Trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên quan đạo 1 chiếc xe ngựa đang chạy như bay trong sắc trời nhập nhèm tối, trước khi bóng đen bao trùm thì chiếc xe ngựa cuối cùng cũng vào được trong thành. Hộ vệ đánh xe cuối cùng dừng lại trước 1 quán trọ,
" Cô nương ở trong thành quán trọ này là tốt nhất rồi. "

Trong xe truyền ra tiếng nói trong trẻo của một thiếu nữ khoảng 15, 16 tuổi

" Vậy ở lại đi."

Sau đó màn xe vén lên một huyền y nhân xuống xe, trên đầu đội 1 chiếc đấu lạp than hình mảnh khảnh cao gầy. Nàng đi vào trong lâu dẫn tới 1 mảnh ánh mắt nhìn sang nhưng lại bị hộ vệ bên cạnh dọa thu lại ánh mắt.

"Tiểu nhị còn phòng ko?"

"Còn còn ạ! Khách quan muốn ở phòng nào ?"
 
"2 gian phòng tốt nhất, thức ăn đem lên!"

" tốt tốt ạ, để tiểu nhân dẫn 2 vị!"

Huyền y nhân chợt dừng lại nói thêm

" a kiệt, ngươi đi lấy ít dược liệu trong xe , tiểu nhị lát nữa mượn nhà bếp của ông dùng 1 lát!"

" vâng, vâng khách quan cứ dùng tự nhiên!" nói rồi đưa tay ra bắt lấy nén bạc mà huyền y thiếu nữ đưa.

" cô nương, đồ vật đều ở. Thần đi đun thuốc."- a Kiệt nói

Huyền y thiếu nữ gật đầu rải bước theo tiểu nhị lên lầu, còn A Kiệt thì theo ông chủ vào phía sau bếp.
Lát sau trong phòng đặt 1 thùng nước lớn bốc khói, huyền y nhân đang đổ 1 bình nước thuốc màu xanh vào thùng,
bên ngoài bỗng có tiếng gõ cửa

" cô nương thuốc được rồi!"

Huyền y thiếu nữ mở của ra đón lấy khay thuốc nói

" ngươi ở đây canh giữ 1 canh giờ sau đó có thể trở về nghỉ ngơi, ta đã bày trận phạm rồi đừng qua lo lắng."

"Vâng, cô nương."

Huyền y nhân thấy vẻ mặt của y liền biết y ko nghe vào nhưng nàng cũng ko quản dc, những chuyện như thế này y chỉ nghe theo nghĩa phụ thôi.

Nàng đóng cửa uống chén thuốc kia, sau đó cởi y phục ngâm mình vào trong thùng thuốc, " đau!" như mà vẫn có thể chịu dc, ko như lần đầu ngâm đau đến nàng ngất xỉu.

.....,..............

Sáng sớm hôm sau, hắn cùng a kiệt rời đi sớm, đến bến đò để xuôi dòng xuống Thải y trấn. Cô Tô không khỏi là vùng đất giang nam, khí hậu ngày hè nhưng vẫn rất mát mẻ, phong cảnh mang theo nét độc hữu nên thơ, đẹp như 1 bức họa cuộn tròn. Ngụy Vô Tiện, không sai huyền y nhân chính là Ngụy Vô Tiện, hắn là theo lời mời của Giang Trừng với Giang thúc thúc tới tham gia nghe học tại Cô Tô.
Nói đến việc quen biết với Giang Trừng còn phải kể lại 4 năm trước khi mà hắn đi Di Lăng tế bái cha mẹ, bởi vì cha mẹ vì Di Lăng bá tánh mà chết nên bá tánh ở đây dưới sự giúp đỡ của nghĩa phụ lập 1 đền thờ, tạc tượng 2 người cung phụng vì năm đó ân đức.  Cho nên năm ấy hắn đi tế bái lại ở miếu thờ gặp dc phụ tử Giang gia 3 người đi thanh đàm hội qua đây bái tế cố nhân. Đó là lần đầu hắn gặp bọn họ...

"Công tử, công tử...đến rồi!"_

Ngụy Vô Tiện giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ, chợt thấy Giang Trừng đang đứng bên bờ cùng Giang yếm ly đang gọi mk. Y cũng vẫy tay chào lại, rồi quay sang nói,
" A kiệt, đi làm việc mà nghĩa phụ phân phó đi, ta đến Lam gia sẽ ko có nguy hiểm đâu!"

" Vâng , công tử cẩn thận, có bất cứ nguy hiểm j hãy phóng ám hiệu cầu cứu, ở Thải y Trấn có rất nhiều Ngân y ám vệ sẽ kịp thời ứng cứu."
" ta đã biết, ngươi cứ đi đi, nhớ bảo trọng đó!"

Ngụy Vô Tiện lên bờ, vẫy tay tạm biệt vs A Kiệt, Sau đó đến hội hợp với đoàn người Giang gia.

"Ngụy Vô Tiện chúng ta đợi ngươi rất lâu rồi đó, sao bây giờ mới đến?"
Giang trừng nhăn mặt quan tâm hỏi

" Ở giữa đường ra chút sự tình nên hơi phí thời gian, đến muộn xin lỗi!" Ngụy Vô Tiện khoát vai Giang Trừng nói

"Được rồi, a Tiện có A Tiện sự tình, đến kịp là dc, chúng ta mau chóng lên lam gia hôm nay phải bái lễ."_Giang yếm ly ôn nhu nói, kéo hai người kia nhanh chóng ngự kiếm lên Lam gia, vào Vân Thâm Bất tri sứ ko dc ngự kiếm, nên sẽ muộn nếu ko đi ngay bây giờ.

May mà lên kịp trước giờ bái lễ, Ngụy Vô Tiện đứng ở ngoài lan thất xem từng gia tộc vào bái lễ.

Lan Lăng Kim thị hoàng tộc hậu duệ, lấy mẫu đơn làm gia huy, giữa trán điểm chu sa mang ý khai sáng trí tuệ, giáo phục màu vàng kim. Năm đó rất có giai danh nhưng lai kim lân đài lại chỉ còn lại thối rữa mục nát.

Thanh Hà Nhiếp Thị là đồ tể xuất thân, lấy đầu thú làm gia huy, tu là đao đạo lệ khí trọng đời đời gia chủ chết sớm vì lệ khí, tuy là quân tử nhưng não là 1 cây gân, cứng quá dễ gãy. Nhưng mà đời này có vị Nhiếp nhị công tử này tâm tư lả lướt, thâm sâu cũng là thú vị.

Vân Mộng Giang Thị xuất thân du hiệp tuy thành lập gia tộc nhưng lại vẫn ko mất khí khái du hiệp. Lấy cửu biện liên vì gia huy, thanh linh vì tín vật, gia quy lại là " Biết rõ không thể mà vẫn làm" tuy là tốt nhưng đó lại là gia tộc tệ đoạn, Vân Mộng Giang thị không thích hợp làm gia tộc tuy thực lực yếu nhất trong 5 gia nhưng trong bá tánh lại có thâm sâu căn cơ.
Nam Châu Âu Dương thị ....
Thường yến Diệp thị...
.....

Còn Cô Tô Lam Thị xuất thân chùa miếu, gia quy 3000 cuốn vân văn vì gia huy, giáo phục là bạch y, đai buộc trán vs ý nghĩa sâu nặng. Mà Lam gia chú trọng giáo dục, tuy ko phải mỗi người đều là quân tử, nhưng lại không xấu. Có điều Lam gia cư cao vị, lại hình thành sự cổ hủ bản khắc, dần dần mất đi làn gió quân tử chính trực. Lam gia ở dân gian vang danh lại ko phải đại công tử, mà là nhị công tử Lam Vong Cơ phùng loạn tất ra, đảo cùng ta chí hướng có chút tương tự.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro