6 - Sân ga

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xế chiều, mặt trời đã lơ lửng phía chân trời khi Oriana và lão Hagrid quay trở lại Hẻm Xéo, xuyên qua bức tường, trở lại quán rượu Leaky Cauldron, lúc ấy đã vắng hoe.

Oriana không nói gì cả khi cả hai đi xuống phố. Nó cũng không để ý người ta ngó ngoái hai bác cháu nó như thế nào khi cả hai người xuống ga xe điện ngầm, tay xách, nách mang, lưng vác những hộp những gói hình thù khôi hài, lại có một con cú trắng như tuyến ngủ vùi trong chiếc lồng mà Oriana ôm trong lòng.

Đến sân ga, khi lão Hagrid vỗ vai Oriana, nó mới nhận ra mình đang ở đâu. Lão Hagrid nói:

- Còn đủ thì giờ đẻ ăn cái gì đó trước khi chuyến tàu của con chạy.

Lão mua cho Oriana một cái bánh mì nhân thịt và cả hai ngồi trên ghế đợi mà ăn. Oriana cứ nhìn quanh. Mọi thứ trông là lạ làm sao đó.

Lão Hagrid hỏi:

- Con có sao không Harry? Sao bỗng nhiên con im lặng?

Oriana không chắc là nó có thể giải thích được. Nó đang trải qua một sinh nhật tuyệt vời nhất từ trước đến giờ. Nó vừa nhai bánh mì thịt băm vừa kiếm vài lời để nói.

- Con cũng không biết nữa cảm giác của con hiện giờ rất kì lạ vì mọi thứ của con đang dàn mất đi trình tự ban đầu và khi đến đây mọi thứ làm con quá bất ngờ.

Lão Hagrid chồm qua bàn, đưa cái mặt rậm rì râu tóc của lão đến gần mặt Harry, và sau râu tóc ấy là một nụ cười hiền lành tử tế:

- Đừng lo lắng, con ơi. Con sẽ học hành tấn tới mau lắm. Ai cũng bắt đầu từ chỗ bắt đầu ở Hogwarts. Con sẽ vượt qua được hết, không sao đâu. Ta biết là sẽ kho khăn vất vả. Con sẽ phải một mình phấn đấu vương lên, không dễ dàng gì. Nhưng con sẽ trải qua một quãng đời tuyệt vời ở Hogwarts. Ta đã từng trải qua… Mà thực tê là ta vẫn đang trải qua đời ta ở đó.

Lão Hagrid giúp Oriana lên chuyến tàu điện ngầm sẽ đưa nó về lại ngôi nhà của Mary Oriana Helen. Lão đưa nó một lá thư.

- Đây là vé của con đề đi Hogwarts. Ngày một tháng chín. Ngã Tư Vua. Trong vé có ghi rõ.Hẹn gặp lại con nhé, Oriana.

Chuyến tàu điện ngầm chuyển bánh ra khỏi ga.Oriana muốn được nhìn lão Hagrid cho đến khi lão khuất hẳn tầm nhìn. Nó đứng ịn mũi vào cửa sổ toa tàu nhìn lại, nhưng chỉ chớp mắt một cái là lão Hagrid đã biến mất rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro