CHƯƠNG 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6: gặp lại

Mako mệt là thật sự, ngủ cũng thật trầm, liền mặt trời đã lên cao mới mò dậy xuống ăn sáng. Hideaki đã đợi sẵn trên bàn, điểm tâm tuy dân dã đơn sơ, nhưng tay nghề đầu bếp cũng thật được, hương vị cũng không tệ. Mako có chút kén ăn, nhưng nàng thì không, chậm rãi ưu nhã ăn lên cháo rau và thịt khô, hài lòng nhấp một ngụm trà xanh.

Tỉnh táo là lúc, mới phát hiện trước mắt còn có một vị đại sư huynh đang tủm tìm ý cười nhìn mình. Abe Hideaki, đây mới là nhất khó cắt cái đuôi. Mako trong lòng hụt hẫng, nàng chỉ muốn trân quý này khó được sinh mệnh. Chỉ cần trốn được đến một nơi không ai biết nàng, liền có thể tự do. Ý đã quyết, Mako trở về phòng sau, thật nhanh dọn dẹp ít ỏi đồ đạc, lại ngựa quen đường cũ, lẻn vào lưng núi rừng rậm, trốn đi.

Nàng đi lâu lắm, vì sợ động tĩnh đại kiến Abe gia tướng chú ý, liền đi bộ. Đến chiều tối, chân cẳng chịu hết nổi mới gọi ra Nguyệt Nha, nằm bò ở nó trên lưng, để nó cõng một đoạn. Đến một dòng suối lấp lánh thanh tĩnh, Mako quyết định nghỉ ngơi. Thâm sơn cùng cốc, đến chim thú cũng ít, lại có Nguyệt Nha canh giữ, Mako tâm đại, không coi ai ra gì, cởi hết y phục, tắm suối.

Cho nên lúc Sesshomaru đến, hắn nhìn thấy dưới ánh hoàng hôn đỏ thẫm, một cái lưng trần thiếu nữ, nửa người dưới ngâm vào trong vắt dòng suối, nửa người trên trần trụi đưa lưng về phía hắn, tóc dài hơi xoăn, đen như tảo biển, uốn lượn trên nàng xinh đẹp eo lưng. Mà trên lưng nàng, có một vết sẹo thật lớn, từ vai trái sang eo phải, giống như muống xé ngang tấm da trắng muốt hoàn hảo. Một cái sẹo, nhìn qua hình dạng giống như một chiếc lông vũ.

Bên cạnh dòng suối, nằm bò một con lang khuyển, toàn thân trắng muốt, lười biếng canh giữ một bên chờ nàng tắm gội. Thiếu nữ rửa sạch tóc dài, liền nghĩ trêu đùa nàng thú cưng. Lấy một ít nước tạt về phía bạch lang, vui vẻ gọi.

"Nguyệt Nha, lại đây, lại đây ta gội đầu cho!" bạch lang mắt một hé, cũng không để ý nàng, lười biếng nằm rên hừ hừ tỏ ý kháng cự. Biết Nguyệt Nha không thích nước, Mako càng thích trêu, lấy nước tạt mạnh vào Nguyệt Nga, nó liền không vui quay đầu, gầm gừ nhẹ trong cổ họng. Mako thấy nó ngạo kiều thái độ, lập tức híp mắt từ trong nước bước ra. Nữ nhân thân hình nho nhỏ nhưng tỷ lệ thật mỹ, kiều nộn nhũ phong, chân dài eo tế, một xoay, Sesshomaru nhìn không xót cái gì. Nhưng khó hiểu phong tình Sesshomaru vẫn mặt không đổi sắc. Cho đến khi hắn nghe được nữ nhân hờn dỗi, nửa dỗ dành, nửa dọa nạt nhà nàng bạch lang thức thần.

"Mau tắm, mau tắm, đến đêm còn khô ráo thơm tho để bản công chúa ôm một cái ngủ. Nuông chiều ngươi, ngươi lại được đằng chân lân đằng đầu đúng không? ngươi tưởng ngươi là ai? Sesshomaru sao?"

Sesshomaru tay chống thân cây một dụng lực, cái này đại thụ thân liền gãy vụn.

Nguyệt Nha thực nhạy, nghe động tĩnh liền lập tức lấy đuối xù to lớn cuốn lên nhà mình chủ nhân. Mà Mako, tay nhỏ một phách, phong đao liền gào thét hướng về cái kia có động tĩnh phương vị đánh tới.

Sesshomaru vẫn luôn chú ý nàng, tinh tường phát hiện, sử dụng phong đao kia một khắc, đồng tử của nàng lóe lên ánh đỏ.

"Có gan rình coi lão nương tắm, liền để đầu lại!" Mako sinh khí, túm lấy kimono khoác lên người, liên tiếp mấy đạo phong đao phóng qua hướng cái kia động tĩnh.

Ầm ầm cây đổ chim bay, mù mịt đất cát bị nàng xới lên trời. Đến khi bụi tan, Mako mới nhìn rõ cơ hồ vẫn luôn đứng đó bóng người. Không nhìn thì thôi, nhìn rõ một cái, lửa giận tắt ngấm! Bạch kim tóc dài, trắng đỏ phục sức, thật lớn đuôi... cái kia lạnh như băng khuôn mặt. Đó là... Sesshomaru?

Seshomaru mặt lạnh thu hết nàng biểu cảm vào mắt. Trong vài giây đồng hồ, thiếu nữ đúng là biến đổi thật nhiều biểu tình, kinh ngạc, vui mừng, sợ hãi, rối rắm đan xen. Hắn không nói, chỉ lặng lẽ đi về phía nàng, vài bước đã đối diện. Hai người bọn họ cứ thế đứng nhìn nhau, ai cũng không nói. Mako có một loại hít thở không thông cảm giác, giống như thật trở về cái kia đối mặt với tử vong thời khắc. Hắn cũng đứng đối diện nàng như thế này đây...

Hai người đứng qua không biết bao lâu, Nguyệt Lang trước động, dùng thật lớn cái đuôi một lần nữa cuộn lại Mako nho nhỏ thân mình. Trước mặt chỉ yêu quái quá mạnh, khí thế áp đảo. Nó chỉ có thể hết sức bảo hộ chủ nhân.

Này bảo hộ tư thái thành công khiến Sesshomaru chú ý đến nó. Lang khuyển tộc thức thần đúng không? lúc nãy nàng gọi nó cái gì? Nguyệt Nha? Sesshomaru?

Ý thức được Sesshomaru dùng "ngươi chết chắc" rét căm căm ánh mắt nhìn chăm chăm Nguyệt Nha mới khiến Mako hoàn hồn lại đây. Nghĩ tới lúc nãy lời nói, liền muốn kiếm cái lỗ tự chôn mình đi cho rồi. Ngu ngốc sao ngươi? đem Sesshomaru ra so với nhà mình a Cẩu.

"Đừng..." Mako có chút lúng túng giọng nói vang lên thu hồi Sesshomaru giết người tầm mắt. "Ta...lúc nãy là đùa mà thôi!" Mako cố nặn ra một cái giả tạo tươi cười, che dấu nội tâm nổi sóng. "Nguyệt Nha cái kia ngu ngốc cẩu, nào so được với Sesshomaru đại nhân!"

Nguyệt Nha ở một bên liền uông một tiếng, muốn kháng nghị, hắn không ngốc, ngốc chính là thấy sắc quên bạn xú chủ nhân! bình thường đều thích chơi soái, bây giờ gặp chân chính đại yêu, liền túng, mất mặt hay không?

Seshomaru nhìn nàng chột dạ biểu tình, cảm thấy có chút mới mẻ. Kagura...trước kia thật độc miệng, cũng thật kiêu ngạo, quanh năm luôn là tỏ ra ta nhất hung ác, sẽ không có như vậy nhiều biểu tình. Thân thể nhân loại này còn non nớt thực, nhưng nhìn kỹ, lúc ở trạng thái chiến đấu, cái kia kiêu ngạo thần thái, quá giống!

"Ngươi là mượn xác sao?" Sesshomaru không đầu không đuôi hỏi. Hắn nghe qua mượn xác thuật xác thật phiền toái, còn sẽ ảnh hưởng đến nhân quả. Nhưng nếu nàng thật sự mượn xác sống lại, hắn không ngại đi thăm một chuyến mẫu thân, thỉnh Quỷ y đại nhân xem một chút nàng cơ thể tình trạng.

Mako ngớ ra, có lẽ nàng não ở thật sự căng thẳng trạng thái, đến nổi, nghe không hiểu!

"Kagura, ta hỏi ngươi, làm thế nào còn sống?" Sesshomaru cảm thấy đầu có chút đại. Kagura còn sống, nhưng có vẻ, biến ngốc!

Mako sửng sốt, nàng giống như đã quên, trước kia sẽ có người gọi nàng Kagura. Như vậy gọi lên, giống như thật sự đã là chuyện của kiếp trước, thật xa xôi...Lại nhìn trước mắt lạnh băng mang theo hưng sư vấn tội khẩu khí của Sesshomaru, Mako cảm thấy trái tim co rút đau đớn. Nghĩ lại, nàng cũng thật sự ngốc, ai cho nàng tự tin, năm đó thật sự Sesshomaru đến để nhìn nàng lần cuối, rằng đó là đối với nàng cũng có chút cảm giác sao? Hắn cũng đâu có nói qua, rốt cuộc, chính là tự mình đa tình đi.

Sesshomaru nhìn thiếu nữ biểu tình từ ngốc trắng ra, đột nhiên thay đổi, cả người đều là ngột ngạt trạng thái. Mako một lần nữa ngước nhìn hắn, đã là so hắn còn quạnh quẽ biểu tình.

"Ta không biết ngài đang nói gì. Ta gọi là Mako Ieyasu, một cái phổ thông tập sự âm dương sư. Ta chỉ là hâm mộ một chút ngài đại danh đỉnh đỉnh mà thôi. Không có ý mạo phạm!"

Nàng dứt khoát xoay người, núp sau Nguyệt Nha trắng tinh thân mình, chỉnh lại xộc xệch y phục. Sợ cái gì? cũng ko phải lần đầu ở Seshomaru trước mặt loã thể! Sợ cái gì? dù nguơi có cởi hết ra đó, người ta cũng sẽ ko nhìn! "hôm nay chỉ là một hồi hiểu lầm. Sesshomaru đại nhân chắc sẽ ko để bụng ta đồng ngôn vô kỵ đâu?"

Sesshomaru khó hiểu nhìn nữ nhân thiên biến biểu tình. Có chút nôn nóng đi qua cầm lấy nàng cổ tay. "Ngươi là ai chính mình tự có hiểu rõ. Ta chỉ hỏi ngươi rốt cuộc là làm thế nào còn sống. Rõ ràng lúc đó ngươi đã ..." mấy chữ hôi phi yên diệt, bỗng nhiên hắn ko làm sao nói ra miệng được.

Mako tức giận muốn đương trường đoạn khí. Nàng không chết hắn sẽ tức giận đến như vậy sao? hay là còn muốn đuổi tận giết tuyệt! Sesshomaru ngươi cái này hổn đản. Tức giận là tức giận, Mako cũng chỉ biết rút về cánh tay, lui ra sau vài bước, đối với hân âm dương quái gở cười lên "Sesshomaru đại nhân, ta là Abe Touru học trò. Abe gia tộc, so với ngài, ko kém!" Ý nói ngươi giết ta, cũng không tốt lắm đâu!

Cái này âm trắc trắc, buông lời tàn nhẫn tư thái của thiếu nữ, rốt cuộc cùng với Sesshomaru trong đầu kia mạt không tan thân ảnh trùng khớp.

Giống như để kích thích hắn một chút, Mako còn không ngại nói thêm lên một chút, dù sao cũng không ai quan tâm "Chỉ bằng ta là Hideaki Abe, Abe gia tộc đích trưởng tôn tử vị hôn thê thân phận, ngươi giết ta, là thật mang hoạ!"

Abe gia tộc đích trưởng tôn, Abe Hideaki vị hôn thê? là cái kia vừa mới bắt được Jaken và Rin Âm dương sư sao? Không hiểu sao, Sesshomaru cảm thấy thật khó chịu. Hắn tức giận một trảo đi qua hướng Mako, trảo phong chỉ cách nàng mặt một chút, liền rơi xuống sau lưng rừng cây, một mảnh rừng cây liền không có, bị trảo phong cắt trụi.

Mako vừa sợ vừa tức đối diện mặt đen Sesshomaru. Đã kéo cả Abe gia tộc uy danh ra tới, hắn còn ko mảy may coi vào mắt. Nếu hôm nay hắn thật sự đối nàng xuống tay, có khi liền phải chết ở đây hoang vu nơi. Nàng sờ tay lên trái tim vị trí, là mãnh liệt nhịp đập, là sự sống, là nàng khát khao thật lâu thật lâu tự do và bình đạm nhân sinh.

Bỗng nhiên, Mako mắt hoá đỏ, nàng đối với Sesshomaru ra đòn. Phong đao cuồn cuộn ném tới. Sesshomaru bị nàng mang theo bạo nộ công kích đẩy lui hai bước. Còn chưa kịp thắc mắc, đã nghe tiểu cô nương phẫn nộ gào lên "Vì cái gì? vì cái gì? vì cái gì nhất định phải lấy ta mệnh?"

Sesshomaru: ??? đây lại là chuyện gì? hắn khi nào muốn nàng mệnh?

Nhìn nàng thực sự tức giận, Sesshomaru cũng hết nói nổi, người này tính tình đã nóng lại ngang ngược, không nói lý. Hắn lắc mình thuấn di đến sau lưng Mako, đợi nàng chưa kịp phản ứng lại, một tay chém xuống.

Mako mắt to nhìn khuôn mặt Sesshomaru gần trong tầm mắt! trong mắt tức giận, bi thương rồi dần dần hóa thành tuyệt vọng. Hai hàng nước mắt chảy xuống, chua xót chìm vào vô tận bóng tối.

Nàng không muốn chết!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro