CHƯƠNG 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 3: Đại yêu quái


Sáng sớm hôm sau, cả thành đều biết. Mako hime đã hoàn toàn khoẻ mạnh, còn sẽ một mình trừ yêu, diệt trừ một cái ẩn nấp trong Lãnh chúa phủ đệ yêu quái. Không hổ là Abe gia tộc dạy dỗ nên âm dương sư!

Thấy nhà mình tiểu công chúa đã hoàn toàn khang phục, lãnh chúa và phu nhân cũng đồng ý cho nàng ra ngoài dạo chơi. Vậy nên, Mako cùng với nàng thị nữ sẽ thay một thân bình thường y phục, hàng ngày đi dạo từ thành tây đến thành đông, ăn rồi lại uống, chơi rồi lại nghỉ. Hai người chủ tớ, thích nhất là ngồi ở trà quán, uống lên mấy chén trà, liền nghe được đủ loại truyền kỳ.

"Các ngươi còn nhớ không? Năm nay Mako-hime đã 15. Năm xưa lãnh chúa chúng ta chịu quá ơn Tây Kinh, đã hứa sẽ thành thô g gia. Chỉ còn 1 năm nữa thôi, Lãnh chúa Tây kinh sẽ đến đón dâu. Chúng ta công chúa sẽ trở thành Tây Kinh thiếu lãnh chúa phu nhân đâu! Aiya nơi đó hiu quạnh xa xôi, yêu quái hoành hành. Thật sự ko đành lòng chúng ta xinh đẹp tiểu công chúa ah!"

Mako xém chút nữa sặc nước trà. Còn có chuyện này? sao nàng chẳng nhớ gì cả.

Bên người thị nữ thế nàng xoa lưng, nhỏ giọng nói "Công chúa, đỡ hơn chưa? Tây Kinh bên kia người đừng sợ. phu nhân sẽ vì người làm chủ. Nếu Tây Kinh người còn gắt gao không thoả hiệp, Phu nhân sẽ đi cầu Thiên Hoàng, cầu Abe gia tộc!"

"Tây kinh tình huống thế nào?" Mako tò mò hỏi. Tây kinh ko phải là lãnh địa của Khuyển yêu nhất tộc sao.

"Nghe nói Tây Quốc yêu hoàng đã lâu không có xuất hiện. Tây quốc yêu ma hoành hành, Tây Kinh cũng chướng khí mịt mù... Công chúa gả qua bên kia, không phải vì Tây Kinh Lãnh chúa một nhà làm trâu làm ngựa sao? nghĩ đến mỹ!"

Mako mắt lé nhìn nhà nàng tỳ nữ. Shizumi là trong phủ mới đến nữ tỳ, bình sinh thích nhất là nghe ngóng chuyện ma quỷ, đối với bên ngoài dân gian lời đồn đại thích cực. Mako sợ nàng thói quen sơ hở khiến người ta nghi ngờ, nên chỉ dùng này mới đến tiểu nữ tỳ. Không nghĩ đến không lâu, Shizumi chuyện gì trong phủ đều rõ ràng. Năng lực tình báo này, đầu óc phân tích này, đại tài tiểu dụng ah!

"Ta không sợ. chỉ là không nghĩ sớm rời đi phụ mẫu.." Mako thân thể đã tốt lắm, cũng nghĩ truy cầu tự do, đi khắp thế gian. Nhưng mấy năm nay chịu Lãnh chúa và phu nhân sủng ái, nàng luyến tiếc này phân ấm áp.

"Phu nhân nhất không đồng ý công chúa xa gả, nhất định không đồng ý!" Shizumi chém đinh chặt sắt nói, lại cho nhà nàng công chúa bóc hạt quả thông.

Lúc này, bàn bên đã bàn sang chuyện khác. Là lời đồn đại có một con cường đại yêu quái xuất hiện ở Lãnh địa bên ngoài rừng rậm. Trong thành tiều phu vào rừng đều thấy rất nhiều yêu quái lớn nhỏ bị giết, xác yêu quái thiếu đầu thiếu chân tay, rơi rớt khắp nơi, vô cùng khủng bố. Chỉ là đại yêu quái này ko ăn thịt người, thật lâu ko nghe qua có người mất tích.

Mako đối với chuyện bao đồng không có hứng thú, cũng không để ý lắm. Chỉ có Shizumi mắt sáng ngời chăm chú ngồi nghe.

"Ta nghe nói có người gặp qua kia chỉ đại yêu. Tờ mờ sáng hôm nay, lão tiều phu phố Tây cùng hai đứa con trai đã thấy qua hắn. Nghe mô tả, đó là một vị vô cùng tuấn tú lang quân, tóc trắng, y phục cũng trắng muốt. Lúc mấy người bọn họ đến, thấy hắn cầm kiếm đứng giữa đống xác chết yêu quái, liền kinh sợ mà chân đi không nổi. May mắn kia đại yêu ko hại người, nhìn cũng ko thèm nhìn họ, liền rời đi."

Tóc trắng, áo quần trắng? vô cùng tuấn mỹ lang quân? Sesshomaru?

Mako nghe tim mình nảy lên kịch liệt, phải uống một ly trà để bình ổn tâm tình. Thật sự là hắn sao? hắn đang ở gần đây? Mako nhanh như chớp tống cổ Shizumi trở về phủ. Nàng đội lên mũ che, một mình đi ra khỏi thành, hướng rừng rậm thẳng tiến.

Lúc này đã gần giữa trưa, nhưng bước chân vào rừng thì gần như mọi ánh sáng đều bị tán lá che hết, không khí âm u, cũng thật nùng yêu khí và huyết tinh vị. Mako mũi tinh, một đường hướng huyêt tinh nùng liệt phương hướng đi tới. Càng đi cây cối càng rậm, rải rác dưới đất sẽ xuất hiện chuột bọ loài gậm nhấm, tha trong miệng đã chết yêu quái bộ phận, sung sướng chạy qua lại, không hề kiên kị nàng này nhân loai.

Lúc này Mako mới có chút hối hận, ghét bỏ bản thân bị cảm tình lấn át, quên mất suy nghĩ. Sesshomaru sẽ lạm sát yêu quái sao? sẽ không! hắn thật giống nàng, hắn mới lười quản! Nếu không phải Seshomaru, thì sẽ là ai?

Bỗng nhiên, Mako nghe được có tiếng động ở không xa phía trước. Phịch phịch âm thanh giống như dao sắc chặt vào mềm thịt, từng nhát từng nhát nặng nề, cùng với lệnh người ghê tởm nào đó yêu quái huyết xú vị.

Nônnnn... Ngay cả Mako cũng chịu không nổi ghê tởm, dạ dày cuồn cuộn, phải dừng lại nôn khan. Dù nàng yêu hồn cỡ nào cường đại, Mako cũng chỉ là một cái nhỏ tuổi nhân loại thiếu nữ. Có lẽ nàng động tĩnh có chút đại, vì bên kia âm thanh chợt im bặt.

Mako hướng bên đó địa phương chạy qua, liền thấy thế này cảnh tượng: Một cái gầy gò xấu xí nam nhân, trên tay cầm một cái so hắn còn lớn dao quay, đang ở xẻ thịt một con thật lớn nhện yêu, hình thể to giống như một ngôi nhà nhỏ. Nhện yêu màu tím huyết nhục vung vãi khắp nơi, toả ra mùi hôi thối nồng nặc. Bên cạnh xác nhện, còn có một cái giỏ tre, bên trong đã chứa sẵn mấy cái chân nhện. Rõ ràng hắn ở chặt xác yêu quái.

Lúc này nam nhân đã dừng tay, dao phay gắt gao nắm trong tay, hai mắt to vô thố nhìn nàng, trên trán chảy ra mồ hôi, chứng tỏ hắn cũng mệt, nội tâm cũng thật bất an.

"Kẻ giết yêu quái trong rừng này là ngươi?" Mako tò mò đánh giá nhỏ gầy nam nhân. Trên người hắn huyết khí quá trọng. Ngắn ngủi thời gian, nàng còn không thể phân biệt được đâu mà nhện yêu yêu khí, đâu là hắn tự thân yêu khí. Mà nhìn hắn, kiểu gì cũng càng giống con người.

"..." nam nhân ko nói, chỉ nhìn nàng. Thấy Mako cũng chỉ đứng đó nhìn, ko hề sợ hãi, hắn nghĩ nghĩ, rối rắm một chút, nhưng lại tiếp tục cầm trong tay dao phay, chặt xuống nhện yêu còn lại mấy cái chân. Hắn sức lực rất lớn, nho nhỏ thân hình, nhấc lên mấy cái thật lớn chân nhện, bỏ vào giỏ tre, cõng lên, xoay lưng liền chạy.

Mako: "ơ này.." còn chưa kịp phản ứng, người đã biến mất vào rừng rậm.

Bất đắc dĩ, Mako phải gọi ra Tử linh điệp, nương theo nhện yêu xú nồng vị, đi tìm vừa nãy nam nhân. Giác quan nhạy bén nói cho nàng, chuyện này không đơn giản. Nhân loại không ăn được thịt yêu quái, sẽ chết. Yêu quái cấp cao cũng tàn sát kẻ địch sau sẽ nuốt luôn đối phương yêu đan, vậy hắn lấy thịt yêu quái làm gì?

Người ta nói tò mò hại chết con mèo, tiếc là Mako-hime nhà chúng ta chưa nghe qua câu nói này. Cho nên, nàng theo dấu vết Tử Linh hồ điệp, đi sâu vào rừng rậm, phát hiện một cái bị cây bụi che mất cửa vào, sâu hun hút tối đen huyệt động.

Mako trước kia ko thiếu ở khu vực này qua lại, cũng từng đi qua này hang động, nếu như nàng nhớ không lầm, cái hang này tận cùng bên trong có một cái đầm nước, bên trên còn có giếng trời, không ít thực vật sống quanh đầm nước. Cho nên, nó thật thích hợp làm nơi trú ẩn.

Mako quen cửa quen nẻo đi vào trong động. Cảm thấy bên trong thật sự chắc chắn có yêu quái ở, vì yêu khí quá nồng, còn có cái kia ghê tởm huyết tinh xú vị.

Đi cũng không lâu lắm, liền đến huyệt động trung tâm. Chỗ này không gian khá lớn, vì còn có đầm ước. Chỉ là so với Mako trí nhớ, đầm nước đã hoàn toàn biến thành đen thui, tỏa ra hôi thối hương vị, mặt trên còn nổi lềnh bềnh yêu quái tàn phá thi thể. Bên cạnh đầm nước, còn có một cái đơn sơ nhà tranh. Mà nam nhân giỏ tre cùng dao phay, đang để ở nhà tranh bên ngoài. Mako vẫn luôn đang dùng ẩn thân, ẩn tức phù bảo, nên nàng đến thật gần, trong nhà người vẫn không hay biết.

"Touma đã về? hôm nay có tìm được thứ gì tốt cho em trai con không?" già nua giọng nữ vang lên.

Mako dỏng tai lên nghe, nhưng vẫn không thấy thấp bé nam nhân đáp lại hắn mẹ già. Chỉ nghe thấy "rống ..." trong nhà dường như còn có một cái khác người, à không, yêu quái đang tưởng nói chuyện.

"Ryuma ngoan, đừng khóc, để mẹ thay cho con cái tay nào!" giọng nữ già nua lại vang lên.

Mako tò mò ném một trương nhìn lén phù, liền thấy một cái già nua lão bà, trên tay cầm kim chỉ và kéo, đang giúp một cái nằm trong bồn nước không biết là thứ gì, khâu lại cánh tay. Gọi là Touma gầy gò nam nhân, ngồi trên ghế đôn, chăm chú nhìn mẹ hắn cho em trai khâu tay.

Mà gọi là Ryuma "em trai" thật sự khiến người ta nhìn không nổi. Hắn hình thể to lớn, như một khối thịt có tay chân, nằm trong một cái bồn gỗ thật lớn, trong bồn chứa đầy tanh hôi đen thui chất lỏng. Trên người hắn chằng chịt vết khâu may, không có một mảng thịt nào giống mảng thịt nào, còn bị khâu vào thật nhiều không đồng dạng yêu quái tay chân, giống như một con búp bê chắp vá từ vải vụn. Chỉ có điều, con búp bê khổng lồ này quá ghê tởm, yêu không nổi!

Mako từng nhìn qua Naraku phân thân giai đoạn, cũng thật huyết tinh, nhưng Naraku thích sạch sẽ, huyết tinh là huyết tinh, nhưng luôn trong phạm vi có thể chấp nhận được. Lúc đó còn có nàng luôn túc trực ở đó, dùng cộng tình thuật pháp, giúp hắn chia bớt thống khổ, đã đau đến ko bận tâm hết thảy.

Hóa ra, Touma giết yêu quái, lấy yêu đan, nhặt nhạnh huyết nhục cùng tứ chi về để mẹ hắn "thay" cho em trai.

Mako lâm vào tự hỏi, ghê tởm về ghê tởm, nhưng đây là chuyện của bọn họ một nhà, này nhóm mẹ con vẫn không hại người, nàng mới lười đi quản này đó...

Đang định lặng lẽ bỏ đi thì Mako nghe mẹ già của hai anh em nói "Ryuma đáng thương của mẹ, chờ con khỏe hơn một chút, chúng ta liền trở về giết cái kia Abe Touru lão già khốn nạn. Lần trước hợp mưu với đám kia vô dụng Huyết lang, Quỷ dực vậy mà chỉ giết được hắn mấy cái đồ đệ, nhưng cũng thật sảng!"

Gì? lần trước giết Abe Touru đồ đệ? đây là nói nàng đi? lục tìm trong kí ức, Mako liền nghĩ đến 03 năm trước tao ngộ tập kích cảnh tượng. Mako sư huynh, sư tỷ từng người vì bảo hộ nàng mà táng thân trong miệng yêu quái.

Đây là đem đầu người dâng tới cửa đi? Dù nàng không phải chân chính Mako, cũng không trải qua tràng kia thảm thiết tàn sát, nhưng Mako linh hồn cộng hưởng đều khiến trái tim này run lên vì tức giận. Đây là Mako huyết thù, vậy để nàng tới thu thập đi!

Cho nên, Mako lại rút đi che dấu khí tức phù bảo, đột ngột hiện ra trước ba mẹ con yêu quái trước mặt.

Touma nam nhân giật mình, vội vàng cầm lên hắn dao phay, chắn ở phía trước bảo hộ mẹ và em trai hắn. Nhìn cái này chất phát lại lo lắng khuôn mặt, Mako giống như chưa từng thấy hắn ở năm đó tàn sát hiện trường.

"Ngươi!" bà lão nhìn Mako khuôn mặt nhỏ, bỗng nhiên trợn tròn mắt. "Ngươi là năm đó bọn họ bảo vệ tiểu đồ đệ?"

"Chính là ta" Mako thói quen che cây quạt ngang mặt, đối với bà lão lộ ra ác liệt tươi cười "Năm đó hại chết ta sư huynh tỷ, hại ta bị thương nặng, này tính thế nào?"

"Ngươi đây là tự mình tìm chết?" Bà lão sằng sặc cười to. Nho nhỏ một cái nhân loại hài tử mà thôi, mấy cái Âm Dương Sư hợp lại còn không phải mẹ con họ đối thủ, nàng lấy đâu ra tự tin?

Bà lão đối với vẫn luôn đứng ở bà bên người con trai lớn, xử cái ánh mắt, nhưng lại phát hiện ra, hắn nắm chặt dao, nhưng không động.

Touma đứng một bên, rối rắm. Hắn là cái bán yêu, từ mẫu thân cùng với nhân loại nam nhân sinh hạ, mà phụ thân hắn, cũng là sau đó phát hiện mẫu thân chân thân, liền bị mẫu thân ăn luôn. Hắn không hận mẫu thân, cũng không có như nàng căm hận nhân loại, hắn càng hy vọng, càng hướng tới nhân loại bình thường sinh hoạt, không có huyết tinh, không có giết chóc. Trước mặt nhân loại nữ hài tử, còn nhỏ đâu. Hắn giết qua người, nhưng hắn cũng không nguyện ý.

"Touma?" Lão bà có chút nôn nóng thúc giục con trai lớn "Ngươi đây là làm sao? không giết? hay là..." Bà lão ánh mắt sáng ngời "Ngươi đây là thích cái này nhân loại nữ nhân? Được, được, vậy ngươi mau cắt đoạn gân cốt nàng, mẫu thân giữ lại nàng thân thể, cho ngươi và Ryuma sinh mấy cái đáng yêu yêu quái được không?"

Gì? Mako trên trán nhảy ra gân xanh. Muốn nàng thân mình? vọng tưởng! Mako chưa từng đối với chúng sinh có cái gì thương xót chi tình. Nàng là chỉ lười biếng yêu linh, chỉ cần không đụng nàng, tất thảy đều dễ nói, còn đắc tội quá nàng, dù là người hay yêu hay quỷ cũng đi chết tốt!

Đao phong phóng qua, đều bị Touma trong tay dao phay chắn được. Tay hắn có chút run rẩy, cầm dao đứng chắn trước mặt mẫu thân, nhưng Mako tinh tế đọc được trong mắt hắn, đối nàng bất đắc dĩ cùng xin lỗi. Rõ ràng hắn cũng không tình nguyện đối phó nàng.

"Ngươi cho ta cút!" đã vậy, đánh bay hắn rồi giải quyết phía sau lão yêu bà. Mako gọi ra một con sói trắng thức thần, hướng Touma gào thét đến. Bạch lang nhanh như chớp cắn lấy Touma cầm dao cánh tay, cắn đến chặt. Đây là nàng gần đây mới luyện hóa, cũng là nhất yêu thích thức thần, Nguyệt Nha. Vì cái gì mà thích đâu? vì nó thoạt nhìn còn rất giống người kia chân thân. Không có việc gì Mako đều sẽ gọi ra ôm một ôm.

Nguyệt Nha so với Touma đại, lại hung, cắn được gắt gao, liền nghe lệnh chủ nhân lôi hắn đến một góc. Mako nhìn khuôn mặt khó coi lão yêu bà, tò mò hỏi "Ta nhớ không lầm, ngươi này con trai út là chỉ con rết yêu? không phải sẽ tự mọc chân mọc tay sao? hôm nay như thế nào nát thành như vậy?"

"Hừ" Lão yêu bà cười lạnh "năm đó ta bị lão già thối Abe Touru đánh trọng thương, còn may ta hài tử khắp nơi lẩn trốn lại chữa chạy. Đáng thương ta Ryuma, một lần săn thực liền gặp phải cái kia đáng giận Khuyển yêu. Hại hắn chỉ còn nửa cái mạng, năng lực tự phục hồi cũng hao tổn."

"Này không phải đáng đời sao?" Mako thấp thấp cười ra tiếng "Thấy hắn sống cũng lắm thống khổ, hoàng tuyền lộ, để ta tiễn các ngươi mẹ con một đoạn!"

Mako đối với Ryuma nằm trong bồn tắm gỗ, chém ra mấy cái đao phong, lão bà liền hùng hổ hóa thành một con thật lớn bọ cạp. Hai càng cứng như sắt thép, vững vàng chặn lại đao phong.

Hết bọ ngựa tới bọ cạp, Mako ghê tởm nhất chính là côn trùng, ghét nhất, chính là nhện! Cho nên, đối với cùng nhện có mấy phần giống bọ cạp yêu, phong đao chém ra khong ngừng. Vỏ cứng thì đã sao? Mako khéo léo liền khiến rất nhiều phong đao đều chém đúng một chỗ, chẳng mấy chốc, cái kia càng liền có dấu hiệu nức vỡ. Mako lại chém ra mấy cái phong đao, muốn chém rớt lão yêu bà cẳng tay, liền bị Touma cầm dao phay chặn lại. Hắn thế mà tự đoạn 1 cánh tay thoát ra Nguyệt Nha kiềm chế, trở về bảo vệ mẹ hắn và em trai.

"Ngươi.." Mako có chút tức giận. Nàng biết Touma sẽ không chủ động công kích nàng, trong mắt hắn còn hiện ra rõ ràng cầu khẩn. Hắn sẽ không nói, nhưng tinh tế Mako đều hiểu. Nguyệt Nha uông lên một tiếng, muốn tiếp tục công kích hắn nhưng Mako ngăn lại, nàng kháp một cái quyết, gọi ra một cái trói người phù bảo, hướng Touma quăng đến, đem hắn trói được gắt gao, quăng một bên.

"Ngươi tìm chết!" lão yêu bà thấy thế liền bạo nộ, nâng lên còn lành lặn càng kẹp, điên cuồng hướng nàng công kích. Mako cùng với Nguyệt Nha song song tấn công, khiến cho lão yêu bà càng lúc càng túng thế, trên người hiện ra thật nhiều nức vỡ.

"Phong bạo" Mako kháp quyết, gọi ra cao cấp thuật chú, linh lực mãnh liệt xao động, tập trung vào những vết thương do phong đao làm ra, kết thành một đòn chí mạng, ngay lặp tức khiến cho bọ cạp lão yêu bạo thể nát vụn.

Touma trong miệng phát ra đau đớn bén nhọn thanh âm. Trong bồn gỗ Ryuma cũng khua động hắn loạn thất bát tao tay chân, muốn bò ra tới. Mako mặt không biểu bình nhìn này chỉ chắp vá yêu quái bởi vì loạn bò mà rơi rụng chân tay, nghe hắn thấp thấp gào rống thanh. Đã tức giận, lại tuyệt vọng! Kagura trước nay sẽ không có đồng tình tâm, nhưng có lẽ Mako có. Cho nên nàng lấy ra một trương diệt hồn phù, ném qua. Đau dài không bằng đau ngắn, một phù vừa xuất, liền thấy Ryuma cơ thể nảy lên mấy cái, gào lên mấy tiếng thảm thiết, rồi đổ xuống đất, lại vô động tĩnh.

Lúc này nàng mới thả ra Touma, gầy gò xấu xí nam nhân đầy mặt là nước mắt, chạy đến bên đệ đệ đã vô sinh khí xác chết, lại nhìn hắn bò dưới đất hốt lại hắn mẫu thân rơi đầy đất yêu quái thi thể.

Mako quan sát hắn bi thống biểu tình, chờ đợi hắn đối nàng báo thù công kích. Nhưng chờ thật lâu, chỉ nghe được hắn giống như ấu thú khóc lóc âm thanh.

Mako cũng lười quản, cái này bán yêu cũng quái đáng thương. Nếu hắn đã không muốn đối nàng công kích, tạm thời lưu hắn cái mạng. Ngày sau gặp lại, diệt cũng không muộn. Nghĩ vậy, liền gọi Nguyệt Nha, dứt khoát quay lưng rời khỏi yêu quái hang ổ. Nàng phải về nhà tắm cái nước nóng, bình ổn lại phần phức tạp thuộc về nhân loại mềm yếu này tâm tình.

--

Ở Mako rời đi hơn nửa canh giờ, Touma đã đem hắn đệ đệ và mẫu thân thi thể gom lại đây. Hắn ngồi bên bọn họ xác chết, mờ mịt tự hỏi. Hắn vẫn luôn khát vọng tự do và bình thường sinh hoạt, nhưng bây giờ hắn lại thấy trống rỗng và sợ hãi.

Đột nhiên, trong động xuất hiện một cổ cường đại hơi thở. Lúc đầu Touma tưởng cái kia nữ hài quay trở lại, nhưng không phải. Người đến một thân tuyết trắng y phục, mặt mày lãnh đạm nhìn hắn chằm chằm.

Touma đờ đẫn nhìn trước mắt cường đại yêu quái. Hắn quá cường đại, nên nếu hắn thật sự xuống tay với mình, Touma nghĩ, đỡ cũng không chống đỡ nổi. Thôi thì mặc kệ số phận.

Nhìn trước mắt sống cũng không thiết sống chỉ bán yêu, Sesshomaru nhíu nhíu mày. Hắn ở cách đây không xa, vẫn luôn chú ý việc yêu quái bị thảm sát. Lúc nãy bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ cường đại linh lực dao động, liền lại đây. Nơi này giống như trãi qua một hồi ác chiến, còn có 2 xác yêu quái. Thông minh như Sesshomaru liền hiểu được, chỉ bán yêu này chính là người giết yêu quái trong khu vực 5 dặm quanh đây, đem về cho cái kia chắp vá yêu quái dùng.

Mới ban nãy cường đại linh lực, có thể là nhân loại tu sĩ âm dương sư đến tiêu trừ này đó yêu quái.

Sesshomaru mắt sắt đảo qua còn lại bọ cạp xác chết, bỗng nhiên đồng tử co lại. Trên xác yêu quái, còn lưu lại nhàn nhạt linh lực, còn có thật nhiều miệng vết thương hình trăng khuyết. Đó là dấu vết của phong đao. Là người kia thuận tay xử dụng đấu kỹ.

Ngoài người đó ra, còn có người sẽ xử dụng pháp thuật hệ phong?

"vừa rồi người, đi đâu?" kiệm lời Sesshomaru đối với Touma hỏi. Chỉ nhận được bán yêu mờ mịt lắc đầu. Hắn cũng không biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro