23.【 Chosou x Itadori 】 Thủ thơ mười bốn hàng Sonnet 142

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【 ChoIta 】 Thủ thơ mười bốn hàng Sonnet 142

[Tên gốc: 【胀虎】第142首十四行诗]

Tác giả: 下个五点一定准时睡觉
Nguồn: https://jujuonlyrtc.lofter.com/post/30ac5c99_1cb5d8275

Nếu bạn thích tác phẩm, đừng ngần ngại bình luận, thả tim thả like ủng hộ tác giả nhé 💓

Cp: Chosou x Itadori Yuuji

ChoIta  Nguyên tác if Tuyến

134 Tình báo ra trước đó đại ca còn đang xoắn xuýt muốn hay không cứu em trai if Tuyến  

Onii-chan mang theo Itadori chạy trốn ngạnh

Xoắn xuýt một chút muốn hay không viết cuối cùng vẫn là viết  

Rất rõ ràng ta não mạch kín một mực cùng jjxx Không khớp ( Buồn

Bạo lực dự cảnh  

Bộ phận đối với thuật thức của Chosou tự tạo ra

Shakespeare(*) sonnet142 thơ mười bốn hàng ta thích nhất hai câu:

(*) William Shakespeare: một nhà văn, viết kịch nổi tiếng của Anh

Tội lỗi của ta là yêu, phẩm chất tốt của ngươi là ghét
<<Dịch tự thân: Tình yêu của anh là tội lỗi, và người phán xét nó là em>>
Love is my sin and thy dear virtue hate

Cùng  hai ta mắt khẩn cầu ngươi, ngươi hai mắt truy cầu bọn hắn
<<Dịch tự thân: Anh yêu em, để rồi người em yêu là bọn họ>>
Be it lawful I love thee, as thou lov'st those

Ngoài ý muốn rất thích hợp ChoIta ở đây ( Chosou thị giác ) Rõ ràng Chosou cùng Itadori đều càng thích hợp văn học của Nhật, đáng tiếc học thuật không tinh ( Gần nhất tại cầm tuỷ não Địa Ngục đương thôi miên tiểu thuyết ) Không có phương diện này tố dưỡng

°°°°°°°

Itadori ôm hai đầu gối chính mình cố gắng đem bản thân co lại thành nho nhỏ một đoàn ngồi xổm ở dưới cầu vượt, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn chằm chằm nơi nào đó bởi vì gian nan vất vả nứt ra khe hở, sau cơn mưa khí ẩm bò đầy toàn bộ vòm cầu một giọt một giọt xâm nhập da của cậu, kẻ lang thang đều vào lúc này dọn nhà tìm một cái chỗ ở sau khi mặt trời mới mọc, cũng mới tiện nghi cậu với Chosou độc chiếm toàn bộ vòm cầu, hai người không phí chút sức nào càng không cần xảy ra xung đột với bất luận kẻ nào, nhận được nơi ở miễn phí qua đêm.

—— Chosou cam đoan với cậu chỉ cần có người giải phóng cho Gojo Satoru từ trong Ngục Môn cương ra bên ngoài liền sẽ đem cậu đưa về chú thuật cao chuyên, khi đó ngữ khí của hắn ôn hòa, thần sắc thậm chí có chút mỏi mệt, điều này làm cho Yuuji có một loại ảo giác có thể tin tưởng người này. Đồng thời khi Yuuji có ý đồ chạy trốn, kỹ xảo băng bó của Chosou cực đơn giản và thô bạo, mấy cái kỹ xảo của hắn đi ngăn cản còn sót lại đứa em trai chạy đi thì càng thêm đơn giản, hắn bẻ trật khới Itadori bả vai cùng đầu gối, 16 tuổi thiếu niên vóc người còn không có nẩy nở, bị bẻ khớp tứ chi không cách nào điều khiển được, chỉ có thể rũ xuống cong vẹo, đau đớn vẫn là rõ ràng, ở thời khắc này giống như là bé con tứ chi bị tổn thương cùng khớp nối chỉ cần qua 10 phút nữa liền sẽ bởi vì mạch máu hoại tử sưng lên —— Itadori trong lòng rõ ràng Chosou đang đánh cược, cược Itadori cần mỗi thời khắc đều vẫn bảo trì trạng thái có thể chiến đấu, cược Itadori sẽ yếu thế yêu cầu Chosou đem khớp của cậu vặn trở lại vị trí cũ, bởi vì cậu không thể dính thêm càng nhiều vết thương.

Itadori hoàn toàn chính xác không thể, cho nên cậu gật gật đầu, ngậm miệng lại biểu thị bản thân sẽ nghe theo sự sắp xếp của Chosou, Chosou sờ đầu của cậu đối với cậu nói Yuuji phải học được kiên nhẫn, sau đó lại ổn lại nhanh đem Itadori xương cốt bẻ về vị trí cũ, dìu cậu đi tìm mấy thứ mà hiện tại nhu cầu cấp bách càng nhiều nhất là băng vải cùng thuốc giảm nhiệt.

Về sau Chosou thông qua không biết từ nơi nào con đường thoát thân, bọn họ hiểu rõ chú thuật giới cao tầng chính là bởi vì Gojo bị phong ấn, vật chứa của Sukuna mất tích lâm vào khủng hoảng, bất luận chết sống, không bằng nói giết chết vật chứa lại mang về phong ấn càng khép lại mặt đám người kia tâm ý. Chosou cầm được đến tư liệu thông tin từng tờ từng tờ lật cho Itadori nhìn, khi đó Itadori đã khôi phục một chút, tăng thêm Sukuna ở trên thân thể của cậu khắc ấn đảo ngược thuật thức, thiếu niên cơ hồ đã khôi phục như lúc ban đầu, chỉ có bên khóe miệng của cậu bị Mahito tạo thành tổn hại cùng với chiêu thức "Xuyên huyết" của Chosou ở trên mũi cậu chạm trổ thành vết tích nhưng cũng không có dấu hiệu khôi phục. Cậu ý đồ đi tìm bạn bè của mình cùng sensei, kết quả tự nhiên là bị Chosou bắt trở lại.

Liền giống cái hồi Itadori và Kugisaki giết chết đám em trai của hắn, Chosou cũng có thể ở bên trong vật chất di chuyển, hắn sớm đã dùng máu của mình đánh dấu định vị người thân còn xót lại, nhờ vậy hắn có thể thoải mái chui từ dưới lòng đất vươn tay ra, túm lấy mắt cá chân dị thường thon nhỏ kia đem thiếu niên kéo vào không biết vực sâu. Sau khi Chosou trải qua mấy lần thấy Itadori chạy trốn, miệng nói thật có lỗi đồng thời trói lại tay chân của Itadori, dây gai là sau khi nấu qua lại ngâm vào máu của Chosou, liền ngay cả Itadori có quái lực cũng không thể kéo đứt, ở phần làn da tiếp xúc với dây gai thì dùng băng gạc lót lên. Theo Chosou nói máu của hắn có kịch độc, tuy nói người thân với nhau sẽ không bị độc của nhau ăn mòn nhưng mà Itadori thân thể chung quy vẫn là nhân loại, vẫn nên cẩn thận mới tốt —— Itadori phản bác nói cậu sẽ không bị Huyết Độc ăn mòn nguyên nhân không phải do quan hệ máu mủ mà là do Sukuna ở trong cơ thể mình, Chosou làm bộ như không có nghe thấy, không bằng nói hắn phảng phất không chịu đi nghe những từ ngữ Itadori dùng để phản bác quan hệ anh em với hắn.

Bọn họ ở trong một căn hộ độc thân có phòng giường hai tầng, là cái phòng ở không cho thuê được vì nghe nói có quỷ, bọn họ chuồn êm đi vào thứ đầu tiên nhìn thấy được là  Nguyền rủa chiếm cứ ở nơi đó, nó nằm nghiêng ở một góc gian phòng toả ra cái khí tức dơ bẩn, nhưng không có chủ động đánh tới. Itadori vừa định đi lên phất trừ nó liền bị Chosou ngăn lại, "Chúng ta chỉ là khách qua đường, nó mới là chủ nhân." Chosou nói như vậy xong vươn cánh tay từ trong tay áo rộng thùng thình, dễ dàng di chuyển Nguyền to cao cỡ nửa người chuyển đến dưới bàn sách, đẩy ra tạo cho Itadori một cái vị trí ở.

"Nhưng tôi là Chú thuật sư, phất trừ Nguyền rủa là nghĩa vụ của tôi." Itadori kiên trì nói, thế là Chosou thở dài thỏa hiệp nói "Vậy thì chờ qua một thời gian ngắn lại phất trừ nó đi, để nó sống thêm mấy ngày coi như là trả tiền phòng." Ở trong mắt của Chosou nhân loại là sinh mệnh, Chú thai là sinh mệnh, Nguyền rủa cũng là một sinh mệnh, không có gì khác nhau, vì bản chất sinh ra từ nhập thể cho nên kẹp ở giữa danh phận Nguyền rủa và nhân loại hắn cùng với thân nhân của hắn nhìn không ra họ khác nhau ở điểm nào —— Nhưng nếu như Yuuji muốn làm cái gì, thì người anh trai này đều sẽ đồng ý, dù rằng có một vạn câu hỏi không hiểu vì sao Itadori muốn ra tay với một con Nguyền rủa nhỏ bé không hề chủ động công kích bọn họ, hắn cũng vẫn gật đầu.

Hắn sẽ giúp Itadori phất trừ nó, bởi vì đây là mong muốn của em trai. Đương nhiên chỉ có việc chạy trốn là không được, mất mạng cũng không được.

Itadori nhìn thấy hắn thở dài mới ý thức được ngoại trừ cái yêu cầu rời khỏi Chosou để trở về chú chuyên, Chosou trên đường đi đều đang thoả hiệp. Thời gian bị trói tay chân trở nên phá lệ dài dằng dặc, Chosou không cần đi ngủ, Itadori ngủ không yên, màn cửa kéo đến rất kín kẽ chỉ có thể từ trong khe hở nhỏ phân biệt đây là ban ngày hay là đêm tối, điều này làm cho Itadori có rất nhiều thời gian suy nghĩ. Chosou thỉnh thoảng sẽ đi ra ngoài không biết làm cái gì, trở về sẽ cầm đồ ăn mà Itadori cần, từng thìa từng thìa đút cho cậu.

"Anh làm sao lấy được đồ ăn? Tổn thương loài người sao?" Cơ thể của Itadori đã khôi phục được phần cơ bản nhưng vết thương tinh thần còn chưa khép lại, cậu làm không được quanh co lòng vòng hỏi thăm, trên tinh thần mỏi mệt để cậu rất khó ở cùng với Chosou - người trước mắt không phải người lại không phải Nguyền rủa, một mực chấp nhất tình cảm anh em.

"Em cho phép anh tổn thương nhân loại sao?" Chosou không có trả lời vấn đề của cậu, hỏi ngược lại.

"Cùng tôi có cho phép hay không không liên quan, nhưng nếu như anh làm hại họ, hoặc là giết người mới có thể cầm được phần thức ăn này, tôi sẽ không ăn." Itadori nghiêm túc nói với hắn, mà Chosou cũng rõ ràng đây không phải nói đùa.

"Anh hiểu rõ, cho nên anh không có thương tổn ai, yên tâm đi." Chosou vươn cái tay cầm thìa đã lâu đến gần, một thìa cơm này xúc đến tràn đầy cơm cùng đậu hũ Ma Bà(*) phủ đầy phía trên, giọng nói mang theo ấm áp "Nhanh ăn đi, Yuuji, sắp lạnh." Thần sắc của hắn tựa hồ dịu đi một chút, Itadori chỉ có thể mê hoặc mà nhìn nụ cười như có như không ở trên mặt Chosou, hắn ta hiện không nói dối, Itadori nghĩ như vậy dời đi ánh mắt, thỏa hiệp há miệng ra.

(*)Đậu hũ Ma Bà (麻婆豆腐): Hay còn gọi là đậu hủ Tứ Xuyên, một món ăn nổi tiếng ở tỉnh Tứ Xuyên- Trung Quốc

Chung cư nháo quỷ cũng không đại biểu vĩnh viễn không có người đến ở, Chosou nghe thấy nhân viên môi giới nói có người muốn thuê lại gian phòng có quỷ, ý vị này tức là Itadori và Chosou rất nhanh lại phải thay đổi chỗ ở. Trước khi đi Itadori cơ hồ quên đi mất Chú linh nằm ở dưới bàn sách kia, nhưng Chosou thì lau xuống một giọt máu từ ngấn đen trên mặt mình, đầu ngón tay dính máu có chứa kịch độc đâm vào giữa trán của Chú linh, quái dị thân thể kia rất nhanh bắt đầu vặn vẹo tan biến mất trên sàn nhà. Itadori nhìn trước mắt phát sinh một màn này không có lên tiếng, thật tốt a, cậu nghĩ, nó đã đi đúng hướng kết cục.

Từ đó về sau bọn họ lại đổi thêm hai phòng chung cư, một tòa cao tầng bị vứt bỏ, cho tới bây giờ là ở dưới vòm cầu. Có đôi khi là bị người bất ngờ phá vỡ chỗ ở tạm thời, có đôi khi là do tránh né một ít Chú thuật sư không biết tự lượng sức mình đến dò xét. Dọc theo con đường này Itadori trên tinh thần miệng vết thương dần dần khép lại, cậu bắt đầu tìm kiếm cùng người khác mức thấp nhất giao lưu, thế là Chosou bắt đầu cùng cậu trò chuyện, Itadori đứt quãng lí giải đến lai lịch của Cửu tướng đồ, cậu đối với hành vi của Kamo Noshitori cảm thấy phẫn nộ, đối với mẹ đẻ của đám Chú thai biểu thị đồng tình...... Nhưng cũng chỉ thế thôi. Có một nháy mắt cậu nghĩ hỏi thăm Chosou đối với bản thân bị sinh ra, bị nhập thể, được trao cho đám em trai tâm tình là như thế nào, nhưng cậu há to miệng lại đem vấn đề nuốt xuống, ở đây hai người đều biết vấn đề này không có bất kỳ cái gì ý nghĩa.


"Yuuji có cảm thấy những tên Chú thuật sư kia rất phiền không?" Có một ngày ở trên đường di chuyển, Chosou hỏi Itadori như thế.

"Bọn họ cũng có chính bọn họ sứ mệnh đi, mặc dù đúng là có chút phiền, nhưng mà có thể hiểu được." Itadori đối với Chosou đã không còn phản cảm, đồng thời hảo cảm cũng không thành công tăng lên, cậu chỉ là ngay thẳng nói ra tâm tình của mình.

"Anh cảm thấy bọn chúng rất là phiền" Chosou cau mày, đây đã là lần đào vong thứ mười mấy trong tuần, khoảng thời gian này Itadori rất ít khi nhìn thấy biểu lộ của Chosou tỏ ra sự bực bội. Chosou ở trong phong ấn sống hơn một trăm năm nhưng vẫn là một đứa trẻ mới sinh mấy tháng, hắn sinh ra đến sớm nhất cũng phát triển được muộn nhất, một mực mặc khoa trương trang phục chải khoa trương kiểu tóc, hắn không hiểu như thế nào phản trinh sát, càng không hiểu như thế nào ở thế gian này làm có thể bị người bình thường quan trắc được thực thể sống sót.

Cùng lúc đó hắn ít có biểu lộ, Itadori thậm chí hoài nghi cậu phải chăng có thành tựu khiến người kia tỏ ra được một nửa sướng vui giận buồn "Nếu như Yuuji cũng cảm thấy bọn chúng phiền toái, anh có thể ra tay." Mà lúc này, hắn lộ ra bực bội biểu lộ đề nghị, đồng thời một bộ dáng vẻ biết rõ cái đề nghị này chắc chắn sẽ không được đồng ý.

Không ngoài suy đoán của hắn, Itadori lắc đầu không nói thêm gì nữa, Chosou cũng không nhắc lại tương tự đề nghị, chỉ chuyên chú việc khả năng đem Itadori rời khỏi "cửa sổ" bị phong toả kia.

Chosou về đến dưới vòm cầu, hắn hôm qua mang về tin tức, nghe nói Ngục Môn cương vô thanh vô tức xuất hiện trù yểu chuyên môn, phong ấn sắp bị mở ra. Trải qua mấy ngày nay hơi hiểu chút ân tình lõi đời Chosou tự học "đa nghi", hắn biểu thị không rõ ràng này chẳng phải sẽ không phải là do đám cao tầng tiếp tục thả ra tin tức giả sao, còn cần quan sát xem, Itadori không có chọc thủng trên mặt hắn rõ ràng không bỏ cảm xúc "Hẳn là chúng ta nên cân nhắc điểm này." Cậu nói, dùng tay vỗ vỗ Chosou khẩn trương cánh tay, để hắn cùng mình cùng nhau ngồi xuống.

Đã rõ ràng trước mắt bản thân ở cao chuyên cũng không có nơi sống yên ổn, nếu như tùy tiện trở về sẽ còn liên lụy Fushiguro và Kugisaki cùng đám người hiệu trưởng, thế là Itadori đã bỏ đi thời gian ngắn thoát đi Chosou ý nghĩ, hiểu rõ đến điểm này Chosou cũng đã sớm cởi đi dây gai thấm máu của anh cả.

Nhưng bọn họ hiện tại vẫn là không cách nào hữu hảo nói chuyện, nói cho cùng Chú thai bị nhập thể cùng với Vật chứa nuốt vào chú vật cũng không cùng lập trường, hắn cùng cậu ở giữa duy nhất mối quan hệ mảnh như tơ nhện, tơ nhện là một đoạn không có chút nào căn cứ hoang đường hồi ức.
Yuuji vẫn là rất mệt mỏi, năng lượng của cậu một mực bị dùng cho bản thân chữa trị, không có Ieiri-san đảo ngược thuật thức gia trì cùng đầy đủ dinh dưỡng thu lấy, cậu thậm chí có chút bận tâm lần này đại lượng mất máu cùng đào vong có thể hay không dẫn đến mình sau này không thể cao thêm.

Cậu rất nhanh liền ngủ thiếp đi, trước khi nhắm mắt lại ở trong mắt cậu là Chosou trầm tư bên mặt, cái này khiến cậu ngoài ý muốn có chút an tâm.

Nhưng rất nhanh từ trong ngạt thở cậu bừng tỉnh, Chosou đang cưỡi ở trên người cậu, một cái tay chống ở bên tai của cậu một cái tay dùng khí lực không mạnh không nhẹ bóp ở trên cổ Itadori, tựa hồ còn đang do dự thứ gì.

Cậu đại khái đã thiếu dưỡng một đoạn thời gian, đầu ngón tay có chút run lên, vừa định phản kháng đồng thời trong tầm mắt mơ hồ thấy rõ ràng máu từ chung quanh ngấn đen của Chosou đang trôi nổi —— cậu biết đây là truyền thừa thuật thức từ nhà Kamo -chỉ là xúc động nhất thời hoặc là thật sự quyết tâm giết chết.

Nhưng mà trên mặt biểu lộ của Chosou khiến Itadori mất đi khí lực phản kháng, trong mắt của hắn hàm nước mắt, dáng vẻ đang cố gắng khống chế không để rơi lệ. "Itadori...... Yuuji" hắn nhìn thấy Itadori tỉnh, khí lực trên tay tăng thêm một chút lại buông ra một chút "Yuuji, em trai của anh......" Ngữ khí của hắn thậm chí có thể nói là thâm tình.

"Chosou." Phát ra âm thanh mới phát hiện thanh âm của mình đã khàn giọng, Itadori cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, thanh âm này lại phảng phất như dọa Chosou giật nhảy một cái, trên cổ bị bóp chặt khí lực mất đi một chút.

"Anh hẳn là, anh vốn hẳn nên, báo thù cho Esou cùng với Kechizu......" Chosou lẩm bẩm nói, cơ hồ là đang đối với chính mình thì thầm "Yuuji vốn là cừu nhân của anh......"

"Thật xin lỗi." Yuuji ho hai tiếng nói "Nếu như làm lại một lần nữa, tôi vẫn là sẽ giết chết bọn họ, nhưng tôi sẽ hướng Chosou xin lỗi, thật xin lỗi giết chết em trai của anh."

"Anh biết." Chosou nhẹ gật đầu, bọn họ rõ ràng lẫn nhau ý nghĩ, phảng phất như đã sinh hoạt chung một chỗ mười mấy năm thân nhân ở trên bàn cơm giao lưu thường ngày "Cho nên Yuuji không cần nói xin lỗi, bởi vì anh cũng muốn giết chết em."

Thấy Yuuji không có phản kháng cũng không nói gì, Chosou cũng đã sớm biết chính mình không ra tay được, ngược lại cười lên buông ra cậu "Nguyên bản dù Yuuji là em trai của anh, anh cũng sẽ giết chết Yuuji." Chosou đứng thẳng lưng lên nhìn ra sau lưng của Yuuji, Yuuji cũng theo ánh mắt của hắn ngửa đầu, ý thức được Chosou đang xuyên thấu qua từng tán lá cây nhìn lên ánh trắng "Nhưng mà những ngày này anh nhìn thấy —— Anh vẫn luôn đang nhìn, anh nhìn biểu lộ của mẫu thân khi sinh sản ra tám cái chú thai, anh từ huyết thống bến bờ trông thấy hình dạng của đám em trai yếu ớt vặn vẹo, anh cũng nhìn thấy dáng vẻ Yuuji chiến đấu, dáng vẻ trầm mặc, bộ dạng lộ ra nụ cười."

Hắn tái diễn lại cảnh bản thân đối mặt với hai đứa em trai trước nói "Esou sống vì Kechizu, Kechizu sống vì anh, anh sống vì Esou —— Nhưng còn Yuuji thì sao?" Hắn hỏi "Ai sống vì Yuuji, Yuuji lại vì ai mà sống đây?"

Không đợi Itadori đạt được đáp án, Chosou liền vươn tay, tựa như cái lần hắn hứa hẹn sẽ đưa Itadori về chú chuyên vuốt vuốt tóc Itadori, đầu ngón tay xẹt qua Itadori cũng bởi vì thiếu dưỡng mà phiếm hồng gương mặt, cuối cùng rơi vào Itadori trên cổ khẽ vuốt phiếm hồng dấu tay

"Cho nên anh quyết định, mặc kệ Yuuji vì ai mà sống, anh sẽ sống vì Yuuji."

"Tốt a, em đồng ý" Itadori từ dưới thân Chosou chui ra thân thể, che đi đôi mắt hắn phản chiếu lấy ánh trăng đối với hắn nói "Muốn khóc liền khóc lên đi, Chosou."

Cậu cảm thấy lòng bàn tay ướt át, Chosou mang theo giọng mũi hỏi cậu "Ngay cả lúc này cũng không nguyện ý gọi một tiếng onii-chan sao?"

"Không nguyện ý a." Itadori mang theo ý cười lau đi Chosou nước mắt trả lời.

Có khoảnh khắc như thế, ban đêm bầu trời phá lệ óng ánh.

 


Báo cáo:
Ngục Môn cương ly kỳ xuất hiện trù yểu thuật cao chuyên Tokyo trường học phòng làm việc của hiệu trưởng sau sáu ngày, Gojo Satoru dùng đặc biệt năng lực của gã đột phá phong ấn sau 10 giờ, vật chứa của Ryomen Sukuna là Itadori Yuuji cũng ly kỳ xuất hiện ở trong phòng y tế của trường Tokyo.

Vết thương trên người cơ hồ khỏi hẳn, chỉ ngoại trừ vết sẹo trên mặt sử dụng đảo ngược thuật thức cũng vô pháp tiêu trừ.

Itadori Yuuji lúc xuất hiện đang ở trạng thái hôn mê, cụ thể là ai đem cậu từ Shibuya rời khỏi, trong lúc đó tiếp xúc người nào, là ai có thể vô thanh vô tức đột phá chú chuyên kết giới đem cậu vận chuyển đến trường học trước mắt không có đầu mối, chỉ có thể chờ đợi cậu thanh tỉnh tiến hành hỏi thăm.

Gojo Satoru tựa hồ biết nội tình gì, nhưng mà ( Hoàn toàn như trước đây ) cự tuyệt lộ ra.

Còn phải đợi tiến một bước điều tra.


Sau khi nhận được Ieiri Shouko tin tức Gojo Satoru cấp tốc chạy tới phòng y tế, gã liếc một chút liền có thể nhìn ra Yuuji đang vào trạng thái ổn định, dáng vẻ ý thức cũng sắp khôi phục. Khi gã cẩn thận kiểm tra Yuuji vết thương trên người, con mắt nhìn thấy dấu vết đảo qua trên cổ gần nhất mới tạo thành máu ứ đọng, còn có trong phòng từng có gặp mặt một lần tàn uế, trên mặt mặc dù không hiện, lại tức giận giống như xoay người liền muốn đi ra ngoài, một bộ tư thế trả thù dọa Ijichi đang đứng cạnh đợi phải nhảy một cái.

Còn đang mê man Itadori giống như là cảm ứng được cái gì, đầu ngón tay móc ống tay áo của thầy, Gojo dưới chân bước chân dừng lại, bả vai một đổ quay lại, gọi Ijichi đem cho mình cái ghế, công bố muốn chờ thân ái học sinh tỉnh ngủ hảo hảo hỏi thăm một phen.

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro