Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong địa lao tăm tối ,quanh năm không có lấy một tia ánh sáng mặt trời. Mùi máu tươi,mùi ẩm mốc ,tanh tưởi ẩn ẩn trong không khí ,nồng nặc đến nỗi làn người ta chỉ muốn nôn mửa. Vậy mà có một người,à không ,phải nói là một khối nhân côn bị trói chặt trong đó, tứ chi bị chặt đứt , dần dần thói rữa nơi cửa miệng vết thương . Khối nhân côn ấy tóc tai rũ rượi ,cúi thấp đầu xuống, tựa như đã mất đi sự sống. Đôi mắt phương nhắm nghiền lại ,yếu ớt đến vô cùng. Phải nói dung mạo người này vô cùng thanh tú ,tinh tế ,xinh đẹp đến động lòng nhân tâm ,mà nay bê bát không thể chịu nổi .
" Kẽo kẹt " Tiếng cửa sắt nặng nề nơi địa lao chợt mở. Một nam nhân cực kì tuấn láng vận hắc y bước vào.
" Sư tôn a ~"
"......."
Nam nhân kia kêu một tiếng ,không thấy người kia trả lời ,liền ngồi xổm xuống vuốt ve mái tóc bù xù đến không chịu nổi kia .
" Sư tôn ,cho dù ở hoàn cảnh nào , người cũng thật xinh đẹp a ~"
"..... Súc sinh ! Cút!!!!!!!"
Nam nhân khẽ nhếch miệng cười vô cùng ngả ngớn .
"Sao nào ,sư tôn !"  Nói xong liền giật tóc khối nhân côn ấy ,ép y phải ngẩng mặt nhìn mình .
"A!!!! Súc sinh !!!!!"
RẦM !!!!
Lạc Băng Hà liền đập đầu Thẩm Thanh Thu vào tương không chút nương tay .Máu tươi lập tức chảy ra,nhuộm đỏ một bên khuôn mặt y.
Thẩm Thanh Thu cảm thấy đầu óc mình có điểm choáng váng ,máu tươi che lấp một con mắt ,nhìn thấy thân ảnh Lạc Băng Hà mờ mờ ,rồi nghe hắn rì rầm bên tai mình :
"Tại sao , ngươi không phải là hắn ?" Lạc Băng Hà nhìn Thẩm Thanh Thu có điểm si ngốc ,dùng đôi mắt đỏ thẫm quan sát y.
"Câm miệng ngươi lại đi !! Súc ..... Ưm !!??? "
Lạc Băng Hà lập tức nuốt những lời còn lại của Thẩm Thanh Thu vào bụng. Môi lưỡi dây dưa quấn quýt không ngừng. Đầu lưỡi ranh ma luồn vào trong miệng nhỏ của Thẩm Thanh Thu ,khuấy động răng lưỡi y , triền miên mà hôn thật chặt đôi môi ấy . Hắn giữ chặt gáy Thẩm Thanh Thu ,làm sâu thêm nụ hôn nồng cháy này, lưu luyến đôi môi ngọt ngào ấy, một tấc cũng không muốn rời, cho đến khi Thẩm Thanh Thu sắp ngất đi , hắn mới không cam lòng mà buông ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#haha