CHƯƠNG 45: ANH CŨNG SẮP PHẢI LÀM CHA RỒI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước đó, bà Hạ đã nghe Thoại Mỹ nói chuyện Kim Tử Long đi Mỹ công tác, không khỏi vui mừng nói, "Vậy tốt quá. . . . . . Cô giúp tôi nói lại với tổng giám đốc Kim, cậu ấy sắp được làm cha rồi. . . . . . Tôi và ba của Thoại Mỹ muốn bàn với tổng giám đốc Kim việc hôn nhân của cậu ấy và Thoại Mỹ."

Bà Hạ vội vã đi vào phòng vệ sinh vỗ nhẹ sống lưng Thoại Mỹ, lo lắng nói, "Thoại Mỹ, con làm sao vậy?"

Thoại Mỹ nôn vào trong bồn cầu, xem ra rất khó chịu.

Bà Hạ sốt ruột, "Có khó chịu lắm không? Mẹ bảo tài xế đưa con đi bệnh viện. . . . . ."

Cảm giác buồn nôn dần dần dịu lại, Thoại Mỹ đứng lên, xua tay, "Con. . . . . . không sao. . . . . ."

Bà Hạ đưa cho Thoại Mỹ một ly nước ấm, nghi ngờ nhìn sắc mặt tái nhợt của Thoại Mỹ, thử dò xét hỏi, "Thoại Mỹ, con nói cho mẹ biết, tháng này con đã đến ngày chưa?" Phụ nữ rất nhạy cảm với chuyện này.

Thoại Mỹ ngây ra vì câu hỏi của mẹ, trong đầu lập tức đoán được suy nghĩ của bà Hạ, vội vàng cắt đứt suy nghĩ của bà Hạ, giải thích, "Mẹ, mẹ đừng hiểu lầm. . . . . . Cơ thể của con rất bình thường, khó chịu có thể bởi gì mấy ngày qua không nghỉ ngơi tốt, không có nguyên nhân khác."

"Vậy sao?" Bà Hạ hỏi dồn.

Thoại Mỹ vội gật đầu, "Dĩ nhiên. . . . . ."

Bà Hạ vẫn giữ thái độ ngờ vực.

Thoại Mỹ ôm vai bà Hạ, nói sang chuyện khác, "Mẹ, con đói rồi. . . . . . Chúng ta cùng ăn sáng thôi!"

------

Ban đêm.

Ông Hạ đang xem TV nhìn thấy vợ cứ ngẩn ngơ nên hỏi bà Hạ, "Bà làm sao vậy? Hình như không yên lòng."

Bà Hạ nhìn ông Hạ, nói nghiêm túc, "Chính Nghiệp, hình như Thoại Mũ mang thai rồi. . . . . ."

"Cái gì?" Ông Hạ kinh ngạc trợn tròn hai mắt.

Bà Hạ vỗ nhẹ ông Hạ, "Ông nhỏ tiếng chút. . . . . ."

Ông Hạ vội hạ thấp giọng, hỏi nghiêm nghị, "Bà vừa nói Thoại Mỹ mang thai, đây là sự thật sao?"

Bà Hạ khẽ gật đầu, nói chắc chắn, "Chắc là vậy. . . . . . Trước kia lúc tôi mang thai Thoại Mỹ, cũng có phản ứng giống Thoại Mỹ bây giờ."

"Vậy đứa nhỏ này. . . . . . Đứa nhỏ này đúng là của tổng giám đốc Kim sao. Đúng là chuyện tốt !!" Ông Hạ nhất thời khó nén hưng phấn trên gương mặt tràn đầy nếp nhăn.

"Đương nhiên là chuyện tốt, nhưng. . . . . . Thoại Mỹ chưa kết hôn với tổng giám đốc Kim, bây giờ có con rồi, phải làm sao đây?" Bà Hạ lo lắng cho Thoại Mỹ.

Ông Hạ nói bình thản, "Bà lo lắng gì chứ, để tổng giám đốc Kim kết hôn với Thoại Mỹ là được!"

"Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng mà không biết trong lòng Thoại Mỹ nghĩ như thế nào. . . . . . Hôm nay tôi hỏi nó có phải mang thai hay không, xem ra nó rất muốn trốn tránh vấn đề này." Đây cũng là điều khiến bà Hạ sầu lo.

Ông Hạ cười nói, "Không có việc gì, bây giờ chúng ta đi tìm Thoại Mỹ hỏi rõ ràng, xem xem rốt cuộc nó nghĩ như thế nào. . . . . ."

Bà Hạ gật đầu, "Cũng chỉ có thể như vậy."

. . . . . .

Khi ông bà Hạ tới phòng Thoại Mỹ, cô đang tắm.

Ông bà Hạ quyết định chờ Thoại Mỹ ở trong phòng, lúc này, tiếng chuông điện thoại của Thoại Mỹ đột ngột vang lên.

Bà Hạ chỉ sợ Thoại Mỹ lỡ mất cuộc điện thoại quan trọng, lập tức nghe thay Thoại Mỹ.

Người điện thoại tới là chị Dư, nghe giọng nói là của bà Hạ, chị Dư kính trọng nói, "Hạ phu nhân, bà khỏe chứ, tôi là trợ lý của tổng giám đốc Kim. Tôi chỉ muốn nói với Hạ tiểu thư, tối nay tổng giám đốc Kim về!"

----------------------
Em sợ lắm. Giá băng tràn mọi nẻo
Trời đầy trăng lạnh lẽo suốt xương da.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro