Chương 4: Về nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào được trong giếng Kagome mới tĩnh táo lại, cuối cùng cũng về tới ngôi nhà của mình, lúc nhìn đến cửa gỗ đang đóng chặt, nàng cảm thấy có chút quỷ dị. Trong lúc mê mang, nàng vẫn chưa chú ý tới ở chỗ cao phía bên trong cửa gỗ có thêm hai trương phù ấn( lá bùa dùng để phong ấn), vui sướng khi được trở về nhà tràn ngập toàn thân, nàng kích động đẩy cửa ra, phù ấn bị phá, một cổ lực lượng kết giới mà nàng vẫn chưa phát hiện đã bị phá vỡ, sân Jinja quen thuộc làm cho đôi mắt nàng đỏ lên. Ở trong sân mẹ cùng gia gia, còn có Sota hình như đã đợi nàng rất lâu, vừa nhìn thấy nàng từ trong phòng đi ra, lập tức liền chạy tới quan tâm hỏi han. Sau khi vui sướng vì được đoàn tụ qua đi, Sota mới chú ý tới Reina vẫn không có đi ra từ trong giếng Thực Cốt ở trong căn nhà gỗ.

" Nhị tỷ, đại tỷ đâu? Tại sao hai người lại không đi ra cùng nhau, Sota kinh ngạc nhìn Kagome, lại hơi nghiên đầu, có chút sợ hãi nhìn căn phòng âm trầm yên tĩnh kia.

" Cái gì? Đại tỷ? Ta không nhìn thấy nàng nha" Kagome trừng mắt!

" !"

" Cái gì?"

(*^﹏^*) Nếu các bạn thích truyện này thì nhớ bình chọn để cho mình có động lực mà edit tiếp nha.

...........

Trở lại thời đại Chiến quốc năm trăm năm trước này, Reina cũng không cảm thấy có cái gì đặc biệt, ngoài không khí đặc biệt tươi mát, hơi thở hỗn loạn của các loại thực vật, động vật, thì hết thảy đều thực bình thường....

Ngoại trừ ở đây khắp nơi đều là những sợi tóc cùng với mùi tử thi hôi thối phát ra từ trên những sợi tóc đó làm cho người ta chán ghét ra. Ở tại cái thế giới này ma lực tồn tại thật sự quá mức đặc thù, giờ phút này Reina tuy rằng nóng lòng muốn biết tình trạng của Kagome, nhưng nàng vẫn là nhẫn nại đem ma lực ở trong cơ thể từ từ chuyển hóa thành linh lực, tích góp lại từng chút một, sau đó lại bổ sung cho mình một cái Linh Khí Hộ Thuẫn.
Lực lượng không ngừng được truyền vào trong Linh Khí Hộ Thuẫn, khi đụng phải những sợi tóc cứng như thép, giống như một đoàn hỏa diễm bị thiêu đốt, sương mù màu trắng lóe lên rất nhanh đã hòa tan đám tóc, khiến cho hành động của Reina hầu như đều không bị ảnh hưởng.

Cứ tưởng rằng đi theo phương hướng đám tóc càng ngày càng dày thì có thể tìm được hang ổ của Nghịch Phát Kết La, nhưng sau khi đi ra khu rừng rậm, Reina nhìn thấy một thôn trang đang loạn đến gà bay chó sủa. Lúc này, toàn bộ thôn trang đều bị che kín bởi những sợi tóc, y như trong nguyên tác, cảnh tượng những thôn dân bị khống chế đang công kích lẫn nhau hiện ra trước mắt nàng.

Giờ phút này Phong bà bà chính là đang cố gắng dùng phù ấn đối kháng với những sợi tóc sắp đem nàng bao vây. Không biết Inuyasha và Kagome thế nào rồi, Phong bà bà tuy rằng lo lắng, nhưng khi nhìn thấy cô gái nhà láng giềng đang vung cây đao chém về phía mình, thì nàng thật sự cảm thấy không có sức lực đi lo chuyện của người khác, chính là chạy nhanh tránh thoát a.

Vừa định dùng cây cung bằng gỗ rắn chắc trong tay để đở một đòn công kích, thì một thiếu nữ mặc một bộ y phục vu nữ, mái tóc thật dài được buộc thành đuôi ngựa như ẩn như hiện ở trước người của nàng. Tao nhã nâng tay, ở giữa lòng bàn tay non mịn, bộc phát ra hào quang của linh lực, lập tức tinh lọc tất cả các sợi tóc nằm trong phạm vi mấy chục thước, các cô gái bị ngất xỉu sau khi được giải thoát khỏi khống chế.

" Bà bà, người không sao chứ? " Reina xoay người đánh giá Phong bà bà một chút, mới hơi hơi yên lòng.

Phong bà bà nhìn khuôn mặt có chút diễm lệ trước mắt này, cảm thấy có chút quen mắt, cặp mắt hạnh kia nhìn thì rất giống Kikyo tỷ tỷ, nhưng cả người lại để lộ ra khí chất ôn nhu, trong đôi mắt ánh lên màu sắc ấm áp, rất khác so với bộ dạng lạnh như băng của Kikyo, càng làm cho người ta yêu thích, hai người căn bản là không có điểm chung a.

Những sợi tóc trước trán, bởi vì vận động mà có chút hỗn loạn, nhưng một chút cũng không làm giảm đi vẽ đẹp của nàng.

Nụ cười trong sáng khiến cho Phong bà bà phải ngẩn ngơ, nhất thời không để ý tới câu hỏi của nàng.

" Ngài có nhìn thấy muội muội Kagome của ta không? ".

" Muội muội? Muội muội nào.....?"

Phong bà bà thất thần hỏi lại một câu, ngay lập tức đem vị mỹ nhân ôn nhu như nước trước mặt này đặt cùng một chỗ với tiểu nha đầu hoạt bát hiếu động Kagome, ngoại trừ đôi mắt, thì những chỗ giống nhau thật sự là rất ít a.

" Ta là Higurashi Reina, Higurashi Kagome là muội muội của ta. Nàng qua bên đây đã hơn một tuần rồi, mọi người trong nhà ai cũng rất lo lắng, ta vốn là ở đầu bên kia của giếng Thực Cốt quan sát tình huống, cũng không biết vì nguyên nhân gì mà bị miệng giếng kia đưa tới đây." Vừa nói, Reina một bên vừa dùng linh lực tẩy sạch những sợi tóc xung quanh, tìm kiếm hơi thở của Kagome.

Đáng tiếc Ngọc Tứ Hồn lại phát tán ra lực lượng dao động làm ảnh hưởng rất lớn tới cảm giác của nàng, hơi thở của Kagome tuy đục ngầu nhưng lại tràn lan khắp nơi, nàng không nghĩ tới, Ngọc Tứ Hồn rời khỏi cơ thể Kagome lại có lực lượng cường đại như vậy.

.............

Chuyện này so với đánh giá lúc trước của nàng còn khó giải quyết hơn.

Người trong thôn không ngừng bối rối, Reina thở dài, không giải quyết tốt chuyện này, chỉ sợ Phong bà bà cũng không có tâm tư trả lời vấn đề của nàng. Vì thế, nàng từ trong người lấy ra bốn nhân ngẫu( con rối hình người)  làm bằng giấy, sau khi truyền linh lực và chú ngữ, Shikigami người giấy phân biệt bay về bốn phương hướng, trong sự điều khiển của nàng không ngừng linh lọc những sợi tóc.

" Kagome cùng Inu yasha đến phía sau núi tìm kiếm ngọn nguồn của những sợi tóc này, đi đã được nữa canh giờ." Phong bà bà khiếp sợ nhìn thiếu nữ ra tay mau lẹ gọn gàng, đáy lòng âm thầm trố mắt đối với thực lực mà nàng biểu hiện ra, chỉ sợ nếu so với Kikyo tỷ tỷ, thiếu nữ thoạt nhìn thành thạo này càng thêm lợi hại a.

Tầm nhìn của người giấy xuất hiện ở trong đầu của nàng, đúng là sau khi toàn bộ thôn được rửa sạch sẽ, quả thật vẫn chưa từng phát hiện thân ảnh của Kagome.

Phía sau núi.......? Đúng là vị trí của giếng Thực Cốt là ở phía sau núi, nàng cũng không có gặp Kagome hay là Inu Yasha a.... Theo nàng nhớ được thì lúc đó hai người bọn họ hẳn là tách ra hành động, Inu Yasha ở lại trong thôn hổ trợ, mà Kagome lại không ở đó, quả nhiên kịch tình vẫn là xảy ra sai lệch.

Reina vừa định mở miệng hỏi Kagome đi về phía nào----

Đột nhiên từ phía Đông thôn trấn cách đó không xa truyền đến tiếng thét chói tai, khi Reina và Phong bà bà đuổi tới nơi, mấy nữ hài tử đã sớm hôn mê, Inuyasha lại đang bị trói ở trên một cây đại thụ, những sợi tóc rối rắm còn đang tiếp không ngừng sinh trưởng, càng trói càng chặt. Mà lúc này trên một cây đại thụ khác yêu quái tóc hai tay vung lên, có ý đồ tiếp tục thao túng cách sợi tóc.

Lúc này một trương phù ấn có mang linh lực đột nhiên bay ra liên tiếp chặt đứt mấy căn sợi tơ chủ lực ở trong tay của nàng điều này làm cho Nghịch Phát Kết La thập phần tức giận!

Nghịch Phát Kết La vừa ngẩng đầu thì thấy Reina tản mát ra lực lượng dao động cùng với biểu tình trấn định làm cho  đồng tử của nàng hơi hơi co rụt lại, biểu tình thập phần ngưng trọng. Nhưng mà cảm nhận được mảnh vỡ Ngọc Tứ Hồn phát ra từng trận lực lượng, nàng lại âm thầm sinh ra vài phần tin tưởng.

Sợi tóc mềm mại giống như độc xà từ trên người nàng phát tán ra bốn phương tám hướng, lập tức bao vây lấy Reina đang muốn đi tinh lọc những sợi tóc ở trên người Inuyasha, tuy rằng không thể tạo ra thương tổn gì, nhưng Nghịch Phát Kết La dựa vào Ngọc Tứ Hồn sử xuất tất cả lực lượng vào một chiêu, nhất thời làm cho hai người bị nhốt cũng không có cách nào thoát khỏi.

Hộ Thuẫn hộ thân của Reina có tốc độ thiêu đốt ngang bằng với tốc độ buột chặt của sợi tóc, bảo đảm cho chính mình không bị siết chết.

Con ngươi màu vàng của Inuyasha phản ánh khuôn mặt nghiêm túc của
Reina giờ phút này, hắn nhìn kỹ một lát, có chút thất thần nỉ non nói:" Ngươi cũng không phải Kiyou......" Đương nhiên là không phải, mặc dù không biết câu này của Inuyasha bao hàm tưởng niệm hay là oán niệm, nhưng Reina nghĩ đến bi kịch của Kiyou, lòng cũng nao nao.

Phong bà bà bị những sợi tóc tạo thành tường cao chắn ở phía sau, trong một chốc cũng không giúp được cái gì. Chung quanh tử khí chán ghét bởi vì những sợi tóc tụ lại với nhau mà càng ngày càng nòng đậm, Reina cũng không có tâm tư tiếp tục nghe Inuyasha bày tỏ nội tâm, mà là tiếp tục thả ra ma lực bị áp chế trong cơ thể, như vậy sẽ nhanh hơn chuyển hóa linh lực.

Vài phút sau, một mảnh sợi tóc bao vây đều bị linh lực hỏa diễm thiêu đốt hầu như không còn.

Sau khi hết thảy đều bình ổn, Nghịch Phát Kết La đã sớm chạy mất, Reina đành phải hỏi Inuyasha.

" Inuyasha, muội muội của ta đâu!?" Trải qua nhiều thứ trắc trở như vậy, Thanh âm của Reina đã có vẻ rất lo lắng.

" A........A?" Inuyasha bị đôi mắt có vẻ giống Kagome, càng có vẻ giống Kiyou làm sửng sốt, tạm thời không có phản ứng với vấn đề của nàng .

" Kagome! " Reina thấp giọng nói, cảm thấy kiên nhẫn của mình cũng sắp bị mài hết.

Sau khi vất vả giải vây cho mọi người, Reina lại cẩn thận tra xét một lần, chung quanh trừ bỏ tóc, ngay cả bóng dáng của Nghịch Phát Kết La cũng chưa thấy, nhất thời hỏa nộ công tâm, kéo quần áo trước ngực của Inuyasha lại, lo lắng hỏi.

Inuyasha bị Reina bùng nổ khí thế làm cho hoảng sợ, theo bản năng chỉ chỉ phương hướng mà Kagome đào tẩu.

Được rồi, thì ra là theo một cái phương hướng khác vòng ra phía sau núi, trách không được là sẽ không nhau.

Reina thở phào nhẹ nhõm, kịch tình quân vẫn thực là ngoan cố, dựa theo cái lộ tuyến này, Kagome hẳn là đã đi trở về. Nghĩ đến đây, Reina buông áo của inuyasha ra, hai tay dùng sức phủi phủi, giống như trên tay dính bẩn vậy. Thuận tiện kiết mắt một cái nhìn Ngôn Linh Câu Ngọc vòn cổ, khóe miệng nhếch lên một cái không thể nhìn thấy, sau đó hướng tới phía sau núi mà đi.

Inuyasha linh mẫn cảm giác được một tia thản nhiên ý cười của Reina là hướng về phía Câu Ngọc trên cổ của hắn đi!, sửng sốt một lát, hắn mới buồn bực nhìn thiếu nữ minh diễm trước mặt giống như ghét bỏ cái gì bẩn này nọ mà ra sức phủi tay. Đáng giận, hắn làm cho người ta chán ghét như vậy sao? Hắn tức giận cau mày, mở to hai mắt nhìn, khẽ hừ một tiếng, cũng không giám làm ra hành động quá đáng gì.

Lúc này đây, Phong bà bà cũng không có bị thương giống như nguyên tác miêu tả như vậy, mà sự tình trong thôn hẳn là nàng có để xử lý, mà hiện tại việc Reina muốn làm, đó chính là trở về nhà tắm rửa, thuận tiện thả lỏng tâm tình một chút.

Nàng mở ra bước chân, xoay người chuẩn bị đi, đối với vị nam chủ không chuyên tình như Inuyasha, nàng cũng không có bao nhiêu hảo cảm, cho nên sau khi kéo áo của hắn, nàng mới có chút chán ghét phủi phủi tay.

" Uy! Này xú nữ nhân, người nói đi là đi sao?" Tuy rằng Inuyasha ngoài miệng chiếm tiện nghi, nhưng vừa nãy cảm thấy trên người nữ nhân này tản mát ra linh lực tuyệt đối không thua kém Kiyou ở thời kì cường thịnh nhất vào năm mươi năm trước. Sau khi hắn vừa dứt lời, nuốt một ngụm nước miếng. Reina bình tĩnh nhìn hắn một cái, cũng không để ý tới nữa, xoay người bước đi. Hắn bất tri bất giác sờ sờ vị trí trái tim của mình.

Nữ nhân này nếu như mất hứng lại cho mình một mũi tên, chỉ sợ hắn không phải là đơn giản ngủ năm mươi năm như vậy.....

Sau khi thoát khỏi ánh mắt của Inuyasha, Reina về tới miệng giếng Thực Cốt, tuy rằng thả yêu quái tàn nhẫn Nghịch Phát Kết La đã ăn mãnh vỡ Ngọc Tứ Hồn, đối với thôn trấn cùng những người xung quanh mà nói thực ra là quá mức nguy hiểm, nhưng mà nếu muốn xen vào kịch tình quân cái loại yêu thích tạo việc nhân vật chính đi làm, nàng vẫn là không cần dính vào đi.

Mơ hồ nghĩ đến xuất thần, sau khi làm một cái Khinh Thân pháp thuật, Reina thong dong nhảy vào trong giếng, một trận tử sắc quang mang qua đi, tiếp theo là nóc nhà bằng gỗ quen thuộc xuất hiện ở trên đỉnh đầu của nàng, dọc theo cầu thang bằng gỗ đi lên, quả nhiên thấy được mọi người trong nhà đang lo lắng chờ đợi mình.

" Đại tỷ" Sota xông lên cho nàng một cái tiểu ôm thật rắng chắc, trên vòng eo có một đôi tay non nớt làm cho lòng nàng mềm mại vạn phần, sau khi sờ sờ đầu của Sota, nhìn đến con mắt của Kagome đỏ hồng hiển nhiên là đã khóc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro