Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

# Lạch cạch #

  Tsuna khuôn mặt không một chút cảm xúc, bình thản chỉa súng vào đầu người đang ngồi phía trước.

  Cậu cất giọng đều đều như mọi thứ rất đỗi bình thường nhưng lại khiến người nghe lạnh toát sống lưng.

- Buổi tối tốt lành, baba 'kính mến'~

  Iemitsu rợn hết cả người, mồ hôi tuôn như suối và không dám nhúc nhích dù chỉ một chút.

- Ha... haha...ha... Cá ngừ nhỏ, b...bình tĩnh. C... Có gì từ từ nói. B... Bỏ súng xuống trước đ...đi...

  Tsuna nhướn mày, vẻ mặt kinh thường như nhìn một cục rác vô dụng.

- Hô~ Giữa hai ta có gì để nói à?

  Iemitsu im lặng mà run bần bật, ánh mắt cầu cứu nhìn về phía 'cậu bé' đang bình thản lau chùi nón kia.

  Nhưng phải để ông thất vọng rồi, cái người ông cầu cứu không những không giúp còn cười khinh nhìn ông kìa.

  Reborn lúc này kiểu: Nhìn gì? Tự xử đi. Tui là tui không muốn làm rạn nứt quan hệ với Dame-Tsuna của tui đâu :)

  Fon chứng kiến tất cả liền mỉm cười: Tsunayoshi từ lúc nào là của ngươi vậy tên biến thái đội lốt trẻ em kia?

  Reborn: Nhìn lại bản thân trước đi :)))

  Fon: :)))

# Xẹt xẹt xẹt #

  Và vâng. Không khí đã u ám ngày càng u ám hơn nhờ màn đọ mắt của hai vị nào đó.

  Cơ mà bỏ qua đi, quay lại với Tsuna nào :)

.

  Tsuna kề súng ngay đầu Iemitsu, cười nhẹ và đe dọa.

- Rời khỏi ngôi nhà này hoặc con tiễn baba xuống địa ngục. Chọn đi.

- T... Tại sao chứ?!

  Iemitsu cảm thấy hoang mang trước lời của cậu, Tsuna cũng còn chút kiên nhẫn mà đáp lại.

- Bởi con ghét baba~ Baba dám bỏ hai mẹ con con lại mà xử lí công việc ở CEDEF với cái lời nói dối là đến Nam Cực để đào dầu mỏ. Cơ mà lạ thật đấy. Ở Nam Cực có dầu mỏ à? Thú vị thật nhỉ?

  Câu cuối Tsuna nâng giọng lên một cách trào phúng, rồi chưa đợi ông nói gì cậu liền tiếp lời. Bằng một chất giọng lạnh như băng, ngay cả xưng hô cũng thay đổi.

- Thật sự mà nói thì tôi chẳng quan tâm đến bí mật hay nỗi khổ của ông đâu, Iemitsu. Đừng dùng cái lí do không muốn gia đình mình gặp nguy hiểm hay đại loại thế. Ông làm mẹ khóc và đau lòng, đó là điều duy nhất mà tôi biết.

  Đôi mắt của Tsuna ánh lên màu đỏ u tối, chỉ hận không thể trực tiếp bắn chết người trước mặt.

- Biết không? Tôi ghét ông lắm đấy. Làm ơn biến khỏi cuộc sống của mẹ tôi đi, Iemitsu!

  Không khí một lần nữa chìm vào im lặng, Reborn và Fon cũng tập trung nhìn về phía này.

  Họ không có ý định ngăn cản, tất cả đều do Iemitsu mà ra thôi. Nếu ông ấy chịu nói thật với Nana và Tsuna ngay từ đầu, thì cũng không có cái kết cục con hận cha thế này.

  Cả hai... À không, tất cả những người quen biết với Tsuna đều hiểu rõ cậu là một người rất lí trí. Nhưng mỗi khi dính dáng gì đến gia đình của mình, cậu như mất hết bình tỉnh mà phá hủy cái nguyên nhân khiến người thân đau khổ.

  Có lẽ... Là do ảnh hưởng của tiền kiếp chăng?

...

...

...

  Ehèm!

  Sự kiện trên thật ra đã là của ngày hôm qua rồi.

  Khi Iemitsu bất chợt trở về, chưa kịp bước vào nhà hay mở miệng hỏi thăm Nana thì Tsuna không biết từ đâu phóng ra rồi dịch chuyển cả hai đi mất tiêu. ( Reborn và Fon cũng bém theo để hóng drama )

  Và tại phòng dành cho Boss ở Lestelle, Tsuna đã dùng vũ lực uy hiếp Iemitsu và không để ông có cơ hội gặp Nana lần nào nữa.

  Cơ mà bằng một cách vi diệu nào đó của Iemitsu, ông đã khiến Tsuna bỏ qua với điều kiện ông phải kể hết mọi việc cho Nana.

  Và con Mè này sẽ không nói ra chuyện ổng mua chuộc Cá-chan bằng phiếu ăn đồ ngọt miễn phí suốt đời đâu :)))

   Tất nhiên, thêm cả việc xử lí giúp cậu phân nữa giấy tờ về sau nửa chứ ^^~

  Mọi chuyện trôi qua êm đềm.

  Đó là cho đến khi Iemitsu nhờ cậu đi tìm Basil, đệ tử của ổng.

  Tsuna: Hên cho ông là hôm nay tui bắt đầu kì nghỉ đông nên rảnh đấy :)

...

# Cạch #

  Tsuna rời khỏi nhà với hai 'cục thịt' trên vai. Nhờ vào vài phương pháp 'nhỏ nhặt' thì cậu đã định vị được vị trí hiện tại của cái người tên Basil kia.

- Oi, Tsuna!

  Nghe tiếng gọi quen thuộc, Tsuna quay lại phía sau để chào hỏi.

  - Chào cậu, Takeshi.

  Nở nụ cười sáng lạng chói mù mắt con dân, Tsuna lại một lần nữa khiến chàng trai nào đó phải ửng hết cả mặt cũng như âm thầm gào thét trong lòng.

  Tại sao cậu ấy lại đáng yêu thế chứ?!

  Cơ mà...

  Yamamoto cuối cùng cũng chú ý tới đứa trẻ mặc công phu bào màu đỏ đang ngồi trên vai cậu, khuôn mặt bắt đầu có dấu hiệu đen xuống.

  80: Hahaha~ đừng nói lại là tình địch nữa đấy nhá?!

  Mặc dù trong lòng khó chịu là thế nhưng Yamamoto rất nhanh liền cho qua.

  Vì sao ư?

  Tất nhiên là vì hai vị nào đó đều là trẻ con (?), còn cậu thì có thể tận dụng thời cơ không có tên trung khuyển nào đó cản trở mà đi chơi với Tsuna. Tiện quá rồi còn gì^^?

  Reborn + Fon: Cứ tự nhiên thử, nếu việc đó thành công :)) _ by hai thanh niên giỏi nhất trong việc phá đám.

.

- Hahaha, chào cậu Tsuna. Cậu tính đi đâu vậy?

  Yamamoto thân thiện chào hỏi với vẻ mặt thơ ngây (???), Tsuna cũng đáp lại.

- Tớ có chút việc nên cần đến khu mua sắm một chút. Cậu muốn đi cùng không?

- Hể~ nghe vui đấy. Tất nhiên là tớ sẽ đi cùng rồi! Sao nỡ từ chối lời hẹn hò này được chứ.

  Mè: # khinh bỉ # Ảo tưởng vừa thôi cha nội.

  Thế là cả bốn người cùng đi đễn khu mua sắm, cơ mà không hiểu vì sao giữa đường lại gặp Gokudera, Ryohei và cả Haru, Kyoko đang đi dạo cùng Fuuta, Lambo và Ipin nữa. À, tất nhiên là không thể thiếu Colonnello rồi.

  Cứ thế, từ một vài người liền thành một đoàn người đi chung khiến người xung quanh không kiềm được mà liếc nhìn vài cái.

  Yamamoto đen mặt. Vậy là kế hoạch coi như đổ sông đổ bể hết rồi.

  Nhưng tại sao tất cả bọn họ đều xuất hiện ở đây vậy chứ?!

  Hai vị chủ mưu nào đó: Ha hả :)

...

  Tsuna đang rất hài lòng. Cực kì hài lòng. Ai ngờ được rằng cậu có thể đi dạo phố cùng Haru thế này cơ chứ ( lầm mục đích rồi con trai )

  Haru lúc này đang loay hoay trong việc chọn phụ kiện tai mèo hay thỏ đẹp hơn.

  Tsuna hồi hộp âm thầm gào thét trong tim.

  Đến! Mau hỏi ý kiến của anh đi Haru~

  Anh trai đáng yêu của em đang chờ nè~

  Như nghe được tiếng lòng của cậu, Haru chậm rãi quay lại.

  Tsuna mở to mắt chờ đợi. Ánh mắt cháy lửa đầy mong chờ.

  Haru suy nghĩ một chút, song liền mỉm cười cất giọng.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

- Kyoko, cậu thấy cái nào đẹp hơn?

# Crắc #

# Pang! #

  Mè: Hạt bụi nào~ hóa kiếp Tsuna~ :)

...

  Tsuna hóa đá và trở về với cát bụi, thâm tâm chết lặng mà nằm bất động như cái xác khô.

  Hai hàng nước mắt cứ chảy ròng ròng, cậu bắt đầu thấy hối hận tại sao lại để Kyoko gặp Haru rồi.

  Bất ngờ thay, trong lúc cậu còn đang tuyệt vọng, Haru bất ngờ đội lên đầu cậu một đôi tai thỏ.

  Tsuna ngẩng mặt lên, lập tức liền bị ánh sáng của Đ... À nhầm, ánh sáng thần thánh từ nụ cười của Haru đánh gục.

- Cho anh này.

- Haru~ QvQ

  Tsuna mất hết hình tượng bám lấy Haru như koala, cô cũng chỉ có thể lắc đầu an ủi ai kia thôi.

  Những người còn lại: Vâng. Làm người tàn hình quả thật rất thú vị :)








______________________________ còn tiếp _______________________________







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro