05

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu chí lựa chọn tức phụ của Giang Trừng kỳ thật rất đơn giản.

Đẹp, ngực lớn, đối với hắn thế là được.

Hắn không chú ý vừa ngồi xử lí công việc, vừa nhìn đi nhìn lại bộ ngực bằng phẳng của Lam Hi Thần, rốt cuộc cũng thành công khiến cho đối phương chú ý.

Lam Hi Thần hơi hơi nhếch khóe miệng, đem nghiên mực đã mài xong đưa đến phía hắn: Điện hạ?

Giang Trừng giật mình thu hồi ánh mắt.

Cứ việc tâm bất cam tình bất nguyện, nhưng không thể không thừa nhận, Lam Hi Thần lớn lên thật sự rất đẹp.

Đẹp đến mức bộ ngực phẳng phảng phất kia đối với hắn cũng không còn là vấn đề gì.

Giang Trừng vô cùng phỉ nhổ đối với việc bản thân tự kỉ nghĩ về nhan sắc của người khác.

Lam Hi Thần bị ánh mắt như tức giận của hắn nhìn đến có chút để ý: Điện hạ vì sao lại nhìn ta?

Giang Trừng tức giận: Làm sao, mặt không phải là để cho người khác nhìn sao?

Lam Hi Thần cười nói: Người khác có lẽ là không hợp quy củ, nhưng nếu là điện hạ, muốn nhìn bao lâu cũng được.

Nói được một nửa, lại đến gần bên tai hắn nói: Muốn nhìn chỗ nào, cũng đều có thể.

Bút trong tay Giang Trừng lạch cạch rơi một tiếng trên bàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro