Chương 5: Thỏ dâm đẻ trứng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiều hôm sau, trên phi cơ trở về, có một chú thỏ mềm mại ngoan ngoãn dựa vào bả vai Bùi Phong, cho dù không làm gì cả nhưng khoé miệng anh vẫn cứ cong lên.

Từ Khê cùng Bùi Phong xuống máy bay, tài xế được sắp xếp đã sớm chờ ở cửa sân bay.

Ngày hôm nay, chính vào giờ phút này, khi Từ Khê bước vào cánh cửa biệt thự của Bùi Phong, cậu đã chính thức trở thành một chú chim hoàng yến được Bùi Phong bao dưỡng.

"Tối nay có người muốn cho em nhìn một chút."

Bùi Phong không coi ai ra gì mà đưa Từ Khê về phòng ngủ chính, ôm Từ Khê vào tắm uyên ương, cùng nhau gột rửa những bụi bặm sau một ngày bôn ba.

Thời điểm Từ Khê được vớt ra từ bồn tắm chân cậu đã nhũn cả ra, tuy rằng không làm đến bước cuối cùng, nhưng Bùi Phong cũng đã sờ nắn hết một lượt thân thể cậu. Cơ thể ngây ngô vừa mới nếm trái cấm cách đây không lâu sao có thể chống đỡ được, chỉ một thoáng kích thích, phía trước liền mất khống chế.

Thành ra cuối cùng, mặt nước trong bồn tắm lơ lửng trôi đầy thứ dịch trắng đục tanh tanh, hai người đànhphải ra khỏi bồn tắm, dùng vòi hoa sen tắm lại. Từ Khê chỉ có thể nhắm mắt lại chấp nhận bàn tay với cái cớ giúp cậu tắm rửa nhưng lại không an phận sờ tới sờ lui của Bùi Phong.

Bùi Phong chuẩn bị cho Từ Khê một bộ lễ phục dạ hội, áo vest trắng vừa vặn càng làm nổi vật vẻ đẹp của cậu, dịu dàng lại ưu nhã.

Chờ tới lúc cậu đến nơi cần tới, nhìn thấy người trước mặt, Từ Khê mới biết người mà Bùi Phong bảo muốn cho cậu nhìn một chút là ai.

"Từ Khê! Mày đối xử với cha mày như vậy sao?"

Từ Khôn Long vừa thấy Từ Khê, mặt mũi bầm dập của lão lập tức trở nên dữ tợn, miệng bị đánh tới chảy máu vẫn liên tục hướng Từ Khê mắng những lời thô tục.

Dù cho có hai người đang ghì chặt lão ta, lão ta không hề sợ hãi mà vẫn ra vẻ trịch thượng la lối khóc lóc với Từ Khê.

"Bảo bọn chúng buông tao ra!"

Từ Khôn Long giãy giụa sắp vọt tới trước mặt Từ Khê, Từ Khê theo bản năng lui về phía sau một bước, cùng lúc đó một người nhấc chân đá lão ngã sang một bên.

Từ Khôn Long đau đến mức mặt mũi nhăn nhó, phẫn hận nhìn về phía người vừa tới, không tới mấy giây, trên mặt lão ta liền thay đổi thành vẻ nịnh nọt tươi cười.

"Bùi tổng? Là thằng nhóc này không hầu hạ ngài tốt hay sao"

Từ Khôn Long trừng mắt lườn Từ Khê đang nấp sau lưng Bùi Phong, như thể muốn đục một cái lỗ trên người cậu.

"Em muốn xử lý thế nào?"

Bùi Phong quay lại nhìn về phía Từ Khê liền phát hiện ánh mắt Từ Khê đang trống rỗng run rẩy.

Nhận thấy không đúng, Bùi Phong xua xua tay ý bảo vệ sĩ lôi người ra ngoài trước.

Chẳng mấy chốc trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ, Bùi Phong nắm lấy bàn tay đang run rẩy của Từ Khê, dùng lực đạo vừa phải xoa nắn thịt mềm trong tay cậu.

"Sao vậy, lão ta không phải đối xử tệ bạc với em sao, tôi muốn giúp em trừng phạt lão ta một chút."

Tầm mắt Từ Khê chậm rãi ngắm nhìn gương mặt Bùi Phong, nước mắt tích tụ trong hốc mắt cậu giờ khắc này lăn dài trên gò má.

Từ Khê nghiêng đầu lau nước mắt, lắc đầu.

Bùi Phong đến gần ôm người vào trong ngực, tay nhẹ nhàng vỗ lưng cậu trấn an.

"Thỏ ngoan, cách làm của tôi khiến em không vui sao?"

Bùi Phong nghiêng đầu hôn lên gương mặt Từ Khê.

"Không phải, em chỉ là quá sợ hãi, ngộ nhỡ xảy ra án mạng thì làm sao bây giờ? em không muốn ngài xảy ra chuyện vì em đâu."

Bùi Phong nghe thấy thỏ con giải thích thì trong lòng mềm nhũn, bàn tay to lớn xoa xoa mái tóc Từ Khê, hôn lên đuôi mắt đỏ hoe của thỏ con.

"Thỏ con đang lo lắng cho tôi phải không?"

Bùi Phong khom lưng nhìn thẳng vào đôi mắt Từ Khê, đôi mắt cậu dường như phản chiếu ánh đèn mà long lanh.

Con ngươi Từ Khê tràn ngập ánh sáng, mà đôi mắt xinh đẹp giờ phút này đang chuyên chú mà nhìn Bùi Phong.

Từ Khê gật gật đầu, giọng mũi phát ra một dạ mềm mại.

Bùi Phong ôm người chặt hơn nữa.

"Thỏ con, tôi chỉ là muốn giáo huấn lão một chút thôi, để lão không tới gây khó dễ cho em nữa, sẽ không gâynguy hiểm tới mạng người đâu, lòng tôi hiểu rõ."

Từ Khê nhịn không được ôm lại Bùi Phong, muốn tìm sự an ủi trong cái ôm vững chãi của anh.

"Cảm ơn ngài, Bùi tổng."

Nghe được xưng hô của Từ Khê đối với mình, Bùi Phong theo bản năng nhíu mày, có điều hiện nay thời cơ chưa thích hợp, cảm xúc Từ Khê không quá ổn định, Bùi Phong chỉ có thể chịu đựng không nói.

"Ừm."

Lần này Bùi Phong trả lời có chút cứng nhắc.

Chờ đến lúc Từ Khê ngốc nghếch chậm chạp phát hiện ra bầu không khí không đúng thì hai người đã ngồi trên xe quay về nhà.

Từ Khê ở trên xe vẫn luôn nghĩ nên báo đáp sự giúp đỡ của Bùi Phong như thế nào mới tốt, vào trong mắt Bùi Phong, từ lúc bắt đầu lên xe thỏ con vẫn luôn ngẩn người.

Bùi Phong cho rằng Từ Khê là bị khí thế sát phạt vừa rồi của anh doạ sợ cho nên cũng không mở miệng quấy rầy. Trong lòng truyền đến từng đợt hối hận, lẽ ra không nên gấp như vậy khiến cho thỏ con bị doạ sợ mất rồi.

Hai người trở lại biệt thự, từng người mang tâm tư khác nhau mà ôm nhau ngủ.

Chờ đến ngày hôm sau khi Từ Khê tỉnh lại, phía bên kia giường đã không còn độ ấm.

Trong lòng Từ Khê có chút mất mát, vùi đầu vào gối đầu Bùi Phong ngửi mùi hương thư thái còn sót lại trên đó.

Từ Khê nằm trên gối đầu một hồi lâu mới xuống giường rửa mặt, ngay lúc cậu dịch tới mép giường liền thấy được ghi chú đính trên đầu giường của Bùi Phong.

"Thỏ con, tôi đi làm, ở nhà ăn cơm đầy đủ, chờ tôi buổi tối trở về. —— Bùi"

Chữ viết Bùi Phong mạnh mẽ hữu lực.

Từ Khê đọc xong nội dung ghi chú trên mặt lộ ra ý cười ngọt ngào, mắt tròn cong cong, lúm đồng tiền bên má liền lộ ra tới.

Từ Khê ngốc ngốc nhìn tờ giấy trên tay, sau đó tìm được quần áo Bùi Phong chuẩn bị cho cậu, lại nhét giấy ghi chú vào túi áo khoác trong tủ quần áo để bảo tồn. Trong lòng còn nghĩ lát nữa rảnh phải đi mua hộp cất giữ mới được.

Từ Khê cầm điện thoại vào phần mềm mua sắm, đang ngắm nhìn các loại hộp lấp lánh xinh đẹp thì bỗng nhiên một sản phẩm được đánh dấu cấm kỵ đã thu hút ánh mắt Từ Khê.

Ma xui quỷ khiến, Từ Khê nhấp vào giao diện sản phẩm đó.

Đầu ngón tay thon dài lướt lướt trên màn hình điện thoại, chẳng mấy chốc gương mặt trắng nõn của Từ Khê đỏ bừng, đầu ngón tay run lên, điện thoại đáng thương liền bị chủ nhân nó ném trên giường.

Từ Khê một lần nữa nằm xuống, chui vào ổ chăn lăn qua lăn lại, sau đó quả bóng chăn nhỏ nhỏ trên giường yên tĩnh lại, lúc này gần đầu giường mới lộ ra một cái đầu.

Ngón tay mềm mại túm lấy điện thoại vèo một cái kéo vào trong chăn, Từ Khê trốn trong chăn lướt lướt xem thế giới mới mà mình vừa phát hiện.

Cái này là dùng như vậy sao?

Tư thế này thật là xấu hổ quá......

Bộ quần áo này mỏng như vậy, thật quá thẹn thùng......

Tiếng kêu thật lớn, Từ Khê mang tai nghe, lắng nghe nhịp tim đập thình thịch liên hồi của mình.

Thoải mái như vậy sao?

Từ Khê hồi tưởng lại lúc Bùi Phong yêu cầu cậu kêu trên giường, là muốn kêu như này ư?

Từ Khê học theo trong video thử kêu một tiếng liền xấu hổ đỏ hết vành tai.

Sau khi làm tốt công tác chuẩn bị tâm lý, Từ Khê giống như một học sinh ngoan, nghiêm túc học nội dungtrong video.

Chờ đến tối khi Bùi Phong trở về, Từ Khê vừa vặn nấu xong cơm tối.

"Hôm nay sao lại tự mình nấu cơm thế, là dì giúp việc nấu không hợp khẩu vị em sao?"

Bùi Phong thay giày xong liền đi vào bếp rửa tay, sau đó ôm con thỏ đầu bếp Từ Khê trong ngực, dưới thân hung hăng đỉnh về phía trước.

"Ưm...... Không phải, chỉ là muốn ngài nếm thử tay nghề của em mà thôi."

Thân thể thơm mềm của Từ Khê không tự giác run rẩy, tận lực ổn định tiếng nói để Bùi Phong không phát hiện ra điểm bất thường.

Từ Khê nghĩ tới chuyện lát nữa muốn làm, trên người đã đỏ bừng.

Bùi Phong nhìn thấu nhưng không vạch trần, kiên nhẫn chờ đợi động tác kế tiếp của thỏ con.

Hai người ngồi vào bàn ăn trước, Bùi Phong gắp một miếng đưa tới miệng, vốn đã định sẽ làm trái lương tâm bất chấp khen cậu một câu nấu ăn ngon, ai ngờ thật sự là rất ngon.

"Em nấu ăn ngon quá."

Bùi Phong lại gắp thêm một miếng nữa.

Từ Khê đỏ mặt lắng nghe lời khen thỉnh thoảng truyền tới của Bùi Phong, mông ở trên ghế khẽ di chuyển, hai chân yên lặng kẹp chặt, cúi đầu cầm đũa ăn cơm.

Hai người ăn cơm tối xong thì hứng thú ngồi vào sô pha xem TV một lát.

Người giúp việc trong nhà đúng giờ sẽ rời khỏi biệt thự ra về, đây là khoảng thời gian nhàn nhã riêng tư của hai người, Bùi Phong ôm thỏ con ngoan ngoãn vô cùng hưởng thụ khoảng thời gian này.

TV đang phát tin tức bình thường đột nhiên chuyển thành cảnh mây mưa của hai người, tiếng rên rỉ hết đợt này tới đợt khác phá lệ rõ ràng trong căn phòng yên tĩnh.

"Chúng ta xem cái này đi."

Từ Khê túm chặt quần áo Bùi Phong, nỗ lực nói hết một cách hoàn chỉnh.

"Thỏ con, so với nghe việc nghe y kêu thì tôi càng thích nghe tiếng em kêu hơn."

Bùi Phong giơ tay dùng điều khiển tắt TV đi, tiếng kêu ồn ào đột nhiên im bặt.

Từ Khê chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở đè nén của mình trên người Bùi Phong.

Bùi Phong thuận tay cởi quần áo mặc ở nhà của Từ Khê ra, xúc cảm bóng loáng làm Bùi Phong phát hiện rathỏ con trước mặt mình đang mang thứ gì đó trong người.

Ngón tay thăm dò về hậu huyệt phía sau liền cảm nhận được có rung động truyền tới.

"Thỏ con giấu cái gì ở phía sau thế?"

Bùi Phong ấn ấn đồ vật đang rung ở tiểu huyệt, hành động này kích thích thân thể Từ Khê co rút lại, khoái cảm bất ngờ phóng đại khiến cho phía trước Từ Khê thất thủ.

"Ha...... A......"

Từ Khê cố gắng điều chỉnh hô hấp, không dám nhìn vào mắt Bùi Phong nhưng miệng vẫn ngoan ngoãn trả lời.

"Trứng rung ạ......"

Bùi Phong tìm được điều khiển từ xa tạm ngừng trứng rung lại, bỗng nhiên trong mắt loé lên ý tưởng khác, bàn tay đang cầm dây trứng rung dừng lại.

"Thỏ con đẻ trứng cho tôi xem được không?"

Giọng nói Bùi Phong mang theo mê hoặc, Từ Khê hơi giật mình liền đáp ứng.

"Dạaa......"

Bụng Từ Khê dùng sức, ngay cả cơ đùi cũng căng đến gắt gao.

Có điều trứng rung ở trong tiểu huyệt thực sự ngoan cố, Từ Khê nỗ lực một lúc lâu mà trứng rung mới chỉ bị đẩy tới gần miệng huyệt.

"Thỏ con dùng sức."

Bùi Phong nhấc cẳng chân Từ Khê đặt lên bả vai, đôi mắt nhìn không chớp mắt về phía trứng rung đang nằm ngay cửa huyệt đỏ thắm bị căng lớn.

Từ Khê cau mày dùng sức, cẳng chân đặt trên vai Bùi Phong cũng siết chặt hơn, vào lúc trứng rung sắp ra khỏi miệng huyệt thì xuất hiện một ngoại lực tàn nhẫn đẩy trứng rung trở về.

"Ưmm......"

Thân thể Từ Khê co rụt lại, thành ruột mềm mại siết lại khiến trứng rung tiến vào càng sâu.

Trứng rung đang yên tĩnh đột nhiên rung lên trong huyệt đạo ướt át, Từ Khê theo bản năng muốn kẹp chặt hai chân lại bị Bùi Phong mạnh mẽ tách ra.

Gậy thịt thô to chậm rãi tiến vào hậu huyệt mềm mại ướt át, Từ Khê bị chim lớn căng ra trướng tới phát đau.

Cho dù làm bao nhiêu lần đi nữa thì kích thước to lớn của Bùi Phong vẫn khiến Từ Khê sinh ra phản ứng dữ dội.

Đầu ngón tay Bùi Phong ở trước ngựa Từ Khê trêu đùa hai khoả anh đào, đầu vú bị kích thước nhanh chóng cứng lên, khoái cảm nho nhỏ từ núm vú truyền tới toàn thân, Từ Khê nhịn không được ưỡn người dâng bờ ngực mình vào lòng bàn tay Bùi Phong.

Đồ ăn đưa tới cửa Bùi Phong từ trước đến nay không bao giờ cự tuyệt, bàn tay to bao lên bờ ngực xoa nắn, dấu tay hồng nhạt lập tức xuất hiện trước ngực Từ Khê.

Cả người Từ Khê mềm nhũn, huyệt đạo mềm ra khiến cho Bùi Phong có cơ hội thừa nước đục thả câu, gậythịt dùng sức về đỉnh về phía trước, phụt một tiếng nhét vào tiểu huyệt.

"A......Thật...... Thật thoải mái."

Cảm giác căng trướng đau đớn trên cơ thể Từ Khê chậm rãi chuyển hóa vì khoái cảm bí ẩn, Từ Khê học theo lời nói trong video, học theo cách biểu đạt ra cảm nhận của bản thân.

Bùi Phong nghe thấy tiếng rên rỉ của Từ Khê, tâm tình muốn ăn sạch sẽ thỏ con càng sâu hơn.

Bùi Phong động vòng eo, chim lớn ở mật huyệt mỗi lẫn thúc vào đều sâu hơn lần trước, trứng rung đang chuyển động ở ngay trước quy đầu dương vật Bùi Phong, rung động từ trứng rung và sự co bóp của tiểu huyệt dâm đãng mang tới cho anh một cảm giác mới lạ.

Đặc biệt là mỗi khi dương vật đẩy trứng rung chạm tới điểm mẫn cảm, thỏ con đều sẽ phát ra tiếng kêu dâm sắc tình, làm cho Bùi Phong không biết mệt mỏi mà khai phá thân thể thỏ con.

Tới cuối cùng, Bùi Phong một phen rút ra trứng rung bị nước dâm phủ kín, ném trứng rung đang không ngừng phát ra tiếng ù ù xuống đất, không ai để ý tới nó nữa.

Bùi Phong toàn bộ nhét gậy thịt vào hết cái huyệt dâm đãng kia, thành ruột co rút tận tậm tận lực hầu hạ cây gậy thịt có kích thước thật lớn.

Tiếng rên rỉ ê a của Từ Khê đột nhiên ngừng lại, từ điểm mẫn cảm truyền tới khoái cảm to lớn bao phủ hoàn toàn lý trí cậu. Đôi chân đặt trên vai Bùi Phong của Từ Khê run rẩy vài cái, dương vật màu sắc đáng yêu phía trước bắn ra tinh dịch dính nhớp.

Bùi Phong dùng tinh dịch Từ Khê vừa bắn ra mát xa liên tục trên ngực cậu, cho tới khi bầu ngực Từ Khê như vừa hút nước mà sưng đỏ một vòng, bên ngoài phiếm ánh nước thì Bùi Phong mới ngừng tay.

Dưới thân tốc độ va chạm nhanh hơn, tiếng phụt phụt cùng với tiếng va chạm vào mông thịt bạch bạch vang lên.

"Sướng......Sướng quá...... Lại......Ha"

"Lại...... Nhanh một chút......"

Tiếng rên rỉ của Từ Khê dần trở nên đứt quãng, cậu liên tục rên rỉ trước mặt Bùi Phong giống như đang khoe ra thành quả học tập của mình.

Bùi Phong càng bóp chặt eo Từ Khê, cây gậy thịt nhất quán ra vào tiểu huyệt ướt mềm, tiếng phụt phụt vang lên cũng với tiếng nước dâm dính nhớp.

Bùi Phong duỗi eo thúc thẳng về phía trước, vào khoảnh khắc cuối cùng khi sắp phóng thích anh mới rút ra tưới toàn bộ tinh dịch nóng rực lên thân thể trắng nõn của Từ Khê.

"Ưmm......"

Từ Khê hơi híp mắt nhìn về phía Bùi Phong, hiển nhiên đã không có sức lực, cả người như được vớt ra từ trong nước, ướt đẫm mồ hôi.

"Thỏ dâm đãng."

Bùi Phong xoa xoa thịt mông Từ Khê, cúi người đặt một nụ hôn lên má cậu.

Từ Khê mệt không còn tâm tư phản ứng gì nữa, nghe thấy giọng Bùi Phong chỉ còn biết hừ hừ theo bản năng.

Bùi Phong nhìn chằm chằm con thỏ ngoan ngoãn dưới thân, khẽ cười thành tiếng.

"Thỏ ngốc."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro