CHƯƠNG 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Chưa đến nửa canh giờ sau, khắp kinh thành lan truyền một tin thế này:

    "Nghe nói chưa? Sách La Định càng ngày càng to gan lớn mật, ngay cả tiểu thái giám do Hoàng thượng phái đi truyền chỉ mà hắn cũng đánh!".

    "Không phải chứ? Sao có thể ngang ngược như vậy?".

    "Thật đấy, còn bị đánh rất thảm nữa, gãy cả răng cửa, mặt đầy máu".

    "Trời...Hắn man rợ như vậy, ai tới cho hắn một bài học đi".

...

    Sách La Định đi vào hoàng cung, đám thị vệ, thái giám, cung nữ gặp hai bên đường đều nhanh chóng đi qua, như sợ bị hắn ăn thịt vậy.

    Sách La Định chẳng thèm quan tâm, vào hoa viện, nhìn thấy Hoàng đế đứng cạnh hồ nước, đang cầm thịt khô đút cho hai con chó săn yêu quý của mình.

    "Tham kiến Hoàng thượng". Sách La Định tiến lại hành lễ.

    "Ồ, ái khanh!". Hoàng thượng vừa thấy Sách La Định là mặt mày hớn hở, lui về phía sau một bước, ai ngờ y bị hụt chân, cứ thế ngã ngửa xuống mặt hồ, miệng vẫn gọi: "Ái khanh!".

    Sách La Định nhìn trời, vội tiến lên một bước, túm ngay lấy ống tay của Hoàng đế, kéo lên, đỡ y đứng vững. Hoàng thượng hoan hỉ vỗ ngực: "Ái khanh lại cứu Trẫm một mạng, đúng là đại công! Người đâu, trọng thưởng!".

    Khóe miệng Sách La Định giật giật nói tạ ơn, đây không biết là lần trọng thưởng thứ bao nhiêu rồi... Xét trên một phương diện nào đó, có thể Hoàng đế cũng giống mình, thấy cuộc sống quá tẻ nhạt!

    "Ái khanh, Trẫm có một nhiệm vụ quan trọng muốn giao cho ái khanh!". Khi Hoàng thượng nói những lời này, thần sắc vô cùng nghiêm túc. Có điều, mỗi lần nhờ hắn tìm mèo hay chó, Hoàng thượng đều mở màn y như vậy, cho nên Sách La Định cũng không để ý nhiều.

    "Trẫm muốn ngươi...đi làm nội ứng cho trẫm!".

    Sách La Định nghe mà sửng sốt, ngoáy tay, hỏi: "Đi làm gì cơ?".

    "Nội ứng!". Hoàng thượng nghiêm túc lạ thường.

    Sách La Định thấy thật khó hiểu, tự nhủ, mấy năm nay chẳng thù địch với nước nào, ngay cả phản tặc cũng không có, đi đâu làm nội ứng chứ?

    Thấy vẻ mặt mơ màng của Sách La Định, Hoàng thượng mỉm cười: "Ngươi đó, giúp trẫm đến thư viện Hiểu Phong làm nội ứng".

    "Thư viện Hiểu Phong... ". Sách La Định chưa từng nghe tới nơi này, liền hỏi: "Làm nội ứng để điều tra chuyện gì?".

    "Điều tra mấy chuyện đồn đại về Bạch Hiểu Phong, còn nữa, giúp Nguyệt Nhữ câu được Bạch Hiểu Phong về làm con rể vàng cho ta!".

    Sách La Định nghe xong thì á khẩu, ngẩng mặt nhìn trời, trong lòng không ngừng gầm thét - Ông trời ơi! Sai Thiên lôi đánh chết ta đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro