Vì Người Thành Ma 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe nói lúc Ma Sát Tinh hiện thế, Ma Vực không một ngọn cỏ nhưng khắp nơi lại nở kim sắc mạn đà la, hoa này cũng được Ma Vực tôn sùng là thánh hoa.

Hoa này cùng Ma Sát Tinh cùng căn cùng nguyên, ngươi nếu có thể tìm được Ma Vực chi hoa, liền có thể mượn lực lượng của nó trước tiên hóa hình.

Chỉ là kim sắc mạn đà la này sát khí rất nặng, nếu là cắn nuốt, sẽ cùng ngươi tiên cốt tương hướng, đến lúc đó hai loại lực lượng ở trong cơ thể ngươi va chạm, nhẹ thì tu vi tẫn hủy, nặng thì hôi phi yên diệt, hẳn là như thế, ngươi vẫn muốn làm như vậy sao?

Hài nhi không hối hận, tạ phụ đế thành toàn!

Sau khi khỏi hẳn Vũ Tư Phượng theo La Hầu Kế Đô trở về Ma Vực, bởi vì muốn nghị hòa, hắn cũng yên tâm mang nó theo bên người, không cần lo lắng nó sẽ vì mình bị đồng tộc vứt bỏ.

Đến Ma Vực La Hầu Kế Đô liền đi tìm Tu La Vương thương nghị tính khả thi của biện pháp hòa thân, Vũ Tư Phượng thì ở Ma Vực tìm kiếm kim sắc mạn đà la.

Ma Vực thánh hoa này cùng La Hầu Kế Đô ra đời, vốn tưởng rằng sẽ không cách tẩm điện hắn quá xa, kết quả trong khoảng thời gian ở Ma Vực tra xét, đều chưa phát hiện ra tung tích kim sắc mạn đà la.

Đời trước ở Thiếu Dương bí cảnh có xuất hiện qua, nhưng lúc này đây La Hầu Kế Đô vẫn chưa bị phong ấn tại bí cảnh Thiếu Dương phái, cho nên hoa này quả quyết không có khả năng nở rộ ở nơi đó.

Ma Vực còn có một chỗ Vũ Tư Phượng không có đi qua, phía sau tẩm điện La Hầu Kế Đô là đoạn nhai, bên dưới là một mảnh màu đen biển chết.

Tìm khắp Ma Vực cũng chưa tìm được, như vậy kim sắc mạn đà la chỉ có khả năng ở dưới phiến đáy biển.

Ở quanh thân mở ra một tầng kết giới, thả người nhảy vào trong biển, trong nước biển ma khí không ngừng ăn mòn kết giới.

Vũ Tư Phượng ở giữa kết giới hết sức rách nát mà đến được đáy biển, tạo thành một mảnh không gian dưới đáy biển, bên trong nở khắp kim sắc mạn đà la.

Có lẽ là La Hầu Kế Đô cùng y quan hệ thân cận, khi Vũ Tư Phượng cắn nuốt sức mạnh từ hoa mạn đà la, vẫn chưa bị sát khí chống cự.

Tiếp nhận lực lượng dũng mãnh không ngừng cuồn cuộn tiến vào thân thể, xương cốt cả người đều bang bang rung động, hai loại lực lượng tương chạm vào nhau, máu tươi từ khóe miệng trào ra.

Chờ sau khi thể lực tạm thời ổn định, Vũ Tư Phượng rời đáy biển, lúc này đây, ma khí trong nước biển cũng không có công kích y.

Y đi nhân giới mang về Đào Hoa Túy, nấu một ít thức ăn, chờ La Hầu Kế Đô đi tìm Tu La Vương nghị luận trở về, nhưng qua thật lâu, cũng chưa thấy bóng dáng hắn đâu.

Cảm giác bất an trong lòng không ngừng phóng đại, Vũ Tư Phượng quyết định xách theo rượu tự mình đi Vương cung tìm người.

La Hầu Kế Đô đề nghị, Tu La Vương đồng ý. Có điều Nguyên Lãng vẫn luôn có thái độ phản đối việc ngừng chiến sự, La Hầu Kế Đô nghe được, liền lập tức chạy tới Thiên giới, tránh thái độ Nguyên Lãng phá hư đại sự.

Tu La Vương chỉ cảm thấy đau đầu, Nguyên Lãng quá cố chấp, cực kỳ giống mình lúc ban đầu khăng khăng khai chiến, nhưng nhìn một đám tộc nhân bởi vì dã tâm chính mình mà chết đi, hắn dao động.

Kim sắc điểu phá vở hộ vệ ngăn trở, xong thẳng lên đại điện, rơi xuống đất nháy mắt hóa thành bạch y thiếu niên, Tu La Vương xem đến đều thẳng mắt.

"La Hầu Kế Đô đâu?"

"Hắn đi Thiên giới nói chuyện nghị hòa, thuận tiện truyền lệnh tướng sĩ toàn bộ rút về Ma Vực." Thanh âm cũng dễ nghe ,Tu La Vương nghĩ.

Tu La Vương nhớ rõ đây là thần điểu La Hầu Kế Đô mang về từ Thiên giới.

"Bờ Nhược Thủy......." Vũ Tư Phượng rốt cuộc minh bạch chính mình vì sau tâm thần không yên, vội vàng chạy đến Thiên giới.

La Hầu Kế Đô đi Thiên giới nói cùng Bách Lân, Bách Lân ngược lại nóng lòng cùng hắn đối ẩm, hắn đều không có hoài nghi cái gì.

"Bách Lân huynh, thỉnh!"

Bách Lân nhìn La Hầu Kế Đô giơ lên chén rượu đưa đến bên miệng, chỉ cảm thấy quá trình vốn dĩ thực ngắn, thời gian lại như là đến cực chậm, chỉ thiếu chút nữa, La Hầu Kế Đô uống xong ly rượu, chính mình có thể mượn tay hắn, giải quyết nguy cơ Thiên giới.

Thật cũng chỉ thiếu chút nữa, mắt thấy La Hầu Kế Đô sắp uống xong rượu chính mình tỉ mỉ chuẩn bị, đột nhiên xuất hiện một bàn tay, ngăn cản sự tình phát sinh.

La Hầu Kế Đô nhìn về phía bàn tay, một bộ bạch y lấy dây mực nạm biên, da bạch thắng tuyết, tóc đen nửa thúc, trên trán một chút tóc ngắn tân trang gương mặt, giữa mày một màu đỏ đậm yêu văn.

Người này cho người ta cảm giác giống như trên chín tầng mây. Độc tiên nhân, tròng mắt rõ ràng đen nhánh mà ảnh ngược lại chính là mình.

Xứng đáng là tiểu mỹ nhân bước ra từ trong tranh.

"Đào Hoa......... Túy, ngươi, ngươi thích!" Vũ Tư Phượng thật muốn cho chính mình một cái tát.

Đời trước là bởi vì từ nhỏ ở dị vực lớn lên, nói không rõ tiếng Trung Nguyên mới nói lắp, như thế nào trọng tới một đời còn nói lắp!?

La Hầu Kế Đô lúc này mới chú ý tới người này trên đầu cài hoa quan, chính là hắn mang lên đầu cho tiểu điểu nhi, Đào Hoa túy là rượu hắn thích nhất tại Nhân giới, nói cách khác, trước mắt hắn bây giờ là tiểu điểu nhi?

"Ngươi là........tiểu điểu nhi?" La Hầu Kế Đô buông chén rượu, đôi tay nắm lấy vai Vũ Tư Phượng, kinh hỉ tiểu điểu nhi của hắn có thể hóa hình, càng kinh diễm tiểu điểu nhi sinh đến như vậy xinh đẹp.

"Ta có tên, không, không gọi tiểu điểu nhi!"

Nhưng mà La Hầu Kế Đô tự động xem nhẹ Vũ Tư Phượng đối với cách xưng hô của hắn kháng nghị, lôi kéo y đến khoe ra cùng Bách Lân: "Bách Lân huynh, ngươi xem tiểu điểu nhi nhà ta có phải hay không đẹp cực kỳ!!"

Nội tâm Bách Lân nghiến răng nghiến lợi, lần trước quấy rối liền tính, lần này chuyện tốt của hắn thật sự là bị phá hỏng rồi.

"Đẹp, bất quá Kế Đô huynh, tiểu điểu nhi nhà huynh không hiểu quy củ cho lắm a." Bách Lân ở phía sau tay áo siết chặt nắm tay, nhưng giận không thể nói, hiện tại không phải thời điểm cùng La Hầu Kế Đô trở mặt.

Vũ Tư Phượng cũng cảm nhận được Bách Lân nhìn về phía mình trong mắt đầy hận ý, ước gì đem chính mình lột da rút gân.

"Quản cái gì quy củ không quy củ, tiểu điểu nhi của La Hầu Kế Đô, không cần thủ quy củ."

Vũ Tư Phượng đắc ý mà hướng về phía Bách Lân nhướng mày, sau đó đối La Hầu Kế Đô nói: "Ta nấu ăn, chờ ngươi, đợi không được, liền tới tìm, tìm ngươi."

"Ta nếu nhớ không sai, ngươi hẳn là lần đầu tiên hóa hình đi".

Tiểu điểu nhi từ trước nay luôn tùy hứng, chính là Bách Lân huynh luôn luôn nho nhã, như thế nào liền khắc nghiệt với tiểu điểu nhi nhà mình?

La Hầu Kế Đô nghĩ nghĩ, tiểu điểu nhi vốn là Thiên giới thần điểu, chẳng lẽ giữa bọn họ trước kia từng có mâu thuẫn.

"Tiểu điểu nhi, ngươi cùng Bách Lân huynh trước kia có phải hay không có điểm không thoải mái?" La Hầu Kế Đô nghĩ một bên là người trong lòng mình, một bên là bảo bối tiểu điểu nhi, bất luận nó chịu thương tổn cái gì hắn sẽ luyến tiếc, nếu hai người có cái gì không thoải mái, hắn sẽ là người hòa giải.

Không lường trước, tiểu điểu nhi căm giận mà bưng lên ly rượu vốn là để hắn uống, một bên trừng mắt Bách Lân một bên uống cạn, sau đó đem cái ly nặn nề mà đặt trên bàn.

"Không có.......không thoải mái, chỉ là Bách.....Bách Lân.

Nhìn thấy hung hung hăng hăng tiểu điểu nhi, La Hầu Kế Đô thật là có chút bị dọa đến, tiểu điểu nhi nguyên lai như vậy hung sao?

Vũ Tư Phượng cũng không biết chính mình là làm sao vậy, y vốn không phải người táo bạo như vậy, liền xem y hiện tại chỉ là mới vừa hóa hình, căn bản là còn nhỏ tuổi? Nhưng y chính là người đã sống lại một lần nga, không nên như vậy mất lý trí mới phải.

Lắp bắp nói xong lời tàn nhẫn, Vũ Tư Phượng liền cảm giác tầm mắt mơ hồ, đầu óc choáng váng nặng nề, ngã xuống trong nháy mắt bị La Hầu Kế Đô tiếp được.

"Tiểu điểu nhi?!" La Hầu Kế Đô nhìn về phía Bách Lân, trong đầu hiện lên một tia hoài nghi, nhưng nghĩ lại, hắn cùng Bách Lân lâu như vậy, Bách Lân huynh hẳn không phải loại người như vậy.

"Có lẽ mới hóa hình khống chế không tốt dẫn đến phản phệ, ta đây liền thay người truyền y quan."

"Đa tạ Bách Lân huynh hảo ý, nhưng bản tọa ở Thiên giới không tin những người khác, lần này đến, một là cùng ngươi ôn chuyện, sau là nói nghị hòa, thuận tiện truyền lệnh toàn quân rút về Ma Vực. Tu La Vương đáp ứng ngừng chiến tất nhiên là sẽ không đổi ý, nghị hòa không vội, ôn chuyện đành để ngày khác, Bách Lân huynh, bản tọa cáo từ trước."

Nhìn La Hầu Kế Đô ôm thiếu niên rời đi, Bách Lân không thể tin được vào tai mình, nghị hòa? Thế hắn làm hết thảy mọi chuyện còn có cái gì ý nghĩa?

La Hầu Kế Đô trực tiếp ôm tiểu điểu nhi phóng đến chỗ y quan, trên đường trở về hắn đã dò xét một phen, tiểu điểu nhi không phải bị phản phệ, cũng không bị thương, chỉ có thể là mặt nguyên nhân khác làm nó hôn mê bất tỉnh.

"Là trúng độc, độc chuyên môn đối phó chúng ta yêu ma nhất tộc, này sủng vật Ma Tôn ngài chỉ có một nửa huyết thống yêu ma, độc này liền đối nó hữu hiệu, may mắn còn một nửa huyết thống Thần tộc bảo vệ, tính mệnh vô ưu, bất quá nó sẽ trở nên thực suy yếu, phải cản thận dưỡng, thuộc hạ sẽ nhanh chống luyện chế dược giải độc."

Tiểu điểu nhi như thế nào sẽ trúng độc? Chẳng lẽ thật là Bách Lân huynh? Nhưng hắn vì sao phải làm như vậy? Hơn nữa, ly rượu kia vẫn là cho chính mình uống.

Vũ Tư Phượng trong mộng, mơ thấy chính mình vẫn không thể ngăn cản La Hầu Kế Đô uống ly rượu độc đó, trơ mắt nhìn hắn bị phân gân hủy cốt, tâm thần bị phong ấn, trở thành công cụ giết người tàn sát sạch sẽ tộc nhân của mình.

Bi kịch lại lần nữa trình diễn, chính mình cái gì cũng làm không được, không thể ngăn cản La Hầu Kế Đô bị phong ấn, cũng không thể ngăn cản hắn ngàn năm sau cùng Bách Lân đồng quy vô tận.

"Kế Đô...... "

"Tiểu điểu nhi đừng sợ, ta ở, ta ở chỗ này đây!" La Hầu Kế Đô gắt gao lôi kéo tay tiểu điểu nhi, tiểu điểu nhi là gặp ác mộng.

Tuy rằng không biết nó mơ cái gì, nhưng trong mộng nói mớ, co chặt mày, vẻ mặt thống khổ, trán rậm rạp mồ hôi lạnh, đều tỏ rõ tiểu điểu nhi ở trong mộng nhất định đã trải qua chuyện thực đáng sợ, hơn nữa cùng hắn có quan hệ.

Làm như cảm giác được La Hầu Kế Đô trấn an, tiểu điểu nhi chậm rãi trở nên bình tĩnh, đôi lông mày đang co chặt cũng thả lỏng ra, trầm ổn đi vào giấc ngủ, chỉ là tay y trước sau cũng không có buông ra.

"Tiểu điểu nhi, ngươi rốt cuộc là thấy cái gì? Là ta thương tổn ngươi sao?" La Hầu Kế Đô nhẹ nhàng vén tóc mái đã bị mồ hôi làm dính lại trên mí mắt y, thở dài.

Từ khi cùng tiểu điểu nhi quen biết tới nay, nó vẫn luôn vì hắn mà bị thương.

Lần đầu bị mình ngộ thương, lần thứ hai vì cứu mình thiếu chút nữa bỏ mạng, lần này lại là uống thay ly rượu của hắn mà trúng độc hôn mê bất tỉnh.

Quả nhiên mình chính là người mang lại bất hạnh cho tiểu điểu nhi, La Hầu Kế Đô quyết định, chờ tiểu điểu nhi tỉnh lại, cùng nó hảo hảo nói chuyện, khuyên y rời đi chính mình, trở lại nơi y thuộc về.



_____________________________________

🌼chap 4 đây nhé🌼

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro