Đêm hôm đó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 2: Đêm hôm đó

Bạch Vũ nhắm mắt lại, liền phát hiện chính mình không thể nào ngủ được.

Thế nên, cậu thả lỏng tâm tư của mình, thoải mái bay lượn cưỡi mây đạp gió. Nhưng không rõ vì lý do gì, dù rằng thả cho chính mình suy nghĩ miên man, đều thoát không khỏi đôi mắt xinh đẹp đó.

Cậu, nhớ anh rồi.

Bạch Vũ thở dài một hơi, ôm lấy con thú bông tiểu thanh long*, cậu trước đó mua hai con, đã tặng một con cho Long ca của cậu. Hôm trước khi Long ca livestream còn lên cả màn ảnh cơ...

*tiểu thanh long [rồng xanh nhỏ] nguồn gốc là từ cảnh này trong Khoái bản

*Nguyên bản của tiểu thanh long đây nè:

Nghĩ nghĩ như vậy, Bạch Vũ lại cảm thấy hơi ghen tị với tiểu thanh long, nó có thể mỗi ngày ở cùng anh ấy nha...

Bởi vì, cậu cảm thấy như là có gì đó sai sai rồi.

Là bởi vì giới giải trí quá hào nhoáng, những người ngượng ngùng lại trầm lặng như Chu Nhất Long rất ít, cho nên mới nhớ anh ấy sao?

Là bởi vì trong đoàn phim mới không có ai thích uống coca, ăn gà*, đánh game như mình, cho nên mới nhớ anh ấy sao?

*Ăn gà (eat chicken) là một cách gọi của việc chơi PUBG (People Unknown Battleground) chi tiết mọi người google thêm nhé, chơi vui lắm, dễ gặp trai xinh gái đẹp lắm, mà ức chế lắm! Mọi người cứ tưởng tượng có đồng đội như Tiểu Bạch, lái xe tông chết Long ca, mọi người sẽ hiểu...

Hay là...

Không có ai chơi xe cân bằng, quay vòng vòng với mình sao?

Bạch Vũ lại thở dài một hơi, như là trút tâm sự trong lòng ra, nhéo nhéo cái mặt tròn tròn của tiểu thanh long, tưởng tượng như đang nhéo Long ca của cậu.

Nhưng mà nhéo xong rồi, lại nhịn không được có chút đau lòng, vội vàng kéo tiểu thanh long ôm vào lòng, nhẹ nhàng xoa xoa.

Bạch Vũ cảm thấy chính mình có chỗ nào đó không đúng lắm.

Thật ra khi Trấn Hồn khởi chiếu, bắt đầu từ buổi họp báo đó, tâm tình của cậu liền hưng phấn khác thường. Bởi vì sau khi quay phim xong, tuy rằng vẫn có liên lạc trên mạng, nhưng bởi vì quá bận rộn, cậu và Chu Nhất Long rất ít có cơ hội chơi với nhau.

Nhưng bắt đầu chiếu rồi!

Bởi vì lý do tuyên truyền, cơ hội để hai người liên lạc và gặp mặt càng nhiều hơn! Mỗi lần cùng Long ca xuất hiện, Bạch Vũ đều cảm thấy rất thích thú. Dù rằng Long ca là người kết liễu mọi cuộc hội thoại cũng không sợ, cậu thích chọc Long ca, nhìn biểu tình mất khống chế của anh ấy~

Nhưng mà, sau khi Trấn Hồn phát sóng, nổi tiếng rồi.

Cậu từ sự hưng phấn kích động lúc ban đầu, đến bây giờ là sự biết ơn cảm kích, đều từng gặp phải những fan cùng những sự kiện khiến người ta vừa khó chịu vừa bất đắc dĩ.

Livestream phúc lợi năm trăm vạn, cậu cố tình không nhắc tới Long ca. Long ca của cậu có lượng fan nhiều hơn cậu những hai trăm mấy vạn, xuất đạo mười một năm, có nhan sắc có năng lực diễn xuất, anh nổi tiếng hơn bản thân, Bạch Vũ thật sự vui mừng thay cho anh từ tận đáy lòng.

Nhưng vừa vui vẻ, Bạch Vũ cũng đồng thời biết rõ rằng rất nhiều cô gái Trấn Hồn là fan cp. Mặc dù bọn họ không hề cố tình bán hủ* gì, nhưng bởi vì quan hệ tốt với nhau, hiển nhiên là đường rải khắp mọi mặt trận.

*Bán hủ, hay thường gọi là fan service, tức là hai bạn trai giả vờ ân ái để fan thỏa mãn.

Lúc ban đầu Bạch Vũ tuyệt không để ý, Chu Nhất Long lại càng không để tâm, anh vốn dĩ lúc nào cũng là một người rất đơn thuần. Tốt thì là tốt, không tốt thì là không tốt thôi. Sẽ không vì bất kỳ lợi ích gì mà để bản thân chịu oan ức.

Nhưng mà, theo độ nổi tiếng càng ngày càng lớn, Bạch Vũ do dự rồi.

Có vẻ như là, nên tránh xa Long ca ra một chút.

Tự thân cậu xuất đạo mười năm, lại nhỏ hơn Long ca hai tuổi, cũng không sợ bị lạnh nhạt bỏ rơi. Nhưng Long ca thì không được, dù rằng Long ca không để ý, Bạch Vũ cậu cũng sẽ quan tâm.

Cậu không muốn Long ca bị người khác nói là bán hủ, càng không muốn Tiểu Vũ Trụ và Tiểu Long Bao* trở mặt với nhau.

*Tiểu Vũ Trụ là fanclub của Bạch Vũ, Tiểu Long Bao là fanclub của Chu Nhất Long.

Và chính bản thân cũng không muốn thấy người khác nói mình cọ sức nóng của Long ca. Cho nên, livestream hôm đó hoàn toàn không nhắc đến Long ca.

Nhưng mà...cậu vẫn là đánh giá quá cao bản thân rồi, nếu không thì cũng sẽ chẳng đi xem livestream của Long ca rồi cười như tên ngốc trăm cân.

Câu nói kia, tình lang a

Bài hát kia, tình không như ý a

Không quản nữa, xem như tự mình nghe vậy.

Vậy nên, cậu lặng lẽ tặng một chiếc xe thể thao*.

*Xe thể thao là một trong những icon có thể tặng cho người đang livestream từ phía khán giả, giống như bấm like vậy nhưng mấy cái icon này phải mua bằng tiền thật.

Khi bị Long ca chỉ mặt điểm tên, trợ lý còn đang hối chính mình phải livestream liền rồi, hoãn lại một lúc đi~

Bạch Vũ nhắm mắt lại day day trán, lại còn phỏng vấn tham ban* nữa, rõ ràng đã dặn bản thân phải cách xa anh ấy ra, ít nhất là trong các tình huống công khai trước công chúng phải cách xa nhau một chút. Nhưng mà chính mình lại mở miệng thốt lên, bài hát mà Long ca hát trong livestream ấy:

Chỉ trách màn đêm ấy...

*Tham ban là những người không liên quan đến đoàn làm phim xem quá trình quay phim và thăm hỏi nhân viên đoàn, đa phần là fan của diễn viên hoặc người thân của nhân viên đoàn sẽ đến.

Như này còn ra thể thống gì không.

Không, không ra cái dạng gì hết.

Mình, rốt cuộc là bị sao vậy?

Rõ ràng ngày hôm sau có cảnh quay đêm, đêm nay phải ngủ một giấc thật ngon, không phải à?

Bạch Vũ tự giận tự dỗi một lúc, mở đoạn tin nhắn thoại gần đây nhất của Chu Nhất Long.

[Em là Triệu Vân Lan tuyệt vời nhất, Thẩm Nguy Triệu Vân Lan sẽ mãi mãi bên nhau, trọn đời trọn kiếp.]

Khóe môi của Bạch Vũ hơi câu lên, ngón tay thon dài vô thức chọt chọt avatar wechat của Chu Nhất Long, đến khi ý thức được bản thân đang làm gì, Bạch Vũ vội vàng rụt tay lại, đem di động giấu xuống dưới gối.

Bạch Vũ cuời khổ, con người ấy mà, vẫn là không nên làm chuyện xấu...

Cuối cùng Bạch Vũ cũng ngủ mất, nhưng lại mơ đến đêm đóng máy nọ, cái đêm mà không nên cho người biết, cái đêm đen tối ấy, ái muội ấy, loạn nhịp ấy.

Đó là đêm mà Chu Nhất Long đóng máy Trấn Hồn.

Bởi vì đoàn làm phim đang vội kết lịch trình, mọi người không đi ăn mừng với nhau được, chỉ có Bạch Vũ và Chu Nhất Long hai người đi ăn tôm hùm đất, khi hứng lên lại còn uống cả rượu.

Tửu lượng của Bạch Vũ tốt hơn Chu Nhất Long, thế nhưng hôm đó có vẻ như có chút hưng phấn, có chút khác thường, anh uống khá nhiều rượu, mang theo một chút tùy hứng, một chút lười biếng, lại hơi chút trẻ con, lần đầu tiên trong đời mà nắm lấy tay Bạch Vũ nói rất nhiều chuyện.

Khi đó anh nói gì, chi tiết cậu không nhớ rõ nữa, đại khái đều là những chuyện vụn vặt.

Nhưng mà cậu nhớ rất rõ ràng, Chu Nhất Long xiêu xiêu vẹo vẹo ngã vào lòng cậu, Chu Nhất Long lúc đó đỏ bừng từ cổ lên mặt, dáng vẻ ửng đỏ mang theo men say đó, anh trở nên càng...mềm mại đáng yêu.

Bạch Vũ biết rằng không nên hình dung một người đàn ông như vậy, nhưng Long ca của ngày hôm ấy, thật sự là...

Tự thân Bạch Vũ cũng uống không ít, thế nhưng miễn cưỡng cũng có thể đi đứng được. Cậu vừa kéo vừa ôm đem người mang về khách sạn, sờ tới sờ lui nửa ngày không tìm được thẻ phòng của Chu Nhất Long, liền đơn giản mở cửa phòng bên cạnh của mình ra, đem người về phòng mình luôn cũng được.

Lúc mà Chu Nhất Long bị Bạch Vũ thả trên giường, Bạch Vũ đã mệt đến thở không ra hơi, hơn nữa Long ca mặc dù gầy, thế nhưng chiều cao so với cậu không hơn kém bao nhiêu.

Chu Nhất Long vừa trượt xuống giường, liền thỏa mãn mà xoay người, mặt dụi dụi vào khăn trải giường, khuôn mặt hãy còn ửng hồng, khóe môi xinh đẹp câu lên, đôi mi dài mà cong ấy như hai chiếc quạt nhỏ, chọc tới Bạch Vũ ngứa ngáy trong lòng.

Con ma men Bạch Vũ tính nghịch ngợm nổi lên, lật người Chu Nhất Long nằm ngửa lên, chính mình lại đè sấp xuống người anh, ngón tay xoa xoa nghịch ngợm lông mi của Chu Nhất Long.

"Ha ha, Long ca, ca ca, lông mi anh dài ghê, chơi thích thật..."

Chu Nhất Long bị Bạch Vũ đè hơi không thoải mái, nhíu mày biểu thị kháng cự, mấy lần đẩy ngón tay đang làm bậy của Bạch Vũ ra. Không thành công, Chu Nhất Long có chút khó chịu rồi.

Anh nheo mắt nhìn rõ cái tên đang đè trên người mình, hai tay mạnh mẽ ôm lấy đầu của Bạch Vũ, đến khi mặt cậu cách mặt anh không đến hai phân, từng câu từng chữ, nhưng lại mịt mờ không rõ mà nói:

"Yêm có thể nào hông cần..."*

*Long Long nói ngọng...là ngọng đó, không phải yêm dịch sai đâu!

Lúc này, chưa đợi Chu Nhất Long nói hết câu, Bạch Vũ đột nhiên cúi đầu xuống, hôn lên đôi môi mỏng phấn hồng kia!

"Ưm..."

Chu Nhất Long vô thức mở to đôi mắt, nhưng mà sau khi bị hơi rượu thanh tẩy, trong đôi mắt vốn dĩ sáng trong rạng rỡ lại phảng phất như ngậm nước mơ màng, lại bởi vì men say, đôi mắt càng trở nên ngây thơ mê người...

Đôi môi của Bạch Vũ rời khỏi khóe môi mỏng của Chu Nhất Long, vừa ngước lên liền nhìn thấy đôi mắt mơ mơ màng màng của anh, lại còn cả đôi tròng mắt ngây ngô dụ hoặc kia...

Phắc! Bạch Vũ mắng thầm một tiếng trong lòng.

Cậu giơ tay nhẹ nhàng che lấp đôi mắt của Chu Nhất Long, đến bên tai anh thì thầm thật nhỏ: Ca ca, xin lỗi anh.

Sau đó Bạch Vũ liền hôn lấy Chu Nhất Long.

Lần này không còn là cái hôn lấp lửng như chuồn chuồn lướt nước nữa. Cậu nhẹ nhàng cắn cắn môi dưới của anh một cái, lại nghịch ngợm cắn lấy chóp mũi của anh, đợi Chu Nhất Long không thể thở được phải mở miệng ra, liền công thành đoạt đất!

Bạch Vũ quyết đoán hôn lấy đôi môi mỏng phấn hồng ấy, triền miên mà liếm lấy, đầu lưỡi lướt qua răng anh, quấn lấy chiếc lưỡi ngây ngô thẹn thùng kia cùng múa.

Đợi đến khi Chu Nhất Long khó lòng hít thở mà phát ra âm thanh "ân ưm", ái muội mà hít thở, Bạch Vũ nhịn không được mà cong khóe môi lên, xấu xa mà cắn cắn đầu lưỡi anh, quấn lấy mà hôn, mê hoặc Chu Nhất Long đáp lại cậu, mà hai tay Bạch Vũ đã nhịn không được mà thăm dò vào trong áo của Chu Nhất Long...

......

Sáng sớm ngày hôm sau, Bạch Vũ tỉnh dậy trong tiếng chuông điện thoại, buồn ngủ nhập nhèm mà xoa xoa đầu, bấm tắt chuông đi.

Nằm lại xuống giường chui vào chăn...Đợi chút!

Bạch Vũ đưa tay sờ xuống người, này là cái gì?!

Phắc!

Khuôn mặt tuấn tú lập tức đỏ bừng lên, nhảy dựng lên như đạp phải đinh, chật vật mà nắm lấy quần đùi, giật lấy ra giường cuộn lại rồi ném vào máy giặt của khách sạn.

Đêm qua, mình, mình rốt cuộc là mơ thấy cái gì a, phắc!

Bạch Vũ vừa tắm vừa rên rỉ che mặt, thật là không còn mặt mũi nào mà gặp người nữa mà.

Cậu, cậu đêm qua, lại mơ tới mấy chuyện xấu mà cậu đã làm hồi đóng máy cơ đấy.

Nhưng mà, cậu chỉ là len lén hôn Long ca một cái, hoàn toàn không có mấy thứ hôn hít bá đạo, mấy cảnh cấm trẻ em như sau đó, nha!

Phắc phắc, mình rốt cuộc đang nghĩ cái gì vậy!

Một Long ca mặc tây trang mà còn có thể nâng tạ, mình, mình thế mà lại mơ thấy, mình, mình đè Chu Nhất Long?!!

Bạch Vũ sống chết mà tắm nước lạnh, còn mi nữa tên nhóc kia, thế mà lại không quản nổi bản thân hả! Nhịn lâu quá rồi hả?!

Đến tận khi tắm xong, Bạch Vũ lại uống thêm một ly nước lạnh, mới cảm thấy nhiệt độ trên người trên mặt giảm xuống một chút.

Nghĩ nghĩ, vẫn là mò di động ra, gửi tin nhắn cho Chu Nhất Long nói rằng:

[Long ca, tối nay em có cảnh quay đêm, hơi bận đó. Quảng cáo ở tháp đôi đêm nay em không kịp đăng weibo rồi, anh có thời gian thì đăng đi nhé.]

[Ừm, với cả, anh là Thẩm Nguy độc nhất vô nhị trong lòng em!]

[Hai người họ ở bên nhau trọn đời trọn kiếp, hai chúng ta cũng phải vui vẻ trọn đời trọn kiếp nhé!]

Bạch Vũ hơi run tay mà gửi đi, lo hãi mà vội vàng xóa tin nhắn thoại đi, lại sợ chính mình không tự khống chế được, đành tùy tiện ném điện thoại ở lại khách sạn, như vậy mới đảm bảo được việc quay phim cường độ cao của hôm nay, cậu nghĩ vậy thôi.

Còn ở bên kia, Chu Nhất Long tới tận buổi tối khi quay phim xong mới có thời gian lấy điện thoại ra, nghe được tin nhắn của Bạch Vũ, nơi quay phim của anh tuy rằng là ở Thượng Hải, thế nhưng lại cách tháp đôi không gần. Thế nhưng, vì các cô gái Trấn Hồn, vì lời Bạch Vũ đã nói, anh quyết định đi xem xem.

Lý Thiền: "Nhất Long, ở đó khá đông người, với cả giờ mà cậu qua đó, có thể cũng không kịp gặp được các cô gái đó nữa, đăng weibo một cái thôi vậy."

Chu Nhất Long mỉm cười, nhưng ngữ khí rất nghiêm túc: "Không được, chị Thiền, chị để em đi đi."

Nói rồi, lại dùng đôi mắt Carslan* to tròn đó nhìn đăm đăm Lý Thiền, chị Thiền xoa xoa mặt, đành thỏa hiệp

*Carslan là một hãng mỹ phẩm chuyên sản xuất mascara, slogan của họ là làm mắt to tròn mi dài cong vuốt.

Lúc đó, đêm ngày 20 tháng 7, Chu Nhất Long phát weibo:

"Tan làm, nhìn thấy video. Đuổi tới...trễ mất rồi [khóc cười][khóc cười] Nhìn thấy các em xuất đạo ở vị trí C*, mời các em cùng đi thảm đỏ được không [cố lên][cố lên]" Định vị: Thượng Hải, Cảng Hoàn Cầu Thượng Hải

*Xuất đạo ở vị trí C: Vị trí C là center, tức là trung tâm của một nhóm nhạc đông người, từ này bắt đầu được dùng nhiều ở Trung sau Sáng tạo 101.

*Mấy cái trên cái nào là thật?

1/ Livestream 500 vạn của Vũ ca, hoàn toàn không nhắc tới Trấn Hồn, không gọi hồn Long ca.

2/ Livestream 700 vạn của Long ca có gọi hồn lão Bạch, thú bông tiểu thanh long có xuất hiện [nhưng không nói là do ai tặng].

3/ Livestream 700 vạn của Long ca có hát [Tôi cần em] đổi lời nhạc, có hát [Tình không như ý]

4/ Hai người khi đang quay Trấn Hồn rất thường xuyên cùng nhau ăn bữa sáng, bữa trưa, và tôm hùm đất.

5/ Livestream 700 vạn của Long ca có nhắc tới "hôm nay thỉnh giáo lão Bạch".

6/ Điểm nổi bật trong livestream 700 vạn của Long ca: bấm theo dõi, không lạc đường, chủ post đưa bạn lên cao tốc (lời kịch thấy gớm như vậy, thiệt sự không phải do Bạch chủ post viết sao?? Anh, đợi chút, anh biết ý nghĩa của cái cụm lên cao tốc là gì không)

7/ Bấm vào nút góc phải bên trên để theo dõi, không lạc đường: tự dưng rớt mất 20 vạn Trấn Hồn nữ quỷ, Long ca, kinh thiệt! (nút trên góc phải là nút tắt trình duyệt đó)

8/ Tháp đôi, Long ca sau khi tan làm đã đến xem, và cũng phát weibo!ღ( '・ᴗ・' ) bắn tim



Dịch chương này biết bao con thảo nê mã đã giẫm đạp qua trái tim mong manh nhỏ bé của yêm... Tiểu Bạch ơi...man quá em ơi ngầu quá em ơi!!! Mà ngu quá em ơi~TTvTT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro