Văn Án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anou, cho hỏi, cậu có năng lực gì vậy? "

"Hể? Năng lực? Là gì nha? "

"Ai! Chính là kosei của cậu đó!! Baka!!! "

"Kosei? Tớ không hiểu rõ lắm... "

"!!!!"

"A. Ý cậu là năng lực đặc biệt? "

"Phải phải "

"Năng lực của tớ là... Thần chi năng lực"

Có thể nói, Kami Noeto là một sinh vật vô cùng kì quặc.

Sau khi đỗ vào trường U. A được vài tháng, Kami Noeto bắt đầu xử sự một cách thiếu bình thường.

Trầm lắng!

Yên tĩnh!

Giống như là một cái bóng bé nhỏ luôn lủi thủi ở một góc xó phòng không bằng.

Kami Noeto ở lớp cũng không có bạn chơi cùng.

Như vậy, Kami Noeto có thể nói là tương tự như bị cách ly vậy.

Bởi vì trong mắt các bạn học, cô đại khái là xứng đáng bị như thế. Ai bảo cô không hoà đồng, lại còn không biết lấy lòng người khác.
Nhưng kỳ thực. Kami Noeto ý tứ chính là muốn kết quả được như thế đấy.

Ít ra, thần chi năng lực sẽ không bị bộc phát bừa bãi nữa...

Sawada Kaimi ngồi bên bệ cửa sổ, mu bàn tay chống lên, hồng mâu khẽ đảo quanh, sau đó nhẹ liếc xuống thiếu nữ đứng ở phía dưới.

Nàng ta nhếch mép. Sau đó vươn tay ra, cầm lấy quyển sổ có vẻ cũ kĩ ở mặt bàn bên cạnh, lật nó ra.

Thần thánh, những kẻ quyết định số phận của nhân loại nhỏ bé và yếu kém

Thấp hèn hay cao quý.

Tự do hay trói buộc.

Hạnh phúc hay khổ nhục.

Bất kể cái nào, cũng phải đi qua bàn tay của "Thần"

Mà Kami Noeto, nói cách khác, đích thực là một vị "Thần" trần gian.

Chỉ cần một câu nói tùy tiện...

Chỉ cần một cử chỉ vô ý...

Chỉ cần một hành vi nhẫm lần...

Đều có thể trở thành mạt thế của nhân loại.

Kami Noeto sợ lắm.

Cô sợ ai đo sẽ tổn thương.

Cô sợ phải đối mặt với những ánh mắt pha lẫn bao thứ tạp chất kia khi nhìn vào mình.

Ganh ghét?

Hận thù?

Oán độc?

Trách mắng?

Sợ lắm... Sợ lắm.... Sợ lắm.

Đứa trẻ đó, nằm co ro một góc dưới sàn nhà lạnh ngắt, sự buốt giá thấu xương thấu tủy như liều thuốc kích thích cho sự sợ hãi của nó.

Mỗi ngày nhìn đám trẻ con cùng trang lứa với mình, tay nắm tay, miệng cười tươi như hoa xuân mới nở. Có thể tự do tự tại như những chú hoàng anh ríu rít.

Nó cũng muốn được như thế!

Nhưng, đã là đứa trẻ yêu quý của Thượng Đế, là vị 'Thần' trần gian được bao kẻ tôn sùng.

Sẽ có thể thoát khỏi số mệnh này sao?

Có lẽ...vĩnh viễn là không đi.

-

"Cuộc sống mà trở thành 'Thần' sẽ như thế nào nhỉ? "

Sawada Kaimi bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào đối phương, một nụ cười ấm áp như ánh dương quang cất lên:"...Chắc chắn, sẽ rất vui sướng đâu..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro