Chương 571-580

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 571: Giá trị lợi dụng

Jung Dongyup cũng khiếp sợ không kém gì vợ mình, phần nhiều hơn là hối tiếc cùng ước ao, ông ta tốn trăm phương ngàn kế cũng không cách nào tiếp xúc với nửa sợi lông của Kwon thị, ai mà ngờ đứa con gái không ra hồn này của ông ta lại là bạn thân của Kwon Yoona?

Chết tiệt, thật là sai lầm! Sao ông ta lại quên chứ?

Hiện giờ Sooyeon đang ký hợp đồng với Soshi, hơn nữa còn có tin đồn đích thân Yoona đào nó về, chắc chắn là rất coi trọng nó rồi.

Nhưng ông ta vẫn cho rằng đó chẳng qua là một vụ giao dịch mua bán thôi, con nhỏ Sooyeon chỉ là một quân cờ nho nhỏ nên làm sao ông ta ngờ bọn họ có quan hệ cá nhân như vậy.

"Soohee, Sooyeon với vị Kwon nhị thiếu này quan hệ rất tốt sao?" Jung Dongyup trầm giọng hỏi.

Móng tay Jung Soohee lúc này đã nghiến sâu vào da thịt, gắt gao nhìn chằm chằm hướng Sooyeon rời đi, đến khi Jung Dongyup hỏi cô ta mới phản ứng lại đc: "Cái này con cũng không biết, ba, tính cách của Kwon nhị thiếu thế nào ba chắc cũng biết. Anh ta không khó gần như Kwon Yuri mà trước giờ đều rất thân thiết với các nhân viên trong công ty, Sooyeon là do đích thân anh ta đào về để đả kích YG, cũng được coi như là một công thần, hai người họ có chút thân mật cũng không khó hiểu!"

Jung Dongyup gật đầu một cái: "Thì ra là như vậy! Nếu như có thể quen biết với Kwon Yoona thì còn cần gì một trợ lý nhỏ như Im Yunho..."

Sắc mặt Jung Soohee cứng đờ, có chút khó xử nói: "Có thể quen biết anh ta đương nhiên là tốt nhất, nhưng mà ba cũng biết, hiện giờ chị hiểu lầm nhà chúng ta quá nhiều, hay là... để con đi cầu xin chị?"

Kim Eunjung đứng một bên nghe không nổi nữa: "Cầu cái gì mà cầu!Kwon Yoona kết bạn cả thiên hạ này, hôm nay người này mai người kia, có thể nhớ con kia được bao lâu?Soshi ngày nào mà chả có hợp đồng với người mới, nói không chừng ngày nào đó ném nó ra sau gáy không chừng! Chỉ là tiện đường tới đón nó thôi không phải sao?"

Lúc này trong đôi mắt Jung Dongyup lóe lên một tia sáng: "Soohee, con nói Yoona đối với Sooyeon có..."

Tất nhiên Jung Soohee biết Jung Dongyup đang nghĩ cái gì, thật ra thì cô ta cũng từng nghĩ đến điều này nhưng cũng đã phủ nhận ngay lập tức: "Cái này hình như không thể đâu ba, người trong giới đều biết, Yoona không ra tay với nữ nghệ sĩ trong công ty."

Jung Dongyup thở dài, không khí giữa hai người vừa rồi cũng không giống loại quan hệ đó, nhưng mà ông ta vẫn chưa từ bỏ ý định.

Chỉ cần có một chút quan hệ với Kwon gia thôi cũng là một tài nguyên to lớn, huống chi Kwon Yoona còn là Nhị thiếu của tập đoàn Kwon thị...

Đứa con gái mà ông ta vẫn luôn coi là gánh nặng này dường như vẫn còn chút giá trị lợi dụng?

Ba người vừa trở lại phòng tiệc đã lập tức có người đến hỏi thăm có đúng là người của Kwon thị đến không, làm sắc mặt ba người khó coi vô cùng. Vì mặt mũi mà cố bịa ra rằng đó là một thân thích họ Kwon tới thăm nhưng không phải Kwon gia của Kwon thị kia.

Trên xe.

Sooyeon ôm bánh bao nhỏ đã buồn ngủ đến gà gật nhưng vẫn cố tỉnh táo, khiến Sooyeon đau lòng muốn chết vừa dỗ nhóc ngủ vừa nói: "Tôi đã bảo là về muộn rồi mà, sao không ở nhà chờ?"

Yoona oán hận liếc anh trai một cái sau đó cúi đầu nói xấu anh mình với Sooyeon: "Ha ha ha, tôi thì chả sao, nhưng cô nghĩ hai người họ chờ được à? Mới quá hai tiếng có năm phút thôi hai ma đầu kia đã đứng ngồi không yên rồi!"

"Anh ấy có gọi điện cho cô mà cô không nhận, cái vẻ mặt lúc đó sợ chết đi được! Sau đó cô lại nhắn tin kêu về muộn thì anh tôi lại sợ cô bị bắt nạt, Shinvi cũng bắt đầu dùng cực hình tra tấn tôi luôn! Thảm lắm đó cô biết không!"

"Không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể thồ hai người này đến đây chờ cô thôi!"

"Vất vả lắm mới cách cô gần một chút thì họ mới yên thì đám người kia chạy tới, cô còn bị chặn lại nữa, nên tôi mới phải đích thân xuống cứu người đấy!"

Chương 572: Ăn thức ăn cho chó no rồi

"À..."

Nghe thế Sooyeon liếc bánh bao nhỏ đang ngủ yên trong lòng một cái rồi lại liếc nhìn Đại ma vương đang chuyên tâm ngồi làm việc bên cạnh.

Vẻ mặt Đại ma vương vô cùng bĩnh tĩnh giống như chỉ đi cùng bánh bao nhỏ tới đây thôi. Bánh bao nhỏ sốt ruột thì còn có thể hiểu được nhưng Đại Ma vương lại chỉ vì những chuyện nhỏ này mà mất bình tĩnh sao... thật khó có thể tưởng tượng...

Yoona chắc không phóng đại quá chứ?

Yuri phát hiện tầm mắt của cô hướng về phía mình thì ngẩng đầu lên nói: "Ổn chứ?"

Sooyeon lấy lại tinh thần, vội vàng nói: "Không có gì, tôi chỉ về nhà thôi mà!"

Yuri nhìn vẻ mặt ung dung của Sooyeon thì hiển nhiên không tin nhưng cũng không nói gì.

"À đúng rồi Yuri, tôi có chuyện muốn hỏi!" Sooyeon đột nhiên nhớ đến một chuyện.

"Ừ?"

Sooyeon nhăn mày nói: "Là thế này, lần trước tôi mua một chuỗi vòng ngọc làm quà mừng thọ cho ông tôi ở Vạn Bảo Hiên của anh. Lúc ấy tôi mua chỉ có mười hai vạn, sao hôm nay lúc tặng quà lại có người nói chiếc vòng đó phải hơn hai trăm vạn, lại còn từng được cao tăng làm phép?"

Sooyeon nói dài như thế, Yuri chỉ nhẹ nhàng cho cô hai chữ: "Vậy à?"

Sooyeon nghe thế gì híp mắt lại nghiến răng, ý của anh là không thừa nhận là mình làm à? Dám làm bộ làm tịch với cô!

"Có phải anh để nhân viên làm như vậy đúng không?" Sooyeon hỏi thẳng.

Yuri không biến sắc trả lời: "Lúc ấy tôi đi công tác nước ngoài."

Sooyeon nghe thế thì sửng sốt một chút, chớp chớp mắt: "A... đúng rồi, lúc ấy anh đi công tác ở Philadelphia!"

Nếu đi công tác nước ngoài thì sao có thể biết chuyện lúc đó, thậm chí còn giải vây cho cô chứ?

"Thật là kỳ quái, thế này là sao? Ông lão kia hình như rất lợi hại, không có vẻ gì là nhìn nhầm được! Này, Yuri, nhân viên của anh hình như bán sai đồ rồi, anh làm ông chủ mà không quan tâm sao?" Sooyeon nhỏ giọng lầm bầm.

Yuri gật đầu một cái: "Ừ, về rồi sẽ khen thưởng anh ta."

Sooyeon hộc máu: "..."

Yoona: "Đột nhiên em hết đói bụng rồi..." Ăn thức ăn cho chó no cmn rồiiiiiii...

Sooyeon không muốn cãi nhau tiếp với Yuri, lúc này còn có chuyện khiến cô buồn phiền hơn: "Bởi vì cái vòng ngọc đó mà hại tôi bị ép đi coi mắt đó!"

"Cái gì? Cái... cái gì?" Yoona căng thẳng, nếu anh ta mà có cái đuôi sau lưng lúc này thì chắc chắn nó đang kích động mà lắc qua lắc lại không ngừng: "Sooyeon , coi mắt cái gì, coi mắt cái gì hả?"

"Coi mắt..." Vẻ mặt thản nhiên của Yuri bắt đầu chuyển thành gió bão ầm ầm.

Sooyeon vô cùng phiền muộn thở dài: "Lúc đó có một ông lão rất lợi hại nhận ra lai lịch chiếc vòng ấy, vì ông ấy cũng có một chiếc vòng ngọc được Huyền Tịnh đại sư phát quang do cháu trai ông ấy tặng, nên ông ấy nói tôi với cháu trai ông ấy có duyên phận bla bla gì đó... trò truyện vài câu với ông tôi sau thế quái nào lại thành giới thiệu cháu trai ông ấy cho tôi, sau đó ông nội xem hình, chắc thấy bề ngoài cũng không tệ nên cũng đồng ý, còn hẹn xong cả thời gian gặp mặt rồi... Trước khi đi ông tôi còn dặn tôi nhớ kĩ chuyện này nữa!"

Yoona sửng sốt: "Vậy mà cũng được hả? Sooyeon phải đi thật sao?"

Cái này nên nói thế nào đây? Chị dâu chỉ ra ngoài một chuyến thôi mà sao lúc về lại đem thêm cho anh Hai một tình địch thế?

Quá hung tàn!

Chương 573: Cứ tiếp tục coi thường tôi đi gâu gâu gâu

Yoona sợ hãi, khẩn trương nhìn Sooyeon qua kính chiếu hậu: "Sooyeon, cô còn ăn chơi trác táng hơn cả tôi... thế nên chắc không làm mấy chuyện như đi coi mắt này đâu nhỉ?"

Khóe miệng Sooyeon giật giật: "Trác táng cái đầu anh! Tôi có trác táng nữa... nhưng mà đó là ông nội tôi sắp xếp mà! Lần này về, tôi thấy sức khỏe ông kém hơn trước kia nhiều lắm, tóc cũng trắng phau rồi..."

Trong lòng Yoona lộp độp, xong, nghe thế này xem ra là anh trai mình lành ít dữ nhiều rồi!

"Sooyeon, muốn báo hiếu có rất nhiều cách mà... chả lẽ cô muốn đi thật à?" Yoona hấp tấp hỏi.

Sau khi hỏi xong, Yoona đưa mắt nhìn anh trai một cái, vốn nghĩ anh mình bây giờ chắc lạnh đến độ làm tuyết rơi mười dặm rồi nhưng giờ lại im lặng, một chút phản ứng cũng không có.

Thấy anh mình như vậy, Yoona lại càng sợ hơn...

Giờ phút này Yuri yên lặng đến bất bình thường. Đây không giống như thực sự bình tĩnh mà giống như là sự lẳng lặng sau khi đã kìm nén cảm xúc ở mức cao nhất.

Anh muốn xuất hiện trước mặt cô một cách quang minh chính đại, muốn đích thân bảo vệ cô, muốn hôn cô trước mặt tất cả mọi người. Cho dù là lúc cô mặc đồ nữ cũng muốn nói cho tất cả mọi người biết đây là người của anh, cấm không cho bất cứ ai động chạm...

Nhưng mà hiện giờ ngay cả quyền được theo đuổi cô một cách quang minh chính đại cũng không có chứ đừng nói là khẳng định chủ quyền.

Thân phận của anh rất đặc thù, mà sự nghiệp của Sooyeon lại đang lúc mấu chốt. Nếu bị phát hiện có quan hệ với anh thì tất cả mọi cố gắng của cô sẽ hóa thành bọt biển hết, đến lúc đó dù cô có tiếp tục cố gắng thế nào đi nữa thì thành công mà cô dành được cũng bị quy chụp thành dựa hơi của anh mà có.

Anh thích dáng vẻ cô vì ước mơ của mình mà cố gắng phấn đầu một cách tràn đầy sức sống, anh càng không muốn chỉ vì sự ích kỷ của mình mà phá hủy mọi thứ của cô.

Sooyeon đang xoắn xuýt xem làm thế nào để giải quyết chuyện này êm đẹp thì trong lúc vô tình, cô nhìn thẳng vào đôi mắt của Yuri.

Đó là một đôi mắt thế nào...

Rõ ràng là một đôi mắt trong suốt lạnh lùng, giống như vạn vật trên thế gian này chẳng có nổi một cái có thể tiến vào thế giới của anh. Nhưng khi cô nhìn sâu vào đáy mắt thì dường như đang nhìn thấy một ngọn núi lửa với những dòng dung nham nóng bỏng muốn đốt cháy cô sạch sẽ...

Trong xe đột niên an tĩnh lại.

Yoona nhìn anh trai, rồi lại nhìn Sooyeon, gương mặt tuấn tú nhất tời tối đen: "Này hai người... có liếc mắt đưa tình cũng phải chú ý đến những người khác trong xe có được không?"

Một lát sau.

Yoona: "Được rồi, em sai rồi, em không phải là người... hai người cứ tiếp tục coi thường em đi, gâu gâu gâu..."

...

Châu Giang Đế Cảnh.

Đưa Sooyeon với bánh bao nhỏ đến dưới căn chung cư, Yoona cũng không rời đi luôn mà tỏ vẻ đáng thương nhìn Sooyeon: "Chị dâu, em đói quá, em muốn ăn lẩu chị làm..."

Sooyeon ôm bánh bao nhỏ, híp hai mắt nói: "Gọi tôi là cái gì?"

"Nghiên ca ~!!! " Yoona đổi giọng trong nháy mắt.

Bấy giờ Sooyeon mới hài lòng: "Mấy người chưa ăn tối à?"

"Vừa tan làm là bay thẳng tới chỗ cô đó, tôi lúc nãy có ăn chút đồ ăn vặt trên xe nhưng anh Hai tôi thì chưa ăn gì đâu!" Yoona tiếp tục tỏ vẻ đáng thương, anh còn chưa dò ra được rốt cuộc là Sooyeon sẽ giải quyết cái đối tượng coi mắt kia như thế nào đâu, nhất quyết không thể rời đi, nếu không chắc chắn tối nay không ngủ được.

Sooyeon bất đắc dĩ, may mà trước khi đi cô đã cho Shinvi ăn cơm rồi, nếu không chắc chắn phải cùng chịu đói với hai người kia, đúng là không nhờ vả được đàn ông chăm trẻ con mà...

Đại khái là vừa rồi quá mức rung động, đến giờ Sooyeon vẫn không dám đối mặt với ánh mắt của Yuri thế nên nói luôn: "Được rồi được rồi, lên hết đi, vừa vặn tôi cũng hơi đói!"

Chương 574: Tình địch khắp thiên hạ

Lúc đi ngang qua bàn lễ tân, không hiểu sao vẻ mặt Sooyeon như bị ai đấm lẩm bẩm một câu: "Thật là đáng ghét..."

"Sao vậy?" Yoona thuận miệng hỏi một câu.

Sooyeon đau khổ ôm đầu: "Lễ tân trước đây là một cô em siêu cấp dễ thương, ngày đầu tiên tôi tới đây còn tặng son cho cô bé ấy đấy. Sau đó quan hệ hai chúng tôi khá tốt, còn thường xuyên chém gió với nhau nữa. Sau cùng không biết tên quản lí thần kinh nào tự dưng đem em ấy đổi thành một ông chú xấu xí, tức chết đi được, cô em đáng yêu của tôi đâu rồi!"

"Hợ..." Phản ứng đầu tiên của Yoona là quay đầu đi, liếc nhìn ông anh vẫn bình tĩnh ổn định như thường một cái, cứ như thể anh ấy chưa hề làm bất cứ chuyện xấu gì.

Ha ha ai làm ý hả, cái này còn cần hỏi sao...

Tình địch của anh Hai... đúng là trải khắp thiên hạ...

Mỗi ngày chỉ giải quyết tình địch thôi cũng đủ bận rộn rồi...

Khi bước ra từ thang máy, đi đến chỗ rẽ thì Sooyeon lại đột ngột dừng lại, hơn nữa còn ôm Shinvi lùi về sau một bước.

"Sooyeon làm sao thế? Bộ dáng cứ như gặp quỷ..." Yoona đi sau lưng khó hiểu.

Mà khóe mắt Yuri thấy người đứng trước cửa nhà Sooyeon thì không kìm được nhíu mày.

Sooyeon nhức đầu thở dài: "Lee Donghae."

"Cái gì? Lee Donghae? Mối tình đầu của cô? Ở đâu?"

"Ngay ở cửa nhà đấy!"

Yoona vừa nghe thì lập tức trợn mắt: "Mẹ nó! Hơn nửa đêm hắn ta chạy tới trước cửa nhà cô làm cái gì? Sooyeon , tôi giúp cô đi đánh hắn!"

Sooyeon liếc Yoona một cái, xoay người nói với Yuri: "Bế Shinvi dùm để tôi xử lý, xong nhanh thôi."

Yuri gật đầu một cái: "Ừ."

Yoona nhìn vẻ ngoan ngoãn dịu dàng như nước trên mặt anh Hai thì khóe miệng co quắp, trước mặt thì giả vờ không có gì nhưng trong lòng chắc chắn nổi bão đi...

Lee Donghae cầm một điếu thuốc đứng dựa vào cửa nhà Sooyeon, vẻ mặt bần thần không biết đang nghĩ cái gì.

Cho đến khi Sooyeon đi tới trước mặt thì gã ta mới phát hiện liền lập tức ngẩng đầu lên: "Sooyeon, em về rồi!"

Sooyeon hơi gật đầu một cái: "Bên kia kết thúc rồi sao?"

"Ừ, anh đưa Soohee về nên tiện đường tới xem em thế nào, anh tưởng em về nhà từ lâu rồi chứ, trên đường về có chuyện gì xảy ra sao?" Lee Donghae ân cần hỏi, gã ta cũng không biết Sooyeon được Yoona đón đi.

"Không, có một đoạn kẹt xe thôi, anh tìm tôi có chuyện gì?" Sooyeon tùy tiện nói một cái cớ lấy lệ.

Còn chẳng phải do Yoona cứ mải bát quái với cô mà tốc độ lái xe không khác nào ốc sên bò sao...

"Mới nãy ở bên kia đông quá, không kịp nói gì với em." Lee Donghae nhìn cô, vẻ mặt muốn nói lại thôi.

"Muộn rồi cũng không thể mời anh vào nhà được, có chuyện gì anh cứ nói thẳng đi!"

Lee Donghae do dự một hồi cuối cùng vẫn mở miệng: "Có chuyện, anh nghĩ tới nghĩ lui vẫn muốn nhắc nhở em một câu, Sooyeon, bây giờ em muốn về Jung gia thì thân phận sợ rằng có chút lúng túng..."

"Hửm? Lúng túng chỗ nào?" Sooyeon nghe vậy thì hơi nhướng mày, một bộ khiêm tốn học hỏi.

Đôi mắt cô khẽ chuyển động, giữa ánh sáng mờ tối, đôi mắt lưu ly kia tỏa sáng thật xinh đẹp. Lee Donghae thở chậm lại, hồn thiếu chút nữa bị hút mất, trong lúc nhất tời lại quên mất mình muốn nói gì, hoảng hốt thật lâu mới bình tĩnh lại...

Chương 575: Không khí không tầm thường

Nhận ra bản thân thất thố vẻ mặt Lee Donghae có hơi chút lúng túng, gã ta ho một cái nói tiếp: "Năm năm nay, thế lực với phe phái trong Ninh thị đã phân chia cố định rồi, dưới tình huống này mà có một người nữa cạnh tranh quyền thừa kế thì hậu quả khó mà lường được..."

Sooyeon nghiền ngẫm nhìn người đàn ông trước mặt, không thèm để ý gì mà lên tiếng: "Nếu như... cái tôi muốn chính là Jung thị thì sao?"

Lee Donghae nghe vậy thì trầm mặt, nghiêm túc nói: "Sooyeon, em đừng có làm càn, chuyện này liên quan tới rất nhiều người, nếu em cố ý quấy vũng nước đục này thì chỉ tự làm mình bị thương thôi! Em làm ảnh hưởng đến lợi ích của đám người kia thì họ có thể để yên cho em?"

Sooyeon cười khẩy một cái: "Ha... Lợi của đám người... lợi ích của ai?"

Luôn giả mù sa mưa quan tâm đến cô, nhưng chỉ cần hơi đụng đến lợi ích của mình thì trở mặt trong nháy mắt.

Nhìn ánh mắt giễu cợt của Sooyeon, trong lòng Lee Donghae như bị đâm một cái liền vội vàng nói: "Sooyeon đừng hiểu lầm anh, anh không phải vì bản thân mình cũng chẳng quan tâm đến tài sản của Jung gia, anh chỉ sợ.... đến lúc đó đứng giữa em và Soohee, anh sẽ rất khó xử!"

Sooyeon vặn vặn người, hời hợt liếc gã ta một cái: "Có cái gì mà khó xử? Giữa tôi và Jung Soohee thì ngoại trừ cô ta ra anh có lựa chọn thứ hai sao?"

Nhìn khóe miệng nhếch lên cùng cái nhướng mày khinh thường của cô, Lee Donghae siết chặt nắm tay, hai mắt trở nên âm trầm...

Một hồi lâu sau, con mắt âm trầm rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, khe khẽ thở dài có chút không dám đối điện với ánh mắt của Sooyeon.

Trước kia thì gã sẽ chẳng có chút do dự nào mà lựa chọn Jung Soohee, bởi vì tình yêu là sự ích kỉ, cho dù biết Jung Soohee làm sai nhưng gã ta vẫn lựa chọn che chở bảo vệ cho cô ta.

Nhưng bây giờ...

Gã cũng không biết mình rốt cuộc bị làm sao nữa, kể từ khi Sooyeon về nước thì ánh mắt của gã bắt đầu không tự chủ được mà đuổi theo cô, hơn nữa dạo gần đây càng ngày càng khó khống chế loại cảm giác xung động này...

Từ trước đến giờ Lee Donghae vẫn luôn biết rõ cái mình muốn là gì, người phụ nữ như Jung Soohee mới là mẫu người vợ lý tưởng mà gã hướng tới.

Nhưng tại sao những nhận thức thâm căn cố đế trong lòng gã lại từ từ tan rã...

Đúng ra gã không nên tới đây vào lúc trễ thế này, nhưng gã vẫn tới...

Bởi vì muốn gặp cô, dù là nghe cô châm chọc cũng được!

Lee Donghae bình ổn lại tâm tình rồi mềm giọng nói: "Sooyeon, những lời anh nói đều vì nghĩ cho em, hy vọng em có thể nghĩ cho kỹ... nếu cần giúp gì cứ gọi cho anh."

Gã còn muốn nói thêm gì đó nữa nhưng chợt phát hiện, giữa hai người cũng chẳng còn gì để nói vì vậy ảm đạm lên tiếng: "Muộn rồi, không quấy rầy em nữa, ngủ ngon."

Cùng lúc đó trong góc, cặp mắt của Yoona đang phát sáng lấp lánh, không nhịn được nhỏ giọng nói: "Ahihi, giác quan thứ sáu của tiểu gia bắt được một chút không khí không bình thường! Lee Donghae này... ánh mắt của gã nhìn Sooyeon không đúng lắm ha?"

Vừa dứt lời, áp thấp đè nén cả đêm của Yuri lập tức bùng nổ.

Yoona sợ dựng đứng lông tơ lên, lau mồ hôi lầm bầm: "Cái gì đây hả trời... có phải gần đây anh Hai bị sao Thủy nghịch hành1 ảnh hưởng không, sao lại xui xẻo như vậy... tình địch một cái lại đến một cái... hơn nữa gần đây chẳng biết có chuyện gì mà trong lòng vẫn luôn bất an, cảm thấy sắp xảy ra đại sự! Thật đáng sợ..."

1 Hiện tượng Sao Thủy nghịch hành (retrograde) khởi nguồn từ việc tất cả các hành tinh di chuyển quanh Mặt Trời với tốc độ và quỹ đạo khác nhau. Vì thế, đứng từ góc nhìn của Trái Đất, Sao Thủy như đang "đi lùi" bởi nó chuyển động với tốc độ chậm hơn.

Sao Thủy là hành tinh chủ về giao tiếp, giao dịch, liên lạc, đi lại, tư duy và học hành. Mỗi năm, Sao Thủy nghịch hành khoảng 3 lần. Mỗi lần nó nghịch hành, 12 cung Hoàng Đạo lại đau đầu từ mối quan hệ giao tiếp đến đồ công nghệ. Lúc này, họ sẽ hiểu thế nào là cảm giác mọi thứ quay lưng lại với mình.

Chương 576: Có phải cô thích anh tôi không?

Sooyeon vào nhà trước tiên bế là Shinvi vào phòng ngủ, sau đó mới mở tủ lạnh xem còn gì không.

Sau khi Shinvi đến đây Sooyeon mua rất nhiều đồ ăn, nguyên liệu và gia vị xếp đầy trong tủ. Nhờ phúc của Shinvi mà bây giờ muốn làm một nồi lẩu chẳng khó khăn gì.

Yuri tự nhiên nhận lấy rau trong tay Sooyeon mang đi rửa, Sooyeon nhìn anh một cái rồi giúp anh xắn tay áo lên.

Yoona: "..."

Yoona đáng thương cảm thấy mình "sáng quá" nên ngoan ngoãn ra phòng khách xem tivi.

Thức ăn được làm xong rất nhanh, tiếng nước lẩu sôi lục bục cùng mùi hương mê người tỏa ra trong không khí khiến người ta muốn dùng cả mười ngón tay để ăn.

Yoona cũng không nhẫn nại được nữa, bò tới nhìn nồi lẩu một bên đỏ - một bên trắng đục mà ngẩn người: "Ý, Sooyeon làm lẩu uyên ương à?"

"Anh Hai anh không thể ăn cay." Sooyeon vừa xếp bát đũa vừa thuận miệng đáp.

"A!" Yoona cắn đũa, đôi mắt xoay tít: "Tôi nói này Sooyeon! Có phải cô thích anh tôi không?"

"Khụ khụ khụ..." Sooyeon nhất thời bị sặc nước bọt, suýt nữa tự cắn vào đầu lưỡi mình, hốt hoảng quay đầu nhìn về phía Yuri: "Nói linh tinh cái gì thế!!!"

"Ai bảo cô tốt với anh tôi như vậy!" Yoona làu bàu.

"Chả lẽ nhân viên quèn không được lấy lòng ông chủ sao? Động cái não của anh một tí đi được không hả? Lần sau còn dám nói tôi ngấp nghé Boss đại nhân thì coi chừng tôi dần anh ra cám đấy!" Sooyeon lập tức chứng minh sự trong sạch, sau đó nịnh bợ đưa một đôi đũa cho Yuri: "Boss đại nhân, anh đừng nghe anh ta nói bậy! Sự trung tâm của tôi với anh có thiên địa chứng dám, tuyệt đối không có ý đồ bất lương."

Yuri nhận lấy đũa, nhìn cô một cái: "Cho phép có."

Yoona: "Phụt..."

Sooyeon: "..."

Cắm mặt vào ăn một hồi, Yoona hài lòng sờ cái bụng tròn vo, cuối cùng cũng có sức mà bát quái: "Sooyeon , có thể hỏi cô một vấn đề hay không?"

"Anh muốn hỏi cái gì?"

"Cái đó... cảm giác của cô... với Lee Donghae là gì?"

Cánh tay Yuri đang gắp thức ăn cho Sooyeon dừng lại một chút.

"Cảm giác gì?"

"Chính là cô còn có tình ý vất vưởng gì gì đó với tên đó hay không ý! Nếu không thì người ta nói rõ vậy làm gì!"

Sooyeon liếc Yoona một cái: "Anh cảm thấy có thể có à?"

Yoona cắn đũa: "Sao mà không thể chứ? Mỗi tình đầu... là mối tình khó quên nhất, là mối tình ghi lòng tạc dạ không phải sao?"

Nói xong còn sâu xa liếc anh Hai một cái, Sooyeon chính là mối tình đầu của anh Hai đó!

Sao ai cũng nghĩ cô còn tình cảm với Lee Donghae cơ cứ? Jung Jiyeon cũng vậy, Yoona cũng thế!

Sooyeon cắn một miếng khoai tây, bất mãn nói: "Trái đất lớn như thế thì thiếu zai đẹp sao, tôi cũng chẳng phải cô bé chưa biết sự đời năm đó, sao cứ phải bám mãi một cái cây? Tôi đã có người mình thích từ lâu rồi!"

Vừa dứt lời, không chỉ Yoona mà ngay cả Yuri cũng thẳng lưng.

Tất nhiên Yoona sẽ không bỏ qua cơ hội thăm dò, lập tức đưa đẩy: "Quả thật trước đây có nghe cô nói qua, vậy người kia rốt cuộc là ai? Trông thế nào, có đẹp trai không? Đẹp trai hơn tôi không? Rốt cuộc là loại đàn ông nào có thể khiến "Nghiên ca" vừa ý vậy? Nói mau nói mau!"

Nhìn bộ dạng phấn khởi của Yoona, Sooyeon đầu đầy hắc tuyến: "Cho tôi nghĩ một chút..."

"Nhanh lên nhanh lên!"

Yuri trầm mặc ngồi tại chỗ, đột nhiên không muốn nghe tiếp nữa, mặc dù biết rõ câu trả lời đối với anh chính là một lưỡi dao sắc bén nhưng mà lại chẳng có cách nào rời đi.

Chương 577: Vợ phải đi coi mắt

Sooyeon sờ cằm, khóe mắt liếc về phía Yuri một cái, rồi làm bộ nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó mới trả lời: "Người đó à... Anh ấy rất khí phách, thân cao tám thước, văn võ song toàn, vừa dịu dàng vừa lãng mạng lại còn cơ trí dũng mãnh, thành thục chững chạc, là đấng quân vương ngàn năm khó gặp, trước nay chưa từng có, bày mưu tính kế thì xuất thần nhập hóa, vẻ ngoài thì như chim sa, cá lặn, nguyệt thẹn, hoa nhường nghiêng nước nghiêng thành, là tiên nhân chân đạp cân đẩu vân ngao du thiên hạ!!!"

Yoona: "..."

Yuri: "..."

Rất lâu sau Yoona mới hoàn hồn, khóe miệng co giật: "Cô chắc chắn cô đang miêu tả loài người sao? Ngay cả chân đạp cân đẩu vân cũng nghĩ được... có cần phải khoa trương như vậy không?"

Yuri không cách nào hình dung tâm tình hiện tại của mình, tuy Sooyeon miêu tả hơi khoa trương một chút nhưng có thể thấy, người nọ ở trong lòng cô là sự tồn tại hoàn mỹ cỡ nào.

"Hừ, nếu anh biết người đó là ai thì chắc chắn sẽ không cảm thấy tôi khoa trương đâu!" Sooyeon lầu bầu.

Yoona: "Vậy gã đó rốt cuộc là ai?"

Hai mắt Sooyeon híp lại, cầm cái bánh bao chay nhét vào miệng Yoona: "Muốn dụ tôi nói ra sao? Tỉnh lại đi!"

Yoona há mồm đem cái bánh nhỏ nuốt trọn: "Thật nhỏ mọn... cô đã có người mình thích rồi còn muốn đi coi mắt sao?"

Chuyện này về sau vẫn còn cơ hội thám thính, việc cấp bách trước mắt là làm rõ chuyện coi mắt đã!

Sooyeon thở dài: "Vẫn phải đi một lần, dù sao cũng phải giải thích rõ cho người ta chứ, cho người ta leo cây nhỡ đâu lại khiến ông nội tôi khó chịu thì sao?"

Yuri nghe vậy thì sắc mặt hơi ảm đạm, thật ra thì câu trả lời này cũng trong dự liệu của anh, chẳng qua là ý nghĩ muốn độc chiếm làm của riêng đã ngấm vào xương tủy, cho dù hiểu rõ cũng vẫn khó chịu mà thôi. Ai có thể chấp nhận cái chuyện vợ mình phải đi xem mắt chứ!

Ngày hôm sau.

Ban ngày, Sooyeon mang Shinvi tới phòng làm việc, lúc chạng vạng tối vì đã có hẹn với cháu trai của vị kia nên đành chạy qua Lục thị một chuyến để gửi Shinvi.

Mặc dù đây không phải lần đầu cô đến, nhưng lần nào cũng phải hứng chịu một đống ánh mắt nhìn vào. Mỗi người ở đây đều tỏ vẻ hận không thể kéo khẩu trang của cô xuống xem xem rốt cuộc là ai.

Lên tầng, thang máy vừa mới mở ra đã thấy một cô bé lấy hết dũng khí vọt tới bên cạnh cô: "Kang nữ thần, em cực kì thích phim của chị, có thể kí tên cho em không?"

Sooyeon khẽ nhướng chân mày,Kang nữ thần?

Ai vậy?

Chẳng lẽ...

Sooyeon phản ứng lại rất nhanh, đây là coi cô thành Kang Jonghee sao?

Nhìn dáng vẻ thấp thỏm đầy mong đợi của cô bé kia, Sooyeon có chút không đành lòng từ chối.

Thật ra thì Sooyeon biết cô bé này không hề muốn xin chữ ký thật, mà là cố tình dò xét xem cô là ai mà thôi. Nếu cô ký thì chính là ngầm thừa nhận bản thân là Kang Jonghee, còn nếu không ký thì hiển nhiên không phải.

Cô còn đang đứng suy nghĩ xem phải làm gì thì Yuri đã đi tới.

Cô bé kia vừa thấy Yuri thì trốn còn nhanh hơn thỏ, Sooyeon còn chưa kịp thấy rõ cô bé đó chạy như thế nào nữa, dù sao cũng là mới chớp mắt một cái đã không thấy đâu.

Cũng không thể trách cô bé kia chạy quá mau, bởi vì tâm tình của Đại boss hôm nay quả thật không được tốt. Lúc họp buổi sáng dọa khóc mấy trưởng phòng rồi. Cô bé kia chỉ là một thư kí nho nhỏ thôi đương nhiên là phải trốn càng xa càng tốt rồi!

Yuri thấy Sooyeon đang bế Shinvi thì sắc mặt hơi trầm xuống: "Lớn thế rồi mà còn muốn người khác bế?"

Cái đầu nhỏ của Shinvi chôn vào hõm vai Sooyeon, vẻ mặt đầy ủy khuất: Cô Sooyeon, ba ba mắng con.

Chương 578: Còn giả bộ nữa thì vợ cũng mất!

Sooyeon lập tức xoa đầu Shinvi: "Lớn gì chứ, chỉ mới năm tuổi thôi mà! Giờ Shinvi không cần lớn lên mà cần phải nhỏ lại ba tuổi, hai tuổi... học cách làm một em bé!"

Yuri thở dài một tiếng, mềm giọng nói: "Tôi sợ em bị tê tay."

Nói xong thì ngừng một chút, trầm giọng xuống: "Em đi luôn bây giờ sao?"

Sooyeon liếc nhìn thời gian trên di động: "Ừ, sắp tới giờ hẹn rồi."

Ánh mắt Yuri thay đổi vài lần rồi mới bình tĩnh lại: "Đi đi, chú ý an toàn."

"Biết rồi! " Sooyeon đem bánh bao nhỏ đặt xuống, cho nhóc một cái hôn thật kêu như mọi ngày.

Bên ngoài phòng làm việc Tổng giám đốc.

Một vị trưởng phòng ôm một chồng văn kiện, run rẩy móc thuốc trợ tim ra, chuẩn bị liều chết xông vào.

Sau lưng người kia, Yoona nhún vai một cái lắc đầu thở dài: "Đừng lấy ra làm gì, thuốc trợ tim cũng không cứu được cưng đâu, lấy tâm tình của anh Hai hôm nay thì cưng đi vào chỉ có một đường chết thôi!"

Trưởng phòng quay đầu, vẻ mặt như sắp đi chết: "Nhị thiếu... cứu em với..."

"Đáng đời, ai bảo mấy người thừa dịp tâm tình anh tôi tốt thì ngồi chơi xơi nước cho lắm vào, bây giờ thì ăn quả đắng rồi đấy!" Yoona không chút lưu tình phỉ nhổ, không thèm quan tâm đến chuyện chính mình cũng là kẻ ngồi chơi xơi nước chính cống, chẳng qua là may mắn không bị túm đuôi thôi."Nhị thiếu... trên em có mẹ già dưới có con thơ... vợ em sắp sinh đứa thứ 2 rồi..." Trưởng phòng còn thiếu nước quỳ xuống.

"Mẹ kiếp! Chú muốn kích thích chó độc thân như tôi đúng không!" Yoona xù lông.

"Em nào dám! Ý của em tuyệt đối không phải như thế..." Trưởng phòng đau khổ, tại sao ngay cả Nhị thiếu cũng ăn thuốc súng thế?

Yoona hừ hừ mấy tiếng, nhìn cái tên xui xẻo trước mặt rồi tốt bụng mở lời: "Hôm nay đừng đi vào tìm chết nữa, boss nào có tâm tư đi để ý ba cái lỗi của ông, mau đi về làm lại cho hoàn hảo không một lỗi nào đi!"

"Dạ dạ dạ, tôi đi ngay, đa tạ Nhị thiếu nhắc nhở!" Trưởng phòng lập tức chạy đi.

Yoona đẩy cửa phòng làm việc đi vào.

Trong phòng làm việc có thêm một chiếc chiếu Tatami đặt bên cửa sổ, hiển nhiên là để tiện cho Shinvi ngắm bóng cô Sooyeon từ xa.

Khóe miệng Yoona giật giật, giờ ngày nào cũng gặp mà còn phải làm bộ như xa cách nghìn trùng thế sao?

Lại nhìn anh trai vẫn đang nghiêm trang ngồi trước bàn làm việc, tay phải cầm một cái bút máy, tay trái cầm mấy tờ tài liệu dáng vẻ vô cùng chăm chỉ làm việc. Cơ mà... nhìn vẻ mặt thì biết hồn đã bay lên mấy tầng trời rồi!

Yoona ho nhẹ một tiếng: "Anh Hai, anh chắc rằng mình vẫn phải giả bộ hiền lương thục đức sao? Giả vờ nữa thì vợ cũng mất luôn đó! Em nói anh đó, đáng lẽ phải dùng một cái kế nhỏ nào đó cho tên nhãi họ Nam kia không đến được mới đúng!"

Yuri liếc em trai một cái: "Em cho là Sooyeon sẽ không biết là anh làm sao?" Hơn nữa như thế cũng chỉ trị được ngọn không trị được gốc.

"Nếu không... nếu không em giúp anh đi tìm một cô đóng giả bạn gái cũ của tên kia rồi chạy đến đó làm loạn nhé? Như vậy Sooyeon có thể có cớ từ chối hắn ta?" Yoona tiếp tục ra chủ ý.

"Không được." Cách này có khả năng bị vạch trần ngay tại chỗ là rất lớn. Người cẩn thận như Yuri tất nhiên không thể dùng bất cứ cách nào có sơ hở được.

"Cái gì cũng không được vậy phải làm sao bây giờ? Không phải em nói quá đâu cơ mà mặc dù Sooyeon Tịch chỉ đi giải thích thôi nhưng nhỡ đâu đối phương lại chính là loại hình Sooyeon Tịch thích thì sao? Cái gì cũng đều có khả năng xảy ra!" Yoona thành khuẩn khuyên bảo.

Chương 579: Xong đời, tên tình địch này rất khó giải quyết!

Yuri thả bút máy trong tay xuống, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, ánh mắt không nhanh không chậm rơi vào cậu con trai đang nằm trên chiếu Tatami...

Yoona nhìn theo tầm mắt của anh: "Ấy, anh muốn làm cái gì?"

Yuri đứng dậy, đi tới cạnh con trai: "Shinvi, ba đưa con đi ăn cơm."

Yoona: "Anh... anh muốn..."

Má nó! Vừa nãy tiểu gia đưa ra nhiều ý kiến như thế thì anh không hài lòng cái nào, kết quả lại đích thân ôm bom nguyên tử - Shinvi ra trận?

Được lắm, cách này rất ra dáng Đại ma vương!

Chỉ có điều độ phối hợp của bom nguyên tử có vẻ không cao...

Shinvi nghe được lời của ba ba xong cũng hoàn toàn ngó lơ, cắm đầu viết một chữ: No!

Cô Sooyeon cho nhóc ăn no rồi mới qua đây, hơn nữa còn là đích thân cô Sooyeon nấu nhé.

Yuri nhéo mi tâm một cái, đổi lời: "Mang con đi gặp cô Sooyeon."

Ba giây sau, Shinvi buông bàn tay nhỏ bé đang chống cằm xuống, lăn một phát nhảy khỏi chiếu, xỏ giày vào rồi chạy như bay đến cạnh ba ba giơ đôi tay ngắn ngắn lên...

Yuri: "..."

Yoona: "..."

Quả bom này cũng dễ điều khiển quá!

Mắt thấy hai cha con đã chuẩn bị xong xuôi để lên đường, Yoona quả quyết ngoáy đuôi bám theo: "Em cũng muốn đi ăn!"

...

Nửa giờ sau, trong một nhà hàng Nhật rất phong cách.

Nhà hàng này sử dụng bàn con, sau khi thực khách cởi giầy đi vào sẽ ngồi trên chiếu, ánh sáng trong quán khá dịu dàng khiến con người ta cảm thấy thư giãn thả lỏng.

Đối tượng coi mắt hôm nay còn chưa tới nên Sooyeon gọi một chai rượu nhẹ rồi tự rót tự uống.

Cô không hề nhận ra rằng, hơi chéo một chút đằng sau cô là một cặp Đại - Tiểu ma vương và Yoona.

Vào phòng ăn, Shinvi chỉ nhìn bóng lưng thôi cũng nhận ra Sooyeon, bèn lạch bạch chạy tới.

Yuri nhanh tay kéo lại, ngăn cản con trai: "Không được."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Shinvi căng lên, vẻ mặt viết rõ: Sao lại không được? Ba ba đã bảo dẫn con tới xem cô Sooyeon mà!

Yuri đảo mắt liếc con trai một cái: "Là mang con đến xem cô Sooyeon nhưng chỉ được xem không được gặp."

Shinvi: "!!!" Bị lừa rồi!

Bị bế ra ngồi phía sau cô Sooyeon, Shinvi rầu rĩ không vui, nhưng mà đối diện là cô Sooyeon, chỉ cần ngẩng đầu là có thể thấy nên tâm tình khá hơn nhiều lắm.

Sau khi ngồi xuống, đôi mắt Yoona xoay tít nhìn nhìn Sooyeon ngồi một mình phía trước: "Chậc chậc chậc, chẳng phải hẹn lúc 7h sao? Bây giờ đã là 7h10 rồi! Lần đầu tiên gặp mặt mà tới trễ tận mười phút! Mặc dù em chưa từng gặp Nam Joshua nhưng xem ra hắn ta cũng chẳng phải đối thủ lợi hại gì đâu! Chắc không cần Shinvi phải ra tay đâu!"

Ước chừng thêm một lúc, bầu rượu của Sooyeon cũng sắp cạn rồi mà người vẫn chưa thấy đâu.

Yoona có chút mất hứng: "Chắc không phải là không đến đấy chứ? Hại chúng ta lo lắng như thế!"

Vừa dứt lời, tấm rèm phía trước bị một bàn tay trắng nõn nâng lên, ngay sau đó thì một người đàn ông mặc âu phục trắng tinh bước vào.

Người này có mái tóc ngắn màu đen như mực, vóc người rất cao, tướng mạo cũng không phải loại đẹp trai hào nhoáng nhưng khí chất lại rất dịu dàng nho nhã, dễ khiến người khác sinh lòng hảo cảm và tín nhiệm. Đặc biệt nhất chính là trên người anh ta có cảm giác thoát tục, một loại cảm giác khiến người ta bình tĩnh lại, cứ như anh ta đã đạt tới cảnh giới an bình của Phật giáo...

"Móa, cực phẩm rồi..." Nháy mắt thấy người đàn ông kia, trong nội tâm Yoona dấy lên một dự cảm xấu...

Chương 580: Hoàn toàn là hình mẫu lý tưởng

"Phật tổ phù hộ, đây chẳng lẽ là..."

Yoona vừa định nói hy vọng người này không phải là Nam Joshua kia, kết quả đã nghe Yuri nhàn nhạt lên tiếng: "Nam Joshua."

Yoona sững sờ: "Má! Không thể nào! Anh ta là Nam Joshua? Thật sự là Nam Joshua sao?"

Đang khiếp sợ thì đã thấy người đàn ông kia cởi giày, khách sáo nói với nhân viên phục vụ một câu sau đó đi thẳng về phía... Sooyeon...

"Xin chào, cô là Jung tiểu thư sao?"

Sooyeon lúc này đã uống hết bầu rượu thứ nhất, đang uống bầu thứ hai, là loại rượu hoa anh đào nổi tiếng của nhà hàng này. Nghe có người nói chuyện với mình, hơn nữa giọng nói cũng rất dễ nghe thoải mái nên ngẩng đầu lên theo bản năng.

Thấy người trước mắt, vẻ mặt Sooyeon rõ ràng hơi kinh hoảng một chút nhưng rất nhanh lấy lại phản ứng, cô đứng lên nói: "Đúng, tôi là Jung Sooyeon, anh là Nam tiên sinh sao?"

Người đàn ông gật đầu một cái: "Xin chào, tôi là Nam Joshua, thật xin lỗi vì khiến cô đợi lâu như vậy."

"Không sao, anh ngồi đi, cũng không lâu lắm." Sooyeon ngồi xuống lần nữa.

Nam Joshua cởi áo vest bên ngoài khoác lên kệ áo ở bên cạnh, sau đó cũng ngồi lên chiếu.

Tư thế ngồi của Nam Joshua vô cùng tiêu chuẩn. Nếu là con gái thì chắc cũng ngồi đàng hoàng như vậy nhưng Sooyeon thì không, dáng ngồi tương đối hào phóng, một chân co một chân duỗi, còn một tay thì gác lên đầu gối... còn nam tính hơn cả đàn ông.

Nhưng mà cho dù cô ngồi như vậy cũng chẳng có cảm giác thô lỗ chút nào. Hôm nay cô mặc chiếc quần lửng ống rộng với áo khoác da họa tiết thêu cô thích nhất. Ngồi xuống thế này tuy có cảm giác tự do phóng khoáng nhưng có điều đúng là có chút không phù hợp với không khí của cái nhà hàng Nhật này...

Sooyeon nghe ông nội nói Nam gia là ngọc thạch thế gia, cho nên con cháu của Nam gia cũng tướng đối có tri thức, hiểu lễ nghĩa, con gái thì rất dịu dàng được lòng người. Vì để tránh phiền toái không cần thiết nên cô mới cố ý mặc một bộ quần áo thế này.

Nhưng mà kế hoạch của cô dường như không có hiệu quả. Sau khi Nam Joshua thấy cô cũng chẳng có biểu hiện chán ghét hay khinh bỉ mà ngược lại còn có chút tán thưởng không dễ phát hiện.

Sau lưng, Yoona đã gấp đến độ muốn gào khóc: "Toi rồi toi rồi toi rồi! Hai người này chắc chắn không phải yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên đấy chứ? Mới vừa nãy ánh mắt của Sooyeon thấy Nam Joshua đó anh có để ý không? Rõ ràng cô ấy có sửng sốt một chút đó, chắc chắn là bị hấp dẫn rồi!

"Hơn nữa ánh mắt Nam Joshua nhìn Sooyeon cũng rất thưởng thức đó! Đệt, chẳng phải hắn ta nên thích loại hình cô gái thanh khiết như ngọc sao? Sooyeon nhà ta hôm nay ăn mặt đẹp trai như vậy mà!"

Yuri nhấp một ngụm trà, vẻ mặt coi như vẫn bình tĩnh nếu không kể đến khóe miệng mím chặt cùng ngón tay cầm ly trà đang dần siết chặt lại...

Yoona vẫn còn đang vò đầu bứt tai phân tích: "Nam Joshua này có chút khó giải quyết, mặc dù bộ dạng không đẹp trai như em nhưng cái khí chất đó... đúng là rất đặc biệt! Coi như dùng ánh mắt của một thằng đực rựa như em đây nhìn vào vẫn thấy vô cùng hấp dẫn! Khiến người ta không nhịn được muốn làm thân! Càng đáng sợ hơn là... Sooyeon là kiểu người có tính cách phóng khoáng khó kiềm chế, có khả năng cực lớn là sẽ thích kiểu người có tính cách hoàn toàn trái ngược như Nam Joshua!"

"Ken két..." ly trà trong tay Yuri nát vụn...

Yoona nuốt nước miếng: "Không không không... em chỉ đoán bậy thôi mà anh Hai! Chắc chắn không thể nào! Sooyeon đã nói cô ấy có người thích rồi mà? Chắc chắn sẽ không thích Nam Joshua đâu!"

Vừa dứt lời, sắc mặt của Yuri lại càng khó coi...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic