Chương 2: Đặt chân đến thế giới loài người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"OÀNH"

"PHỤT" 

Tại gốc cây, Chimera đang ngồi bệt xuống đấy, lưng dựa vào thân cây, đầu tóc bù xù bị dính một vài cái lá cây. Cả người cô mặc một chiếc váy ngủ trắng liền thân bị dính bẩn. Mọi người đi qua không ai là không liếc nhìn cô.

"Gì mà xui vậy trời! Lần đầu dịch chuyển xu dễ sợ."

Cảm nhận được ánh mắt nhìn mình, Chimera không tự nhiên mà đứng dậy  tay theo phản xạ mà phủi bụi dính trên người.

"Sao mọi người nhìn mình hoài vậy? Người mình làm gì còn dính cái gì đâu, quần áo cũng bình..."

Nhìn lại trang phục của mình cô không biết dấu mặt vào đâu. Vì nôn nóng được trở về thế giới loài người mà cô vội vàng đi mà quên không thay trang phục.

Chimera nhanh chóng tìm chỗ nào khuất người mà thay đồ. Suy nghĩ một hồi, chiếc váy trắng trên người cô đã biến thành một bộ đồ mới tinh. Sau khi thay xong cô ui vẻ dạo phố nhìn ngắm xung quanh.

Gần một năm kể từ khì mình đến nơi này đây là lần đầu tiên được thoát khỏi cái núi tuyết đáng ghét đó. Đang đi thì đập vào mắt cô là hình bánh pizza vô cùng to đực dán trên cửa kính làm thức tỉnh cơn đói của cô. Không suy nghĩ gì nhiều mà cô chợt lao ngay vào cửa hàng. Gần một năm không được ăn những thứ này làm cô vui vẻ mà đến quầy gọi đồ.

"Dạ cho mình tính tiền."

Trả tiền xong Chimera chợt nghĩ đến gia đình nhà Baram nhất quyết không biến ra tiền , nói đó là trái với quy luật. Cô thầm than sao phải khổ như vậy.

Cả một buổi sáng cô đi khắp nơi ăn uống đến nỗi bụng sắp nổ tung ra. Ngồi suy nghĩ nên đi đâu tiếp theo thì có một đoàn người vừa đi vừa nói chuyện rất rôm rả.

"Mẹ ơi mình sắp đến sở thú chưa mẹ. Con mỏi chân."

"Chúng ta sắp đến rồi, đi một lúc nữa thôi. Anh ơi bế con hộ em với."

"Sở thú? Hay mình cũng đi ta? "_Chimera suy nghĩ

Thấy đoàn người đi xa, Chimera nhanh chóng chạy theo nhưng vẫn giữ khoảng cách tránh người ta chú ý.

Đi một lúc chưa lâu lắm mà cả người Chimera mệt mỏi, nhìn vào cửa kính khiến cô đứng hình.

"Ai đây?"

Chimera hoảng hốt nhìn về phía hình phản chiếu mình trong gương mà sợ hãi, tay chân khua loạn xạ xác nhận xem đó có phải mình không. Khi biết được đó là mình thì cô đơ người nhìn chằm chằm về phía hình ảnh của mình phản chiếu trong gương.

Từ lúc xuyên đến đây cô không hề soi gương, cho dù muốn soi cũng không được vì ở đỉnh nói không có gương mà cô cũng lười soi nên không để ý. Nhưng bây giờ nhìn lại mình đúng là đã khác trước rất nhiều.

Trông cô khoảng 22 tuổi. Có lẽ do ở trên núi không tiếp xúc nhiều với ánh mặt trời nên da cô rất trắng. Dáng người cân đối mà cô lại đang mặc một chiếc áo thun trắng bên trong cùng với quần short trắng và chiếc áo khoác sơ mi màu xanh dương nhạt. Tóc buộc đuôi ngựa gọn gàng khiến gương mặt của cô sáng bừng, mặc dù gương mặt vẫn có đôi nét giống hồi trước nhưng Chimera vẫn cảm thấy xa lạ. Không sao tự nhiên được xinh lên ai mà không thích.

Ngắm mình một lúc cô chợt giật mình mà nhìn ngó xung quanh.

"Quên mất! Mấy người kia đâu rồi, mất dấu là mình không biết đường mà đến đó luôn mất."

Chimera ba chân bốn cẳng chạy nhưng may mắn nhìn thấy đoàn người chưa đi xa, cô lại tiếp tục đi theo bọn họ đến sở thú.

________________

"Haiz mệt quá!"

Chimera ngồi vào ghế đá than thở:

"Trời nóng chết đi được!"

Ngồi nghỉ một lúc thì nó nhìn thấy ở đằng xa có một đám người tụ tập lại nhìn có chút quen mắt.

"Đằng kia nhìn quen quen, hình như mình thấy ở đâu rồi thì phải...A phải rồi nhóm bạn của Suri, còn kia là...Hoa Hồng Đen?"

Cảnh trước mắt Chimera là một bà lão trông có vẻ bí ẩn đang cầm chiếc hộp đỏ cười nói với bọn trẻ. Đang ngồi quan sát thì Chimera nghe thấy tiếng nói ở bên cạnh.

"Chị ơi chị có thấy một nhóm bạn tầm tuổi em không ạ ?"

'Đây là Suri.' Chimera nghĩ.

"À có phải đằng kia không?"

Suri nhìn về phía tay Chimera chỉ, nhận ra đám bạn của mình thì vui vẻ nói:

"Dạ đúng rồi e cảm ơn."

"Không việc gì."

Nói rồi Chimera đứng dậy rời đi nhưng cô vẫn đứng gần đó quan sát bọn trẻ.

"Nếu cái hộp kia là hộp phép thuật thì đây là thời điểm Suri bị dính bẫy Hoa Hồng Đen thì phải."

Nhận thức được ra vấn đề Chimera hớn hở nhìn về phía bọn trẻ thầm nghĩ

'Nếu mà theo bọn trẻ về thì có thể quan sát được diễn biến chuyện. Nhưng còn việc Suri bị dính bẫy thì thế nào giờ... Nếu mình thay đổi cốt chuyện thì điều gì sẽ xảy ra?'

Nghĩ một hồi Chimera vẻ mặt quyết tâm nói:

"Phải thử mới biết được."

Chờ đến lúc bọn trẻ rời đi Chimera cũng nhanh chóng đi theo.

___________________

Ngồi trên cây nhìn bọn trẻ từ vui vẻ đến hoảng sợ Chimera cũng thấy khó chịu. Những đứa trẻ ngây thơ luôn trong tầm ngắm của mấy kẻ ác bởi chúng không có sức phản kháng, cũng chính vì vậy mà có lẽ phái Ma Nữ đã nhắm vào đám trẻ con này. 

"Haiz càng nghĩ càng thấy tức. Mới về thấy mặt bọn trẻ đều vui vẻ đến lúc sang nhà Suri thì vẻ mặt đầy vẻ lo lắng và sợ sệt. Thật không hiểu Hoa Hồng Đen nghĩ gì, thật ngu ngốc. Gài Suri thì có kết quả gì chứ. Cho dù Suri có thể về thế giới phép thuật thì gia đình Baram để yên được sao."

Quan sát hết hành động của bọn trẻ thì trời đã tối muộn. Để canh thời gian Suri ra ngoài tìm Hoa Hồng Đen đến lúc đó Chimera sẽ cố làm thay đổi sự việc xem có chuyện gì xảy ra không.

"CẠCH"

Suri rón rèn từ trong nhà bước ra. Điều đáng chú ý là cái tai  cùng chiếc răng và cái đuôi chuột mọc trên cơ thể của cậu.

"Chào em"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro