Đơn phương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  ••••••••••••{●•●}••••••••••••♡♡♡

  " Tớ thích cậu, nhiều lắm cậu ạ! " tớ mong lắm ngày mà tớ có thể nói với cậu. Cậu biết không? Tớ thích cậu từ những ngày bé. 5 năm rồi đấy cậu. Tớ giỏi nhỉ ?

Tớ không dám nói cho cậu biết. Tớ sợ lắm, lỡ như.. cậu biết.. tớ sẽ không còn được lén nhìn cậu hằng ngày..sẽ không còn được cậu hỏi những câu vu vơ như là : " Làm xong chưa?" ; " Biết làm không?" . Tớ sẽ không được vờ lạnh lùng mà nói : "kệ tao! Mày hỏi nhiều!"

Cậu hiểu được không nhỉ?? Tớ nghĩ là có. Cậu thông minh vậy mà.

  Tớ thích lắm khi tham gia 1 cái phong trào mà có cậu. Cậu à, hồi tuyên dương trước lớp năm lớp 7 , tớ đứng chung với cậu ấy. Tớ vui  lắm lắm luôn. Cậu cười, tớ ' dính thính '.. tớ chỉ mong cái khoảng khắc đó không  mất đi thôi. Nhưng biết sao được. Tớ đâu được ích kỉ giữ cậu cho riêng tớ?? Suy cho cùng, tớ chỉ là bạn cùng lớp không hơn không kém mà.

Cậu hiểu được không cái cảm giác muốn cậu biết tớ thích cậu nhưng lại không muốn cậu biết? Khó chịu lắm cậu ạ. Nhưng tớ chọn thích cậu, có nghĩa là tớ có đủ khả năng để chịu đựng. Tớ rất giỏi mà...

  1 ngày đẹp, cậu bất ngờ công khai. Cậu có bạn gái. Bạn gái cậu.... đâu ai xa lạ. .. tớ biết lâu rồi . Ánh mắt , cử chị của cậu dành cho bạn gái ấy.... Ân cần, dịu dàng, đầy yêu thương. Nhưng vì cậu chưa tận miệng nói thích bạn ấy , tớ mới cố lừa bản thân tớ. ' cậu không thích bạn ấy đâu, không thích đâu, cậu nhỉ ?'

Cậu đã trả lời tớ thông qua việc công khai.. Cậu thích cô ấy..

Tớ .. tớ.. như sụp đổ cậu ạ. Tớ buồn lắm. Tớ muốn khóc lắm cơ. Nhưng ai cho tớ quyền khóc? Khóc vì gì? Vì thích cậu? Hay vì cậu có người thương? Hay vì tớ ngu ngốc? Không phải! Tớ muốn đóng vai 1 đứa mạnh mẽ. Ít nhất là chỉ tớ nhìn thấy sự mạnh mẽ giả tạo ấy..

Có lần, cô gái ấy khóc. Tớ nhìn thấy. Cậu nhìn thấy. Tớ tiến tới gần , muốn hỏi han. Tớ chỉ có ý tốt , nhưng cậu hình như không nghĩ vậy. Cậu chạy tới, đẩy tớ ra.  Lau nước mắt cho cô ấy , dỗ dành 1 cách đầy thân thương. Tớ chỉ biết cười , mở miệng nói mấy từ vô nghĩa...

-" May mà có T , không là tớ cũng chả biết dỗ cậu sao. Ahihi. Tớ cáo đây ^^"

Tớ chạy , tớ đã không cầm được lòng mình. Tớ khóc. Tớ chỉ khóc ít thôi. Đủ để không ai thấy tớ khóc. Đủ để mọi người thấy tớ là đứa con gái hòa đồng, kiên cường nhất hành tinh.

Nhưng cậu à, giả vờ như vậy tớ mệt lắm...

   "Liệu có thể không..  tớ chỉ mong cậu nhìn về phía tớ ... dù chỉ 1 lần.."

Tớ chờ ngày đó, tớ sẽ chờ mà. Tớ ngu quá nhỉ. Tớ biết ngày đó chắc chắn không bao giờ tới. Vậy tại sao tớ vẫn chờ ?

Vì tớ thích cậu. Vì cậu là người con trai mà tớ đơn phương. Vì cậu làm tớ đau. Vì cậu làm tổn thương tớ. Vì cậu mà tớ luôn mạnh mẽ.. vì cậu là tình đầu..

Tớ biết rồi sẽ có 1 ngày , tớ sẽ thôi thích cậu. Sẽ thôi mong chờ. Sẽ thôi ảo tưởng. Sẽ thôi gượng cười trong đau đớn. Sẽ thôi khóc thầm mỗi đêm. Sẽ thôi coi cậu là thế giới, là mục tiêu, là động lực để tớ cố gắng thực hiện mộng tưởng không thành..

.... Sẽ biến mất thôi... hình ảnh của cậu trong tâm trí tớ ....

   Cậu à, hóa ra không có được không đáng sợ. Đáng sợ là ngay cả dũng khí để nói 1 câu " thích cậu" cũng không có....

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●● Kết thúc●●

22h44' ...... Đêm giá.. ............. :).. ổn ¡¡¡¡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tâmsự