Chương 1-1:Sinh con gái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mười hai năm trước,tại Bắc Nhạn hoàng triều,Phượng Nghi cung.

Trong lúc Hàn Hồng Ngọc(hoàng hậu Bắc Nhạn) còn đang hôn mê, nhưng vẫn có thể mơ hồ nghe được tiếng đi lại xung quanh và truyền tới những câu nói ví như "Nương nương đây là phát động trước thời hạn"

"Mau,đi chuẩn bị nước nóng"

Khi nàng tận lực mở mắt ra còn tưởng rằng ít nhất đã có thể bắt đầu sinh rồi. Một câu nói của Tống ma ma bên cạnh như sét giữa trời quang: "Nương nương, đứng lên đi lại hai vòng."

"Ma ma, hơi đau". Cơn đau từng đợt truyền tới, Hồng Ngọc như muốn khóc.Đây đã là lần thứ hai mà nàng mang thai rồi nhưng sao vẫn đau.

Tống ma ma không mềm lòng, làm như không nghe thấy nói: "Có lợi cho nương nương."

Hồng Ngọc ở trong nhà được người khác đỡ đi từng bước rất gian khổ, bên ngoài . Lúc Hoàng Đế nghe được tin tức thì ngẩn người,y chưa kịp nghe hết câu chuyện liền vội vàng chạy tới.Các quan triều đình thấy vậy cũng chạy theo.

Thái tử đang học ở Tàng Thư Các nghe xong tin thì cũng bỏ dở việc học mà chạy đến tẩm cung của hoàng hậu.

Lúc y đến, Hồng Ngọc đang uống canh thịt dê táo đỏ, giữ lại chút khí lực tránh cho lát nữa không còn sức. Vừa nghe Hồng Ngọc kêu đau một tiếng, Y nhất thời quên mất quy củ nam nhân không được vào phòng sinh mà muốn đi vào xem.

Bạch Vũ (Quốc công)vội vàng ngăn cản hắn, khẽ nói: "Hoàng Thượng không cần quá lo lắng, nữ tử sinh con đa phần đều như vậy, đau hết trận này thì tốt rồi."

Diệp Mạn nghe xong liền nói:"Nhưng mà nàng ấy..." ."Phụ hoàng,người cứ yên tâm đi sẽ không có chuyện gì đâu ,mẫu hậu phúc lớn mạng lớn sẽ được trời cao phù hộ,nhi thần tin là mẫu hậu cũng với hoàng muội sẽ không xảy ra chuyện gì"Thái tử nói .

"Dã nhi ,con nói đúng,mẫu tử nàng ấy nhất định sẽ an toàn "Hoàng Đế sau khi được Thái tử và Quốc Công nhắc nhở thì hơi tỉnh táo lại, cũng không ngồi xuống, chỉ đứng đợi như vậy.

Mọi người ở bên ngoài câm như hến, tiếng hô đau và tiếng hướng dẫn của bà mụ theo sau vẫn có thể nghe rõ ràng. Thỉnh thoảng có cung nữ bưng nước sạch đi vào, bưng máu đi ra, Diệp Mạn cảm nhận được bầu không khí khẩn trương này khiến trong lòng run rẩy, không khỏi nín thở.

Hoàng hôn ở phía Tây, màu vàng của ánh chiều tà rơi xuống hành lang đỏ, thềm ngọc của Phượng Nghi cung mông lung như được phủ một tầng lụa mỏng. Mà giờ khắc này mọi người đang chờ đợi, ngay cả hô hấp cũng chỉ dám thở nhè nhẹ.

Thái tử liền nghĩ đến lúc mà mẫu hậu sinh y ra chắc đã rất vất vả và đau đớn như thế nào.Y bây giờ chỉ hi vọng mẫu hậu và hoàng muội của y sẽ an toàn.

Trong nhà, Hồng Ngọc đang vùi trong chăn nệm mềm mại, bàn tay nắm chặt tấm đệm hơi thả lỏng, đã sớm ngậm miếng sâm trong miệng, cơn đau như dao đâm khiến nàng dần dần vô lực, ý thức mơ hồ. Bà mụ ở bên cạnh gấp đến đầu đầy mồ hôi, không ngừng kích động nàng: "Nương nương dùng sức chút nữa, tiểu công chúa sắp ra rồi."

Tinh thần Hồng Ngọc chấn động một cái, cắn chặt răng phối hợp với bà mụ dùng sức.

Tống ma ma đang điều động cung nữ đồng thời cũng thấy tình cảnh này, gương mặt từ trước đến giờ không lộ vẻ gì cũng dần dần trở nên nghiêm túc. Không lâu sau quả nhiên nghe bà mụ kêu không tốt: "Nương nương e là phải sinh khó rồi. Trường hợp xấu nhất... giữ lớn hay giữ nhỏ?"

"Giữ lớn." Giọng nói Diệp Mạn tỉnh táo lạ thường, không chút do dự nói. Ở nơi không ai có thể nhìn thấy được, bàn tay nổi gân xanh đang nắm chặt thành quyền trong ống tay áo hắn. Lúc bà mụ hô một tiếng kia, tim y giống như bị người ta hung hăng siết chặt, trong phút chốc y phát hiện rằng hắn không thể nào tưởng tưởng ra được tình cảnh nàng không còn nữa.Y biết con có thể tìm lại nhưng nàng thì không.Nàng chỉ có một mà thôi.

Tiếp đó, bà mụ và Tống ma ma đang buồn bực nhìn chăm chú, ngón tay Hồng Ngọc bấu chặt vào cái chăn nàng không muốn mất đứa con này, từ trong thân thể tràn vào một luồng khí lực mới khiến giọng nói của nàng như kim ngọc ném ra: "Lại lần nữa."

Tiếng trẻ sơ sinh khóc lanh lảnh rốt cuộc cũng vang vọng khắp trong điện, bà mụ vui mừng tranh đi trước giành công: "Chúc mừng Hoàng Thượng, chúc mừng Hoàng Thượng, nương nương sinh một tiểu công chúa , mẫu tử đều bình an."

Diệp Mạn nghe xong vô cùng kinh ngạc vui mừng, thúc giục: "Ôm hoàng nữ tới để trẫm xem một chút."

Cùng lúc này, tiếng nói của Thạch Nghị ở ngoài điện vang lên: "Khải bẩm Hoàng Thượng, vũ tịch[1] từ Nam Cương truyền tới tin chiến thắng, chiến tranh ở hồ Lô Trạch đại thắng."

[1] Vũ tịch: Tin cấp báo trong quân đội dùng chim để truyền tin.

Hoàng Đế ôm Đại công chúa trong tã vào ngực, cười ha ha một tiếng: "Đại công chúa của trẫm vừa ra đời đã truyền tới tin thắng lớn từ biên cương, quả nhiên là phúc tinh may mắn từ trên trời hạ xuống. Ngày có cảnh tinh, cũng là đại tinh, trạng như sương nguyệt, không bằng đặt tên là Hồng Liên, sinh vào ngày mồng một, hoàng hôn cháy rữa khắp nơi lấy hiệu là Vĩnh Ninh.Các ái khanh thấy như thế nào?"

"Hoàng thượng anh minh"
" Chúc mừng hoàng thượng có được điềm lành"

"Phụ hoàng cho nhi thần nhìn xem hoàng muội được không ạ?"Thái tử Chiến Dã bên cạnh Diệp Mạn kéo ống tay áo y hỏi
"Dã Nhi,đây,thấy không a?"Diệp Mạn ngồi xuống một chiếc ghế"Đây là hoàng muội của con,con phải biết bảo vệ nàng yêu thương nàng nghe chưa?"Hoàng thường cười ôn nhu nói với thái tử.

"Vâng,nàng thật đáng yêu a.Con sau này sẽ bảo vệ nàng thật tốt không để ai thương tổn nàng"Thái tử đưa tay chạm vào má của tiểu công chúa và nói ra nhưng ngôn từ chắc chắn.
"Tống đệ chúng ta đã là hảo huynh đệ từ nhỏ với nhau ,ta nghe nói đệ có một đứa con tên là Mặc Liên phải không?"Diệp Mạn nhìn về phía Tống Tử Phong.

"A...Ý của hoàng thượng là?"Tống vương nhìn hoàng thượng khó hiểu.
"Ta đang có ý định liên hôn Liên Nhi với Mặc Liên,đệ nghĩ sao a?"

"Nếu như đây là ý của hoàng thượng thì ta sao có thể cãi lại."

"Hảo , hôm nay là ngày vui của trẫm,những quan đại thần , nữ tì ,... có mặt ngày hôm nay đều thưởng 1000 lượng vàng.Tư Đồ Thiên ngươi đi soạn chỉ cho trẫm ,phong Mặc Liên nhi tử của Tống Vương lên làm Dạ Vương , ban đất ở Vĩnh Nam và Hoàng Kỳ cho hắn"Diệp Mạn đứng dậy nói.

-------------Góc nhỏ tâm sự cùng tác giả----------------------

Chương 1 này sẽ có 3 phần nhưng hiện tại ta đang bí ý tưởng nên không biết viết như thế nào.

Chương 1-1 chủ yếu là sự xuất hiện của Hồng Liên ở Bắc Nhạn
Chương 1-2 sẽ là Hoàng Bắc Nguyệt ở Sở Ly.
Chương 1-3 thì sẽ là Minh Ngụy hoàng tử của Hoàng Kỳ quốc.
Và nếu như xếp theo độ tuổi thì các nhân vật được xếp theo thứ tự như sau:
1.Diệp Chiến Dã : Nay được 4 tuổi-Thái tử Chiến Dã
2.Tống Mặc Liên:Nay được 3 tuổi-Dạ Vương Mặc Liên
3.Diệp Hồng Liên:Mới sinh-Vĩnh Ninh công chúa
4.Diệp Mạn-26 tuổi-Vua Bắc Nhạn
5.-Hồng Ngọc-24 tuổi- Hoàng Hậu Bắc Nhạn 

6-Tống Tử Phong-26 tuổi-Huynh đệ kết nghĩa của Diệp Mạn-Tống Vương
7.-Bạch Vũ-26 tuổi-Quốc công-Bằng hữu từ nhỏ của Diệp Mạn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro