chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rừng Hyda là cánh rừng nguy hiểm nhất mà người ta từng biết. Xung quanh đều có một lớp sương mù dày đặc quanh năm cùng với những bí ẩn trong đó

Người ta luôn đồn thổi rằng khu rừng đó đang bảo vệ một thứ gì đó rất mạnh mẽ. Không ai sống xót khi vào khu rừng đó

Khi đứng gần cánh rừng thì những người bình thường đã không thể chịu nổi áp lực đè lên cơ thể

Và trong khu rừng đó thật sự đang bảo vệ " một thứ gì đó"

Myze không phải là con người ngay cả bản thân cô cũng chả biết cô là gì, cũng không biết mình sinh ra từ đâu

Cô chỉ biết ngay từ lúc cô nhận thức được thế giới này thì cô đã sống trong rừng rậm và cô tên Myze

Cái tên đó tự động xuất hiện ngay trong tâm trí của cô như một điều đương nhiên. Nó đã khắc sâu vào trong tâm trí

Myze là một cô bé đáng yêu với đôi mắt to tròn màu tím pha lẫn một chút trắng, cơ thể nhỏ nhắn với số tuổi là 4

Cô đã sống ở khu rừng này được 4 năm và vẫn an toàn lớn lên không chút vết thương nào trên cơ thể

Tất nhiên rồi những động vật cùng với cây cối luôn bảo vệ cô từ lúc nhỏ đến giờ

Cô rất yêu, rất yêu khu rừng này

Tuy được bảo vệ nhưng trên đời này làm gì có gì gọi là an toàn tuyệt đối. Và ngày hôm đó một sinh vật xấu xí đã lọt vào khu rừng

Cô không biết nó gọi là gì nhưng nó rất ác độc và xấu xí, vô cùng xấu xí

Nhưng nó lại rất mạnh, một cái vung tay đã làm đổ những cái cây xung quanh. Những loài động vật xung quanh cố gắng chiến đấu nhưng vô ích

Móng vuốt của nó ghim vào từng con sói, quật ngã từng cái cây, phá hủy đi ngôi nhà của nó

Đó là lần đầu cô biết đến cảm giác "hận" "phẫn nộ" và " bất lực"

Với bản năng của mình cô quay đầu bỏ chạy nhưng trong đầu cô vẫn luôn tự trách móc bản thân mình yếu kém

PHẬP

Móng vuốt của nó đó xuyên qua bụng cô. Cô quay lại nhìn nó một cách căm hận và bất ngờ. Lại nhìn thấy xác của những người bạn luôn bên cạnh mình

Trái tim cô bắt đầu đau đớn khi thấy hình ảnh đó, sự áy náy, căm hận cùng với không cam tâm lắp đầy suy nghĩ của cô

Thứ đó rút móng vuốt ra và thân hình cô đổ sập xuống. Thứ đó tiếp tục đi về phía trước, cô vẫn nhìn theo cho đến khi mắt mờ dần và nhắm chặt. Cô chế...

Bỗng nhiên cơ thể cô tự động tái tạo lại. Vết đâm ngay bụng tự động lành lại và nội tạng bắt đầu xuất hiện

Những điều đó đã lọt vào mắt một kẻ. Hắn mỉm cười xấu xa và đến gần chỗ cô bé đang bất tỉnh dưới đất

Hắn cúi xuống và... Lấy đi trái tim của cô bé
1 phút..
2 phút...
3 phút...
Trái tim đang trên tay hắn tan chảy thành nước và vết thương trên ngực cô tự động lành lại

Hắn nắm cổ áo cô kéo đi, người của cô bé dính đầy đất, cát và bùn

Một khoảng thời gian trôi qua

Cô tỉnh dậy, thân thể đau rát, nhức nhối lại thêm cả mệt mỏi

Đưa đôi mắt nhìn xung quanh. Cô vẫn nhận ra đây là cánh rừng nơi cô sinh sống... Không phải cô chết rồi cơ à?

Theo quán tính cô đưa tay xuống xoa bụng nhưng chẳng thấy gì cả như chưa từng có vết đâm nào

"tỉnh rồi à"- giọng nói của một người đàn ông vang lên đằng sau lưng

Cô giật mình quay lại nhìn thì thấy một người đàn ông đẹp trai đẹp trai hơn những người cô từng thấy

Ừ thì người đó là người đầu tiên cô gặp từ trước đến giờ mà. Toàn chơi với động vật chứ biết mùi con người là gì đâu

" này nhóc, ta rất hứng thú với cơ thể nhóc " - người đàn ông nói tiếp với nụ cười xấu xa đặc trưng của mình

" biến thái"- cô đưa hai tay lên che cơ thể loại nhìn với ánh mắt kiễu đẹp trai mà bị biến thái tiếc dễ sợ

" với thân hình bây giờ của nhóc thì ta không lên nổi đâu" - người đàn ông đó nói tiếp cùng với ánh nhìn đầy ngạo mạn

Đôi mắt của cô mở to nhìn hắn giống như đang xác nhận mức độ tin tưởng.

Đôi mắt cô rất đẹp đan xen giữa màu trắng và tím,to tròn và trong vắt

" Myze"

" Ryomen Sukuna" - hắn à không là Sukuna trả lời

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro