: "Anh không cần suy nghĩ thêm chút nữa sao? Tôi cảm thấy khả năng gây chuyện của tôi không nhỏ đâu, nhỡ đâu về sau lại gây thêm phiền toái cho anh..."

"Nếu cô có thể tự mình xử lý tốt tất cả thì còn cần công ty làm gì? Đây chính là ý nghĩa tồn tại của tôi."

"Oh..." Sooyeon sờ sờ mũi. Mặc dù bình thường Đại ma vương tuy ít nói, nhưng một khi đã nói thì tuyệt đối đều là phun châu nhả ngọc, cô nói không lại anh.

Sooyeon do dự một hồi, cô ở YG nhiều lần bị oan uổng, lúc này muốn hủy hợp đồng cũng là điều thường tình, sẽ không có bất cứ lời ra tiếng vào nào. Hơn nữa, cô có được chứng cứ trong tay, chuyện tẩy trắng cũng là chuyện ván đã đóng thuyền, cho nên chắc là sẽ không gây phiền toái gì cho Yuri thêm nữa.

Nghĩ như vậy cô mới an tâm.

"Boss đại nhân, vì báo đáp ơn tri ngộ* của anh, sau này tôi nhất định sẽ cố gắng kiếm thật nhiều tiền cho anh, sẽ không để anh thất vọng!" Sooyeon lập tức chứng minh cho ông chủ thấy sự tận tâm của mình.

Ít nhất là cô khá tự tin với thực lực hiện tại của mình!

Yuri cong môi: "Ừ, tôi rất mong đợi."

Lúc này, di động của Sooyeon đột nhiên vang lên, người gọi tới là Ô Yêu Vương.

Trước đó, Key đã nhiều lần gọi lỡ nhưng cô có quá nhiều chuyện cần xử lí, lại cộng thêm việc đột nhiên ngã bệnh nên vẫn chưa thể gọi lại cho anh ta.

Sooyeon cũng không ngại Yuri, bắt máy luôn: "Này, Key ..."

Không đợi cô mở miệng, một tràng rít gào muốn thủng cả màng nhĩ đã truyền đến: "JUNG SOOYEON, CON MẸ NÓ, BÀ CHẾT Ở ĐÂU? CÓ BIẾT LÀ BÀ BỊ NGƯỜI TA TRÉT THÀNH NGƯỜI DA ĐEN RỒI KHÔNG HẢ?"

Key chạy đến Kwon gia tìm cô, kết quả quản gia lại bảo cô không có ở đấy,Kwon Yuri cũng không ở nhà. Hôm đó là ngày sinh nhật của cô, hai người đồng thời cùng biến mất, bảo sao anh ta có thể không nghĩ nhiều đây? Sooyeon ngoáy ngoáy lỗ tai: "Trốn cái gì mà trốn? Tôi còn đang ở viện đây!"

Key nghe vậy lập tức ngẩn người, giọng nói nhất thời trở nên khẩn trương: "Cái gì? Bà nằm viện? Làm sao thế? Chẳng lẽ bị người ta đánh?"

Khóe miệng Sooyeon giật giật: "Ông mới là đứa bị người ta đánh ấy! Tôi bị sốt thôi!"

"Bà ở viện nào, tôi lập tức tới thăm bà?"

"Không cần đâu, ông bận bịu như thế thì trước mắt cứ lo chuyện trong nhà đi, tôi đã hạ sốt rồi... Có cả Yuri ở đây nữa, lát nữa Shinvi cũng tới."

Đầu bên kia điện thoại đột nhiên im lặng mấy giây, sau đó mới truyền tới giọng nói âm trầm của Key: "Sooyeon, bà xem email tôi gửi chưa?"

"Chưa, tôi có rảnh đâu, từ đêm hôm trước giờ bận sứt đầu mẻ trán, làm gì có thời gian rảnh! Nói ra thì dài lắm, chờ sau này rảnh rỗi sẽ kể cho ông."

Key hít sâu một hơi: "Bà mau xem đi. Còn nữa, chuyện của Jung Soohee, bà định giải quyết thế nào? Tôi định giúp bà bắt cái tên Ok Teacyeon kia lại nhưng chậm mất một bước. Lúc tôi tìm đến thì nhà tên đó đã chơi không thành kế rồi. Bà là người của YG nên tôi không thể dùng phòng quan hệ công chúng của tôi được, cho nên tôi đã thương lượng với anh Kiwang để anh ấy âm thầm giúp cô liên lạc với một đoàn đội..."

Sooyeon nghe vậy thì rất cảm kích nói: "Cám ơn ông nha,Key, nhưng không cần nữa đâu, tôi đã lấy được bằng chứng có thể rửa sạch tội rồi."

Key nghiến răng: "Lại là Kwon Yuri?"

Chương 168: Thương cô ấy nhiều thêm chút nữa

"Tự tôi lấy đấy có được không hả? Nhưng mà sau đó quả thật Yuri cũng giúp tôi."

"Biết rồi, bà không sao là được! Tôi cúp máy đây! À! Nhớ xem email!" Nghĩ tới việc cô vẫn còn đang bệnh,Key cố nén tức giận, cũng không còn tâm tình hỏi thăm quá trình anh hùng cứu mĩ nhân của Kwon Yuri, giọng điệu cứng nhắc, cúp điện thoại.

Chết tiệt! Nếu không phải Yuri dùng thủ đoạn hèn hạ kìm chân anh thì giờ phút ngày người ở bên cạnh Sooyeon phải là anh, người giúp cô vượt qua khó khăn phải là anh mới đúng!

Vô sỉ, quá vô sỉ!

"Key gọi tới?" Yuri thuận miệng hỏi một câu.

"Đúng vậy, hỏi tôi có cần hỗ trợ hay không, còn bảo gửi email cho tôi, không biết là gửi cái gì mà cứ nhắc tôi phải xem, thần thần bí bí, xem ra lại muốn chỉnh tôi đây? Năm ngoái cũng thế, anh ta gửi cái video người ta xếp mấy con sâu cho tôi, làm tôi phải đánh anh ta vài trận mới hả được cơn giận..."

Sooyeon lầu bầu than phiền, cũng không vội xem email mà tiếp tục xem tin nhắn cùng danh sách cuộc gọi nhỡ xem có ai cần thiết gọi lại không.

Nhưng đa phần là số lạ, nhất định là đám phóng viên gọi tới, kéo xuống dưới cùng lại thấy một cái tên gọi tới vào ngày sinh nhật của cô.

Thấy hai chữ kia, vẻ mặt của Sooyeon liền trở nên ấm áp dịu dàng: "Tôi còn tưởng nó quên sinh nhật tôi rồi chứ?"

"Ai?" Yuri lập tức căng thẳng theo bản năng.

"Em trai tôi,Song Taehyun."

Yuri gật đầu nhẹ nhàng thở phào một hơi. Còn tưởng là bạn trai cũ, anh sắp thành thần hồn nát thần tính, trông gà hóa cuốc rồi đây.

Sooyeon lập tức gọi lại: "Hey, Taehyun..."

"Chị, cuối cùng chị cũng gọi lại cho em! Bây giờ chị sao rồi? Có khỏe không? Những người đó có làm khó chị hay không? Em thấy tin tức trên báo..."

"Yên tâm đi, chị không sao!"

"Nhưng em thấy người kia muốn kiện chị!"

"Chị em cũng không phải kẻ ăn chay, ai kiện ai còn chưa biết đâu!"

"Chị thật sự không sao chứ?"

"Thật sự không sao! Em cứ thích lo lắng chuyện của chị thế này, chị nghĩ em không phải 17 đâu mà là 70 tuổi ấy! Nhưng mà, em cứ thế mà tin chị sao? Không cho rằng chị vì muốn có được vai diễn đến phát điên mà đâm Jung Soohee một kiếm sao?"

"Chị là chị của em mà em còn không tin, chả lẽ đi tin người ngoài?"

Nghe được câu nói này, một dòng nước ấm đang lặng lẽ lan tỏa khắp người Sooyeon: "Thằng nhóc thối này, coi như em khéo mồm!"

"Biết chị không sao là em yên tâm rồi. Đúng rồi, em còn chưa chúc mừng sinh nhật chị, nhưng qua mất rồi..."

"Không sao, bây giờ nói cũng được, cám ơn em, em trai thân yêu lại đẹp trai của chị..."

"Bớt buồn nôn đi, không nói với chị nữa, sắp khai giảng rồi, em còn phải làm bài tập hè đây này!"

"Đi đi, đi đi! Cố gắng lên anh bạn trẻ!"

Kết thúc cuộc gọi, tâm tình Sooyeon giống như bầu trời sau cơn mưa vậy, quang đãng sáng sủa.

Sooyeon có tâm trạng tốt, Yuri cũng vui lên không ít: "Tình cảm của hai chị em rất tốt?"

"Đúng vậy! Mặc dù không phải ruột thịt nhưng tình cảm của hai chúng tôi vẫn luôn rất tốt. Khi còn bé, bà nội tôi rất trọng nam khinh nữ, mỗi khi nhà có cái gì ngon thì chỉ có mình Taehyun được ăn, ngay cả ăn cơm tôi cũng không thể ngồi cùng bàn. Nhưng lần nào Taehyun cũng giấu một ít đưa cho tôi, mỗi lần bà nội mắng tôi thì Taehyun đều đứng ra bảo vệ tôi, thằng bé đúng là rất thương tôi!"

Sooyeon vừa nói vừa có chút thẫn thờ: "Có phải rất kì lạ hay không? Là ruột thịt mà lại cứ như kẻ thù, còn người chẳng có tí quan hệ máu mủ gì với mình lại là người thân. Đáng lí tôi nên sớm nhận ra ở trong cái giới kia thì tình thân không thể nào sánh với lợi ích..."

Yuri vuốt đầu cô gái đang buồn rầu cúi gằm mặt xuống: "Cô sẽ có được cái tốt hơn."

Mỗi lần cô kể chuyện ngày bé anh lại không nhịn được mà đau lòng cho cô, anh muốn thương cô nhiều thêm một chút, đem những thứ cô mất đi đều bù đắp lại gấp đôi.

Chương 169: Thật muốn trộm về nhà

Sooyeon xem xong danh sách cuộc gọi, lại nhìn tới danh sách tin nhắn, lúc nhìn thấy một tin trong đó lập tức sửng sốt.

[Honey, tôi quả thật đã đánh giá thấp sự can đảm của em rồi.] Người gửi: SY.

Đang yên đang lành gửi cho cô một câu như này là có ý gì? Cô đã làm cái gì?

Yuri đã xóa ghi chép cuộc gọi, nên Sooyeon không biết đêm hôm đó giữa hai người đàn ông này đã có một cuộc nói chuyện qua điện thoại.

"Sao vậy?" Thấy vẻ mặt cô hơi kì lạ, Yuri liền lên tiếng hỏi.

"Không có gì..." Sooyeon chỉ nghĩ cái gã kia lại phát điên cái gì rồi, cho nên cô cũng lười phản ứng lại, để di động xuống hỏi: "Bao giờ Shinvi tới?"

"Sắp tới rồi."

Sooyeon nghe vậy liền sờ tóc lên mình: "Cái kẹp tóc của Shinvi đưa tôi đâu rồi?"

"Ở đây, tôi đã cất giúp cô." Yuri kéo ngăn tủ đầu giường ra, đưa chiếc kẹp tóc màu hồng phấn cho cô.

Sooyeon lập tức vui vẻ kẹp lên.

Nhìn chiếc kẹp trên đầu Sooyeon, trong lòng Yuri có chút hối hận, sớm biết thế đã không tặng cô súng, nếu tặng giây chuyền, vòng tay hay bông tai các kiểu thì cô đã có thể đeo trên người rồi.

Thật ra thì anh đã chuẩn bị xong quà từ lâu rồi - là một chiếc nhẫn, chỉ tiếc là thời cơ còn chưa tới.

Hai người đang nói chuyện, một tiếng gõ cửa vang lên.

Sooyeon lập tức lăn xuống giường đi ra mở cửa, quả nhiên là Shinvi tới.

"Bảo bối tới rồi!"

Sau khi đi vào Shinvi vội vàng dùng nắm tay nhỏ kéo quần áo cô, dường như muốn cô cúi người thấp xuống một chút.

"Làm sao vậy?" Sooyeon thuận thế ngồi xổm xuống.

Shinvi lập tức dùng cái đầu nhỏ của mình dí vào trán của cô, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

Sooyeon không nhịn được liền bật cười: "Phụttt, bảo bối đang đo nhiệt độ cho cô sao? Con yên tâm đi, cô mới dùng nhiệt kế đo rồi, đã hết sốt rồi!"

Shinvi đau lòng nhìn vết bầm tím lưu lại trên tay cô do bị cắm kim truyền nước. Sooyeon ôm nhóc vào trong ngực, dỗ dành: "Đừng nhăn mặt, cô vừa nhìn thấy con thì đã hết sạch cả bệnh rồi!" Đúng là thần khí chữa bệnh, thật muốn trộm về nhà.

"Muốn xuống đi dạo chút không?" Yuri đề nghị.

"Có..." Vừa vặn, cô ngủ nguyên một ngày, giờ cần phải hoạt động cơ thể. Cũng không thể để Shinvi ngồi buồn bực mãi trong phòng bệnh được.

Lúc ba người muốn đi tới thang máy thì phải đi ngang qua một phòng bệnh, bên ngoài của phòng bệnh cực kì ồn ào, các phóng viên chen lấn tầng tầng lớp lớp, tất cả đều tranh nhau phòng vấn người trong phòng bệnh:

"Soohee, xin hỏi hiện tại các cô đã liên lạc được với Jung Sooyeon chưa?"

"Vẫn chưa, chúng tôi không liên lạc được với cô ấy."

"Sooyeon sợ tội nên chạy trốn, đối với việc này cô có ý kiến gì không? Bước kế tiếp cô định làm gì?"

"Tôi... tôi không biết... cho đến bây giờ tôi vẫn không tin cô ấy sẽ làm ra chuyện như thế này..."

"Nghe nói Jung thị cùng YG đều đã rút vốn để bày tỏ sự kháng nghị đúng không? Trước mắt đoàn làm phim có phản ứng thế nào? Sẽ đổi vai của Jung Sooyeon sao?"

"Cái này tôi không biết, mọi người có thể hỏi người phụ trách của đoàn làm phim."

"Nếu Jung Sooyeon xuất hiện nói xin lỗi cô, cô sẽ tha thứ cho cô ta sao?"

"Nếu cô ấy thật lòng hối cải thì cá nhân tôi có thể tha thứ cho sự hồ đồ nhất thời của cô ấy, nhưng ảnh hưởng xấu của cô ấy đối với giới giải trí thì không thể chỉ cần một lời xin lỗi là có thể giải quyết, cũng không tới lượt tôi tha thứ!"

...

Sooyeon cũng không thể ngờ được lại được chứng kiến màn kịch Bạch Liên Hoa của Jung Soohee ở đây, không nhịn được mà nhíu mày lại, lúc này cô mới phát hiện hóa ra cô ở cùng một bệnh viện với Jung Soohee, lại còn cùng một tầng.

Ngay lúc đó, giữa đám phóng viên đột nhiên có người chú ý đến phía cửa thang máy thấy Sooyeon liền kêu lên một tiếng: "Jung Sooyeon!!!"

Chương 170: Sao có thể là Jung Sooyeon

"Jung Sooyeon? Đâu? Ở nơi nào?"

"Jung Sooyeon đến? Không thể nào! Cô ta còn dám xuất hiện?"

"Bên kia bên kia!"

...

Tất cả các phóng viên đều nhìn sang bên kia, hơn nữa cũng rối rít đổi hướng máy quay sang chuẩn bị cướp tin tức.

Sooyeon nhướng mày, phản ứng đầu tiên của cô là che cho bánh bao nhỏ, không để người khác dọa đến thằng bé.

Nhưng mà, không đợi Sooyeon ôm lấy bánh bao nhỏ, đầu của cô đã được một bàn tay to lớn ấn vào một lồng ngực ấm áp, sau đó cái tay nhỏ bé của bánh bao nhỏ cũng nắm tay cô thật chặt tựa hồ như đang an ủi cô không cần phải sợ.

Đám người kia còn cách bọn bọ mười bước chân thì buộc phải dừng lại.

Không biết từ đâu nhô ra hai gã đàn ông cao lớn đeo kính đen, mặc nguyên cây đen, vẻ mặt hung ác, chặn tất cả bọn họ lại.

"Này, các người là ai, tránh ra! Chó ngoan không cản đường!" Có một phóng viên dường như bị chuyện nhất định phải cướp được tin tức làm cho nóng đầu, không nghĩ ngợi gì mà thốt lên.

Nhưng trong số họ cũng có người thông minh, vội vàng kéo lại tên đó lại, vẻ mặt kiêng kị giống như nhòm thấy thứ gì cực kì đáng sợ: "Anh điên rồi à? Đó là vệ sĩ của Kwon thị!"

"Kwon...Kwon thị... sẽ không phải Kwon thị đó chứ?"

"Thừa lời! Kinh Thành có mấy cái Kwon thị?"

"Nhưng sao anh biết? Trên mặt bọn họ cũng không khắc chữ!"

"Anh bị ngu à? Không thấy gia huy* trên đồng phục của bọn họ sao?"

(*Gia huy: biểu tượng của gia tộc)

Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều đồng loạt lùi về sau ba bước, mấy người vừa rồi có thái độ không tốt lập tức tỏ ra sợ hãi: "Hai vị đại ca, thật xin lỗi thật xin lỗi! Là chúng tôi có mắt mà không thấy thái sơn! Ngài ngàn lần đừng so đo với chúng tôi!"

"Trời ạ! Nếu hai người kia là vệ sĩ của Kwon thị? Vậy ba người phía sau sẽ có lai lịch gì?

Các phóng viên dáo dáo ngó theo muốn nhìn cho rõ, nhưng ánh mắt vừa mới dè dặt liếc tới thì tất cả đều sợ đến mặt không còn giọt máu.

Người đàn ông có thân hình cao lớn đang ôm cô gái vào lòng có khuôn mặt lạnh lùng đẹp như thiên thần, chỉ là, ánh mắt quá mức sắc bén, khí tráng cũng quá mức kinh người. Những phóng viên có chút đạo hạnh thì đều có mắt nhìn người, phát hiện người đàn ông này không dễ chọc liền lập tức ngoan ngoãn cúp đuôi lại...

"Cái gì mà Jung Sooyeon, chắc chắn anh nhìn lầm rồi! Người ta là một nhà ba người! Người phụ nữ kia sao có thể là Jung Sooyeon?"

"Đúng vậy! Có phải muốn tin đến phát điên rồi không? Nhìn ai cũng cho là Jung Sooyeon!"

"Người này vừa nhìn đã biết không dễ trêu vào, anh muốn hại chết chúng tôi sao?"

Đám phóng viên nhao nhao lên án người lên tiếng đầu tiên.

"Ờ thì, có thể là tôi nhìn nhầm rồi, chỉ có điều nhìn dáng dấp có chút giống, không phải lúc đầu các ngươi cũng nhận nhầm sao..."

"Giống cái rắm ý!Jung Sooyeon là cái loại độc phụ lòng dạ rắn rết, vị tiểu thư kia nhìn một cái đã biết chính là hiền thê lương mẫu, khí chất cao quý thoát tục, làm sao mà giống nhau được?"

"Đúng vậy! Một cô gái ôn nhu hiền lành như vậy sao có thể là tiện nhân Jung Sooyeon được!"

...

Lúc này, "Đinh" một tiếng, thang máy tới.

Cho đến khi ba người đã vào thang máy, đám phóng viên vẫn đứng tại chỗ cảm thán:

"Ầy, mấy người có chú ý đến đứa bé vừa rồi không, xinh thật đấy! Khuôn mặt cứ như khắc từ một khuôn ra với người đàn ông kia vậy, vừa nhìn đã biết là cha con!"

"Người đàn ông kia rốt cuộc là vị nào của Kwon gia vậy? Khí tràng thật đáng sợ!"

"Tôi thấy người đàn ông kia có chút quen..., sao tôi lại thấy... có chút giống Thần Tài Gia chứ?"

"Anh đừng nói nữa! Đúng là có chút giống thật! Vậy thì đứa bé kia... sẽ không phải là vị Tiểu thái tử trong truyền thuyết chứ?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic