Từ Hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các Nàng cùng với Tiêu Trọng Kỳ là bằng hữu khi nào a

Bắc nguyệt và Nguyệt Băng trong lòng cười lạnh. Hiện tại chúng ta không chơi chết ngươi đã coi như tổ tiên phù hộ rồi. Tá túc, lại còn bằng hữu, ngươi đây là đang mơ hay sao

- Mau nhìn kìa hai phế vật kia cư nhiên lại dám đi ra ngoài ! " - Đột nhiên một người ngẩng đầu lên, trông thấy Hoàng Bắc Nguyệt thì trên mặt ngay lập tức lộ ra thần sắc cười nhạo, âm dương quái khí nói:

Người kia vừa nói như thế, đám người đang vây quanh Tiêu Trọng Kỳ đều xoay đầu lại cười rộ lên.

- cácNàng dám không ra hay sao ? Nàng sắp nhận được một phần hậu lễ nha !

-Tam muội muội, tứ muội muội, thân thể hai ngươi gần đây có ổn không đó ? Nếu như không khỏe thì đừng nên tới tiền sảnh nha, nếu không không cẩn thận lại bị tức chết thì phải làm sao bây giờ ? " Tiêu Trọng Kỳ nói, không kiêng kị mà cười ha ha.

Rồi những tiếng mĩa mai các nàng vang lên càng ngày càng quá đáng nhưng các nàng lại trả quan tâm

Tiền sảnh
Vừa đi vào sân nhỏ , các nàng liền nhìn thấy không ít bóng dáng mặc khôi giáp hộ vệ đứng canh ở ngoài sảnh, mơ hồ một trận tiếng cười sang sảng vọng ra từ bên trong

- Ngươi như thế nào lại chậm như vậy để khách quý chờ lâu, thật không có giáo dục, làm mất hết mặt mũi Tiêu gia ! - Chu quản gia cao giọng quát

Hắn vừa mắng vừa thô bạo đẩy Nguyệt Băng xém té hướng về phía tiền Sảnh, hoàn toàn không để ý cặp mắt bình thường vốn nhu nhược của Hoàng Bắc Nguyệt nay đã trở nên lạnh lẽo.

Trong tiền sảnh đã ngồi rất nhiều người, chủ vị là Tiêu Viễn Trình cùng với một vị trung niên nam nhân to béo.

Vị trí bên phải gồm có Cầm di nương , Tuyết di nương, Nhị tiểu thư Tiêu Vận, Đại tiểu thư Tiêu Linh cùng với mấy vị thiếu gia tiểu thư vẫn còn nhỏ tuổi.

Mà vị trí bên trái đa số đều là những người xa lạ, trong đó vị trí thứ nhất là một công tử trẻ tuổi khoác áo gấm, tướng mạo anh tuấn, vẻ mặt kiêu ngạo, trên cổ áo của hắn có bốn viên hỏa châu léo sáng

Thoạt nhìn chỉ khoảng hai mươi tuổi đã là Tứ Tinh cao cấp Triệu hoán sư. Bên cạnh hắn cũng có mấy vị võ sĩ thoạt nhìn thực lực không tầm thường chút nào.

Cẩm y công tử đưa mắt nhìn về phí Tiêu vận đưa tình rồi nhìn qua bốn người vừa đi vào

- Thiếu nữ này không phải là Bắc Nguyệt quận chúa còn người kia không phải là Nguyệt Băng quận chúa đấy chứ ? Vài năm không gặp cư nhiên bộ dạng ngày càng xinh đẹp. - Hắn ta nói Kinh ngạc nói

Tiêu gia toàn bộ nữ quyến ai cũng rất thanh lệ nhìn tiêu vận và Hoàng Bắc Nguyệt cùng Hoàng Nguyệt Băng một đoan trang hiền thục , một trong sáng thoáng tục một đoan trang Diễm lệ ba người mỗi người một vẽ


Chỉ có điều Hoàng Bắc Nguyệt và Hoàng Nguyệt Băng là hai tên phế vật, bộ dạng có đẹp hơn nữa cũng vô dụng, nữ nhân phải như Tiêu Vận mới có tư vị.

- " Để An quốc công chê cười rồi, Đây là tiểu nữ Bắc Nguyệt. Còn đây là muội muội Nguyệt Băng - Bắc Nguyệt lạnh nhạc nói

- Vị này chính là Bắc Nguyệt quận chúa và Nguyệt Băng quận chúa sao ? Quả nhiên dung mạo giống hệt Huệ Văn Trưởng công chúa năm đó, dung mạo tựa thiên tiên a - An quốc công nghe xong con mắt nhỏ như hạt đậu gắng sức trợn to nhìn Hoàng Bắc Nguyệt, ha ha nở nụ cười

- Đúng vậy a, có được vẻ đẹp của Trưởng công chúa, lại không có được tài hoa của nàng, đáng tiếc a ! -Cầm di nương nói

- Đáng tiết đáng tiết - an Quốc công vừa nói vừa cười ha hả làm cả thân phần mập béo của mình cũng rung lên bần bật

Nếu như vị Bắc Nguyệt quận chúa này có một chút thực lực, cho dù không sánh được với Tiêu Vận nhưng cũng coi như là tốt rồi. Dù sao sau lưng nàng không chỉ có uy danh của Trưởng công chúa, mà vẫn còn có Thái hậu cùng Hoàng Thượng che chở a.

- Tiêu phò mã ta đến đây để bàn truyện giải trừ hôn ước của nhi tử và Bắc Nguyệt quận chúa -An quốc công nghiên túc nói

- Bắc Nguyệt quận chúa năm nay mới có mười hai tuổi, mà Triệt nhi đã đến tuổi lập gia đình. Vụ hôn nhân này quả thực không thích hợp. Bất quá lão An quốc công cùng Trưởng công chúa đã định ra hôn ước, ta cũng không dám tự ý huỷ bỏ, chẳng bằng như vậy đi, Tiêu gia có nữ nhi nào vừa độ tuổi, An quốc công phủ ta đều sẽ kiệu tám người khiêng rước về làm vợ - an quốc công nói
- vậy Đại nha đầu nhà ta năm nay cũng 17 rồi các ngươi thử xem -Cầm di nương vội vàng cướp lời

Vốn là nghe được An quốc công nói như vậy, Tiết Triệt đã lớn mật hướng phía Tiêu Vận liếc mắt đưa tình, bày tỏ tình yêu, ai dè nghe được Cầm di nương nói, liền ngẩn ra.

Tiêu gia Đại tiểu thư Tiêu Linh?

Ánh mắt của mọi người đều hướng về phía Tiêu Linh ngồi cạnh Hoàng Bắc Nguyệt mà nhìn tới.

Nàng từ đầu tới cuối đều không nói qua lời nào, nghe được Cầm di nương nói mới khẽ ngẩng đầu lênNàng chỉ là con của một di nương không được Tiêu Viễn Trình sủng ái sinh ra, nào dám cướp đoạt với Tiêu Vận phong quang vô hạn chứ

Cầm di nương rõ ràng là sợ Tiêu Vận gả cho An quốc công Thế tử, mẫu bằng nữ quý (mẹ nhờ con gái mà phất lên), sợ lão gia đem Tuyết di nương đỡ lên làm chính thất cho nên mới đem Tiêu Linh nàng đẩy ra

Trong lúc mọi người chú ý tới Tiêu Linh

- Thế tử Triệt, ngươi muốn cùng tỉ tỉ ta giải trừ hôn ước không phải là vì tỉ tỉ ta không có thực lực, tương lai sẽ khiến cho ngươi mất mặt sao ? Nếu như ngươi muốn kết hôn với một người khiến cho ngươi nở mày nở mặt thì nhị tỷ của ta là một lựa chọn tốt đó. "

Lời này vừa nói ra, An quốc công cùng Tiêu Viễn Trình đồng loạt ngẩn ra. Tâm tư của hai người họ đều bị một tên rác rưởi nói toạc ra.

- Hoàng Nguyệt Băng , ngươi nói nhăng nói cuội gì đó ? " Tiêu Vận nhìn về phía nàng, tức giận cái miệng cũng méo xệch đi.

-" Nhị tỷ, muội muội ta nói sai sao ? Ngươi mỹ mạo như hoa, Thế tử Triệt anh tuấn tiêu sái, các ngươi vừa vặn là một đôi a, ta đây xa xa không bằng - Bắc Nguyệt nói

Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lên, đôi mắt trong suốt linh động lập lòe quang mang, nói năng vô cùng lưu loát tự nhiên, khiến người ta một chút tức giận cũng đều không có

- phụ thân tiêu bá bá mong hai người thành toàn cho ta và tiểu Vận - Tiết triệt nói trong lúc mọi người đang hướng ánh mắt đến Tiêu Vận

-Nếu như Vận nhi thích ta đương nhiên sẽ không phản đối-Tiêu Viễn Trình ngược lại trong lòng vui mừng khôn xiết, liếc mắt nhìn Tuyết di nương một cái, thuận miệng nói:

- Tùy theo ý của lão gia đi. - Tiêu Vận ngượng ngùng quay mặt, nhẹ nhàng kéo kéo ống tay áo của mẫu thân mình. Tuyết di nương cười cười, nói

-" Không bằng như vậy, Vận nhi cùng Thế tử Triệt cùng nhau học tập tại Linh Ương học viện đi, thuận tiện trao đổi luận bàn với nhau, chờ bọn hắn quen thuộc thì liền đem hôn sự định xuống- an quốc công nói

- Quốc công gia ý như thế nào? - Tiêu Viễn Trình nhìn về phía An quốc công:

-Hảo ! Đương nhiên được ! Triệt nhi có thể lấy được Tiêu Vận, chính là phúc khí của hắn a- An quốc công cười ha hả, cái bụng mập mạp rung động liên hồi.

-Đa tạ Tiêu thúc thúc, đa tạ phụ thân !- Tiết Triệt vui mừng khôn xiết, vội vàng hướng hai vị trưởng bối cùng Tuyết di nương cung kính khom người

- Đa tạ nhị Tiểu thư

An quốc công vẫy vẫy tay, một người thủ vệ đứng ở phía ngoài vội nâng một cái hộp gấm đi vào, mở ra đặt lên bàn.

Trong hộp gấm có một khỏa ngọc bội, còn có một tờ hưu thư !

Bắc Nguyệt vừa nhìn thấy tờ hưu thư trắng mực đen, ánh mắt trong phút chốc trở nên băng lãnh.

-Chiếc khóa ngọc này là tín vật đính hôn của Tiết Triệt do Trưởng công chúa đích thân trao cho. Lão An quốc công cũng có cho Bắc Nguyệt quận chúa một miếng ngọc bội gia truyền, bây giờ hôn ước đã giải trừ, bản công trả lại khóa ngọc, Bắc Nguyệt quận chúa có phải hay không cũng nên trả lại mảnh ngọc bội cho ta.- An quốc công nói

Hoàng Bắc Nguyệt chậm rãi đi qua. Một thân bạch y thuần khiết, thân hình gầy yếu, khuôn mặt nhợt nhạt tiều tụy, dáng vẻ điềm đạm đáng yêu. Đám nha hoàn xung quanh, ánh mắt nhìn nàng lộ ra vô vàn sắc thái, châm chọc có, lạnh nhạt có, thương hại cũng có.

- Hưu thư - Nàng dùng ngón trỏ cùng ngón cái cầm lấy tờ hưu thư, giơ lên trước mặt An quốc công

-Bắc Nguyệt quận chúa chẳng lẽ không biết chữ ? Nếu vậy thì để Triệt nhi đọc cho ngươi nghe cũng được.- an quốc công chăm trọc nói

-Tiết Triệt ngươi có tư cách gì mà dám hưu bản quận chúa ? An quốc công, ngươi đừng quên ta Bắc Nguyệt quận chúa do Hoàng Thượng tự tay sắc phong, không giống như ngươi chỉ là quan nhị phẩm, mà con trai ngươi Tiết Triệt cũng chỉ là ngũ phẩm Đô Úy mà thôi. Hắn thấy ta lại không quỳ xuống hành lễ đã phạm trọng tội rồi, vẫn còn can đảm để hưu ta-Hoàng Bắc Nguyệt lắc đầu, khóe môi chậm rãi nhếch lên

Lời vừa nói ra, toàn bộ tiền sảnh trở thành một mảnh tĩnh lặng, đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy
Mới vừa rồi còn đang cười nhạo Hoàng Bắc Nguyệt người , giờ khắc này đều trợn to mắt nhìn nàng

- Bắc nguyệt ! Ngươi nói bậy bạ cái gì đó, không được vô lễ với An quốc công, còn không mau cút xuống !" (Ta thật muốn tán vỡ mồm cha nội Tiêu Viễn Trình này)- Tiêu Viễn Trình vỗ bàn đứng bật dậy, lửa giận đã xông hết lên đầu rồi

-Ta nói bậy ? Ta nói tất cả đều là sự thực a ? - Bắc Nguyệt Lạnh lùng nói

- A , tỉ tỉ muội xin lỗi mảnh Ngọc tỉ đính ước muội lỡ thôi lỡ bán đi rồi ạ - Nguyệt Băng nói làm bộ mặt thành thật xin lỗi

- Ngươi, ngươi để cho ta mất mặt như vậy còn chưa đủ sao ? - Tiêu Viễn Trình tức đến mức đấm ngực giậm chân. Nếu như không phải vẫn còn cố kỵ Thái hậu cùng Hi Hòa công chúa ở sau lưng nàng thì hắn đã sớm một chưởng đánh chết hai nha đầu không biết trời cao đất rộng này rồi !

-Chính là ngươi tự làm mình mất mặt, không phải tỉ tỉ ta ! Lúc trước người muốn kết hôn với mẫu thân ta chính là ngươi, hiện tại hi vọng An quốc công phủ hối hôn, tác hợp cho Tiết Triệt cùng Tiêu Vận cũng là ngươi, mắc mớ gì đến tỉ tỉ ta ?- Nguyệt Băng nói
-Ta hôm nay phải đánh chết các ngươi ! - Nhìn Hoàng Bắc Nguyệt và Hoàng Nguyệt Băng . cặp hắc mâu thanh lãnh, Tiêu Viễn Trình chỉ cảm thấy trước mắt tối đen

Hai người vẫn đứng yên một chỗ cho hắn đánh đương nhiên hắn có ăn gan hùm cũng không giám đánh

- Lão gia bớt giận, đừng để bị con nha đầu ti tiện này làm cho hao tổn thân thể ! - Tuyết di nương liền vội vàng tiến lên đến vỗ vỗ lưng cho Tiêu Viễn Trình giúp hắn thuận khí, thấp giọng nói
- An quốc công phủ người còn ở đây.Nha đầu này điên rồi, đợi đám người bọn họ đi rồi lão gia có thể trừng trị các nàng

- Quốc công gia, 2nha đầu này không có giáo dục, để cho ngươi chê cười rồi - hắn cười hoà khí nói

- Vậy xong rồi thì ta đi đây cáo từ - nói xong Bắc Nguyệt cùng Nguyệt Băng đi ra ngoài cùng hai tiểu nha đầu về chỗ ở của mình
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Mong mina ủng hộ nhiều bấm bình trọn và bình luận giúp mình nha 😁❤️❤️❤️
Mina nhớ bấm theo dỏi để khi mình đăng chap mới sẽ biết sớm hơn a

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro