chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

sáng sớm

-vũ hạo, hoắc vũ hạo ngươi mau dậy_hạo hiên thanh âm tức giận vang lên. 

-ngươi khi nào cũng tu luyện cái đồ cuồng tu luyện. ngươi mau dậy hôm nay là ngày học đầu tiên

-ta dậy liền_hoắc vũ hạo từ trong tu luyện tỉnh dậy, mơ mơ màng màng tỉnh dậy. 

-ngươi tu luyện tử cực ma đồng đi ta chuẩn bị

-ừm

-nè cho ngươi nè_hạo hiên lấy trong nhẫn trữ vật ra một cái lọ ngọc nhỏ ném cho hắn

-đây là?

-tẩy tủy đan

-nó là cái gì?

-hỏi con tằm trong người ngươi đó, ta đi trước đây

trong tinh thần chi hải

-thằng nhóc hỗn láo_thiên mộng băng tằm tức giận hét lên

-ta đường đường thiên mộng băng tằm bách vạn niên hồn thú thanh danh lẫm liệt mà nó lại so sánh với con tằm. hừ hừ

-thôi đi cha_hạo hiên từ trong phòng vệ sinh truyền ra

-ca hạo hiên biết

-ngươi không cần lo, hắn không nói đâu

-tẩy tủy đan là đan dược giúp cải tạo tư chất ngươi cứ hiểu vậy đi, tối rồi hãy phục dụng đây là đồ tốt.

-vâng_vũ hạo ngoan ngoãn trả lời.

một lúc sau

bước ra trong nhà vệ sinh là một cậu bé mặt dù chưa phát dục hết nhưng lại có một vẻ đẹp tuyệt mỹ thanh cao cuốn hút đến kì lạ đôi song đồng lưu ly tuyệt đẹp mái tóc màu xanh lam dài đến ngang hông được cột cao lên bằng sợi ruy băng khoác lên mình bộ đồng phục sử lai khắc học viện làm hoắc vũ hạo đơ mình trong chốc lát

-hoắc vũ hạo nhanh lên hôm nay là buổi học đầu tiên không được đến trễ đâu nghe nói là vị giáo viên này rất nghiêm khắc đấy coi chừng bị đuổi học đó_hạo hiên vừa nói vừa kéo cậu đứng dậy vừa đẩy cửa ra chạy vù vù đến lớp học

-lớp 1 nhất ban, lớp 1 nhất ban đâu rồi

-hạo hiên ngươi có nhớ đường không vậy_hoắc vũ hạo hiếu kì hỏi

-làm sao ta biết_hạo hiên ngây ngô bảo

-haiz~ kia rồi

-vậy nhanh nhanh vào lớp thôi_vừa nói vừa lôi kéo vũ hạo chạy vào

-qua soái ca kìa chúng bây_cả lớp nháo nhào lên

-chào buổi sáng_hạo hiên cũng đáp lại thanh âm trong trẻo vang lên dù trai hay gái cũng phải ngẩn người. 

-vũ hạo ngồi đây đi_hạo hiên chỉ vào chỗ góc khuất cạnh cửa sổ nói

-hảo ngươi ngồi ở đâu ta liền ngồi đấy_vũ hạo đáp lại

vào chỗ ngồi việc đầu tiên hạo hiên làm là

1-ngồi vào

2-gục xuống bàn

3-ngủ

4-hết rùi

-khò khò khò

-giờ ta đã hiểu vì sao ngươi ngồi ở đây rồi_hoắc vũ hạo thở dài nói

đúng lúc này, một lão phụ nhân bước vào, lão phụ nhân mặc áo bào màu trắng, tóc bạc da mồi, mái tóc hoa râm được búi chặt trên đỉnh đầu, dáng người trung bình. điểm kì lạ là đôi mắt bà sáng ngời tinh quang quét tứ phương

-em kia dậy ngay cho tôi_vừa nói vừa cầm một viên phấn chọi lại chỗ hạo hiên. hoắc vũ hạo chưa kịp ngăn trở hạo hiên đã lấy tay kẹp lại viên phấn theo bản năng sát thủ 

-cô là ai vậy_đúng là lời nói nhanh hơn trí não mà

-tôi là chu y, chủ nhiệm của các ngươi năm nay. ta không biết có bao nhiêu người trong các ngươi có thể trụ được hết năm này nhưng ta có thể nói trong lớp của ta phế vật không thể tồn tại. ta chỉ đào tạo quái vật chứ không phải thứ ngu xuẩn.

Nghe xong lời nói khó nghe này của Chu lão sư, không ít đệ tử tỏ ra bất mãn, những người muốn thông qua sát hạch trở thành đệ tử của Sử Lai Khắc học viện không ai không là tinh anh, đều là những nhân tài nổi bật trong bạn đồng trang lứa. Vậy mà Chu lão sư này lại gọi bọn họ là phế vật, là ngu xuẩn.
Riêng Hoắc Vũ Hạo khi nghe lời này của Chu lão sư không có chút bất ngờ nào, đại sư huynh từng nói với hắn, vị lão sư này rất nghiêm rắc, tính tình cũng không tốt nhưng lại là người có bản lãnh thật sự.

-bộp bộp bộp bộp_bạn hạo hiên của chúng ta vừa nghe chu y lão sư nói xong vẫn vô tư vỗ tay.

-cái gì_chu y liếc mắt lại

-cô thật ngầu_hạo hiên ánh mắt sáng ngời nói

-từ trước đến giờ tôi chưa từng dạy thứ thần kinh thép như cậu_chu y nói

-kể từ ngày báo danh đến bây giờ ai từng đánh nhau đứng ngay dậy cho tôi

Chu lão sư đột nhiên nói một câu làm cả lớp giật mình khiếp sợ.
Những học viên này đều mới vừa trúng tuyển, không quen biết nhau thì làm sao có chuyện đánh nhau trong học viện? Mà dù có đánh thì có ai ngu ngốc mà thừa nhận?

-không có ai sao đúng là thứ phế vật tất cả đều xuống chạy một trăm vòng quanh quảng trường Sử Lai Khắc cho ta. Ai không hoàn thành lập tức khai trừ.

Vừa dứt lời, cả lớp xôn xao một trận, hôm nay mới là ngày đầu tiên khai giảng, khóa học còn chưa bắt đầu thế mà lại xử phạt những người không đánh nhau? Ai phục?
Ngay lập tức có một học viên đứng lên nói:
- Thưa lão sư, ta không phục. Dựa vào cái gì mà lại phạt những người không đánh nhau như bọn ta?

Chu Y thản nhiên nói.
- Vì ta muốn thế. Không phục ngươi có thể cút đi, ta là chủ nhiệm của lớp này, ta có quyền khai trừ bất cứ kẻ nào. Cho các ngươi một phút, nếu các ngươi còn chưa xuống được đến quảng trường Sử Lai Khắc, tất cả đều khai trừ.
Bà vừa nói xong, một luồng áp lực kinh khủng từ người nàng xuất hiện, từng cái hồn hoàn từ dưới chân nàng xuất hiện.
Hai vàng, hai tím, hai đen, sáu cái hồn hoàn tỏa ra khí thế hết sức mạnh mẽ. Vị lão sư này không ngờ lại là một cường giả bậc Hồn Đế, hơn nữa còn có đến hai cái Vạn niên Hồn Hoàn, nếu bà muốn dùng sức thu thập hết một trăm đệ tử này cũng dễ như trở bàn tay.
Những học viên này dù sao cũng đều mới ra đời, dưới uy áp kinh khủng như thế làm sao còn có người dám phản đối nữa, tất cả mang bộ mặt xám xịt chạy ra khỏi phòng, sau đó Chu Y mới thu hồn hoàn trở lại, vẻ mặt vẫn bình thản nhìn các học viên đi khỏi.
- Ta nhắc các ngươi một lần nữa, các ngươi chỉ có một canh giờ. Trong thời gian này, ai không chạy đủ một trăm vòng thì xem như không hợp cách. Đây xem như là lần khảo hạch đầu tiên của các ngươi, ai không đủ điều kiện có thể cuốn xéo.

Nghe bà nói thế, các học viên còn đi phía sau lập tức tăng tốc chạy thẳng ra quảng trường.

       đợi chap mới nha 1227 từ rùi






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro