〔228〕

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~.⟦𝓒𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 228: Đ𝓪̣𝓲 𝓵𝓪̃𝓸 𝓼𝓪̆́𝓹 𝓱𝓪̆́𝓬 𝓱𝓸́𝓪 (𝓝𝓰𝓸𝓪̣𝓲 𝓽𝓻𝓾𝔂𝓮̣̂𝓷).~

Hà Phương Xử Nữ nghiêm túc nói: "Em đã đồng ý rồi mà, hay là lần kia nói không tính?"

Nguyên Quách Thiên Yết nhìn cô, trái tim lập tức trở nên mềm mại.

Ôm eo cô, cúi người hôn sâu.

Hình như trên bầu trời có những cánh hoa xinh đẹp bay xuống.

Hình ảnh này... nếu là bình thường thì rất xinh đẹp.

Ngoại trừ... Hà Phương Xử Nữ đang mặc mộ bộ đồ ngủ, tóc tai lộn xộn, chân còn đeo dép lê.

Đương nhiên, Nguyên Quách Thiên Yết chẳng thèm để ý nhiều như vậy.

Chỉ cần người tới tay thì mọi chuyện đều dễ nói.

Hà Phương Xử Nữ cũng không thèm để ý, không phải cô có mặt là được à?

Kết thúc nụ hôn sâu, Hà Phương Xử Nữ thở phì phò, ngẩng đầu nhìn anh, "Anh có nguyện vọng gì không?"

Nguyên Quách Thiên Yết nhướng mày, "Hả?"

Hà Phương Xử Nữ nghiêm túc, "Nguyện vọng gì cũng được."

Nguyên Quách Thiên Yết cười, "Gả cho tôi, tôi muốn câu trả lời của em."

Hà Phương Xử Nữ nhìn viên kim cương trên ngón tay mình, gật đầu, "Em đồng ý."

"Leng keng, chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ!"

———ʚ؋ɞ———

Nửa năm sau, Nguyên Tam gia Nguyên Quách Thiên Yết kết hôn.

Chỉ là dù mọi người muốn nhìn thấy phong thái của Nguyên Quách Thiên Yết và phu nhân của anh cũng không có cơ hội đó.

Hôn lễ kiểm tra còn khắc nghiệt hơn cả buổi họp của lãnh đạo quốc gia.

Hà Phương Xử Nữ mặc váy cưới tinh khôi chầm chậm đi tới bên cạnh Nguyên Quách Thiên Yết.

Chờ đến khi hai người nắm tay nhau.

Nghe cha xứ tuyên thệ, Hà Phương Xử Nữ không nhịn được mà khẩn trương.

Sau đó, hôn lễ kết thúc, một lần tuần trăng mật chính là hơn nửa năm.

Nguyên Quách Thiên Yết vừa đi, mọi người đã bắt đầu mệt chết mệt sống, cả ngày bận rộn như con quay.

Tần Dương Nhân Mã không chịu nổi, muốn gọi điện thoại cho Nguyên Quách Thiên Yết để giục anh nhanh chóng quay về.

Kết quả.... không có tin tức.

Rất nhiều năm sau.

Nghe nói Nguyên Tam gia cực kỳ yêu thương chiều chuộng vợ mình, nâng trong tay sợ nát, ngậm trong miệng sợ tan.

Hai người vượt qua cả đời.

———ʚ؋ɞ———

Khi Hà Phương Xử Nữ tỉnh lại, đã thấy mình đang ở trong trạm không gian.

Tiểu Hoa nói: "Chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ đã hoàn thành, đạt được 5 điểm giá trị. Ký chủ muốn thêm ở đâu?"

"Ừm... thêm 1 điểm vào dung lượng não, thêm 4 điểm vào giá trị thể lực."

"Đã xong, trị số hiện tại của ký chủ là:

Dung lượng não: 7 】

Giá trị thể lực: 9 】"

"Ký chủ, khen thưởng nhiệm vụ, ngài có thể chọn một trong ba thứ."

"1. Mở rộng không gian tùy thân, có thể chứa được 4 vật.

2. Có thể lực chọn thế giới mà mình muốn tới.

3. Đạt được một lọ thuốc phiên dịch ngôn ngữ (5 viên)."

Hà Phương Xử Nữ nghe, nửa ngày sau mới hỏi, "Thuốc phiên dịch ngôn ngữ là thứ gì?"

"Loại thuốc này có thể làm ký chủ nghe hiểu tiếng nói của bất cứ vật nào. Nhưng mà ngài có thể nói chuyện với động vật, cho nên loại thuốc này không có tác dụng gì, ngài có thể xem hai lựa chọn phía trước."

"Không, tôi muốn cái này."

Tiểu Hoa, "......Dạ."

Giây tiếp theo, "Leng keng, chúc mừng ký chủ đạt được một lọ thuốc phiên dịch ngôn ngữ."

Tiểu Hoa vẫn khó hiểu hỏi, "Ký chủ, ngài lấy thứ này để làm gì?"

Hà Phương Xử Nữ tương đương săn sóc thiện lương, "Tiểu Hồng không nhìn thấy sâu nhỏ nên tôi sẽ cho bọn nó ăn thuốc này để nghe thấy đối phương đang nói gì."

Dừng một chút, Hà Phương Xử Nữ lại nói: "Như vậy, dù Tiểu Hồng không nhìn thấy sâu nhỏ vẫn có thể nói chuyện với nhau."

🎉 𝓗𝓸𝓪̀𝓷 𝓽𝓱𝓪̀𝓷𝓱 𝓿𝓲̣ 𝓭𝓲𝓮̣̂𝓷 𝓽𝓱𝓾̛́ 3 🎉

𝓗𝓮̂́𝓽 𝓬𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 228

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro