11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngoài cung điện truyền tới âm thanh của hạ nhân, là xa phu tới.

Lam Hi Thần đứng lên, hướng hắn hành lễ: Điện hạ, liền từ biệt ở đây.

Đúng là ma xui quỷ khiến, Giang Trừng một phen túm chặt ống tay áo y: Đừng đi.

Lam Hi Thần nghe không hiểu: Cái gì?

Giang Trừng không kiên nhẫn nói: Tiền đi xe ngựa đắt như vậy, ta không có tiền! Cô Tô các cũng đâu có đến đây đón, Giang Tô Chiết Giang cũng đâu có cho đi miễn phí?

Nói xong hắn liền đứng dậy đi ra bên ngoài quát người: Không có việc của các ngươi nữa, mau phắn đi.

Lam Hi Thần yên lặng nhìn hắn một lát, bỗng dưng cười: Điện hạ, Cô Tô chỉ lo đưa người đến Vân Mộng, phí đưa hàng về là phải tự chịu nha.

Giang Trừng cười nói: Cái quy tắc chó má gì vậy.

Hắn lôi kéo tay áo Lam Hi Thần: Đi về đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro