〔160〕

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~.⟦𝓒𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 160: Đ𝓪̣𝓲 𝓵𝓪̃𝓸 𝓼𝓪̆́𝓹 𝓱𝓪̆́𝓬 𝓱𝓸́𝓪 (3).~

Ngay lúc này, Tiểu Hoa đột nhiên lên tiếng, "Tích tích tích---, năm trăm mét phía Đông, có người mai phục bằng súng ngắm, có nguy hiểm, có nguy hiểm!!"

Hà Phương Xử Nữ sửng sốt, giây tiếp theo cô đã nhào về phía Nguyên Quách Thiên Yết.

Vào khoảnh khắc ấy, Nguyên Quách Thiên Yết quay đầu, liếc về phía Đông một cái, đang định hành động, sau đó...., bị người ta đè lên tường.

Vèo một tiếng, súng ngắm có dùng ống giảm thanh, nhưng trong màn đêm yên tĩnh, âm thanh ấy vẫn cực kì rõ ràng.

Tây trang xanh tức đến hộc máu, "Được lắm được lắm!"

Vừa nói vừa móc điện thoại ra, gọi cho ai đó, giọng rất to.

Không lâu sau, Hà Phương Xử Nữ ngẩng đầu, mùi khói thuốc nồng đậm trên quần áo bay đến, chớp chớp mắt nhìn về phía Nguyên Quách Thiên Yết, chui ra khỏi ngực anh.

Nguyên Quách Thiên Yết nâng mắt lên, con ngươi đen nhánh, nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm.

Cánh tay đang giơ ra giữa không trung của anh hơi dừng lại, sau đó chậm rãi chạm vào cánh tay Hà Phương Xử Nữ.

Khoảnh khắc hắn chạm vào làn da kia, Nguyên Quách Thiên Yết híp híp mắt lại.

Hà Phương Xử Nữ nhìn cánh tay to lớn mạnh mẽ kia, sau đó lại nhìn anh.

Đây là ý gì?

Cô chưa kịp suy nghĩ cẩn thận, đột nhiên cảm thấy cánh tay mình đau nhói.

Người nọ dùng sức nắm chặt, giống như đang xác nhận điều gì đó.

Mà tây trang xanh đang gọi điện thoại ở bên cạnh khi nhìn thấy cảnh này cũng cực kì khiếp sợ.

Ngay cả điện thoại cũng không thèm nghe nữa, xoay vòng vòng quanh người cô nhìn rất lâu.

Giống như đang nhìn động vật trong sách đỏ.

Sau đó anh zai nọ đã nhìn thấy vết thương trên sống lưng Hà Phương Xử Nữ, đó là vết thương do đạn sượt qua.

Máu tươi chảy ra, chảy xuống theo sống lưng.

Không ngờ, sức chịu đựng của cô gái này cũng tốt quá.

Hà Phương Xử Nữ bị anh niết đau, giọng cô nghiêm túc, "Tôi vừa cứu anh.."

Tuy rằng... xem phản ứng của anh, chắc là cũng phát hiện ra nguy hiểm, nếu mình không cứu, anh cũng có thể tránh thoát.

Trong nháy mắt, Hà Phương Xử Nữ cảm thấy... mình thật vô dụng.

Ánh sáng trong mắt cô vừa lóe lên, ngay lập tức vụt tắt.

Nguyên Quách Thiên Yết nhìn một lúc, sau đó túm lấy cô, kéo đến cạnh cửa xe, mở cửa xe rồi ném cô vào trong.

Hà Phương Xử Nữ vừa ngồi xuống, Nguyên Quách Thiên Yết đã tiến vào.

Lát sau, anh zai tây trang xanh đi vào ngồi xuống ghế lái.

Nổ xe, xe chạy, quẹo vào, sau đó chiếc xe biến mất trong bóng đêm.

Hà Phương Xử Nữ có chút mơ màng buồn ngủ.

Vừa nãy dùng hơi nhiều sức, hơn nữa cơ thể này hình như đã lâu ngày chưa ăn cơm.

Khi cô ngồi trên xe, cảm thấy mình dường như bị tụt huyết áp, cảnh tượng trước mắt tối sầm, suýt nữa là ngã,

Tiểu Hoa rất tri kỷ, "Ký chủ, ngài có thể ngủ, Tiểu Hoa sẽ truyền cốt truyện thông qua giấc mơ cho ngài."

Hà Phương Xử Nữ nghe xong, cảm thấy làm vậy rất tốt, rất tiện.

Chớp chớp mắt, trực tiếp phơi bụng ngủ.

Sau đó, những hình ảnh không thuộc về cô bắt đầu xuất hiện.

Nguyên chủ là một nghệ sĩ tuyến mười tám.

Không những vậy, mà còn là một nghệ sĩ chuyên quay loại phim AV để sống qua ngày.

Bởi vì lớn lên rất đẹp, bị một người đại diện nhìn trúng, vốn người đại diện muốn đi đường vòng, đầu tiên quay phim cấp na trước, sau này nổi tiếng mới chuyển sang con đường chính quy.

Kết quả, chỉ vừa mới chụp xong một shoot ảnh sexy cho một quyển tạp chí, nguyên chủ đã bị rất nhiều tay nhà giàu và nhà đầu tư nhìn trúng.

Nguyên chủ cảm thấy có chút phiêu~, nghĩ rằng mình chắc chắn nổi tiếng rồi.

Bèn xách dép đi theo, tham gia nhiều yến hội thưởng rượu của giới nhà giàu.

Trong một yến hội nào đó, vô tình gặp được tân ảnh đế - Tống Phong Xà Phu.

Hai người chỉ tình cờ gặp gỡ thoáng qua, nhưng thể xác lẫn linh hồn nguyên chủ đều nảy mầm, sinh ra tình yêu với gã.

Lúc mới bắt đầu mọi chuyện, tình cảm giữa hai người rất tốt, một tháng sau, Tống Phong Xà Phu ngoại tình, đi ve vãn con đàn bà khác.

𝓗𝓮̂́𝓽 𝓬𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 160

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro