Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tâm thư của Tuệ Hiền Hoàng Qúy Phi trước khi mất để lại, lại không đến tay hoàng đế:
Cả đời Cao Ninh Hinh ta phấn đấu chỉ vì một người.
Cả đời ta ngang ngược ngạo mạn không coi ai ra gì cũng chỉ không muốn yêu đuối trước mặt người.
Cả đời ta nguyện dấn thân vào chốn hậu cung thâm độc cũng chỉ muốn tranh giành người với nữ nhân khác.
Cả đời ta nguyện làm con cờ cho Cao Giai thị cũng chỉ để tiếp cận chàng.

Cả đời ta cũng chỉ vì một cái tên Ái Tân Giác La Hoằng Lịch - vị hoàng đế mà con dân yêu quý.

Cuối cùng thì ta cũng như những nữ nhân khác trong hậu cung của chàng, tàn phai nhan sắc, chết oan trong chốn thâm cung. Nhìn chàng cùng Ngụy Anh Lạc từng bước tiếng tới.

Ta thương tâm, chàng hay biết?
Ta tủi thân, chàng quan tâm?
Ta nỉ non, chàng có tai như không nghe thấy!
Ta đánh mắng Ngụy Anh Lạc, chàng lạnh nhạt với ta!

Tình yêu của ta chưa đủ?
Hay chính là ta quá nhẫn tâm?

Để rồi ta đánh mất đi chính bản thân, chính lý trí và chính tự do ta đã từng có.

Mỗi buổi tối gồng mình trước gương trang điểm thật đẹp, nấu món ăn thật ngon, nở nụ cười thật tươi hướng về cửa Trữ Tú cung chờ mong một bóng hoàng bào.

Sự chờ đợi trong vô vọng tương đương với vết thương ngày càng mục rữa trong trái tim ta.

Ta mệt mỏi lắm! Mặc dù trong thâm tâm không muốn buông bỏ, nhưng bản thân lại mệt mỏi, rồi ta nhận ra, cuối cùng cả hai người chúng ta vốn dĩ không phải như vậy, là do số phận khiến ta trở nên độc ác, khiến chàng trở nên nhẫn tâm.

Vậy thì Cao Ninh Hinh ta nguyện kiếp sau đơn độc, một mình tàn nhẫn, một mình chống lại số phận, sẽ không để ta và chàng phải đi đến mối nghiệt duyện này.

Chúc chàng sống hảo, Ái Tân Giác La Hoằng Lịch!...

________________________

Xem phim ➡ đồng cảm ➡ nghĩ ra ý tưởng (づ ̄ ³ ̄)づ

Cao quý phi - Cao Ninh Hinh cũng chỉ là một nữ nhân đáng thương (╥ω╥')(◞‸◟ㆀ)(´;ω;')




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro