Chương 12: Tìm đến nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên Minh Nhật nhướng mày, không thể ngờ rằng ai đó sẽ đến vào giờ này cậu tiến đến cửa trong lòng dấy lên sự tò mò. Khi mở cửa, không không thể tin vào mắt mình, Hạo Vân đứng đó với vẻ mặt khó chịu và say xỉn

Hạo Vân đứng lặng trước cửa hơi thở của anh có mùi rượu nồng nặc,
" Anh chỉ muốn gặp em",.... Cậu nói, giọng nghẹn ngào.
Minh Nhật cảm thấy trái tim mình nhói lên nhưng cũng không thể lơ đi tình trạng say xỉn của Hạo Vân, " Anh không nên đến đây như vậy"
Cậu nói và cố giữ khoảng cách,....

Cả hai đều im lặng một lúc lâu, không ai trong số họ biết nên bắt đầu từ đâu, Minh Nhật quyết định phá vỡ sự im lặng: " tại sao anh lại tìm đến tôi"? Hạo Vân nhìn Minh Nhật ánh mắt lấp lánh nhưng có phần buồn bã..... "Anh nhớ em, anh đã sai khi rời đi mà không nói gì". Hạo Vân đứng dậy tiến đến gần hợ phía Minh Nhật giọng nói đầy thành khẩn, "anh không thể quên được em, mỗi ngày đều nghĩ về em,.... Xin em hãy cho anh một cơ hội để giải thích"
Minh Nhật đứng bất động không biết phải phản ứng ra sao.

Sau lời thú nhận đó giữa cả hai trở nên căng thẳng, Minh Nhật đứng lùi lại một bước cảm thấy choáng váng trước những gì Hạo Vân vừa nói, cậu từng rất giận dỗi vì sự ra đi của anh nhưng giờ đây khi đối diện với ánh mắt trân thành của Hạo Vân những cảm xúc xao xuyến lại bắt đầu trỗi dậy.

Hạo Vân không chờ đợi thêm nữa anh cúi người xuống, đôi mắt anh không rời khỏi ánh mắt của Minh Nhật : " xin em, hãy cho anh một cơ hội", anh thì thầm vào trong khoảnh khắc đó mọi thứ như ngừng lại Hạo Vân nhẹ nhàng đặt môi mình lên môi Minh Nhật
Nụ hôn bất ngờ đó khiến Minh Nhật choáng váng đầu óc cậu như ngừng hoạt động, không biết nên làm thế nào, hơi ấm từ nụ hôn lan toả khắp cơ thể xua tan những nỗi lo âu và tức giận mà cậu đã gói ghém bấy lâu

Ban đầu Minh Nhật né tránh bằng cách lùi lại nhưng Hạo Vân giữ chặt lấy cậu không muốn để khoảng cách giữa họ lại rộng thêm, ánh mắt chân thành của Hạo Vân khiến cậu rối bời .... Sau một hồi, Minh Nhật ngập ngừng đáp lại nhắm mắt lại và chìm đắm trong cảm xúc

Sau nụ hôn đó cả hai đều thấy hồi hộp và bối rối, Hạo Vân có vẻ xay xỉn và không đủ tỉnh táo nên Minh Nhật đã lo lắng cho anh " Anh cần được nghỉ ngơi"

**** Sáng ngày hôm sau****

Minh Nhật thức dậy và đến công ty.....
Hạo Vân từ từ mở mắt, cảm thấy đầu óc vẫn còn hơi choáng váng, ánh mắt từ cửa sổ hắt vào khiến anh phải nheo mắt lại khi nhìn quanh căn phòng mọi thứ trở nên rõ ràng, cảm giác lạ lẫm dưới lưng nhắc nhở anh về nơi mình đang nằm

Khi gượng ngồi dậy ký ức ngày hôm qua ùa về như một cơn sóng, anh nhớ lại mình đã uống say và tìm đến nhà Minh Nhật cuộc trò chuyện căng thẳng .... Và đặc biệt là nụ hôn bất ngờ anh dành cho cậu " Mình đã làm gì thế này"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro