〔140〕

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~.⟦𝓒𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 140: 𝓗𝓸𝓪̀𝓷𝓰 𝓽𝓾̛̉ 𝓫𝓮̣̂𝓷𝓱 𝓴𝓲𝓮̂̀𝓾 (65).~

Hơn một nghìn lượng bạc, còn treo tội danh mưu hại hoàng thất.

Nàng có thể sẽ chết đúng không?

Đang nghĩ ngợi, lại nghe thấy người nào đó nói, "Bổn hoàng tử chỉ cho người một cách giữ lại mạng?"

"Ân?"

Hà Phương Xử Nữ ngẩng đầu, ánh mắt sáng ngời, "Là gì?"

Đông Quách Thiên Yết nhìn nàng từ trên xuống dưới, "Ngươi toàn thân, ngoại trừ chính ngươi, không có gì đáng giá hơn."

Hà Phương Xử Nữ mờ mịt.

Hắn dựa vào đầu giường, ngữ khí nhẹ nhàng chậm chạp, con ngươi đen nhánh, "Dựa lại đây một chút."

Hà Phương Xử Nữ dựa sát vào.

Khóe môi hắn khẽ cong lên, "Trở thành nữ nhân của bổn hoàng tử, tự nhiên không cần đền mạng, cũng không cần trả tiền."

(𝓒𝓱𝓮𝓻𝓻𝔂🍒: Anh muốn ăn chị em thì nói bạch toẹt ra luôn đi! Bày đặt hù dọa chị em nữa!!! 😒😒😒😒)

Nói xong, hắn tay dùng sức, ôm người vào trong ngực.

"Ta..."

"Ngươi không muốn?"

"Không phải, ta..."

"Nếu không phải không muốn, vậy là nguyện ý."

Hai người ở chỗ này lôi lôi kéo kéo, Hà Phương Xử Nữ lúc nãy đã chiến đấu với công chúa Trục Nhật Quốc, cũng không còn nhiều sức, cho nên lúc này rất dễ đẩy ngã.

Vậy nên bị hắn hoàn toàn kiềm chế.

Thành thạo bóc quần áo, đè xuống giường.

Một dòng khí xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, màn giường chậm rãi rơi xuống, che khuất phong cảnh trên giường

Hắn nhìn người dưới thân, con ngươi đen nhánh lăn lộn, vô số cảm xúc mang theo tình dục cuồn cuộn xông ra.

"Ngươi là của ta, chết cũng như vậy."

Hà Phương Xử Nữ nghĩ nghĩ, mục đích của nàng khi tới đây cũng là vì hắn

Từ ý nghĩa nào đó mà nói, hắn nói đúng.

"Ân."

Nàng trả lời một tiếng, tỏ vẻ đồng ý với lời nói của hắn

Đông Quách Thiên Yết nhìn nàng ngoan ngoãn như vậy, cuối cùng cũng không khống chế được bản thân.

Cúi người, đè ép xuống

Xuân cao ấm trướng, ái muội sinh hương, dưới ánh trăng, tất cả giống như đây là chuyện đương nhiên

Thời gian vẫn luôn trôi, sau đêm nay, giữa hai người càng thêm thân mật, lại giống như không thay đổi.

Ba ngày trôi qua nhanh chóng

Một mình Mộng Phạn nắm giữ tất cả những việc to nhỏ bên cạnh điện hạ.

Ngày ngày bận rộn

Thức khuya dậy sớm, mệt không chịu được.

Giữa trưa ôm nay, Mộng Phạn vội vã chạy tới phòng bếp nhỏ, "Trà của điện hạ đâu? Sao còn chưa đưa qua?"

Mộng Phạn cầm khăn tay ở một bên lau mồ hôi.

Đầu bếp nữ thấy Mộng Phạn vội vã như vậy, vội vàng cầm chén nước đi qua, "Mộng Phạn cô nương, mau nghỉ ngơi một chút, sao lại vội vàng như vậy? Lúc trước những việc này đều là do Hà Phương Xử Nữ làm."

Mộng Phạn vừa nghe, cười một chút, "Ta thấy nàng muốn bưng trà rót nước, nề hà điện hạ lại không nỡ."

Buổi sáng ngày hôm trước, nàng ấy thấy điện hạ chưa dậy, bèn định đi xem.

Làm sao có thể biết, vừa đi, đã thấy Nam Cung Bạch Dương đứng ngoài cửa sắc mặt có chút ngưng trọng.

Nàng ấy còn tưởng rằng điện hạ xảy ra chuyện gì

Cho đến khi nghe thấy điện hạ gọi, nàng ấy vội vàng chạy vào.

Sau đó nhìn thấy, trên mặt đất một đống hỗn độn, còn có khuôn mặt mờ mờ ảo ảo của Hà Phương Xử Nữ đang nằm trên giường

Hà Phương Xử Nữ đang ngủ say, được điện hạ ôm như ôm bảo bối ôm vào trong lòng, không ngừng ôm ôm hôn hôn.

Cho đến khi Hà Phương Xử Nữ hừ hừ hai tiếng, tay như muốn đánh vào cái thứ đang làm phiền nàng.

Nề hà, đuổi cũng không đuổi được.

Tay rũ xuống, lộ ra ngoài màn giường, nhìn dấu hôn xanh tím trên cánh tay trắng nõn kia, là biết đêm qua có bao nhiêu kịch liệt.

Mộng Phạn làm sao đã nhìn thấy chuyện này?

Vội vàng đỏ mặt lui ra ngoài.

Nhưng mà... đến bây giờ, nàng ấy đã tập mãi thành thói quen.

Mỗi ngày buổi sáng đi vào, ít nhất có thể mặt không đổi sắc dọn dẹp mọi thứ.

——————ʚ؋ɞ——————

𝓣𝓪́𝓬 𝓰𝓲𝓪̉ 𝓬𝓸́ 𝓭𝓸̂𝓲 𝓵𝓸̛̀𝓲 𝓶𝓾𝓸̂́𝓷 𝓷𝓸́𝓲:

𝓒𝓱𝓮𝓻𝓻𝔂🍒: Haizzz!!! Thế là chị em đã bị anh Yết ăn sạch sành sanh rồi! Chị Xử cứ bị lừa hoài mà vẫn không nhận ra!!! Chán chị em quá đi!!! 😣😣😣😣

𝓗𝓮̂́𝓽 𝓬𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 140

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro