Chương 37: Cho 1 cơ hội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Temarri đặt tay lên vai tôi, nhẹ hỏi rồi lo lắng nhìn Miko "Sao cậu lại làm như vậy? Rõ ràng cậu biết cô bé ấy còn đang bị thương"

" Không ngờ cậu cũng có một mặt hiểm ác như vậy? Phụ nữ đúng là sinh vật đáng sợ" Kankuro dựa lưng vào thành cửa phòng bệnh , khuôn mặt run lên kìm nén.

Tôi không nói gì , nhìn họ, bầu không khí trở nên tĩnh lặng.

Mãi một lúc sau, không thể chịu đựng được nữa tôi mới đưa tay lên bóp chán nói " Các cậu, dù có ghét đến đâu thì cũng nên gọi cấp cứu cho cô ta đi chứ, đứng đó diễn vui lắm sao? Haizzz"

Chỉ chờ tôi nói vậy 2 người bọn họ phá lên cười như điên. Tôi cũng đành bó tay.
—————-
Quay ngược lại về 10phút trước
Miko với diễn xuất không chê vào đâu được đang hướng phía Gaara mà ngã , liền bị 'nội tại ẩn' của Gaara hất tung đập vào tường . Thấy vậy, Gaara hướng ánh mắt nhìn tôi đầy vô tội" Tớ đã cố kiềm chế"

Tôi chỉ cười.. lần đầu tiên tôi thấy lớp cát đó có ích đến vậy a.

Nếu lúc ngất là do cô ta diễn thì tốt quá, nhận xong cú hất này sẽ càng thêm nhục, phun cẩu huyết lên người khác là không tốt a~
—————
Temarri chạy lại dùng chân đá đá nhẹ và người Miko   " Vẫn cứu được, không phải lo"

" ..đỏ lên như vậy?" Gaara hướng ánh mắt lên nhìn tôi, thể hiện rõ sự không vui .

"Gấu nhỏ là đang lo cho tớ sao. Thật là cảm động hết sức"  thấy tôi nói vậy , Gaara cũng không tha mà kéo tôi ra ngoài xử lý vết thương, để lại hiện trường hỗn loạn cho những người còn lại giải quyết. Ra tay với người giống mẹ của mình đâu phải chuyện dễ chịu. Nhìn về hướng người đang kéo tôi phía trước, tôi thầm nhủ may mắn, may mắn vì họ chọn tin tưởng tôi.

Trẻ nhỏ được nuông chiều quá, bị dạy hư cũng là điều dễ hiểu, Miko làm sai, cần phải nhận được sự trách phạt nhưng sau khi ba anh em nhà họ giúp tôi hả giận, nhìn những vết thương ngang dọc cả do nó tự làm, cả do ba anh em họ gây ra tôi lại thấy có chút có lỗi.

Ai cũng có sai lầm, nếu ở thế giới của mình, em ấy dù có sai cũng sẽ không bị trách phạt đến mức như vậy .

Nay không còn nhận được sự che chở của bố mẹ, lại một thân một mình ở thế giới này, không hậu thuẫn , không bạn bè, đáng sợ biết bao. Hơn nữa cô bé này mang sức mạnh quá lớn, nếu không cẩn thận rất dễ sa ngã.
————

Hôm sau khi tỉnh dậy, Miko có vẻ không hiểu tại sao mình lại bị thương đến như vậy. Nhưng nhìn thái độ của mọi người cô bé ấy biết kế hoạch của mình không thành công, còn trục trặc ở chỗ nào, cô ấy đương nhiên không biết.

————
Cho ngươi 1 cơ hội mà ngươi vẫn không biết sửa đổi là lỗi của ngươi
Nhưng thấy ngươi không sửa đổi mà cho ngươi đến cơ hội thứ 2 thứ 3 thì là lỗi của ta rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro